Sếp Ở Chung Nhà

Chương 23




Rốt cuộc cuối cùng Vân Hề cũng không đem chuyện tài chính bí ẩn của Phương Hoa nói cho Hàn Diệp Tu, cậu biết chỉ cân mình nói ra thì hắn nhất định sẽ tận lực giúp cậu điều tra chuyện này, thế nhưng cậu không muốn hắn phải tham gia chuyện này nữa.

Đêm xuống, khi đã bàn xong chuyện với Hàn Diệp Tu, Vân Hề liền rời khỏi biệt thự của hắn. Mặc dù Hàn Diệp Tu rất không hề muốn nhưng chỉ đành có cách tiễn Vân Hề ra đến tận cửa xe cậu, sau đó tận mắt nhìn cậu lên chiếc xe Benz rời đi. Nhưng Hàn Diệp Tu không lập tức quay lại biệt thự , mà di chuyển đến phòng ở phía Tây.

Theo phân phó của Vân Hề, sau khi Charles đem cậu thả trước cửa phòng khác sạn thì lập tức quay về nghỉ ngơi, lúc trở về thì trời cũng đã khuya lắm rồi. Bởi vì Leon vừa nhắn tin báo cho cậu biết hai giờ chiều theo giờ Mỹ sẽ tổ chức hội nghị cổ đông, cho nên Vân Hề chỉ tắm rửa qua loa một chút rồi đặt đồng hồ báo thức đi ngủ.

Vân Hề vừa mới tiến sâu vào giấc ngủ một chút đã bị đồng hồ báo thức cưỡng chế lôi dậy, cậu lắc lắc đầu, sau đó đi vào nhà tắm dội vài ca nước lạnh mới thực sự tỉnh lại.

Khi Vân Hề ngồi trước máy tính kết nối mạng thì hội nghị vẫn chưa chính thức bắt đầu, thế nhưng phòng họp Christopher đã có không ít vị cổ đông, ngồi trên ghế thủ vị không ai khác chính là Leon.

Đúng hai giờ theo giờ Mỹ, đoàn người tham dự cuối cùng cũng đến đông đủ, Leon chỉ nói lời mở màn còn lại giao hết cho Vân Hề. Đối với Vân Hề chỉ cần dùng mấy ngày để có thể đem tình thế nghịch chuyển, nét mặt mấy vị cổ đông bất hòa với leon cũng không còn thể hiện sự bất mãn nữa.

Sau khi Vân Hề lên tiếng chào hỏi liền đi thẳng vào vấn đề:  “Rất cảm ơn các bị có thể trong lúc cấp bách bớt chút thời gian tham dự hội nghị này. Tôi nghĩ các bị với chuyện Phương Hoa chỉ cần mấy ngày dể ổn định lại có nhiều chỗ không lý giải được, chỗ này tôi xin được làm rõ một chút, trên thực tế tôi vẫn chưa nghĩ ra cách để khiến Phương Hoa trụ lại, cho nên về chuyện này tôi không có bất kỳ công lao nào.”

Một cổ đông nhíu nhíu mày, “Arvin,tôi nghĩ chủ đề hội nghị ngày hôm này không phải nói đến vấn đề này chứ?”

“Đúng vậy. ” Vân Hề gật đầu: “Cá nhân tôi muốn đem chuyện xảy ra trong thời gian qua phân tích một chút, tôi cho rằng chuyện này không chỉ đơn giản vừa khớp như thế được, mà là có người đứng sau màn thao túng. Và để tránh cho công ty không bị tổn thất, tôi muốn hướng công ty điều động Ảnh Tử Môn nhằm điều tra lại Phương Hoa, đồng thời cùng Phương Hoa giải trừ quan hệ hợp tác.”

Sau khi Christopher mở cửa không lâu thì thành lập một tổ chứa chuyên môn tên là Ảnh Tử Môn, tổ chức này rất giỏi thu thập tin tức tình báo, thông thường nếu CEO điều hành cho rằng hạng mục hợp tác có dấu hiệu thất bại, mà không tìm được chứng cứ thì có thể yêu cầu cổ đông điều động Ảnh Tử Môn tham gia cùng. Ảnh Tử Môn có thể coi là vũ khí bí mật của Christopher, chuyện đơn giản sẽ không điều động đến, cho nên chỉ có cổ đông mới có quyền kí quyết định điều động Ảnh Tử Môn.

