Si Nhi, Nàng Là Vương Phi Của Ta

Chương 1: Xuyên qua (1)




Bên ngoài Yêu Giới, một nơi hoang vu, có người đóng quân ở nơi này.

Tần Minh ngồi ở trong lều vải, ánh nến chập chờn, bên môi có nụ cười lạnh lẽo khát máu.

Lều cũng không lớn lắm, chỉ đủ cho mình hắn nghỉ ngơi, cũng không phải như lúc làm tướng soái ở chiến trường. Trừ một cái bàn và một chiếc giường đơn sơ ra thì không còn cái gì khác.

Chung quanh có binh sĩ Ma giới đang đi lại canh gác, lửa trong doanh trại phát ra tiếng lốp bốp của củi cháy.

Bỗng nhiên, sau lưng hiện ra một đoàn sương mù màu đen, dày đặc như một hố đen không đáy,dღđ☆L☆qღđ muốn hút tất cả mọi thứ vào đó.

Tần Minh vừa nhìn thấy liền lập tức đứng dậy, không hề nghĩ ngợi, không chút do dự bước vào đó.

Bước vào sương mù màu đen, bên trong tối om không thể nhìn thấy được vật gì nhưng hắn lại không hề bị sương mù màu đen bao vây. Sương mù màu đen kia giống như một bức tường chắn, một bước tiến tới, ngược lại đến một không gian khác.

Phòng đá yên tĩnh, không có ánh nến, nhưng cả căn phòng đều sáng trưng.

Dễ thấy nhất là trên đó có một người đang nằm, sắc mặt trắng bệch như tờ giấy.

Vừa thấy được người này,dღđ☆L☆qღđ Tần Minh lập tức ba chân bốn cẳng đi tới, thì ra là phu nhân đã mất tích mấy ngày nay của hắn -- Liễu Hâm Nhã.

Khẩn trương xem xét, phát hiện thương thế trên người Liễu Hâm Nhã đã được xử lý tốt, hô hấp mỏng manh chứng tỏ nàng ta vẫn còn sống.

"Hâm Nhã, nàng. . . . . ." Trong lòng Tần Minh có vô số suy đoán, muốn biết đáp án, lại sợ biết được đáp án xấu nhất.

"Yên tâm đi, nàng ta chỉ là bị thương nặng, nghỉ ngơi một thời gian sẽ tốt lên thôi." Cuối gian phòng, một lão già mở miệng nói.

Đến giờ phút này Tần Minh mới chú ý tới phía góc phòng vẫn còn có một người, người kia yên lặng như vậy, hoặc nói chính xác hơn là người kia che giấu hơi thở quá tốt, tốt đến mức hắn không hề phát hiện ra.

"Trưởng lão Lê." Tần Minh lập tức cung kính hành lễ.

Thấy trưởng lão Lê cam đoan, lúc này Tần Minh mới thoáng yên tâm một chút.

"Chuyện kia chuẩn bị thế nào rồi?" Trưởng lão Lê ho khan một cái, giọng nói này nếu Liễu Lan Yên nghe được nhất định sẽ nhận ra, buổi tối hôm đó chính là người này đã nhập vào trong người của Liễu Hâm Nhã.

"Mười cao thủ cấp năm, còn thêm hai cao thủ cấp sáu, lần này chẳng qua chỉ là gây áp lực, vậy là đủ rồi."dღđ☆L☆qღđ Tần Minh mở miệng nói.

"Quân lính đều bình thường cả chứ?" Trưởng lão Lê hỏi.

"Sáu vạn, 5 ngày thì hơi gấp. Nếu điều động quá nhiều nhân mã, sợ rằng Yêu Giới sẽ hoài nghi chuyện lần này là có chuẩn bị." Tần Minh nói ra suy nghĩ của mình.

"Đến lúc đó dù là Yêu Thần ra ngoài ngăn trở, hai cao thủ cấp sáu cũng có thể rời đi, cao thủ cấp năm ít nhất có thể ba phần thoát thân." Ý tứ trong lời nói của Tần Minh rất rõ ràng.

Lần này hắn tụ tập đại quân, không phải là vì muốn thật sự tấn công Yêu Giới, mà là muốn gây áp lực, dùng mạng để tạo áp lực.

Sáu vạn đại quân, không cần nghĩ cũng biết, thủ hạ của Yêu Thần, căn bản là không sống nổi, nhưng Yêu Thần vì ngăn trở lần công kích này, tất nhiên sẽ phải giết những quân lính bình thường kia.

Nhờ vào việc đó mà hắn có thể mượn lý do này tiếp tục kết thù kết oán với "Yêu Thần", vì để sau này tấn công Yêu Giới mà phải tìm một lí do thích đáng.

Hắn cũng chỉ là vì muốn gặp phu nhân của mình, nhưng Yêu Thần lại cố tình ngăn cản, không những ngăn cản mà còn giết sáu vạn binh lính của Ma giới, mối oán thù này đã được kết rồi.

Sáu vạn binh lính vốn cũng không phải là đi đối phó Yêu Thần, mà là để Yêu Thần giết.

"Còn Dư Cận Thước. . . . . ." Tần Minh đối với Dư Cận Thước vẫn còn có chút lo lắng, dù sao Dư Cận Thước là vương gia của Yêu Giới, liên minh như thế, mang theo quá nhiều nguy hiểm ẩn núp.

"Dư Cận Thước có mục đích của hắn, không cần lo lắng. Ít nhất trước mắt Dư Cận Thước sẽ rất vui lòng phối hợp đối phó Yêu Thần, mục đích của hắn chủ yếu là diệt trừ Yêu Chủ." Trưởng lão Lê khẳng định nói.

Có Lê trưởng lão bảo đảm, Tần Minh cũng không còn lo lắng nữa.

"Phải gây cho Yêu Giới áp lực nhiều một chút, càng nhiều bức bách chúng ta càng có lợi."dღđ☆L☆qღđ Trưởng lão Lê dặn dò Tần Minh, không phải hắn dài dòng, mà là lần này xuất quân thật sự là đã làm cho hắn rất ngoài ý muốn rồi.

"Còn nữa, cẩn thận Liễu Lan Yên." Trưởng lão Lê lo lắng nói, nữ nhân Liễu Lan Yên này mang đến cho hắn một cảm giác rất nguy hiểm.

"Ừhm, ta hiểu." Tần Minh gật đầu đáp lời.

"Ngươi đi chuẩn bị, ta sẽ chăm sóc cho nàng." Trưởng lão Lê nói một câu, chính là vì muốn làm cho Tần Minh yên tâm.

"Làm phiền trưởng lão Lê." Tần Minh vẫn là biết rõ tiến lùi, đừng tưởng rằng hắn có bề ngoài nóng nảy mà khinh suất, nếu hắn thật sự khinh suất thì hắn đã sớm chết ở trên chiến trường từ lâu rồi, làm sao còn có thể bò đến vị trí chiến tướng này.

