Sherlock Holmes Toàn Tập

Chương 19: Tự sát




Bạch Lan cười nhạt, nói: “Cũng không tính là mơ ước bảo vật Phong tộc, Vô Hình Tiên Phong tộc người… bọn ta nào dám mơ ước chứ, thế nhưng có một việc các hạ hắn là nên hiểu, thứ nhất nơi này Thanh Mộc Thiên Thành, bọn ta cũng không thuộc dạng ngu ngốc, tới Thái cổ bãi tha ma, tranh đoạt thiên tài địa bào, mà những thiên tài địa bảo này cũng không thuộc của một ai đó, ai nhận được coi như là của người đó, nếu Phong tộc ngươi có thể ở chỗ này cướp đi Thất Diệu tinh quân truyền thừa, vậy thì tự nhiên thuộc về các ngươi, Phong huynh đừng có đứng ở trước mặt ta nói vũ thần bi… vốn là đồ của ngươi, đây không phải là người cho rằng bọn ta đều là người ngu cả sao?”

Phong Kình hơi chậm lại, hắn khi nãy nói lời khi dễ Long Thần, còn cho rằng mình thuộc về lẽ phải, Bạch Lan thân là người ngang hàng cùng mình, nhưng lại vạch trần hắn, như thế là không nể mặt Phong Kình, Phong Kình và Vũ Liên liếc nhau một cái, bọn họ hiểu, xem ra, Bạch Lan đã quyết tâm che chở Long Thần.

“Bạch huynh, chẳng lẽ không nể tình giao hảo giữa Phong Thần nhất mạch và Lôi Ma nhất mạch, cố ý đi che chở cho một tên vô danh tiểu tốt này sao?”

Lúc này, tộc trưởng Thần tộc Vũ Liên luôn trầm mặc không nói, nhẹ nhàng nhích động đội môi, dùng thanh am trong trẻo nói.

“Ai nói hắn là vô danh tiểu tốt vậy? Ai có thể nói cho ta biết, Long Thần đây là gì của Bạch

Lan ta?”

Bạch Lan cười đê tiện, quay người lại, hắng giọng hỏi người Ma tộc và Lôi tộc.

“Long Thần, là con rể của tộc trưởng!”

“Đúng vậy! Con rể!”

“Hắn là phu quân Tố Tuyết công chúa!”

“Long Thần chính là người trong Lôi Ma nhất mạch ta, cũng không phải là vô danh tiểu tốt!”

“Đúng, hắn là phò mã gia Ma tộc ta!”

Thậm chí còn có người, trực tiếp đen dung ý Bạch Lan nói ra, sau đó từng tiếng động xôn xao nổi lên, trên căn bản mỗi một người Ma tộc và Lội tộc, đều vung cánh tay lên, gọi lên hai tiếng con rể hoặc phò mã gia. Từ đó có thể thấy được, thật ra bọn họ đã tiếp nhận Long Thần rồi.

Chẳng những người tôi tộc, thậm chí ngay cả người Ma tộc trước kia căm thù Long Thần cũng vậy, Long Thần thực lực mạnh mẽ, chiếm được bọn họ sùng kính và bội phục, đây là thế giới người mạnh làm vua, cường giả nhận được tôn trọng tương ứng. Long Thần lúc này, tại trong Ma tộc và Lôi tộc là một cường giả không thể nghi ngờ. Hơn nữa lúc nãy Long Thần dùng Thất Diệu Tinh Thần Thể, để ngạnh kháng “vực” Phong Kình, là vì đại chúng Ma tộc xả giận, trong lòng bọn họ cảm kích Long Thần còn không kịp nữa là.

Bạch Lan cười cười, quay đầu lại, nói: “Hai vị, hẳn là nghe rõ rồi chứ”

Lúc nói chuyện, Bạch Lan vươn cánh tay, thân mật khoát lên bả vai Long Thần, cười nói: “Hôn sự giữa nữ nhi Tố Tuyết ta và Long Thần, sớm đã định rồi đấy, chuyện này toàn bộ thế giới đã biết cả rồi, nói vậy là các vị còn không biết sao? Nói cách khác, Long Thần chẳng những là người Ma tộc, mà còn là thân nhân của Bạch Lan ta!”

Khi nói đến đây, sắc mặt Bạch Lan nghiêm lại, sắc mặt của hắn nói thay đổi liền thay đổi, một cô sát khí từ trên người hắn phát ra, Bạch Lan lạnh lùng nhìn người Phong Thần nhất mạch, lạnh lùng nói: “Phong huynh, hai vấn đề lúc nãy, hiện tại ta nói rõ cho các ngươi biết, thứ nhất, Long Thần nói không sai, thiên tài địa bảo, người có đức nhận được, ai đó trước khi chưa chính thức nhận được bảo vật thì đừng có nói mình có tư cách chủ nhân của vật kia, vấn đề này đến tiểu hài tử cũng hiểu được, thứ hai, Long Thần chính là con rể Bạch Lan ta, cũng không phải là vô danh tiểu tốt gì đó, Phong huynh tại trên địa bàn của ta, trực tiếp động thủ với thân nhân của Bạch Lan ta, có phải hay không không cho Bạch Lan mặt mũi? Người cho là Bạch Lan dễ khi dễ hay sao?”

