Sô Cô La Chạy Trốn

Chương 50




Không bao lâu,giới truyền thông liền truyền ra vị hôn thê của con trai tập đoàn Thịnh Thế bị bác sĩ chẩn đoán mắt chứng bệnh uất ức, khi phát tác sẽ trở nên điên cuồng giống bệnh nhân tâm thần, trước mắt đã bị vị hôn phu ra mệnh lệnh đưa đến biệt thự xa hoa ở Thụy An tĩnh dưỡng.

Về phần tập đoàn Thịnh Thế thiếu gia Thượng Quan Nghiêu bị rất nhiều phóng viên chụp ảnh, còn nhiều lần xuất hiện với một cô gái không rõ thân phận.

Nhưng mà mỗi lần phóng viên muốn chụp ảnh diện mạo người phụ nữ kia, đều bị bảo vệ bên người của Thượng Quan Nghiêu ngăn lại, cũng không khách khí với đámphóng viên nhàm chán đó.

Cho nên khi báo chí đưa tin cô gái thần bí chưa từng bị chụp hình,càng tăng thêm tin tức bát quái.Trong lúc nhất thời,thiếu gia của tập đoàn Thịnh Thế và thiên kim tập đoàn Phương thị và cô gái thần bí xảy ra chuyện tình tay ba, bị giới truyền thông ồn ào huyên náo .

Thân là bạn bè Thượng Quan Nghiêu nhìn thấy tin tức trên mặt báo, tự nhiên nhịn không được gọi điện thoại trêu chọc một phen, hơn nữa bọn họ cũng thật sự rất ngạc nhiên cô gái thần bí kia rốt cuộc là người nào.

Đối mặt ba người bạn tốt nhiệt tình tò mò, hắn trả lời chỉ có một câu ── tạm thời giữ bí mật.

Cận Tư Trạch bất mãn nhất, ở đầu kia điện thoại quát: Tốt xấu chúng ta cũng là anh em mặc chung một cái quần lớn lên……

“Tôi cũng không nhớ rõ tôi có mặc chung một cái quần với cậu, hơn nữa Thượng Quan gia chúng tôi cũng không tệ đến nổi chỉ có một chiếc quần mà cũng mua không nổi.”

“Hừ!” Đối phương vô cùng khó chịu kêu lên:“Mình còn chưa tìm cậu tính sổ! Trước đó vài ngày bên ngoài tuyên bố cậu phải đính hôn , chúng ta ba người chuẩn bị đại lễ, còn đến hiện trường tiệc cưới nhưng cậu lại mất tích, cho dù cậu cói muốn cùng bạn gái thần bí ở thế giới hai người, ít nhất cũng nên thông báo trước một tiếngnha!

“Đã quên thông báo các ngươi một tiếng, là mình không đúng.” Khẩu khí hắn tùy tiện, căn bản không có thành ý nói xin lỗi.

“Cậu đây là cái gì thái độ gì nha! Hơn nữa ngày đó cậu mất tích, cha cậu thiếu chút nữa bị tức chết, cậu không biết lúc ấy hiện trường náo động như thế nào……”

“Náo động như thế nào, cũng không cần Cận đại thiếu gia phóng lớn a! Mình cũng không quên lúc trước là ai ở hiện trường kết hôn, trước mặt mọi người tuyên bố ly hôn với vợ mình.”

Nếu Cận Tư Trạch dám trêu chọc hắn, cũng đừng trách hắn phản công lai6.

Điện thoại đầu kia Cận Tư Trạch nhất thời không nói gì, bắt đầu xấu hổ pha trò,“Chuyện đã qua, hơn nữa mình và vợ mình thật sự rất ân ái,cậu không cần ghen tị mình……”

“Tôi mới mặc kệ cậu.”

Bạn có thể dùng phím mũi tên hoặc WASD để lùi/sang chương.