"Cẩn thận Liễu Lan Yên."dღđ。l。qღđ Lúc Tần Minh sắp rời đi thì trưởng lão Lê vẫn không yên lòng lại dặn dò một câu.

"Rõ" dღđ☆L☆qღđ Tần Minh trịnh trọng đáp lời, chỉ là đối với hắn mà nói, hắn vẫn chưa quá rõ Liễu Lan Yên rốt cuộc có cái gì kinh khủng?

Nghe ý tứ của trưởng lão Lê, không phải chỉ là một nữ nhân giấu giếm thực lực thôi sao?

Ở Liễu phủ hắn cũng thấy Liễu Lan Yên, nhưng không cảm thấy lực lượng dao động trên người nàng, cũng thấy được nàng "nhanh mồm nhanh miệng", chỉ là, vậy thì thế nào?

Những thứ này một chút cũng không liên quan đến những thứ quan trọng, Liễu Lan Yên cho dù ẩn dấu thực lực thì cũng không thể nào bằng được Yêu Thần.

Hơn nữa, lần này bọn họ đi công kích Yêu Giới cũng không phải vì muốn giành thắng lợi, mà là vì để cho một số người đi chịu chết, đạt được một lý do mà thôi.

Tần Minh tính toán khoảng cách tới Yêu Giới, còn luôn nghe ngóng thông tin từ thủ hạ của mình về chuyện Yêu Giới tìm kiếm Liễu Hâm Nhã như thế nào.

Hắn triệu tập nhân mã đến ngày thứ năm vừa đúng có thể tới gần Yêu Giới, nhưng hắn vẫn để mặc cho đại quân của mình khuyếch tán tin tức ra ngoài.

Mục đích của hắn chính là muốn khiến người của biết Yêu Giới, đại quân của Ma giới đang hướng về phía bọn họ từng bước từng bước mà ép sát, áp lực trong lòng như vậy, đủ khiến cho mọi người ở Yêu Giới khủng hoảng một đoạn thời gian.

Lòng người thật rất mỏng manh.

Chết, vì sao rất đáng sợ?

Tử vong chỉ là trong nháy mắt,dღđ☆L☆qღđ chân chính đáng sợ là quá trình chờ đợi tử vong.

Hắn chính là muốn cho từng người của Yêu Giới thể nghiệm một phen quá trình chờ đợi tử vong.

Thời gian này càng dài, thần kinh những người của Yêu Giới sẽ càng lúc càng khẩn trương, đến lúc đó sẽ người đối với cuộc chiến này càng thêm oán hận, chuyện tất nhiên là làm ít mà công lại lớn.

Năm ngày, thời gian từng ngày tiến tới gần, bên trong Yêu Giới tràn ngập một loại không khí đè khiến người ta hít thở không thông.

Người của Yêu Giới sẽ ngẫu nhiên gặp nhau trên đường, mà thảo luận đơn giản chính là đại quân Ma giới đã tới nơi nào, cách Yêu Giới còn xa lắm không?

Còn sẽ có người nói sinh động như thật về đại quân Ma giới uy vũ như thế nào, khí thế bức người như thế nào.

Cuối cùng của một phen đàm luận kết quả, chỉ là lưu lại sự than thở và sợ hãi.

Hi vọng có thể mau sớm tìm được Liễu Hâm Nhã.

"Vẫn không có tin tức,dღđ。l。qღđ người bên kia có tin tức hay không?" bên trong Vương Cung, Yêu Chủ hỏi Dư Cận Thước.

Dư Cận Thước chậm rãi lắc đầu: "Không có."

Yêu Chủ xoay người, đưa lưng về phía Dư Cận Thước nhìn ngoài cửa sổ: "Ngày mai chính là ngày cuối cùng, nếu vẫn không có tin tức của Liễu Hâm Nhã , khó bảođảm Tần Minh không phát động tiến công với Yêu Giới."

"Có Tôn chủ đại nhân ở đây, đương nhiên Yêu Giới sẽ không có việc gì." Dư Cận Thước nói không nóng không lạnh, không có chút nào lo lắng đại quân của Tần Minh.

Đối mặt với ngoài cửa sổ, trong mắt Yêu Chủ hàn quang lóe lên một cái, mở miệng, âm thanh như thường:dღđ☆L☆qღđ "Ai. . . . . . Xem ra là phải trấn an dân chúng một chút rồi."

"Chủ Thượng, Đại Trưởng Lão đến." Người hầu ở ngoài cửa khẽ gọi, sau khi được Yêu chủ cho phép, Liễu Tấn Lợi liền đi vào, hành lễ bái kiến Yêu Chủ.

"Đại Trưởng Lão, nữ nhi Liễu Hâm Nhã của ngươi có tin tức?" Yêu Chủ hướng về phía Liễu Tấn Lợi khách khí hỏi.

"Vấn không có tin tức." Sắc mặt Liễu Tấn Lợi tiều tụy không ít, nghĩ đến mấy ngày nay cũng không phải là rất dễ chịu.

"Chủ Thượng truyền thuộc hạ đến có dặn dò gì hay không?" Liễu Tấn Lợi chủ động hỏi thăm.

Yêu Chủ than nhẹ một tiếng: "Đại Trưởng Lão, ngươi cũng biết hiện tại đại quân của Tần Minh đang tứng bước ép sát đến Yêu giới, khiến lòng người hoang mang."

Liễu Tấn Lợi không nói gì,dღđ。l。qღđ chờ Yêu Chủ tiếp tục nói.

"Ngươi là nhạc phụ của hắn, ngươi có thể đi khuyên nhủ Tần Minh hay không? Cứ như vậy đối với hai giới Yên Ma cũng không tốt, Tần Minh lần này tiến công Yêu Giới, sợ rằng Đế Vương Ma giới cũng không rõ ràng hắn lén lút hành động chứ?"

Yêu Chủ có thể nói là lui vô số bước, đi khắp nơi tìm Liễu Tấn Lợi, để cho Liễu Tấn Lợi đi khuyên nhủ Tần Minh.

Cái này nếu truyền đi, sợ rằng người đời sẽ càng nói Yêu Chủ vô năng mà thôi.

"Dạ, thuộc hạ sẽ cố gắng thử một lần." Có thể được Yêu Chủ cầu xin, Liễu Tấn Lợi lập tức cảm thấy thân phận của mình liền khác đi.

Bây ggiờ hắn cũng không phải chỉ dựa vào huynh trưởng của mình mới mò được lên vị trí trưởng lão, hắn hiện tại cũng có thể khiến Yêu Chủ phải cầu cạnh.

Liễu Tấn Lợi đắc ý trong lòng nhưng dĩ nhiên là không ngu đến mức biểu lộ ra ngoài, mà là trịnh trọng gật đầu, bày tỏ nhất định sẽ dốc toàn lực đi khuyên bảo Tần Minh.