Lời Vân Hề vừa dứt, trong phòng hội nghị ngoại trừ leon ra, những cổ đông còn lại đều mặt đối mặt với nhau, giống như không hiểu loại ngôn ngữ Vân Hề vừa dùng.

Có một cổ đông vừa hừ một tiếng, xong bắt đầu nói: “Xin mời nói ra lý do.”

“Trước đây không laai tôi nhận được một thông tin rằng Phương Hoa có kinh doanh bí mật, đồng thời gian phòng này đang bị điều tra, thế nhưng vẫn chưa có tin tức gì về chuyện Phương Hoa làm giả sổ sách cũng như rửa tiền. Theo tôi đoán, cấp cao của Phương Hoa đã nhờ quan hệ quen biết đề chuyện này xuống, thế nhưng gian phòng kinh doanh kia vẫn tương đương quả bom hẹn giờ, một khi bị vạch trần, nguy hiểm Phương Hoa phải đối mặt sẽ lớn hơn trước kia rất nhiều. Tôi tin tường rằng mọi người đều rõ ràng hành vi này của Phương Hoa là vi phạm điều khaonr hợp tác kinh doanh, Christopher có quyền dừng hẳn hợp tác và yêu cầu Phương Hoa tiền bồi thường. Trên thực tế, đoạn thờ gian này Phương Hoa đối mặt với nhất nhiều nguy cơ, tôi liền nghĩ đến phương pháp này, thế nhưng tôi vẫn chưa thu thập được chứng cứ. Cho nên tôi xin điều động Ảnh Tử Môn điều tra chứng cứ Phương Hoa làm giả sổ sách và rửa tiền.”

Một vị cổ đông khác giễu cợt: “Cậu có biết để điều động Ảnh Tử Môn một lần cần bao nhiêu nhân lực vật lực không? Cậu nói cán bộ cao cấp bên Phương Hoa đã dựa vào quan hệ của mình đè chuyện này xuống, như vậy quả bom uy hiếp chúng ta đã không còn tồn tại nữa. Huống hồ Phương Hoa dựa vào kĩ thuật và tài chính của chúng ta, nếu một ngày hợp tác thành công, giống như đem thị trường mở rộng ra trước mắt chúng ta vậy, như vậy lợi nhuận của công ty nhất định khả quan. Lúc trước chúng ta đồng ý hợp tác với Phương Hoa không phải là vì những mục đích này sao?”

Vân Hề gật đầu, không đem lời phản bác, mà là nghiêm túc nói: “Nếu như không điều động được, tôi tin chắc chúng ta sẽ đối mặt với tổn thất vô cùng lớn. Ở đất nước tôi có một câu nói cho bách mật nhất sơ có nghĩa là dù cẩn thận mấy cũng có sai sót, cho dù Phương Hoa đã cố gắng che dấu tốt nhât, cũng khó có thể đảm bảo chuyện ngoài ý muốn phát sinh. Theo tôi được biết, kẻ tiết lộ cơ mật này là nội ứng Phương Hoa chưa tìm ra được, cho nên quả bom này vẫn còn tồn tại và uy hiếp chúng ta như cũ. Tất nhiên Phương Hoa phải dựa vào kĩ thuật và tài chính của chúng ta cũng là nới duy nhất. Cho nên chúng ta hoàn toàn có thể tìm những công ty khác để hợp tác, không cần phải tiếp tục trông chừng một quả bom hẹn giờ.”

Khi cậu vừa nói xong một vị cổ đông cười lạnh, lên tiếng: “Lúc trước đề nghị hợp tác với Phương Hoa cũng là cậu, hiện tại yêu cầu ngừng lại cũng là cậu, Arvin, cậu đang đùa cợt chúng ta sao?”

Leon ngồi ở vị trí chủ vị vẫn không lên tiếng, nhưng nghe người kia nói xong lập tức chau mày bất mãn: “Ông Khải Văn, tôi nghĩ ngài đã nhớ nhầm ròi, cùng hợp tác với Phương Hoa không phải do Arvin đề nghị, mà là các phòng ban cùng nhau khảo sát sau đó mới đem ra quyết định, Arvin chỉ là tiếp thu ủy thác phụ trách hạng mục này thôi.”

Kevin trầm mặt nhìn về phía Leon, “Ý của ngài là tôi đã lớn tuổi nên nhớ lầm, cho nên tôi đang hiểu nhầm Arvin sao?”

“Không, tôi cũng không cho rằng trí nhớ của ngài Khải Văn đây không tốt, nhưng trong phòng tôi còn có vài tài liệu liên quan đó, nếu như ông Khải đây có điều gì nghi vấn tôi có thể lập tức nhờ thư kí đem những tài liệu kia đến đây kiểm tra.”

