Sherlock Holmes Toàn Tập

Chương 42: Bệnh nhân đặc biệt




Lúc này, Tiểu Miêu đã đi vào trong Mê thành đen thui thủi. Long Thần từng nhớ qua lộ tuyến từ bên ngoài thành đi vào trung tâm Mê thành, một bộ bề ngoài không sao cả của nó nhưng thật ra nó rất cẩn thận chú ý từng chút một, cái thân thể nho nhỏ của, sẽ không kinh động đến bất cứ kẻ nào, trực tiếp xông vào trong Mê thành.

Đêm tối trong Mê thành, lộ ra vẻ phá lệ âm trầm mà kinh khủng, một cỗ gió lạnh như băng quét qua loáng thoáng như quái thú du tẩu, thậm chí Long Thần cảm giác được Tiểu Miêu run run.

Đại khái mất nửa nén nhang thời gian, Tiểu Miêu theo lộ tuyến đã biết đi tới trung tâm Mê thành, nơi này chính là nơi Long Thần đánh bại Phong Chi Lâm, nó di chuyển móng vuốt nho nhỏ, lặng lẽ đi tới chỗ kia, đồng thời dùng ánh mắt cảnh giác nhìn chung quanh.

Sau khi xác định chung quanh không có người nào, Tiểu Miêu chạy đến chỗ lúc trước ngũ sắc tế đàn đã từng xuất hiện qua.

"Như thế nào? Có phát hiện gì không?"

Long Thần phát hiện, mình thông qua một tia cảm ứng Thái Hư Long Phù, thì có thể trực tiếp nói chuyện cùng với Tiểu Miêu. Dĩ nhiên lời nói này không có thành tiếng, mà là cảm ứng, đây cũng chỉ là một cái ý nghĩ của Long Thần.

"Cút, đừng phiền đại gia ta làm việc."

Tiểu Miêu không nhịn được nói.

Ngũ sắc tế đàn, đoán chừng cũng làm cho nó nghi hoặc không thôi, lúc này nó chạy loạn chung quanh, muốn làm rõ rốt cuộc là có chuyện gì.

"Năm màu, nói vậy, chính là do Ngũ Đế thiết kế nên bọn họ từng nói qua tồn tại một cái Ngũ Đế bí cảnh, tiểu tử, ngươi nói đi, nơi này có phải là cửa vào Ngũ Đế bí cảnh hay không?"

Tiểu Miêu sau một hồi chạy loạn, suy đoán nói.

Long Thần suy nghĩ một chút, xác định nói: "Chỗ này có tên là Vĩnh Hằng chiến trường, chính là trung tâm Thái cổ bãi tha mà chỗ mà người đứng, có thể là trung tâm Thái cổ bãi tha ma, hơn nữa còn có hiện tượng kỳ quái như thế, nói vậy không thể nghi ngờ đây chính là cửa vào Ngũ Đế bí cảnh, cửa vào Ngũ Đế bí cảnh, cần đến năm chiếc chìa khóa, chúng ta cho dù có biết là cửa vào nhưng cũng không có tác dụng gì cả."

Tiểu Miêu gật đầu, nói: "Hơn nữa, ngũ sắc tế đàn kia hiện không có xuất hiện, không biết là khi nào, mới hiển lộ ra, ta trước quan sát nơi này một lát nữa, đến hừng sáng, nếu không có động tĩnh mà nói thì ta sẽ trở về."

"Tốt."

Long Thần gật đầu, hắn lại bắt đầu quan sát hoàn cảnh chung quanh ở nơi đó một lần nữa, đợi đến khi không có phát hiện được cái gì, hắn mới chuyên chú tu luyện.

Thời gian từ từ trôi qua, Long Thần đắm chìm trong tu luyện, đột nhiên hắn cảm thấy một cỗ nguy cơ kinh khủng, liền tranh thủ tâm thần tỉnh lại từ tu luyện, Long Thần cũng cảm giác được tình huống bên kia của Tiểu Miêu, lúc này còn không bảo Long Thần thu hồi Thái Hà Long Phù, thế nhưng cảm giác được, Tiểu Miêu đã ẩn núp, đồng thời vô cùng khẩn trương.

"Rốt cuộc là chuyện gì xảy ra?"

Long Thần vội vàng nhìn về bên kia, thông qua nhiều tia cảm ứng, ánh mắt Tiểu Miêu, đã trở thành hai mắt của hắn, hắn lúc này vội vàng nhìn về phương hướng khiến Tiểu Miêu hoảng sợ, tại địa phương ngũ sắc tế đàn xuất hiện, lúc này đang có sáu vị hắc y nhân quỷ dị đứng ở nơi đó, bọn họ khoát áo choàng rộng lớn, cái mũ cũng rất lớn, trực tiếp đem bộ dáng của bọn hắn che lại.

"Là bọn họ?"

Long Thần trong lòng cả kinh.

Sáu người này, không thể nghi ngờ là sáu người mà Tố Nghiên đã miêu tả qua, đừng nói là Tố Nghiên, chính Long Thần bây giờ, cũng nhìn không ra mấy người này rốt cuộc là có hình dáng gì.