Đồng thời Liễu Tấn Lợi cũng biểu đạt một chút, hắn rất lo lắng cho nữ nhi của mình, nhưng là, hắn để ý đến an nguy của Yêu Giới hơn.

Yêu Chủ hiểu, cũng cam kết sẽ không từ bỏ tìm kiếm Liễu Hâm Nhã.

Liễu Tấn Lợi để tỏ lòng coi trọng đối với chuyện này, liền lập tức cáo từ đi tìm Tần Minh.

"Ngươi cũng trở về đi." Yêu Chủ hướng về phía Dư Cận Thước khoát khoát tay, trầm giọng nói, hiển nhiên,dღđ☆L☆qღđ Tần Minh lần này bức bách khiến Yêu Chủ chịu phải áp lực rất lớn.

Dư Cận Thước đứng dậy cáo từ, liếc mắt nhìn Yêu Chủ chán nản đang ngồi, trong lòng cười lạnh không dứt.

Vị trí Yêu Chủ sớm muộn cũng là của hắn, bây giờ cũng chỉ là để Yêu Chủ ngồi thêm mấy ngày mà thôi.

Sauk hi Dư Cận Thước rời đi Yêu Chủ hừ lạnh một tiếng, hắn làm sao có thể không nhìn ra tâm tư của Dư Cận Thước cơ chứ?

Thời gian một ngày,dღđ。l。qღđ ngày cuối cùng. . . . . .

Liễu Tấn Lợi đắc ý rời khỏi Vương Cung, đi tìm Tần Minh.

Tần Minh cũng không cách Yêu Giới xa lắm, chỉ là ở bên ngoài Yêu Giới mà thôi.

Liễu Tấn Lợi đột nhiên đến,d∞đ∞l∞q∞đ khiến Tần Minh rất là ngoài ý muốn.

"Yêu Chủ bảo ta tới khuyên nhủ ngươi, cố gắng không nên đi công kích Yêu Giới, xem ra Yêu Chủ đã đến cực hạn."dღđ☆L☆qღđ Liễu Tấn Lợi căn bản cũng không như Yêu Chủ kỳ vọng mà thuyết phục Tần Minh, ngược lại hắn lại hả hê nói.

"Yên tâm, hoàng hôn ngày mai đại quân sẽ đạt tới, nếu vẫn không giao được người ra. Một cuộc đại chiến không thể tránh được." Tần Minh cười lạnh nói, ở trong lòng cười nhạo Yêu Chủ.

Đứng đầu Yêu Giới lại làm chuyện này, thật là đủ mất mặt.

Thủ hộ Yêu Giới còn phải hoàn toàn dựa vào Yêu Thần, bên cạnh còn có Dư Cận Thước ở nơi đó như hổ rình mồi, phía dưới trưởng lão lại ôm tâm tư khác nữa.

Chẳng khác gì bốn bề là cường địch, không có một chỗ an toàn nào.

Thôi, Yêu Chủ như thế nào đối với hắn mà nói đều không quan trọng.

Yêu Thần dám đả thương phu nhân của hắn, cái mối óan thù này đã được kết rồi.

"Ngài yên tâm,dღđ☆L☆qღđ chuyện này ta nhất định sẽ giải quyết." Tần Minh nói với Liễu Tấn Lợi.

"Ta biết ngươi có cảm tình với Liễu Hâm Nhã, nhưng là chính ngươi cũng nên cẩn thận. Tôn chủ không phải người có thể dễ dàng đối phó, nếu tình huống không ổn, ngươi phải lập tức rời đi, ngàn vạn lần không được đả thương mình." Liễu Tấn Lợi vẫn rất biết lôi kéo lòng người.

Hơn nữa hắn biết Tần Minh đối với Liễu Hâm Nhã là thật lòng, có thể có núi dựa như con rể này, trong lòng hắn rất an tâm.

Hắn có lúc cũng tiếc nuối, nếu Tần Minh sớm ra mặt một chút, hắn có lẽ đã có một cuộc sống hả hê ở Yêu Giới rồi ấy chứ?

Chỉ là, hiện tại cũng không coi là quá muộn, hắn cũng có thể tiếp nhận.

"Ngài yên tâm, ta biết rõ nên xử lý như thế nào." Tần Minh gật đầu nói, "Hâm Nhã không có bất cứ vấn đề gì, chỉ bị thương nhỏ thôi, đã được xử lý ổn thỏa rồi, đang nghỉ ngơi ở bên trong."

"Ừ, Hâm Nhã giao cho ngươi, phụ thân như ta đây cũng yên tâm." Liễu Tấn Lợi vỗ bả vai Tần Minh thật mạnh, yên tâm cười.

"Ta cũng ở lại nữa, trở về còn phải cùng phục mệnh của Yêu Chủ. Ngươi nên làm như thế nào thì làm như thế đó đi, chỉ cần chú ý mình nhiều hơn là tốt rồi, ta bên này ngươi không cần phải lo lắng."

Liễu Tấn Lợi Đặc dặn dò Tần Minh xong, sau đó rời đi.

Trở lại Vương Cung phục mệnh cho Yêu Chủ, sau đó trở lại Liễu phủ.

Về phần Yêu Chủ nhức đầu thế nào cũng không liên quan tới hắn.

Dù sao hai con rể đều có bản lãnh,dღđ☆L☆qღđ vô luận là dựa vào người nào, tương lai của hắn đều có bảo đảm.

"Yêu Chủ bệ hạ, ngày mai chính là ngày tốt nhất, người có thể tìm được?" Đang lúc hoàng hôn, Tần Minh cố ý đứng ở bên ngoài Yêu Giới, dùng hết sức điên cuồng gào thét với Yêu Giới.

Chỉ là âm thanh truyền bá, lấy thực lực cấp sáu của hắn mà nói, tuyệt đối có thể khiến người trong thành Yêu Giới nghe được rõ ràng.

Âm thanh cực lớn, cuồn cuộn như sấm đánh, vang đến đông đảo dân chúng trong Vương Thành khiến tim bọn họ đập rộn lên, nghị luận ầm ĩ.

"Đêm cuối cùng rồi, còn không có tin tức sao?"

"Đúng vậy, làm việc kiểu gì thế? Ngay cả người cũng không tìm được."

"Sợ cái gì, chúng ta có Tôn chủ đại nhân, dù là đại quân Ma giới đến thì làm sao chứ?"

"Ai. . . . . . Chuyện lần này nếu không phải là Tôn chủ đại nhân, cũng sẽ không đến mức này mới đúng?"

"Nói cái gì đó? Làm sao ngươi có thể vu oan Tôn chủ đại nhân?"

"Hắn nói cũng không phải là sai!"

"Không được, ai cũng không thể vũ nhục Tôn chủ."

Trong dân chúng đúng là vẫn còn xuất hiện âm thanh không hòa hài, đối với cách làm của Tôn chủ vẫn có vài người chất vấn.