Nói xong, trên người Bạch Lan một cỗ khí tức thuộc về ma quỷ, tản mát ra ngoài, đây là một loại sát khí ngưng đọng, trong Phong Thần nhất mạch, ngoại trừ hai vị tộc trưởng ra, ai ai cũng đều kinh hãi lui về phía sau.

Bạch Lan không có ngừng lại, ánh mắt của hắn dừng lại ở trên lão đối thủ, trên người Thần tộc tộc trưởng Vũ Liên, tiếp tục nói: “Về phần các hạ nói, ta không nể tình giao tình giữa Phong Thần nhất mạch và Lôi Ma nhất mạch, ta đây cũng muốn hỏi người, các ngươi tới địa bàn của ta lộng hành, thậm chí còn hướng thân nhân của ta động thủ, hoàn toàn đem Lôi tộc và Ma tộc không coi vào đầu, rốt cuộc là Bạch Lan ta không để ý tới giao tình, hay là các ngươi không để ý tới giao tình? Lời của ta là, ai đúng ai sai, tự trong lòng mỗi người đều biết, nếu như các người vẫn không bỏ qua, vậy thì Bạch Lan ta cũng không khách khí nữa! Ma tộc ta chỉ có anh hùng chết trận, không có phế vật nhát gan, nghĩ muốn động thủ, phóng ngựa tới đây, tới một người chúng ta giết một người, tới một đám chúng ta giết cả đám!”

Một chữ đám cuối cùng, Bạch Lan đem “vực” uy lực của mình bộc phát ra, ở phương diện này lực lượng Bạch Lan so với Phong Kình phải cường đại hơn nhiều, hắn quát lên một tiếng này, trong Phong Thần nhất mạch, chỉ có tộc trưởng Thần tộc Vũ Liên là không lui lại thôi, thế nhưng cuồng phong, đem quần áo của nàng tung bay phất phới!

“Đúng, người muốn chiến, bọn ta tiếp chiến, Lôi tộc và Ma tộc ta đều là đại hán định thiên lập địa, không giống ít người nào đó, chỉ biết lấy mạnh hiếp yếu, ỷ thế hiếp người!”

“Đến đây đi, nếu Phong Thần nhất mạch người muốn động thủ, chúng ta phụng bồi! Nếu muốn đánh nhau, mau mau động thủ đi, nếu không đánh, vậy thì nhanh nhanh cút đi!”

“Bọn họ đều là người đái ngồi, đường đường là tộc trưởng của một tộc, đối với một thiếu niên không tới hai mươi tuổi, ngay cả thực lực khuất phục đối phương cũng không có, thật đúng là làm cho ta mở nhãn giới!”

Trong Lôi Ma nhất mạch, thuận theo ý Bạch Lan, mọi người vội vàng giễu cợt, trong nhất thời thất điên bát đảo, để mọi người Phong Thần nhất mạch, sắc mặt rất là khó coi, nếu không phải hai vị tộc trưởng còn chưa hạ lệnh, bọn họ sớm đã động thủ rồi.

Có nhiều người ủng hộ như vậy, Long Thần trong lòng cảm giác được một mảnh ấm áp, hắn lúc này nhìn về phía Phong Thần nhất mạch, cười vang thành tiếng, nói: “Các ngươi đừng có lớn tiếng như vậy có được không, không cẩn thận dọa hỏng lão nhân gia người ta, Phong Thần nhất mạch, cũng chỉ là một đám đàn bà thôi, đến nỗi tộc trưởng cũng là đàn bà, có cái đảm khí gì chứ, cho bọn họ mười lá gan, bọn họ cũng không dám độntg thủ.”

Lời Long Thần rất là chói tai.

Từng câu giễu cợt đó, để toàn bộ mọi người Phong Thần nhất mạch tức giận như muốn nổ tung.

Lúc này, bọn họ cũng ngắm ngía sang đây, trong mắt tràn đầy tức giận. Tại trong phạm vi tầm nhìn Long Thần, Phong Chi Lâm và Vũ Quang Vũ, biểu hiện còn mãnh liệt hơn nhiều, bọn họ đều hận không được tát vỡ mặt Long Thần Vũ Quang Vũ đứng ở bên cạnh Phong Chi Lâm, một đôi mắt gắt gao ngó chằm chằm Long Thần. Tại trong trí nhớ của hắn, Long Thần chỉ là một nhân vật khó đối phó thôi, chẳng qua khi đó thực lực của hắn rất thấp, hắn không có bất kỳ hứng thú nào để đánh chết Long Thần.