Kevin bị leon ông dùng vẻ mặt tôi đây trong sạch nói chuyện, cuối cùng hắn nặng nề hừ mạnh một tiếng: “Cho dù như vậy thì phụ trách khảo sat lần cuối vẫn do Arvin làm, điều này ngài có gì dị nghị nữa không?”

Leon híp mắt lại, sắc mặt âm trầm.

“Tôi cho rằng bây giờ không phải là lúc truy cứu ai đúng ai sai.” Cổ đông ngồi bên trái leon buồn bã nói: “Hội nghị hôm nay không phải đại hội kiểm ta, chúng ta hẳn là nên quan tâm đến trọng điểm có nên hợp tác cùng Phương Hoa nữa không, hay là vẫn nên theo ý kiến của Arvin điều động Ảnh Tử Môn điều tra thu thập chứng cứ, sau đó mới quyết định ngưng hẳn hợp tác cùng đòi tiền bồi thường.”

Vân Hề đối vẻ này đông cười cảm kích, nói: “Vừa rồi tôi đã đem mọi điều khả nghi phân tích qua, điều động Ảnh Tử Môn là do các vị quyết định, cho nên hiện tại tôi muốn nghe ý kiến của các vị.”

“Chờ một chút !” Kevin nói to, sắc mặt hắn bất thiện nhìn chằm chằm Vân Hề: “Arvin, cậu dựa vào cái gì mà quả quyết kinh doanh bí mất kia của Phương Hoa nhất định sẽ bị tố giác?”

“Trực giác.” Vân Hề trầm giọng nói.

“Hả? Trực giác?” Kevin cười trào phúng: “Chỉ một câu trực giác của cậu mà đòi đổi lại mấy triệu đô thậm chí còn nhiều lợi nhuận hơn nữa của chúng tôi, Arvin, ai cho cậu lòng tin lớn như vậy? Lẽ nào cũng bởi vì những người ngoài kia khen ngợi cậu là “Người đầu tư lý trí nhất” sao? Còn có, tôi hy vọng cậu có thể hiểu rõ, tuy rằng trên tay cậu có 2% cổ phần của tập đoàn, thế nhưng cậu không có quyền đứng giữa mặt đại hội cổ đông lên tiếng đòi quyền lợi.”

Vân Hề hơi nhăn mày, mặc dù cậu có chút không kiên nhân đối với Kevin đang cố ý gây sự, tuy nhiên vẫn cố nhịn xuống. nét mặt vẫn không hề thay đổi.

Leon nhẹ nhàng gõ mặt bàn, phía sau hắn thư ký đang đem tài liệu trên tay phân phát cho từng cổ đông: “Đây là bản báo cáo phân tích sáng nay Arvin vừa gửi cho tôi, trước khi xác định quý vị có đồng ý với ý kiến của Arvin hay không thì hãy nhìn qua đã.”

Nội dung trên bản báo cáo không nhiều lắm, thế nhưng rất trật tự rõ ràng, muốn xem xong cũng không tốn quá nhiều thời gian. Quả nhiên, mấy phút sau kevin lập tức buông tài liệu nói: “Tôi còn có một câu, hiện nay hạng mục chúng ta hợp tác cùng Phương Hoa đang đi vao quỹ đạo, như vậy chúng ta chỉ cần ngồi được chia hoa hồng là được. Hiện tại chuyện các công ty xí nghiệp làm giả sổ sách, rửa tiền là không hề ít, hơn nữa Phương Hoa đã đem chuyện này đè xuống, tôi tin tưởng Phương Hoa sẽ quay lại, đồng thời có năng lực tháo kíp nổ trên quả bom này. Cho nên tôi không đồng ý với yêu cầu của Arvin, chúng ta nên tiếp tục hợp tác với họ.”

Trên báo cáo đích nội dung không nhiều lắm, thế nhưng trật tự phân minh, muốn xem hoàn cũng sẽ không tốn quá nhiều thời gian. Quả nhiên, mấy phút đồng hồ sau Kevin buông văn kiện thuyết: “Vẫn câu nói kia của tôi, hiện nay và Phương Hoa đích hợp tác hạng mục đã đi vào quỹ đạo, chúng ta chỉ cần ngồi chia hoa hồng có thể. Hiện tại các công ty xí nghiệp làm giả sổ sách có lẽ rửa tiền đích không ít, hơn nữa Phương Hoa đã đem việc này áp xuống, ta tin tưởng nếu Phương Hoa năng áp, cũng có năng lực không cho viên này bom bị kíp nổ. Sở dĩ ta không đồng ý Arvin đích xin, ta yêu cầu kế tục hợp tác.”