Những tiếng chất vấn nho nhỏ này truyền đến tai Dư Cận Thước, khiến hắn hết sức vui vẻ.

Đừng xem bây giờ âm thanh chỉ là dòng nước ngầm nho nhỏ, đợi đến khi dòng nước ngầm nhỏ này từ từ hội tụ sẽ càng ngày càng trở nên lớn hơn, càng về sau sẽ trở thành nước lũ không thể ngăn nổi, Yêu Thần cuối cùng sẽ bị kéo xuống Thần Đàn.

Bên trong Vương cung, ăn xong cơm tối, Liễu Lan Yên cũng không lập tức trở về gian phòng của mình, mà là bình tĩnh nhìn Yêu Thần.

"Sao thế? Trên mặt ta có thứ gì bẩn à?" Yêu Thần theo bản năng sờ sờ mặt của mình, không có mà.

"Ngươi không lo lắng sao?"d∞đ∞l∞q∞đ Liễu Lan Yên hỏi Yêu Thần, "Đây rõ ràng chính là một cái bẫy."

Nàng còn cho rằng, Yêu Thần không phải là người biết rõ đó là cái bẫy mà vẫn nhảy vào.

"Không sao." Yêu Thần cười vuốt vuốt mái tóc dài của Liễu Lan Yên, trong mắt hàm chứa cưng chiều vô tận, "Đã quen rồi,dღđ☆L☆qღđ hạng người gì tới công kích Yêu Giới, sớm đã thành thói quen."

"Ngươi tại sao lại muốn bảo vệ Yêu Giới?" Liễu Lan Yên hỏi ra nghi hoặc mà nàng vẫn thắc mắc cho đến giờ, "Yêu Giới đối với ngươi lại không tốt."

Lời vừa mới dứt, lập tức cảm thấy bàn tay đang vuốt ve tóc nàng dừng lại, hắn, làm sao thế?

"Có một số việc không thể nhìn bề ngoài, hơn nữa, ta có lý do bảo vệ Yêu Giới." Yêu Thần ngắn ngủi mất hồn, sau đó liền cười nói.

"Cho dù là sẽ bị thương, sẽ chết ư?"d∞đ∞l∞q∞đ Liễu Lan Yên không hề từ bỏ hỏi tiếp, nàng có thể cảm giác được mới vừa rồi cảm xúc của hắn có biến hóa, hình như là rất kích động lại giống như là nhớ ra chuyện gì đó khiến hắn không vui.

"Ta sẽ không chết." Yêu Thần khẳng định nói.

"Ngươi còn gạt ta!" Vừa nghe Yêu Thần nói như vậy, Liễu Lan Yên lập tức nóng nảy, gạt tay một cái mở ra bàn tay đang vuốt tóc của Yêu Thần, "Chuyện giờ hợi xảy ra ngươi cho ta là người mù sao?"

"Nếu là có người đúng lúc đó xâm phạm Yêu Giới, ngươi cũng muốn nghênh chiến sao?" Liễu Lan Yên từng bước từng bước ép sát căn bản không cho Yêu Thần có cơ hội thở dốc.

Yêu Thần trố mắt nhìn chằm chằm Liễu Lan Yên, nhìn nàng đôi mắt bởi vì tức giận mà đỏ lên của nàng, giận dữ nhìn hắn, vẻ mặt như vậy, khiến trong lòng khẽ động, âm thanh đi trước đại nào chạy ra ngoài: "Lan Yên, nàng đang lo lắng cho ta?"

"Nói thừa!" Liễu Lan Yên nghiến răng nghiến lợi.

"Tại sao lại lo lắng cho ta?" Yêu Thần không hề bỏ qua truy vấn đến cùng, hắn muốn biết đáp án.

Bị Yêu Thần hỏi như vậy, Liễu Lan Yên đột nhiên nổi lên một chút ngượng ngùng, thẹn quá thành giận gầm nhẹ: "Nếu ngươi xảy ra chuyện, ai trông nom ăn uống của ta? Vô Trần cư trụ coi như thoải mái, trước mắt ta không có ý định chuyển sang nơi khác ở!"

Nghe giọn điệu tức giận của Liễu Lan Yên, Yêu Thần một chút cũng không cáu, ngược lại ha ha nở nụ cười, đưa ra hai cánh tay,dღđ☆L☆qღđ không cần suy nghĩ một tay kéo Liễu Lan Yên vào trong ngực,d∞đ∞l∞q∞đ mặc cho Liễu Lan Yên giãy giụa như thế nào cũng không buông tay.

"Lan khói nàng có biết nàng rất đáng yêu sao?" Yêu Thần nói thật nhỏ.

"Không cần ngươi nói ta cũng đáng yêu." Liễu Lan Yên tránh né hai lần nhưng vẫn không tránh được nên chẳng thèm động đậy nữa, bây giờ là buổi tối, chốc lát nữa chính là giờ hợi, trời mới biết Yêu Thần có thể xảy ra vấn đề gì hay không, nàng nào dám động?

"Đúng vậy, Lan Yên là đáng yêu nhất. Rõ ràng là ngượng ngùng, lại còn cậy mạnh, làm bộ dáng hung hãn, thật là đáng yêu đấy. . . . . . Ưmh. . . . . ." Thắt lưng đau thành công ngăn trở lời nói của Yêu Thần, bất đắc dĩ nói nhỏ, "Lan Yên, đau."

Hông bị nhéo một cái, tuy rằng không gây thương tích gì, nhưng vẫn sẽ đau.

"Nói nhảm, không đau ta véo ngươi làm cái gì?" Liễu Lan Yên nhân cơ hội tránh ra khỏi lồng ngực của Yêu Thần, hung hăng liếc hắn một cái, tên nam nhân ngu ngốc này, làm sao mà trở thành Yêu Thần được thế?

"Được rồi, ta đi về nghỉ,d∞đ∞l∞q∞đ ngươi trung thực đợi đi." Liễu Lan Yên tức giận đứng lên rời đi, nói với hắn, nàng không thể không bị tức đến chết.

Đưa mắt nhìn Liễu Lan Yên rời đi, tất cả trêu tức trong mắt Yêu đều bị nhu tình nồng đậm thay thế, hay là Lan Yên có tình cảm đối với hắn, nếu không, nàng tuyệt đối sẽ không dễ dàng buông tha truy vấn.

Bảo vệ Yêu Giới. . . . . .

Yêu Thần quay đầu nhìn bầu trời đêm đen như mực, nhẹ nhàng nở nụ cười, nguyên nhân này nếu nói ra thì rất dài. . . . . .

Trở lại trong phòng, Liễu Lan Yên ngồi trên giường,dღđ☆L☆qღđ chờ thời gian trôi qua.

Đây là một đêm lo âu,d∞đ∞l∞q∞đ có quá nhiều người không thể ngủ.

Những người bị cuốn vào trong việc này, đều ở đây không ngừng suy tư, chờ đề bài lúc sáng sớm, cuối cùng chờ kết cục đến.

