Sẽ Mãi Còn Yêu

Chương 2




- Vừa bước vào trong nhà, tôi đã thấy Thái MInh ngồi ngả người ở ghế sofa, mắt nhắm chặt, toát lên gương mặt đẹp trai không tả nổi

- này ( Tôi tiến lại gần. Vừa nói vừa chạm vào người Thái Minh)

-............. ( Vẫn yên nghỉ @_@)

- Thái..............

- CÂM( Chưa kịp nói hết câu thì Thái MInh đã lên tiếng)

-............. ( Tôi im luôn =’=)

-.............(Thái Minh lại nhắm mắt. OMG. Tức quá trời)

- Này................Oái!Oái!

Chưa nói hết câu, bỗng Thái MInh vươn tay luồn qua eo và kéo tôi ngã vào lòng hắn. TRời đất ơi, máu tôi sôi sùng sục lắm rồi

Một tay vòng eo, 1 tay vòng vai, hắn kéo mạnh tôi vào người hắn, mặt tôi thì sát mặt hắn lắm rồi.... Tôi trợn tròn mắt

Bỗng từ từ, hắn mở mắt.....

Nhổm dậy, ngẩng đầu...... môi hắn chạm môi tôi. Rồi hắn lại từ từ nhắm mắt lại trông hắn thanh thản vô cùng. Đến lúc này, có lẽ mắt tôi lồi ra rồi><

BỐP!!

Tôi đẩy hắn ra, tát 1 cái thấy mạnh, đau và tôi đứng dậy

Nước mắt tôi đã bắt đầu đọng lại ở khóe mi, ngày càng nặng..... 1giọt, 2 giọt

Bỗng Thái Minh đừng dậy, 2 tay giữ chặt vai tôi, mạnh đến bắt thường. Dường như tôi có thể hình dung xem hắn sẽ làm gì..... nên vậy, lần này tôi rát dứt khoát và mạnh mẽ. Tôi không phản kháng hay có bất cứ thái độ gì. Tôi nhìn thằng vào mặt hắn, cái nhìn dứt khoát và nghiêm túc. Hững cũng đứng như thế, nhìn tôi và vẫn bấu chặt vai tôi. Có lẽ chính sự dứt khoát đã khiến tôi không hề cảm thấy đau mặc dù trên vai tôi có thể có vết bầm

- Kelvin? ( Bỗng có 1 tiếng nói quen thuộc vang lên sau lưng tôi. Phải đó là tiếng nói của Lyn)

Đẩy người Thái Minh ra, tôi quay ra sau, cúi đầu

- 2 người........

- Không! Lyn! Lyn cậu hiểu nhầm rồi

- Hiểu nhầm?

- OMG. Tớ đến đây hỏi tại sao anh lại nhìn thấy tớ ngất mà mang về nhà thôi mà. Tớ định cảm ơn nhưng anh ấy bảo không cần. Nhưng nhất định tớ phải cảm ơn anh ý nhưng anh ý lại không nhận thế là chúng tớ đôi co. Đúng không anh Thái MInh.... ah quên. Anh Kelvin? ( Tôi quay đầu hướng về phía Thái Minh)

-........ ( Thái Minh không nói gì, lạnh lùng quay người đi)

- Ah mà Lyn! Sao cậu lại rời viện?

- Ừm........ Bác sĩ vừa bảo rằng vết đâm của tớ hồi phục khá nhanh, chỉ cần về nhà tĩnh dưỡng là được

- hihi.... ơ..... mà về nhà?

- hehe...... Đúng vậy, đây là nhà tương lai của tớ chứ đâu. Hờ hờ..... Sớm muộn gì cũng cưới nên tớ về ở trước luôn..... kaka... yên tâm. Cơ mà có con tớ chọn cậu làm mẹ đỡ đầu của con tớ..... kaka

-........ ( Tôi không nói gì, chỉ mỉm cười nhẹ)

- hehe... Mà cậu ở lại đây măm măm với tớ nhá.!! Khà khà!! Hôm nay tớ mới thuê 1 đầu bếp giỏi nhất vào đây...

- Thôi thôi =)) Tớ đang bận lắm rồi..... Còn 1 núi bài tập chưa làm kia kìa

- Hớ hớ..... eo ôi chảnh chưa kìa ( Lyn bĩu môi giả vờ dỗi)

Bạn có thể dùng phím mũi tên hoặc WASD để lùi/sang chương.