Sherlock Holmes Toàn Tập

Chương 56: Ám Sát




Long Thần thường xuyên làm ra một vài chuyện bất khả tư nghị, cho dù là đám người Bạch Lan sớm đã thành thói quen, lúc này vẫn là một thân mồ hôi đầm đìa.

Cứng rắn đi thừa nhận một chiêu chiến kỹ cuối cùng của Hoàng cấp trung đẳng, thử hỏi ở chỗ này ai lại dám làm ra chuyện tình như vậy? Coi như là đám người Bạch Lan, cũng không có ngu như vậy đi nhận chịu.

Một tiếng nổ vang, thân thể Long Thần trực tiếp bị chấn bay ra ngoài.

"Long Thần!"

Tố Tuyết cả người ngây dại, nàng ngơ ngác hạ xuống, đứng sững tại chỗ, trên mặt đều là thần sắc không thể tin, nàng chỉ hơi chút phiền muộn thôi, hơi chút hướng Long Thần xả giận thôi, ai biết được Long Thần làm ra như vậy?

Đây là Long Thần tự mình quyết định, không có liên quan tới nàng.

Giờ phút này, thấy Long Thần bay ra ngoài, nàng không nói hai lời vội vàng bay theo.

Long Thần đã chết rồi sao?

Trong đầu mọi người vừa hiện lên ý nghĩ này, sau đó bọn họ thấy được, Long Thần thân thể đang tung bay, lại đang giữa không trung từ từ biến hóa, sau đó vững vàng rơi xuống mặt đất.

"Xú nha đầu kia, dùng tới lực đạo thật là mạnh mà!"

Long Thần trong lòng sớm đã hối hận ngàn vạn lần rồi, lồng ngực đau đớn lạ miệng hắn méo xẹo. Tố Tuyết công kích, hắn không phải là không có ngăn cản, hắn đem tinh thần cương khí Thất Diệu Tinh Thần Thể tụ tập lại chỗ lồng ngực, tinh thần cương khi đây đối với Tố Tuyết sẽ tạo thành thương tổn nhất định, cho nên hắn rút về một lượng nhất định.

Dĩ nhiên, trợ giúp Long Thần ngăn cản công kích, còn có bình khí Tam Thiên Tinh Vực, Tam Thiên Tinh Vực chính là do ba ngàn tính điểm tạo thành, dưới Long Thần khống chế, hợp thành một cái thuẫn bài hình tròn chắn tại lồng ngực của hắn, ngăn chặn công kích cuối cùng của Tố Tuyết, điểm này không có bao nhiêu người nhìn thấu, thậm chí đến Tố Tuyết cũng không rõ nữa là, nàng hoàn toàn không nghĩ tới Long Thần không né tránh!

Lúc trước, nàng cũng chỉ muốn đánh xong Thần Ma Cửu Chuyển, nếu nàng vẫn đánh không lại Long Thần, nàng sẽ tự động nhận thua.

Ngoài dự định của nàng chính là, Long Thần lại không có né tránh, đưa đến tình huống nàng luống cuống tay chân, gấp gáp thu hồi một chiêu cuối cùng Thần Ma Cửu Chuyển.

Nhưng nàng hiểu rõ Thần Ma Cửu Chuyển uy lực cường đại, còn tưởng rằng Long Thần chết chắc, không nghĩ tới Long Thần sau khi trúng chiêu, sắc mặt mặc dù khó coi, nơi khóe miệng còn có vết máu nhưng mà chân nguyên vẫn bàng bạc, một đôi con người vẫn sắc bén như xưa.

Thấy Long Thần như vậy, Tố Tuyết vội vàng dừng lại ở trước mặt hắn.

Trong khoảnh khắc, hiện trường là một mảnh yên lặng như tờ.

"Ngươi... ngươi sao không né?"

Kiềm nén một lúc, nàng sau khi thấy được Long Thần kháng trụ được một chiêu của mình, nàng mới ấp úng nói.

Long Thần chịu đau đớn từ lồng ngực, khẽ cắn răng, sắc mặt nghiêm nghị nhìn nàng, nói: "Đừng suy nghĩ quá nhiều, ta chỉ muốn thử xem sức mình thừa nhận đến trình độ nào thôi, ngươi nếu đã không có đánh bại ta, vậy kế tiếp là đến phiên ta công kích đấy."

"Đúng như thế à?"

Tố Tuyết thì thầm hỏi một câu, nàng mơ mơ hồ hồ nhìn Long Thần, nàng cảm giác được, chắc chắn sẽ không phải cái nguyên nhân này.

"Bắt đầu tiếp tục đi thôi."

Long Thần phất tay dương dương tự đắc, nói.

"Không cần."

Tố Tuyết lắc đầu, nàng nhìn thoáng qua Bạch Lan, sau đó nói: "Ta đã thua, người thắng."

Ngay cả một chiêu mạnh nhất của mình, đều không đả thương Long Thần, nàng đã ở thế bị bại vô cùng triệt để, cho nên nàng không có nhiều lời, trực tiếp lướt qua Long Thần, trở lại phía sau Bạch Lan, Long Thần cử động lúc nãy, khiến tâm tình của nàng bị chấn động cực lớn.

"Là vì lời nói ngày hôm qua, nay trả lại cho ta một cái công đạo sao?"

Tố Tuyết cắn cắn đôi môi, không biết vì sao, trong mắt mơ hồ có nước mắt chảy xuống.

