Sherlock Holmes Toàn Tập

Chương 29: Mất trí nhớ




"Yên tâm đi, ai thắng ai thua còn chưa phân định." Long Thần không sao cả cười lên một tiếng.

"Thật là quá tự tin mà, không biết tên này đã tới Địa Vũ cảnh bát trọng hay không ta, mãi không chịu nói, chỉ thích người ta quan tâm, thiệt là..." Đối với Long Thần là người thần thần bí bí, nàng thật sự hết chỗ nói nổi.

Ở bên cạnh, Lôi Cực đụng đụng khuỷu tay Bạch Lan, nói: "Bạch huynh, Long Thần đáp ứng, không có vấn đề gì chứ?"

Bạch Lan cười một tiếng, nói: "Hắn có chừng mực, đừng lo lắng cho hắn."

Mà lúc này Trường tu khách bận rộn đem đám người Long Thần tách ra, sau đó từ mười tám phương hướng khác nhau, đưa vào trong phế tích, phế tích này có một mê trận thiên nhiên, bên trong đó mặc dù không có sương mù, nhưng mà rất khó phân biệt phương hướng, người bình thường ở trong đó, ngay cả đi lại cũng khó khăn, chớ nói chi chế định phương hướng và cùng với những khác hội hợp.

Dưới Trường tu khách an bài, Long Thần từ một phương hướng đi vào trong phế tích, hắn lúc này đã nhìn không thấy những người khác mà phế tích này hấp dẫn sự chú ý của hắn, nơi này đổ nát thê lương, khắp nơi đều là cũ rách, phòng ốc chung quanh cao vô cùng, hơn nữa sau khi tới đây, Long Thần phát hiện có một cỗ lực lượng trói buộc mình lại để cho hắn không thể bay lên.

Nếu có thể bay lên, người Ngũ Hành minh, sẽ rất nhanh hội hợp lại với nhau rồi. Long Thần tạm thời đem chỗ này, gọi là Mê thành

"Quả nhiên, nơi này có một cái mê trận thiên nhiên ta cho dù có thẳng hướng đi tới trước, cũng sẽ đi loanh quanh, hơn nữa hoàn cảnh chung quanh ở nơi này có độ chênh lệch rất lớn, nhưng trên thực tế có rất nhiều chỗ tương tự, căn bản là không cách nào đánh dấu hiệu được."

Nói cách khác, đi tới Mề thành, chỉ có bằng vào vận khí lung tung gì đó, gặp phải đối thủ, tất nhiên là không thể buông tha.

"Mê trận nho nhỏ này, còn không làm khó được bổn thần, thế nhưng Phệ Linh Yêu Đồng của ngươi có thể thấy người ở trong phạm vi một dặm, vậy thì tự mình người động thủ đi, không cần làm phiền tới bổn thần." Tiểu Miêu vênh váo tự đắc nói.

"Tiểu Miêu, người nhìn ra được, tòa phế tích này, trước kia nó là như thế nào?" Long Thần cẩn thận đánh giá chung quanh, nói.

"Ách... bốn thần vì cứu người, pháp lực đã tiêu hao không còn lại bao nhiêu, bổn thần tra không ra được..."

Long Thần cũng biết tên này ba xạo, hắn đối với chuyện này không có ôm hy vọng gì cả mà là ở trong phế tích này đi tới, vừa quan sát chung quanh, hắn có Phệ Linh Yêu Đồng, cho nên ở chỗ này kỳ thật chiếm quyền chủ động rất lớn.

Người mà Long Thần muốn kích giết, cũng chỉ có một người đó là Vũ Quang Vũ, cho nên hắn không nóng vội. "Mê thành đây, nếu có cổ quái gì đó sớm đã bị cửu tộc quét sạch sẽ rồi, thế nhưng, ta vẫn cảm thấy có chút kỳ quái."

Tòa Mê thành này tọa lạc ở ngay trung tâm Thái cổ bãi tha ma là một vị trí đặc thù, hẳn là có chỗ đặc biệt nào đó mới đúng. Sử dụng Phệ Linh Yêu Đồng, Long Thần có thể tại trong phạm vi một dặm, thấy được mười bảy tên võ giả kia, đây là thời điểm tràn đầy sát cơ, vừa thấy mặt thôi, đoán chừng đã sinh tử đánh giết rồi, có Thần Không phù, mọi người khi chiến đấu chắc chắn sẽ không lưu tình mà Long Thần căn bản không có mang Thần Không phù, cho nên hắn vẫn có nguy hiểm nhất định.

Mê thành so với Thanh Mộc Thiên Thành còn muốn rộng lớn hơn nhiều lắm, hơn nữa còn không tìm được phương hướng, muốn gặp một người ở nơi này nhưng thật ra cũng không dễ dàng, thế nhưng theo thời gian trôi qua, mọi người ở trong này đi lại lung tung, chắc chắn sẽ gặp được người khác.