Hắn chỉ có thể cảm giác được, một cỗ áp lực kinh khủng, thậm chí áp lực phát ra từ trên người bọn họ so với Bạch Lan còn kinh khủng hơn nhiều, Tiểu Miêu trốn ở rất xa xa, bọn họ còn không có phát hiện Tiểu Miêu, thế nhưng cho dù là như vậy Long Thần vẫn cảm giác được Tiểu Miêu đang run rẩy.

Sáu hắc y nhân bỗng nhiên xuất hiện kia, làm lông tóc Long Thần dựng đứng lên. Mặc dù không ở hiện trường, hắn vẫn có một loại cảm giác hoảng sợ, hắn lúc này ngừng hô hấp lại, sợ mình dị động quấy nhiễu Tiểu Miêu, khiến Tiểu Miêu sinh ra động tĩnh.

Thế nhưng, nhớ tới mình có thể khống chế Thái Hư Long Phú, lôi con mèo trở về, nghĩ tới đây trong lòng Long Thần cũng không có cố kỵ gì nữa.

"Bản thân ta muốn nhìn, bọn hắc y nhân thần bí các ngươi, rốt cuộc muốn làm gì?"

Tiểu Miêu tại trong Mê thành, cảm giác được Long Thần đã dừng tu luyện, lúc này mới thở phào nhẹ nhõm, nó thật cẩn thận ẩn giấu mình, bản thân Tiểu Miêu căn bản không sợ mấy người này, chẳng qua là nó chiếm cứ thân thể Mộng Ma, mà Mộng Ma chính là yêu thú, bản tính còn đó, tại thời điểm chính diện gặp cường giả uy hiếp, nó tự nhiên sẽ run rẩy.

Lúc này, Tiểu Miêu cố gắng khống chế thân thể của mình, làm mình ổn định lại, sau đó ngó chừng mấy người kia, muốn biết bọn họ làm cái gì.

Tổng cộng có sáu người, lúc này tách nhau đứng ở ngoài ngũ sắc tế đàn xuất hiện, lúc này đang có một người bước ra một bước, không nói hai lời, trên tay bắt đầu từng động tác phiền phức, từng đạo quang mang tử sắc kích động ở trên tay hắn, giống như dây ruy băng vậy.

Rất nhanh, hắn liền về phía sau mấy bước, sau đó Long Thần thấy, ngũ sắc tế đàn đã biến mất, thế nhưng bắt đầu xuất hiện trở lại, hơn nữa còn là ở tư thái sương mù, ngũ sắc tế đàn sáng lên một hồi, liền biến mất hoàn toàn.

Ngũ sắc tế đàn xuất hiện, không ra ngoài dự liệu Long Thần, xem ra những người này đối với ngũ sắc tế đàn hiểu rõ như lòng bàn tay.

Long Thần cẩn thận quan sát, ngay lúc này, hắn chợt thấy người làm phép lúc nãy, từ bàn tay của hắn lộ ra khỏi ống tay màu đen thùng thình, bàn tay đó, dĩ nhiên là một đôi móng vuốt được lân phiên màu tím bao trùm lấy.

Lân phiến chỉnh tề, móng vuốt bén nhọn, từng đạo lưu quang tử sắc, lưu chuyển ở trên đó, có một loại uy lực làm cho người ta kinh tâm động phách.

"Người này, chẳng lẽ một Thú Võ gia? Thế nhưng, trừ chi dưới tình huống chiến đấu, hắn phải biến hóa biến thành thú hồn biến thân?"

Trong lòng Long Thần dấy lên một mối nghi ngờ.

Sau khi Ngũ sắc tế đàn biến mất, Cưới Long Thần mong đợi, bọn họ bắt đầu nói chuyện, lời nói không coi ai ra gì, Long Thần có thể thu được thêm nhiều tin tức.

Long Thần đang đợi bọn họ nói chuyện.

Cái tên nam tử làm phép lúc nãy phát ra thanh âm kiệt kiệt, rất là kinh khủng, thanh âm của hắn giống như từ cửu u địa ngục truyền tới vậy, một chút cũng không giống như tiếng người.

Cửa vào Ngũ Đế bí cảnh, tại một tháng trước khi Thái cổ bãi tha ma đóng cửa, sẽ mở ra. Chờ bọn ranh con đó cử hành tranh tài xong xuôi là lúc đem một chiếc chìa khóa cuối cùng Huyền Đế vứt ra ngoài.

"Vứt ở nơi nào?"

Vẫn là thanh âm âm trầm, từ một phương khác truyền tới.

"Nếu như là chìa khóa Huyền Đế, hẳn là để bên Thiên Nhất Thủy Thành."

"Kiệt kiệt, đợi lâu như vậy, Ngũ Đế bảo tàng rốt cuộc sẽ thuộc về chúng ta, Ngũ Đế chết tiệt kia, cho dù chết rồi, cũng bố trí hạn chế lớn như vậy, để cho tộc ta không cách nào nhận được bảo tàng!"

"Đã mở ra nhiều lần Thái cổ bãi tha ma, đều không có thành công, lần này rốt cuộc đời được hay không..."

Nói tới đây, sáu người kia nhìn nhau cười một tiếng, xuyên thấu qua ánh trăng, Long Thần tựa hồ nhìn thấy được gương mặt của bọn họ không giống như người thường.

"Ai."

Bạn có thể dùng phím mũi tên hoặc WASD để lùi/sang chương.