Long Thần thắng lợi, thành công tiến vào nhị cường.

Đợi Long Thần xuống rồi, Vũ Quang Vũ và cường giả Ngũ Hành minh đi lên, hơi chút động thủ, người nọ liền thua ở trong tay Vũ Quang Vũ, như thế, Vũ Quang Vũ đã trở thành đối thủ cuối cùng của Long Thần, kết quả này là ở trong mong đợi của nhiều người.

Chuyện kế tiếp, chẳng có quan hệ tới Ngũ Hành minh nữa.

Đây là xung đột giữa Thần Ma nhị tộc, lúc này hai phe nhìn nhau, từ trong đó có nhiều tia lửa bắn ra ngoài.

"Nếu như có thể mà nói, giúp ta lấy đi tính mạng Long Thần."

Tại bên tại Vũ Quang Vũ, Phong Chi Lâm sắc mặt băng hàn, nhè nhẹ nói.

"Yên tâm đi, Chi Lâm muội muội, ta nhất định làm được."

Vũ Quang Vũ gật đầu, trên mặt toát ra nụ cười nhàn nhạt.

Vũ Liên bên cạnh lắc đầu một cái, nói: "Lấy tính mạng của hắn, có nhiều cơ hội, cho nên không cần mạo hiểm ở chỗ này, tối trọng yếu nhất vẫn là đánh bại han, nhận được vô địch cửu tộc. Long Thần kia là một thiên tài hiếm có, thế nhưng có thể nhanh kháng một chiêu cuối cùng Thần Ma Cửu Chuyển của Tố Tuyết."

"Mẫu thân, hài nhi biết rồi."

Vũ Quang Vũ cung kính gật đầu nói, trong ánh mắt nhìn mẫu thân mình, còn mang theo nhiều tia kính sợ, còn cảm giác thân tình, hình như quá mức.

Vũ Quang Vũ từ trong sủng ái của Vũ Liên mà lớn lên, đối với Vũ Liên hắn tuyệt đối tuân thủ. Tại trước mặt Vũ Liên hắn là một nhi tử chân chất ngoan hiền, chỉ có khi rời khỏi Vũ Liên, một Vũ Quang Vũ kêu ngạo lớn lối, mới trở lại trên người của hắn.

Thoạt nhìn Vũ Quang Vũ ngoan ngoãn thật thà, kỳ thật sâu trong nội tâm tồn tại lạnh lùng và điên cuồng kiêu ngạo, thậm chí so với Phong Chi Lâm còn kiêu ngạo hơn. Dù sao địa vị của hắn tại trong Thần tộc, từ nhỏ đã dưới một người, trên vạn người.

Sau khi Trường tu khách tuyên bố Vũ Quang Vũ thắng trận, người Thần Ma nhị tộc cũng không nói gì, mà trực tiếp trở lại chỗ ở tạm của mình. Bởi vì Tố Tuyết và Long Thần lúc nãy có gút mắt, cho nên không khí rất là quái dị.

Nhìn một đôi trẻ tuổi kia, Bạch Lan thở dài, quyết định không hề quản tới bọn họ làm khi gió gì đó. Long Thần thừa nhận một chiêu cuối cùng của Tố Tuyết, chẳng bằng nói, hiện tại hắn đã trả đủ, không hề còn thiếu Tố Tuyết nữa.

Nhưng đối với Tố Tuyết mà nói, tại trong khoảng thời gian này làm nàng càng thêm khổ sở.

Long Thần một đầu hai cái tên, hắn thật ra cũng chỉ muốn làm cho nàng hả giận thôi, cũng không có nghĩ nhiều đến vậy, bất quá Tố Tuyết bây giờ có chút hiểu lầm, hắn cũng không có cách nào.

"Ngày mai sẽ là trận đấu cuối cùng, ngươi là hy vọng của Ma tộc ta, hảo hảo biểu hiện, mặc kệ đối phương khó đối phó cỡ nào, ngươi đem một trăm phần trăm sức lực của mình phát huy ra. Cố gắng lên!"

Trước khi Bạch Lan rời đi, nhìn Long Thần nói.

"Hơn bốn tháng thời gian, rốt cuộc chờ đến giờ phút này..."

Nhìn ánh trăng, Long Thần nắm chặt nắm tay. Có thể nói hắn tại trong khoảng thời gian này đều tu luyện, cũng là vì cuộc chiến với Vũ Quang Vũ vào ngày mai, chứng minh thực lực của mình.

Trong khoảng thời gian này, thật ra đã chứng minh nhiều rồi nhưng mà không chân chính đánh bại Vũ Quang Vũ, đánh bại tuyệt đại phong hoa mới quật khởi gần đây, được cả vạn quốc cương vực công nhận là người mạnh nhất, Thần tộc thiểu chủ.

Tại Cửu tộc thanh niên Võ đạo đại tái lần này, làm cho người ta chú mục nhất chính là trận chiến này.

Hôm nay, Tố Tuyết đúng là mang tới cho Long Thần một chút tổn thương, Thần Ma Cửu Chuyên cũng không phải cùi bắp, thế nhưng, trải qua một đêm dụng dưỡng và chữa thương, Long Thần đã chữa trị khỏi, trong nháy mắt, đã đến ngày thứ hai rồi là thời điểm quyết chiến cuối cùng.

Bạn có thể dùng phím mũi tên hoặc WASD để lùi/sang chương.