Sherlock Holmes Toàn Tập

Chương 39: Ngẫu nhiên gặp lại




"Đệ nhất cường giả?"

Cái này ra ngoài dự liệu của hắn, hắn vốn cho là bốn người Bạch Lan đều là Thiên Vũ cảnh nhị trọng, thực lực tương đương nhau mới đúng, Bạch Lan là người cùng một cấp bậc với Vũ Liên, nhưng đã nói lời như vậy, vậy thì nàng quả thực rất kinh khủng. Sau khi nghe được tin tức đó, Long Thần cúi đầu, không lại đi nhìn đám người Vũ Liên.

Thế nhưng ở trong lòng hắn, đánh chết Vũ Quang Vũ chính là quyết tâm hạng nhất của hắn, Long Thần là một người không đạt tới mục đích tuyệt đối sẽ không bỏ qua, cho nên hắn đến nơi này, hơn nữa sắp tiến vào tam đại đế vực!

Lúc này, trường tu khách chuẩn bị chuyện rút thăm cho cuộc chiến tứ hùng vào ngày mai. Hắn | từ trong túi càn khôn lấy ra một cái hộp cười nói: "Tổng cộng có tám người, rất đơn giản, bên trong đó có tám quả cầu, trên mỗi quả cầu, có các con số 1, 2, 3, 4,... mỗi số có hai quả cầu, võ giả bắt được cùng một chữ số chính là hai người đối chiến và mấy chữ số kia cũng là như vậy, bây giờ đều tới đây cả cho ta."

Long Thần và Tố Tuyết liếc nhau một cái, liền hướng phía trước đi tới, cùng lúc năm người Ngũ Hành minh, còn có Vũ Quang Vũ Thần tộc, cũng hướng phía trường tu khách đi tới.

Tất cả mọi người đều âm trầm ngó chừng đối thủ của mình. Trong đó người Ngũ Hành minh là đắc ý nhất, bởi vì bọn họ là đội hình lớn nhất, có đến năm người, chính là gấp năm lần người Phong Thần nhất mạch. Lúc này nhìn từ một góc cạnh khác, Ngũ Hành minh bị đá văng ra ngoài năm người, cũng là nhân số nhiều nhất.

"Tốt lắm, các con, bắt đầu rút thăm đi thôi." Trường tu khách cười phá lên, trên mặt đều là nụ cười hèn mọn, mắt không rời ngắm nhìn Tố Tuyết. Vì nụ cười này của hắn, không khí khẩn trương cũng đã bị hóa giải không ít.

"Ai tới trước?" Trong Ngũ Hành minh, một võ giá lên tiếng.

"Đương nhiên là lão đại Kim Linh rồi!”

Kim Linh cũng không khách khí, đây đều là vấn đề vận khí, trước hay sau cũng không có khác biệt gì. Cho nên hắn vươn tay đưa vào trong cái hộp kia, lấy ra một quả cầu nho nhỏ, trên quả cầu có khắc một con số, đó chính là số 1.

"Điều này nói rõ, Kim Linh rút được số 1, ngày mai hắn là người xuất chiến đầu tiên.

"Hy vọng các ngươi rút được số 1."

Kim Linh hướng Long Thần và Vũ Quang Vũ cười một tiếng, liền thối lui về phía sau. Để cho những người Ngũ Hành minh còn lại đi lên rút thăm, bốn người Ngũ Hành minh, tổng cộng rút được mấy con số, phân biệt là: hai người số 2, một người số 3, người còn lại số 4.

Chuyện này đồng nghĩa, trong Ngũ Hành minh sẽ có nội bộ đối chiến. Đó chính là hai người rút được con số 2.

Bọn họ tổng cộng có năm người, cho nên đây là chuyện bình thường. Nếu như bọn họ không rút được hai con số trùng nhau thì coi như đây là vận khí của bọn hắn.

Trong hộp gỗ, còn dư lại ba quả cầu, theo thứ tự là số 1, số 3 và số 4.

Long Thần và Tố Tuyết hơi chút thở phào nhẹ nhõm, chuyện này đại biểu hai người bọn họ sẽ không đối chiến với nhau, vừa mới bắt đầu thôi hai người bọn họ đã và đụng với nhau rồi, vậy thì sẽ rất không có ý tứ.

Ba người bọn họ, rút trúng phải Kim Linh sẽ tương đối nguy hiểm, mà rút được hai người khác, thì dễ thở hơn nhiều. Lúc này Vũ Quang Vũ cũng không nhìn Long Thần tẹo nào, trực tiếp từ trong hộp gỗ lấy ra một quả cầu, Long Thần cũng hy vọng hắn rút trúng số 1, thế nhưng đáng tiếc chính là, hắn rút được lại là số 3.

Cái gã đệ tử Ngũ Hành minh đối thủ của Vũ Quang Vũ, nhất thời sắc mặt như đưa đám.

Chuyện này ý nghĩa, trong hai người Long Thần và Tố Tuyết, có một người là đối thủ của Kim Linh. Sớm muộn gì cũng là chiến đấu một lần, cho nên Long Thần cũng không có gì để nói.

