Sô Cô La Chạy Trốn

Chương 47




Nháy mắt đã đến tháng mười một, mùa đông ở New York luôn luôn rất lạnh, rãnh rỗi rời khỏi biệt thự,Lăng Thủy Nguyệt từ trước đến nay quen khí hậu ấm áp tự nhiên có chút chịu không nổi.

May mắn là mỗi lần ra cửa đều có phương tiện giao thông, xe Rolls-Royce có rèm che sau đó mở điều hòa lên, cho dù chỉ mặc một chiếc áo lông mỏng manh, cũng không cảm thấy được rất lạnh.

Hôm nay Thượng Quan Nghiêu đưa Lăng Thủy Nguyệt đến trung tâm thương mại xa hoa nhất New York, một mặt để cô ra ngoài hít thở không khí một chút, cùng một mặt là mua cho cô them một ít quần áo, bình thường cô đều luyến tiếc không dám mua thứ tốt cho mình, hôm nay hắn phải trực tiếp chọn cho cô,để cho cô không có lý do gì có thể cự tuyệt.

Hai người bảo vệ vốn len lén đi theo phía sau, hiện tại đều bị Thượng Quan Nghiêu gọi vào làm cu li bên người, ông chủ đi đến đâu bọn họ phải đi đến đó, trước kia thiếu gia chưa bao giờ có kiên nhẫn đưa con gái đi dạo phố, chân bọn họ bây giờ sắp đứt lìa, hết lần này đến lần khác ông chủ và người yêu của mình đi dạo hoài mà không xong.

Rồi sau đó hai người đi đến khu bán trang sức,Thượng Quan Nghiêu vô cùng thân mật ôm vai của Lăng Thủy Nguyệt.Trước sự nhiệt tình của người phục vụ,bọn họ bắt đầu chọn lựa trang sức ,vòng đeo tay đắt tiền.

Lăng Thủy Nguyệt cảm thấy thật sự rất xa xỉ , nhìn mấy số không trên giá tiền cô liên tục lắc đầu,“Không cần, chúng ta đã mua nhiều quần áo như vậy, giầy còn có vật phẩm trang sức , hôm nay mua đồ đến đây chấm dứt đi.”

Thượng Quan Nghiêu kéo cô đang muốn đi lại bên cạnh mình, giống như ác bá ép cô nhất định phải chọn lựa mấy trang sức đeo lên cho hắn nhìn.

Lăng Thủy Nguyệt bất mãn bỉu môi, đối mặt nữ nhân viên cửa hàng liên tiếp nhìn bằng ánh mắt hâm mộ, cô hận không thể tìm cái lổ để chui vào nha.

Không có cách nào ai bảo bản tính hắn bá đạo, cho nên cách tấm thủy tinh cô quan sát đánh giá những trang sức trong suốt.

Mỗi một kiểu dáng đều đắc kinh người, rốt cục cô nhìn đến một cái vòng đeo tay, thiết kế mới mẻ độc đáo đặc biệt đáng yêu.

Cô nhìn trúng chiếc vòng tay kia là bởi vì đó là cái duy nhất không có ghi giá, thấy tầm mắt cô rơi xuống cái vòng kia,Thượng Quan Nghiêu lập tức dùng tiếng Anh lưu loát nói người phục vụ lấy chiếc vòng tay ấy ra.

Người đó có chút khó xử, thật có lỗi nói:“Chiếc vòng này có người đặt làm , hôm nay sẽ đến lấy.”

Vốn tiếng Anh của Lăng Thủy Nguyệt không giỏi lắm, căn bản nghe không hiểu bọn họ nói cái gì, chỉ có thể giật nhẹ ống tay áo của hắn, tò mò nhỏ giọng hỏi:“Có phải rất đắt hay không ?”

Thượng Quan Nghiêu lại cười hỏi lại cô,“Em thích chiếc vòng này sao?”

Cô do dự trong chốc lát gật gật đầu,“Ừm, thật tinh xảo .” Trên thực tế trong lòng cô nghĩ chiếc vòng này không có niêm giá,nhất định là thương phẩm.

“Nhanh lấy chiếc vòng đó ra.” Thượng Quan Nghiêu không kiên nhẫn lại ra lệnh, cũng không để ý tới vẻ mặt đối phương khó xử.

Người đó có chút sợ hãi, lại nhìn thấy sau lưng hắn có mấy tên vệ sĩ áo đen mạnh khỏe đang lườm mình,cô đành phải không tình nguyện bắt tay lấy chiếc vòng đó ra cho hắn.