Tiếng Kevin vừa dứt, các cổ đông khác cũng đồng thời phát biểu ý kiến cùng diễn giải của mình, đồng ý có, phản đối cũng có, thế nhưng bác bỏ ý kiến của Vân Hề vẫn chiếm đa số, dù sao mọi người đều không muốn buông tha cho lợi nhuận đang trên đường tời tay.

Mãi cho đến phòng họp an tĩnh lại, Leon tài gật đầu nói: “Đã như vậy, còn có một phần tài liệu khác cần các vị ký tên.”

Thư ký lần thứ hai đem tài liệu phân phát cho các vị cổ đông

“Đây là phần hiệp nghị do tôi soạn thảo, nếu như chuyện hợp tác cùng Phương Hoa bị thất bại do chuyện kinh doanh bí mật của đối phương thì tôi hy vọng các vị không nên đem trách nhiệm đổ cho người khác, đồng thời những tổn thất đó sẽ do những người cổ đông ngồi đây chịu hết.”

Kevin nhìn hiệp nghị trong tay một lúc rồi nói: “Ký tên vào phần hiệp nghị này tôi không có dị nghị gì, thế nhưng, nếu như Phương Hoa không bị vạch trần mà chúng ta hợp tác thành công thì sao?”

“Như vậy phần hoa hông thuộc về tôi sẽ đem chia hết cho các vị cổ đông ngồi đây.” Vân Hề thản nhiên nói

“Tốt.” Kevin cười đắc ý: “Tuy rằng phần hoa hồng đó thực sự ít ỏi, thế nhưng từ tâm cậu là được rôi. ” nói xong hắn lưu loát ở hiệp nghị thượng rơi xuống tên của mình, tịnh đắp lên tùy thân mang theo đích tư chương.

Hội nghị kết thúc, tuy rằng ý kiến của Vân Hề bị bác bỏ, nhưng nhờ phần hiệp định kia, sau này đám người Kevin kia sẽ không có quyền chỉ trích cậu nữa.

Thực sự cậu không ngờ rằng leon sẽ soạn ra phần hiệp định có phần phiêu lưu như vậy, chắc chắc đám người bên Kevin không chỉ muốn nhắm vào Vân Hề mà còn muốn chọc giận leon, đối với lần này cậu không khỏi cảm kích khi được leon chiếu cố như vậy.

Sau khi hội nghị kết thúc, Vân Hề cùng leon trò chuyện riêng với nhau, cậu nhanh chóng nói cho hắn biết dự định tiếp theo của mình rồi mới đi nghỉ ngơi. Hôm nay chuyện hợp tác với Phương Hoa thành công hay thất bại cũng không có quan hệ với cậu nữa, thế nhưng là một thành viên của Christopher, tâm tư của cậu hoàn toàn hy vọng lần hợp tác này có thể tiến hành thuận lợi.

Cậu đã sớm đoán được rằng ý kiến của mình hơn phân nửa sẽ bị bác bỏ, cho nên mới sớm tìm đến Hàn Diệp Tu, chỉ cần có thể đem người phía sau tấm màn dẫn ra, nguy hiểm của Phương Hoa cũng sẽ được giải trừ, huống hồ cậu không hy vọng bởi vi mình và Hàn Diệp Tu mà Christopher bị tai bay vạ gió. Với số tiền lãi 2% ấy, cậu cũng không cần để ý làm gì.

Bởi vì dự hội nghị đến gần hừng đông cho nên Vân Hề ngủ thẳng một mạch tới 1 h chiều mới tỉnh lại, lúc này đã qua thời gian ăn cơm ở khách sạn, cho nên Vân Hề dự định kêu charles ra ngoài ăn.

Còn chưa đi ra khỏi khách sạn, Vân Hề liền nhìn thấy không ít người ngăn ở cửa, đám người này thường xuyên bàn luận ồn ào.

“Xin lỗi, xin nhường một chút.” Charles dùng thứ tiếng Trung không thành thục xin người bên ngoài nhằm che chở cho Vân Hề đi ra.

Khó khăn đi ra ngoài, Vân Hề lại bị hình ảnh trước mắt làm cho kinh trụ.


Bạn có thể dùng phím mũi tên hoặc WASD để lùi/sang chương.