“Tiểu tử này, xem ra thuộc dân liều mạng.”

Vũ Quang Vũ tâm tính không tệ, đối phương giễu cợt hắn, hắn tức giận, nhưng mà rất nhanh che giấu đi.

Nếu thật sự muốn động tới Long Thần, hôm nay hẳn thời cơ không tốt.

Lúc này, người Phong Thần nhất mà, cũng không có nhúc nhích tay chân, bọn họ đều đợi mệnh lệnh từ Vũ Liên và Phong Linh, dưới lớp khăn che mặt, căn bản là không thấy rõ biểu cảm của nữ nhân Vũ Liên, lúc này, Phong Kình và Vũ Liên đứng chung một chỗ, Phong Kình là đối phương bị châm chọ, cho nên hẳn so với mọi người còn khó chịu hơn.

“Vũ muội, ngươi xem…”

“Hôm nay không phải là thời cơ động thủ, nếu Bạch Lan đã nói rõ rồi, sông núi đã kết rồi, không cần nhiều lời, hơn hai mươi ngày sau, bọn ta sẽ đi Vĩnh Hằng chiến trường trước, cái nhục ngày hôm nay, đến lúc đó bọn ta sẽ khiến cho Lôi Ma nhất mạch, trả gấp mười lần trở lên, có Vũ nhi ở đây, Thất Diệu tinh quân truyền thừa, không thoát được!”

Phong Kình gật đầu, nói: “Vũ nhi đã bắt đầu nắm giữ “Thanh Liên” thần kiếm, uy lực Thanh Liên thần kiếm, so với Tam Thiên Tinh Vực Thất Diệu tinh quân truyền thừa không kém bao nhiều, hơn nữa Vũ nhi có thực lực Địa Vũ cảnh cửu trọng, cùng đông đảo pháp bảo…”

“Lúc trước nghe nói Long Thần đã giết chết Tư Đồ Vũ…”

Nghĩ tới đây, Phong Kình làm cho mình bình tâm hòa khí lại, hắn áp chế phẫn nộ trong lòng, lạnh lùng cười một tiếng, nói: “Không nghĩ tới Lôi Ma nhất mạch chỉ biết động võ mồm, thật sự để cho ta mở nhãn giới. Đã như vậy, ta cũng không muốn nhiều lời nữa, hai mươi bảy ngày sau, chính là ngày Cửu tộc thanh niên võ đạo đại tái…”

Nói xong, hắn nhìn về phía Long Thần, nói: “Đắc tội với Phong Thần nhất mạch ta, hy vọng tại Cửu tộc thanh niên võ đạo đại tái, ngươi có được thực lực tương xứng, đến lúc đó đừng có thua quá thảm, trận đại chiến này bọn ta cũng không thể nhúng tay, ngươi nếu như có mất đi Thất Diệu tinh quân truyền thừa, đó cũng chính là lúc mạng không còn...”

Long Thần cười nói: “Ngươi cứ việc yên tâm, Thất Diệu tinh quân tuyệt đối sẽ không ném đi, thế nhưng người cần phải dặn dò tôn nữ của người Phong Chi Lâm, đừng có đánh mất trinh tiết”

Trinh tiết.

Long Thần nói ra hai chữ lưu manh này, quả thực để cho người Phong Thần nhất mạch vọng động muốn hộc máu.

Về phần người Lôi Ma nhất mạch, tự nhiên là vô cùng sùng bái, ở trong mắt bọn hắn, quả thực rất mới mẻ, tại vạn quốc cương vực, cũng chỉ có Long Thần mới có can đản dám snói lời như vậy.

Tại trong Phong Thần nhất mạch, muốn hộc máu nhất chính là Vũ Quang Vũ và Phong Chi Lâm, Phong Chi Lâm chính là hôn thê của Vũ Quang Vũ, Long Thần lại ban ngày ban mặt, lấy trinh tiết Phong Chi Lâm để uy hiếp, thân là một người đàn ông, ai chịu được khi bị người ta lấy hôn thể của mình ra uy hiếp?

Mà đối với Phong Chi Lâm, chuyện xảy ra ở thất diệu tinh mộ còn hiện rõ mồm một ở trước mắt, lúc đó Long Thần nếu như thay đổi ý niệm trong đầu, trinh tiết của nàng sớm đã không còn, coi như là bây giờ, trinh tiết của nàng đã ném cho Long Thần một phần nhỏ rồi còn gì.

Bạn có thể dùng phím mũi tên hoặc WASD để lùi/sang chương.