Đột nhiên ánh mắt cô sáng lên, bởi vì cũng không xa có một cô gái xinh đẹp chậm rãi đi tới, một thân lộng lẫy làm cô vô cùng tôn quý.

“Chiếc vòng này do vị tiểu thư đó đặt làm……”

Thượng Quan Nghiêu theo bàn tay của nhân viên cửa hàng thoáng quay đầu, vừa vặn cùng cô bốn mắt nhìn nhau, hai người đồng thời sửng sốt,Lăng Thủy Nguyệt cũng ngẩng đầu nhìn hướng hai người,vẻ mặt tràn đầy khó hiểu.

Người đẹp chậm rãi đi đến bên người hai người, phát hiện Thượng Quan Nghiêu che chở cô gái bình thường trước mắt thì sắc mặt đột nhiên biến đổi.

“Anh ở bữa tiệc đính hôn phóng bồ câu, chính là vì theo cô ta sao?” Cô dùng tiếng Anh nói.

Thượng Quan Nghiêu ứng phó cười cười,“Không nghĩ tới cô sẽ đến Mĩ Quốc.”

“Anh dường như rất không hoan nghênh.” Mắt cô nén đi giận giữ, oán hận trừng mắt Lăng thủy nguyệt.

“Mĩ Quốc cũng không phải nhà của tôi, cô muốn tới thì tới, không ai ngăn cản cô cả.” Nói xong, hắn xuất ra tín dụng về phía quầy,“Chiếc vòng này bao nhiêu tiền, cứ việc quét.”

Phương Tử San nhìn thấy chiếc vòng do mình đặt làm lúc này đang được Lăng Thủy Nguyệt thưởng thức ở trong tay, tức giận lại dâng cao,“Chiếc vòng đó là của tôi.”

“Cô thưởng thức cũng không tệ lắm, bất quá thật đáng tiếc chính là người phụ nữ của tôi nhìn trúng nó, cho nên đã phải là của cô .”

Lăng Thủy Nguyệt bị Thượng Quan Nghiêu đưa từ trong cửa hang kia đi ra,cô vẫn như cũ chỉ ngây ngốc, căn bản nghe không hiểu hắn và cô gái xinh đẹp kia nói cái gì, bất quá theo phẫn nộ trong ánh mắt cô cảm nhận được đối phương đang tức giận.

Đương nhiên cuối cùng chiếc vòng kia yên ổn đeo trên cổ tay Lăng Thủy Nguyệt, thẳng đến ngồi trênxe limousine,Thượng Quan Nghiêu mới không chút để ý nói:“Cô ấy chính là vị hôn thê của anh, Phương Tử San.”

Cô vừa nghe, khó nén giật mình,thật lâu không nói gì.

Hắn buồn cười nhìn cô, ngang ngược đem cô ôm vào trong ngực, ngón tay thon dài nhẹ nhàng vuốt ve hai má non mịn của cô,“Chiếc vòng này em thích không?”

Cô liếc mắt hắn một cái nhưng không thể làm gì khác. Cô gái kia rõ ràng chính là vị hôn thê của hắn,người ta theotới Mĩ Quốc , hắn lại hoàn toàn không biết áy náy ngược lại chẳng hề để ý, Thượng Quan Nghiêu người này…… Thật sự là tàn khốc làm cho trái tim người ta băng giá.

Cô cũng không phải không thích chiếc vòng này,chẳng qua là cô không cẩn thận nhìn số tiền phía trên,cô mới há hốc mồm, năm mươi tám vạn…… đô la aaaaaaaa! Sớm biết chiếc vòng này so với mấy cái khác mắc hơn gấp mấy lần, cô dù có chết cũng sẽ không chọn cái này.

Đột nhiên di động Thượng Quan Nghiêu vang lên, hắn vừa ôm cô vừa tiếp điện thoại, đầu dây bên kia không biết nói cái gì mà đầu lông mày hắn nhất thời tụ lại.

“Lá gan của hắn thật đúng là lớn, một lần lại một lần khiêu khích tôi, hắn nghĩ đến phá hư hệ thống internet tập đoàn Thịnh Thế là có thể được như ý sao?”

Hắn hừ lạnh một tiếng rồi cười nguy hiểm,“Xem ra không để cho hắn một chút giáo huấn không được.Tiêu Tĩnh, lập tức tăng số người điều tra tung tích của hắn, trò chơi này tôi bắt đầu có hứng thú chơi theo hắn rồi.”

Bạn có thể dùng phím mũi tên hoặc WASD để lùi/sang chương.