Rốt cuộc là thua hay là thắng, chỉ cần nhìn ngày mai là rõ, rốt cuộc là ai rơi vào bàn cờ của ai, ngày mai là sẽ có đáp án.

Bên ngoài Yêu Giới, Tần Minh nhìn về phía Vương Cung Yêu giới ở phía xa xa, bên môi lộ ra một nụ cười đắc ý.

Sáng sớm ngày mai, sáu vạn đại quân của hắn sẽ gặp chạy tới, cũng có năm cao thủ cấp sáu cũng sẽ ẩn thân trong đó tới đây hội hợp.

Đến lúc đó, tiếng xấu của Yêu Thần liền"Ổn định" rồi.

Trong đêm nay, sợ rằng người bên trong Yêu Giới đều không thể ngủ an ổn, thế nhưng hắn lại có thể ngủ ngon giấc.

Trong ngọn núi cách ranh giới của hai giới Yêu-Ma rất xa, có mười hai người đang vội vã lên đường.

Nói là lên đường nhưng không hề nhìn thấy trên mặt bọn họ có bất kỳ vẻ mặt vội vã nào, cứ thoải mái mà đi, không có bất kỳ sự nóng vội nào.

"Mấy vị, bóng đêm thâm trầm, sao không nghỉ ngơi một lát?" Âm thanh đột nhiên xuất hiện, tất cả những người này cả kinh mà dừng bước.

Bọn họ không hề nghĩ ngợi lập tức quây thành một vòng, lưng tựa lưng đứng chung một chỗ, cảnh giác quét mắt bốn phía.

Là ai có thể lúc bọn hắn không cảnh giác mà đến gần, trong bọn họ thấp nhất cũng là cao thủ cấp năm, trong đó còn có hai cao thủ cấp sáu.

Người kia lặng yên không tiếng động xuất hiện, bọn họ một chút cũng không phát hiện ra, điều đó đủ chứng tỏ một chuyện, người tới thực lực cao hơn so với bọn hắn.

"Khuyên các vị một câu, vẫn là không nên đi đến Yêu Giới thì hơn."

Một người trong đó người nghe được câu này sau, lập tức sáng tỏ, cao giọng hỏi "Các hạ là người của Yêu Giới."

Bọn họ muốn đi đối phó Yêu Giới, vào lúc này chặn bọn họ lại chỉ có thể là người của Yêu Giới.

"Xem như thế đi." Đáp án dĩ nhiên là lập lờ nước đôi như thế, "Mấy vị vẫn là trở về đi."

Không có người nói chuyện, nhưng tất cả lực lượng đã ngưng tụ.

Nhìn thấy bọn họ phản ứng như thế, từng tiếng thở dài haizzz vang lên, hình như than nhẹ ở bên tai của đám người này, lại giống như là đến từ bốn phương tám hướng, căn bản là không thể nào biết được giọng nói đó đến từ đâu.

Phía trước chưa đến trăm mét xuất hiện một bóng người đơn bạc, loáng thoáng có thể thấy được là bóng dáng của một nữ tử.

Mười hai người kia ngay cả ý muốn thương lượng cũng không có, trực tiếp tích tụ lực lượng, không có nửa phần chần chờ, không hề giữ lại chút công kích nào.

Gió sắc bén cuồng bạo,d∞đ∞l∞q∞đ hỏa diễm mãnh liệt, lôi điện to khỏe, cự thạch ngàn cân . . . . . .

Công kích đủ loại, tất cả đều xông đến.

Cả vùng đất rung chuyển kịch liệt, căn bản không có cách nào chịu đựng được lực lượng mà mười hai cao thủ đồng thời công kích ra.

Núi đá cứng rắn trên mặt đất, từ dưới chân của bọn họ nứt ra, rồi đến phía nữ tử kia.

Công kích như vậy, ngưng tụ lực lượng của toàn bộ mười hai người, nói là rung chuyển núi rừng cũng không quá chút nào.

Mười hai người cũng không muốn thắng nữ tử đột nhiên xuất hiện kia, mà là khi công kích vừa ra, mười hai người đều nhanh chóng xoay người, chia làm nhiều phương hướng khác nhau,d∞đ∞l∞q∞đ nhanh chóng chạy trốn.

Bọn họ nghĩ rất rất kỹ, người như vậy, mấy người bọn họ tuyệt đối không phải là đối thủ.

Bọn họ muốn chẳng qua là một thời gian, một thời gian có thể trốn chạy.

Bọn họ tính toán rất tốt, mười hai người liên thủ một kích, cho dù đối phương là cao thủ cấp tám cũng sẽ bị ngăn cản, ít nhiều gì bị cũng sẽ bị chấn động làm cho bị thương.

Chỉ cần chút thời gian này là đủ rồi, bọn họ chia ra đủ phương hướng khác nhau mà chạy như điên, người đó cho dù có lợi hại hơn nữa cũng không thể một lưới bắt hết mười hai người bọn họ.

Chỉ cần còn một người sống,d∞đ∞l∞q∞đ cũng có thể đi báo tin cho Tần Minh.

Không sai, bọn họ chính là cao thù muốn hội họp cùng sáu vạn đại quân của Tần Minh, nhưng làm sao ngờ tới, còn chưa hội hợp liền xảy ra chuyện ngoài ý muốn như thế.

"Aizzzz. . . . . ." Tiếng thở dài lại vang lên lần nữa, mười hai người bởi vì lực lượng cao thấp, nên cự ly chạy đi vẫn có một chút chênh lệch, chỉ là, lúc tiếng thở dài lại vang lên một lần nữa, tất cả đều giống như bị định thân, dừng lại bước chân.

Sau đó, bóng dáng đơn bạc giống như xuất hiện, rồi đột nhiên biến mất.

Giống như nơi này chưa từng xảy ra chuyện gì vậy.

Mười hai người thân thể lắc lư, phù phù một cái tất cả đều ngã trên mặt đất.

Về phần công kích mới vừa rồi?

Tất cả đều tiêu tán trong không trung, bởi vì, những công kích kia căn bản không tìm được mục tiêu.

Chưa tới một canh giờ, ở một nơi khác, sáu vạn binh lính đi đường suốt đêm, lúc đi qua nơi đất cát, đột nhiên cảm thấy một chút lạnh lẽo, không khỏi run một cái.

Hình như là bị gió đêm xâm nhập, trong lòng chỉ lầm bẩm, quả nhiên buổi tối thật mát mẻ.

Tất cả đều bình thường như thếs.

Giờ sửu, sáu vạn binh lính đã tới chỗ Tần Minh, chỉnh đốn nghỉ ngơi, chỉ chờ ngày mai đến.

Đợi đến lúc tờ mờ sáng, Tần Minh lo lắng nhìn về phía xa, người hắn để ý nhất vì sao vẫn chưa tới?