Long Thần không có ý chủ động xuất thủ, cho nên tới đây đã được một canh giờ, hắn từng sử dụng Phệ Linh Yêu Đồng nhìn thấy một thiếu niên Thủy tộc, nhưng không có động thủ mà trực tiếp đi vòng. Mặc dù đã đắc tội với Kim tộc, cướp đi Huyền Kim Phách của bọn họ, thế nhưng thù hận vẫn là nên càng ít mới tốt, dưới tình huống bất đắc dĩ, Long Thần mới lựa chọn động thủ. Ước chừng mất thêm một canh giờ nữa, đã bắt đầu đánh giết, Long Thần loáng thoáng nghe thấy ở phía trước truyền tới thanh âm đánh giết.

"Quên đi, trước giúp đám người Tố Tuyết một chút, kẻo lại bị người ta liên hợp khi dễ, nhất là người Ngũ Hành minh, có mười đến người." Sau khi quyết định chủ ý, Long Thần liền hưởng một cái phương hướng đi tới, phương hướng không ngừng biến hóa, giống như khi còn ở trong Cửu U Tang Hồn vậy, căn bản không tìm được phương hướng thích hợp, thế nhưng Long Thần có Phệ Linh Yêu Đồng, cho dù là sau một phen đi loạn, hắn cũng tìm được người muốn tìm.

Ước chừng mất thêm nửa canh giờ nữa, Long Thần đã nghe thấy địa phương có thanh âm đánh giết đã gần trong gang tấc, dùng Phệ Linh Yêu Đồng để cảm ứng, hắn thấy được khí tức quen thuộc.

"Là một vị huynh đệ Lôi tộc. "Ý thức được là một trong hai vị Lội tộc huynh đệ Lôi Văn, Long Thần mau chóng đi tới, hắn đã nhận thấy được, lúc này đang có hai người vây công Lôi Văn là hai tên Địa Vũ cảnh cửu trọng đối chiến với một tên Địa Vũ cảnh cửu trọng, nhất định Lôi Văn chịu thua thiệt.

Long Thần không nói một lời, vụt một tiếng liền đi tới phía sau hai người kia, từ màu sắc y phục trên người của bọn họ, hai người này là một trong đám thanh niên Ngũ Hành minh, một người là Hòa tộc mà một người khác chính là Mộc tộc. Hỏa tộc am hiểu công kích Hỏa thuộc tính mà võ giả Mộc tộc, có được sinh mệnh chiến kỹ cường hãn, còn có các loại chiến kỹ thần kỳ khác nữa. Đều là cường giả Địa Vũ cảnh cửu trọng, hai người vây công một người, dưới công kích của bọn hắn, Lôi Văn đã là rất nguy hiểm rồi, nhiều lần bị đánh trúng, đều là được Thần Không phù đỡ, nếu như Thần Không phù bị phá, hắn sẽ bị truyền tống đưa ra ngoài.

Lôi Văn cùng hướng với Long Thần, cho nên hắn là người thứ nhất nhìn thấy Long Thần mà hai tên võ giả Hỏa tộc và Mộc tộc, đều không thấy Long Thần. Lúc này trong mắt Lôi Văn toát ra thần sắc mừng rỡ, nhưng rất nhanh và giấu lại. Hắn muốn để Long Thần dưới từ huống đối phương không biết hắn tồn tại đánh lén. Long Thần lạnh lùng chơi một tiếng, thi triển Bắc Đẩu Thất Tinh Bộ, hắn giống như một trận gió nhẹ xoáy tới, nhanh chóng chớp động tới phía sau hai tên Võ gia Hỏa tộc và Mộc tộc.

Bỗng trên người xuất hiện nhiều điểm tinh quang, hướng bàn tay Long Thần hội tụ lại, trong nháy mắt ngắn ngủi, Tam Thiên Tinh Vực được hình thành ở trong lòng bàn tay Long Thần, ở một khắc hình thành kia, Long Thần dưới tình huống đối phương không chút phản ứng nào, trực tiếp cầm Tam Thiên Tinh Vực, hướng hậu tâm đối phương đâm tới!

Vào thời khắc này, Võ giả Hỏa tộc, rốt cuộc phản ứng, dưới vô tận kinh hãi, hắn đột nhiên quay đầu lại, vừa vặn nhìn thấy Long Thần, còn có Tam Thiên Tinh Vực sắc bén kia nữa!

"Đánh lén, tiểu nhân!" Phẫn nộ nhục mạ một tiếng, Võ giả Hòa tộc kia tại trong thời gian ngắn ngủi, đâm ra một chi, nhất thời một đạo kiếm khí hỏa diễm thoát ra khỏi đầu ngón tay của hắn, và cùng với Tam Thiên Tinh Vực va đụng vào nhau, hắn chính là võ giả Địa Vũ cảnh cửu trọng, tại trên chân khí thắng Long Thần một bậc, cho nên hắn tin tưởng mình có thể chấn bay Tam Thiên Tinh Vực của Long Thần!

"Chỉ như vậy thôi sao?"

Bạn có thể dùng phím mũi tên hoặc WASD để lùi/sang chương.