"Ta tới trước." Tố Tuyết thản nhiên cười, thoáng như một đóa hoa mỹ lệ, nàng vươn cánh tay thon dài, từ trong hộp lấy ra một quả cầu, cơ hội hai chọn một, may mà Tố Tuyết bắt được là con số 4.

Chuyện này có nghĩa, số còn lại ở bên trong hộp, là số 1. Kể từ khi Long Thần đánh cho Phong Liễu bị thương, mọi người đã đem thực lực Long Thần, tăng lên cùng một cấp độ với Kim Linh và Vũ Quang Vũ. Mà tám người quyết chiến chọn bốn, Long Thần sẽ là đối thủ Kim Linh. Hai đại tiềm lực nổi bậc nhất đấu với nhau sẽ là trận đánh rực lửa, điều này làm cho mọi người đầy nhiệt huyết. Ngày mai, tất nhiên sẽ là một cuộc đấu vô cùng đặc sắc.

"Long Thần?" Kim Linh cũng có chút ít ngoài dự liệu, khóe miệng của hắn gợi lên nụ cười, thoáng như lưỡi đao lạnh tanh, cười nói: "Ta nói rồi chúng ta sẽ gặp lại nhau, không nghĩ tới nhanh như vậy. Vừa lúc, giải quyết ngươi, ta mới hết sức chuyên chú đối chiến với Vũ Quang Vũ."

"Ngươi suy nghĩ quá nhiều rồi đó, tranh thủ ngày mai giữ lại mạng của mình mới đúng." Long Thần không sao cả cười nói một tiếng, sau đó cùng Tố Tuyết trở về bên cạnh Bạch Lan.

"Vậy thì hãy chờ xem." Kim Linh không nói nữa, hắn mang theo đội ngũ Ngũ Hành minh trở về, nói thật cuộc chiến ngày mai, ngoại trừ trận đấu giữa Long Thần và Kim Linh ra, ba tràng đấu kia trên căn bản đã định thắng thua rồi, nội bộ Ngũ Hành minh chiến với nhau, đoán chừng cũng không đẹp mắt gì.

"Tiểu tử ngươi vận khí luôn rất tốt mà, sao hôm nay lại đen như vậy?" Khi Long Thần trở về rồi, tộc trưởng Lôi tộc đấm đấm lồng ngực cười nói.

"Đây cũng không coi là kém, ngày mai thoải mái mà, ta sẽ đem tên kia đánh cho tè ra quần, kêu cha gọi mẹ mới thôi." Long Thần cười nhạt nói.

Linh Hi rời đi, quả thực làm cho tính cách của hắn lặng yên rất nhiều. Hắn trước kia, cá tính linh lăn lộn chốn phong trần, theo chém giết không ngừng nghỉ thì lại càng yên lặng hơn cũng ngày càng lạnh như băng, chỉ mới gần đây, Long Thần mới ý thức được điểm này, mới từ từ sáng tỏ. Có thể thấy, tâm tình tốt lên.

Quay đầu lại, Mạc Tiểu Lang vẫn còn đứng ở bên phía Phong Thần nhất mạch, thấy Long Thần nhìn mình, khóe miệng Mạc Tiểu Lang nổi lên nụ cười nhàn nhạt, trong nụ cười, có khích lệ, có sùng kính.

"Đem những người này đập bẹp thành bánh tráng, mục tiêu của huynh đệ chúng ta, đó chính là tam đại đế vực!"

Mạc Tiểu Lang, là người duy nhất phụng bồi Long Thần đi lên từng bước! Khi Long Thần còn ở Bạch Dương trấn, bọn họ mới nhận thức! Trong huynh đệ, chỉ cần một cái ánh mắt trao đổi là đủ rồi.

"Tu thành ba xạo công phu hồi nào vậy?" Tố Tuyết có chút giận trách nhìn Long Thần.

"Không phải tu thành mà đây chính là cá tính vốn có của ta mà, người đã bị vẻ bề ngoài của ta che mất rồi đó" Long Thần nhếch miệng cười một tiếng, nói. Tâm tình sao lại tốt như vậy? Đó là bởi vì, chỉ qua mấy ngày nữa thôi, hắn sẽ đi đế vực. Không cần đủ thời gian, chỉ mới một hai năm thôi, Long Thần đã có thể bước vào tam đại đế vực trong truyền thuyết, nhìn thấy Linh Hi, đã không còn xa nữa rồi. Đến lúc đó, Long Thần nhất định phải cho nàng thiên đại vui mừng. Càng nghĩ khi gặp lại nhau, trong lòng Long Thần càng thêm hưng phấn.

Chuyện mong đợi đang ở gần trước mắt, tâm tình hắn vốn yên lặng, cũng từ từ hồi phục. Cá tính ương ngạnh mà lớn lối trước kia, cũng từ từ lưu chuyển ở trong huyết mạch của hắn, đó cũng không phải nói hắn lại một lần nữa ấu trĩ, thủ đoạn của hắn vẫn là tàn nhẫn và lạnh như băng, cái biến hóa chỉ là tâm tình của hắn mà thôi.

Bạn có thể dùng phím mũi tên hoặc WASD để lùi/sang chương.