Thời gian trôi qua một lát nữa, rốt cuộc tia ánh sáng mặt trời đầu tiên phá vỡ màn đêm tối đen, lúc mặt trời mọc lên đường chân trời,d∞đ∞l∞q∞đ bóng đêm bị xua đi hoàn toàn.

Tần Minh trực tiếp chỉnh đốn đại quân, bức bách đến biên cảnh Yêu Giới lớn tiếng kêu lên kêu: "Thời gian đã đến, Tôn chủ đại nhân, người có nên đưa ra cho ta một đáp án hay không?"

Âm thanh vang dội, trực tiếp đánh thức toàn bộ người trong thành của Yêu Giới.s

"Tôn chủ." Yêu Chủ vội vã chạy tới cung điện của Yêu Thần, muốn hỏi một chút tại sao Yêu Thần vẫn chưa xuất hiện, làm sao nghĩ đến vừa vào đến cung điện, Yêu Chủ thiếu chút nữa không khống chế được mà ngã sấp xuống.

Tôn chủ đại nhân người ta đang thong thả đút canh giải nhiệt cho Liễu Lan Yên, cái gì tốt nàng đều ăn.

"Tôn chủ. . . . . . Tần Minh đã bắt đầu gọi trận." Yêu Chủ bất đắc dĩ nói nhỏ.

Bên ngoài Yêu Giới đang là thời khắc sống chết, nơi này thế nào còn nuốt trôi được điểm tâm?

"Ừ, nghe thấy." Yêu Thần không nhanh không chậm nói, nhìn thấy ánh mắt của Liễu Lan Yên đang dừng lâu trên cái mâm kia,d∞đ∞l∞q∞đ lập tức kẹp tới.

Yêu Chủ im lặng một trận, được rồi, hắn biết Yêu Thần nhất định là nghe thấy.

Đừng nói thực lực của Yêu Thần rất mạnh, cho dù dân chúng bình thường cũng nghe thấyTần Minh rít gào rồi.

Vấn đề là, hắn cũng không phải ý muốn hỏi Yêu Thần có nghe được hay không, mà là muốn nói cho Yêu Thần, Tần Minh đã ở bên ngoài Yêu Giới rồi, chẳng lẽ không phải nên đi trước xử lý một chút sao?

"Tôn chủ." Yêu Chủ bất đắc dĩ lại gọi một tiếng, dù sao cũng phải khiến hắn phản ứng một chút.

"Hả?" Yêu Thần nhìn cũng không thèm nhìn Yêu Chủ một cái, không biết có phải là bởi vì cảm giác lúc ăn cơm Yêu Chủ ở bên cạnh hắn lải nhải có chút đáng ghét hay không, thuận miệng hỏi một câu,d∞đ∞l∞q∞đ "Ngươi cũng đói bụng?"

"Không, không đói bụng." Yêu Chủ thiếu chút nữa hộc máu.

Đã đến lúc này, Yêu Chủ cũng đành cam chịu, nếu Yêu Thần không vội, hắn cũng không nên sốt ruột.

Nhìn Yêu Thần cùng Liễu Lan Yên thóai mái ăn xong điểm tâm, nghe âm thanh bên ngoài của Tần Minh đã có chút khàn khàn, trong lòng Yêu Chủ hình nư có vẻ bình ổn lại một chút.

Hình như người lo lắng không chỉ có mỗi mình hắn.

"No rồi." Khi Liễu Lan Yên nói ra hai chữ này, Yêu Chủ đột nhiên phát hiện, thì ra là giọng nói của Liễu Lan Yên lại êm tai như thế.

Yêu Thần nhìn Liễu Lan Yên, nói: "Nàng ở trong Vương cung nghỉ ngơi một chút đi, Bành Trăn sẽ phụng bồi nàng.”

Hắn cũng không muốn Liễu Lan Yên sẽ đi cùng hắn.

"Không cần, ta muốn đi xem." Liễu Lan Yên lắc lắc cánh tay Yêu Thần, "Mang ta đi."

Nửa là làm nũng nửa là yêu cầu hung hãn,d∞đ∞l∞q∞đ khiến Yêu Thần không cách nào cự tuyệt.

"Được rồi. Nhưng phải cách xa một chút." Đối với yêu cầu của Liễu Lan Yên, Yêu Thần không thể cự tuyệt.

Kéo Liễu Lan Yên đi, rốt cuộc lực chú ý cũng phân một chút cho Yêu Chủ: "Bây giờ tới, có được hay không?"

"Dạ được, đương nhiên được." Yêu Chủ cũng sắp điên rồi, nên đã sớm chuẩn bị tốt chờ đại giá Yêu Thần từ lâu rồi.

"Ừ." Yêu Thần gật đầu, kéo Liễu Lan Yên đi ra khỏi cửa cung, ôm eo Liễu Lan Yên, trực tiếp đạp không khí mà đi, bay thẳng tới bên ngoài Yêu Giới. Yêu Chủ theo sát phía sau, về phần Bành Trăn thì đương nhiên không rời Yêu Thần một chút nào.

Liễu Lan Yên ngược lại rất là thoải mái đem sức nặng của thân thể giao cho Yêu Thần, dù thế nào đi nữa thực lực của hắn cũng rất mạnh, nàng thỏai mái một chút cũng không quá đáng.

Rất nhanh đã đến biên giới Yêu Giới, Vương Thành cách biên giới Yêu Giới cũng không xa lắm, cũng chẳng khác gì vùng lân cận.

Đứng ở trên biên giới, Yêu Thần lạnh lùng từ trên cao nhìn xuống Tần Minh.

"Tôn chủ, ngài rốt cuộc chịu xuất hiện rồi sao?" Tần Minh giận đến sắp hộc máu, hắn thế nào cũng không nghĩ tới Yêu Thần sẽ tự cao tự đại như thế, không chịu đi ra.

"Liễu Hâm Nhã vẫn chưa tìm được?" Yêu Thần tùy ý hỏi một câu, căn bản chẳng thèm quan tâm đến vấn đề của Tần Minh.

"Nếu tìm được, thì sẽ có xung đột vũ trang như hôm nay sao?" Tần Minh hừ lạnh, "Nếu ngày đó Tôn chủ đại nhân chịu bỏ ra chút tâm tư, cũng sẽ không chiến tranh hai giới như bây giờ."

Tần Minh cho đến bây giờ vẫn muốn đổ trách nhiệm lên trên người của Yêu Thần, đây mới là mục đích thật sự của hắn.

"Chiến tranh hai giới?" Yêu Thần há là người có thể bị kẻ khác tùy tiện dắt mũi dẫn đi, tùy ý hỏi ngược lại một câu khiến Tần Minh á khẩu không trả lời được, "Đế Vương Ma giớicũng đồng ý cho ngươi xuất binh lần này?"

Lời nói nhẹ nhàng bâng quơ nhưng khiến Tần Minh nghẹn họng không biết trả lời như thế nào, cho dù có thế nào đi nữa hắn cũng không thể đẩy chuyện này lên trên người của Đế vương Ma giới được.

"Năm ngày đã qua, vẫn chưa nhìn thấy phu nhân của tại hạ, như vậy không thể làm gì khác hơn là dùng phương pháp này để giải quyết." Tần Minh tính tóan đổi chủ đề, chỉ là, rất đáng tiếc, hắn muốn chuyển liền chuyển được sao?

Hắn hình như đã quên bên cạnh Yêu Thần có một người, rất nhanh mồm nhanh miệng.

"Không tìm được phu nhân của ngươi, tại sao lại muốn tới tấn công Yêu Giới làm gì?" Liễu Lan Yên nghi ngờ hỏi Tần Minh.

"Nếu không phải Tôn chủ sơ sót, thì làm sao có thể không thấy phu nhân của? Ta chẳng lẽ không nên đòi một cái công đạo sao?"d∞đ∞l∞q∞đ Tần Minh tức giận lớn tiếng chất vấn.

"Yêu Giới không phải là bởi vì ỷ có Yêu Thần bảo vệ, mà có thể tùy ý hoành hành chứ?" Tần Minh cố ý phóng đại âm thanh, nhưng hắn thấy được, bên trong Vương Thành đã có không ít người tới nơi này rồi, duy trì khoảng cách an toàn nhất định đang quan sát tình huống của bên này.

Xem náo nhiệt, là tính cách bẩm sinh không bao giờ có thể thay đổi được.

Huống chi chuyện lần này huyên náo lớn như vậy, người của Yêu Giới đều muốn biết rốt cuộc có chuyện gì xảy ra, sẽ nào giải quyết như thế.

Cho nên, bọn họ đối thoại ở bên này, người bên kia cũng sẽ nghe được.

"Hâm Nhã tỷ tỷ là tự mình rời đi, làm sao ngươi có thể trách lên trên người Tôn chủ, ngươi người này thật là chẳng hiểu ra làm sao!" Liễu Lan Yên tức giận oán trách.

Nàng chính là phải nhân cơ hội để nói sự tình cho rõ ràng, tránh cho những người không rõ chân tướng sẽ trách lầm Yêu Thần.

Nàng không muốn trên người của Yêu Thần bị hắt nước bẩn.

"Nếu Tôn chủ thật sự có tâm, không có quan hệ với chuyện này, tại sao 5 ngày vừa rồi, không thấy Tôn chủ đại nhân phái người đi tìm?" Lời nói của Tần Minh lập tức đưa tới vô số người gật đầu.

Có người bắt đầu đồng ý với lời nói của Tần Minh, nếu Yêu Thần phái người đi tìm, chỉ sợ sớm đã tìm được rồi.

Như vậy cuộc chiến tranh này cũng sẽ không xảy ra.

"Chẳng lẽ là bởi vì Tôn chủ tự giữ thân phận chẳng thèm quan tâm?" Tần Minh lại thêm vào một liều dược mạnh, chính là muốn làm lung lay địa vị của Yêu Thần trong lòng mọi người ở Yêu Giới.

"Chẳng thèm quan tâm? Vậy Tôn chủ thủ hộ Yêu Giới nhiều năm như vậy để làm gì? Chẳng lẽ đánh nhau rất vui à? Tôn chủ thích tự dưng không có việc gì mà đánh nhau với người khác sao?" Liễu Lan Yên lập tức phản bác Tần Minh.

"Hừ, ai biết được?" Tần Minh căn bản cũng không hề hành động, lời nói kín đào lúc này của hắn hoàn toàn không tương xứng với bộ dạng thô lỗ của hắn, "Biểu lộ thực lực, có phải càng sẽ được người tôn kính một chút hay không?"

"Nực cười, Tôn chủ còn cần thông qua võ lực để chứng minh mình sao? Thực lực của Tôn chủ có ai là không biết chứ?"dღđ。l。qღđ Liễu Lan Yên vừa nói lập tức đưa tới vô số người gật đầu.

Năm đó Tôn chủ chỉ một mình mà có thể làm lay động cả tam giới, tam giới khiếp sợ, có ai không biết Tôn chủ phong thái tài hoa chứ?

"Hơn nữa, không thấy phu nhân của ngươi, ngươi làm gì mà không chịu tìm? Ngồi chờ ở đây những năm ngày, là do rất sốt ruột phu nhân của mình nên lấy cớ để xuất binh sao?" Lời nói của Liễu Lan Yên nhìn như rất ngây thơ, nhưng lại lập tức điểm trúng chỗ yếu, cũng lay tỉnh rất nhiều người.

Mấy người trong mấy ngày trước còn lầm tin những tin đồn đại ngoài kia, lúc này bừng tỉnh hiểu ra, Đúng vậy, Tần Minh nếu thật sự lo lắng Liễu Hâm Nhã như vậy, vậy thì tại sao không tự mình đi tìm?

Dư Cận Thước luôn luôn quan sát tình huống bên này cau chân mày lại, mấy ngày trước hắn thật vất vả mới tạo ra lời đồn đại, bây giờ lại bị mấy câu nói đơn giản của Liễu Lan Yên hóa giải.

Lúc này tâm tình của Dư Cận Thước vô cùng phức tạp.

Liễu Lan Yên xuất sắc như thế, khiến hắn rất là thưởng thức, càng muốn trói nàng ở bên cạnh mình, nữ tử xuất sắc như thế, chỉ có thể ở bên cạnh hắn.

Chỉ là, hiện tại Liễu Lan Yên đang đứng trên lập trường đối nghịc với hắn, khiến hắn có chút nhức đầu.

"Hừ, bây giờ cái gì cũng đều là các ngươi nói, nếu không thỏa thuận được, mọi người phải dựa vào thực lực để nói chuyện thôi." Không thể không nói Tần Minh rất thông minh, nếu ưu thế của chủ đề chẳng còn nghiêng về phía hắn nữa, thì hắn cũng không cần thiết phải nói.

"Nói không lại thì dùng võ lực, hèn nhát." Liễu Lan Yên tức giận dậm chân, đưa tay chỉ Tần Minh.

"Nhiều lời vô ích." Tần Minh giơ tay lên liền muốn hạ lệnh công kích.

"Chờ một chút." Liễu Lan Yên kịp thời kêu lên,dღđ。l。qღđ "Tần Minh, nói thế nào cũng là ngươi cưới tỷ tỷ của ta, Hâm Nhã tỷ tỷ là người của Yêu Giới, bây giờ ngươi công kích Yêu Giới như vậy, nếu Hâm Nhã tỷ tỷ biết sẽ vui sao?"

"Bây giờ không rõ tung tích của nàng, còn để ý tới việc nàng có vui vẻ hay không sao? Nếu nàng xảy ra chuyện gì ngoài ý muốn, ta sẽ bắt kẻ hại nàng phải chôn cùng." Tần Minh không biết là kỹ thuận biểu diễn tấm chân tình quá tốt, hay là ái tình của hắn thật sự dào dạt.

"Đây là nơi Hâm Nhã tỷ tỷ ra đời, có người thân của tỷ ấy, tộc nhân của tỷ, ngươi thật sự không để ý tới cảm giác của Hâm Nhã tỷ tỷ sao?" Liễu Lan Yên tiếp tục thuyết phục, hình như căn bản không muốn gặp phải chuyện máu me.

"Các ngươi đã là người thân của nàng, tộc nhân của nàng, tại sao chưa từng quan tâm tới nàng? Hiện tại nhiều lời vô ích, nếu không tìm được nàng, ta trước giúp nàng báo thù rồi nói sau." Tần Minh ý bảo thủ hạ binh lính của mình bắt đầu tiến công.

"Chờ một chút!" Liễu Lan Yên tiếp tục kêu to, "Báo thù gì thế, làm sao ngươi biết Hâm Nhã tỷ tỷ đã xảy ra chuyện?"

"Không xảy ra chuyện gì? Nếu không xảy ra chuyện gì, thì làm sao đã năm ngày rồi mà không thấy bóng dáng?" Tần Minh cắn răng nói,Liễu Lan Yên này thật đáng ghét. Ríu rít nói liên tục, làm loạn kế hoạch của hắn.

Nhất là nàng ta nói luôn trúng điểm yếu hại, nhìn như là lời nói ngây thơ, lại luôn khiến hắn luống cuống tay chân.

Quả nhiên Lê trưởng lão nói đúng,dღđ。l。qღđ/ Liễu Lan Yên này, hắn nên cẩn thận một chút.

Sớm biết như thế đã tìm cơ hội diệt trừ Liễu Lan Yên.

"Không thấy bóng dáng cũng không có nghĩa là gặp chuyện không may. Tại sao ngươi lại nguyền rủa Hâm Nhã tỷ tỷ?" Liễu Lan Yên chau mày bất mãn nhìn chằm chằm Tần Minh, chất vấn hắn.

"Hiện tại nhiều lời vô ích." Tần Minh quay đầu, đem lực chú ý chuyển tới trên người của Yêu Thần, hắn biết mình không thể nói với Liễu Lan Yên nữa, bị nàng quấy nhiễu liên tục như thế, không biết phải dây dưa tới khi nào.

"Tôn chủ, ngươi dám ứng chiến?" Tần Minh đem mũi nhọn chỉ về phía Yêu Thần, Yêu Thần mới là mục đích thật của hắn.

Yêu Thần cười cười, nụ cười rất nhạt, khiến trong lòng Tần Minh vô cùng không thoải mái.

Bởi vì trong nụ cười của Yêu Thần hắn nhìn thấy sự khinh thường, căn bản là xem thường hắn, hoặc là nói,dღđ。l。qღđ căn bản Yêu Thần chưa từng để hắn vào trong mắt.

Tần Minh trong lòng tức giận.

Liều mạng đè xuống lửa giận, để Yêu Thần hài lòng một chút thì đã làm sao?

Rất nhanh, không bao lâu nữa, Yêu Thần muốn cười cũng không cười được nữa rồi.

"Giết!" Tần Minh vung tay lên, lập tức ra hiệu cho đám người phía sau.

Mười hai cao thủ lập tức xuất hiện, đi tới phía trước, hướng về phía Yêu Thần khiêu chiến: "Tôn chủ đại nhân, có dám ứng chiến hay không?"

Ánh mắt của Yêu Thần lướt qua bọn họ,dღđ☆L☆qღđ cứ nhìn nhàn nhạt như thế, không hề có chút sát khí nào, lại khiến cho mọi người chung quanh từ trong ánh mắt của Yêu Thần đọc được một cảm giác rõ rệt.

Mười hai người này chính là con kiến hôi, là con kiến hôi dưới chân người khổng lồ.

Đừng nói là giao thủ với Yêu Thần,dღđ☆L☆qღđ cho dù nói chuyện cũng không xứng.

Vẫn không có được câu trả lời của Yêu Thần, mười hai người kia đưa mắt nhìn nhau, tựa hồ không biết phải làm sao, không biết nên phải làm gì tiếp theo.

Tần Minh nhướng mày, những người này có chuyện gì vậy, không phải đã nói xong rồi sao?

Mặc kệ như thế nào,dღđ。l。qღđ đi lên liền đánh, sau đó bức bách Yêu Thần ra tay, mục đích chính là muốn hắn giết sáu vạn đại quân.

Vì sao còn không chịu ra tay, đang do dự cái gì chứ?

"Các ngươi còn chờ cái gì?" Tần Minh không nhịn được kêu một tiếng, thúc giục bọn họ nhanh lên động thủ.

Đồng thời ngước nhìn Yêu Thần, dùng một phép khích tướng: "Thế nào, Tôn chủ đại nhân không dám sao?"

Bên môi Yêu Thần dâng lên một chút ý cười, âm thanh nhẹ nhàng, vô cùng rõ ràng vang lên bên tai mọi người: "Bọn họ còn chưa xứng."

Cho rằng loại người nào cũng có thể giao thủ cùng hắn sao?

"Dám vũ nhục người của Ma giới, mọi người cùng nhau tiến lên, giết chết hết bọn họ vì tôn nghiêm của Ma giới, giết!" Trong mười hai người kia có một thanh âm la hét, kêu gọi mọi người xông về phía Yêu Thần.

Hắn vừa hô xong, mười một người bên cạnh đều theo bước chân của hắn mà vọt tới.

Không biết có phải là thanh âm kia tôn nghiêm làm khuấy động sự tự ái của sáu vạn đại quân hay không, khiến bọn họ không chút do dự la lên xông về phía trước.

Vừa thấy đại quân xông tới, trong lòng Tần Minh thở phào nhẹ nhõm, thì ra là này mười hai cao thủ này không phải là quên kế hoạch của bọn họ, mà là vì điều khiển cảm xúc của đại quân.

Như vậy cũng tốt, một hơi tất cả đều xông tới, có thể đánh nhanh thắng nhanh.

"Rất may mắn sao? Tần Minh, lập tức sẽ có một màn kịch vui để nhìn." Âm thanh quen thuộc vang lên bên tai Tần Minh, khiến Tần Minh cả kinh rùng mình một cái, kinh ngạc ngẩng đầu, phát hiện ngoại trừ hắn ra,dღđ。l。qღđ thì mấy người ở bên canh đều không nghe thấy giọng nói này.

Nghi ngờ nhìn sang, quả nhiên ltrông thấy Liễu Lan Yên ở phía đối diện xa xa đang cười khẽ, nụ cười kia ấy trong trẻo làm sao, trong trẻo nhưng lại khiến hắn có cảm giác lạnh lẽo kinh khủng.

Nàng ta, muốn làm gì?

Bạn có thể dùng phím mũi tên hoặc WASD để lùi/sang chương.