Sẽ Mãi Còn Yêu

Chương 14




- Dương! ( tôi chạy đến bên giường Dương và khóc)....- Bác sĩ! Dương! Cậu ấy bị sao vậy bác? sao cậu ấy không tỉnh??!!

- Dạ! Cậu chủ đang rất yếu lại còn bị đánh rất mạnh ở gáy... Bây giờ cậu ý bị xuất huyết não nặng.... thưa cô....... Tất cả các bác sĩ của bệnh viện từ các bác sĩ giỏi nhất trong nước đến tất cả các bác sĩ giỏi nhất trên thế giới cũng không thể làm gì được...... Xuất huyết não nặng thì phải mặc theo số phận mà thôi.... ( Bác sĩ buồn rầu)

- Huhhuhuhu.......... Không! Bác sĩ! Bác cứu cậu ấy đi... cứu giùm cháu đi..... Không thì bác có thể lấy bất cứ thứ gì từ cháu để cứu cậu ấy cũng được.....huhuhuhu....

- Xin lỗi....nhưng chúng tôi đã cố gắng hết sức mình

- Dương sẽ....... ngủ mãi như thế này sao?

- Có lẽ 1 năm, 2 năm, 3 năm hay 4 năm gì đấy...... Mong rằng sẽ có kì tích ( Bác sĩ tiếp niềm tin cho tôi)

- 4 năm sao? Mình nợ Dương rất nhiều. Mình sẽ sống như thế nào đây? Dương vì mình mà thảnha như thế này...... huhuhuhuhu...... ( Tôi òa khóc như 1 đứa trẻ con)

**** đến lúc thiếp đi ***

(* GHI CHÚ: Lúc Hương thiếp đi, bác sĩ chưa kịp bế Hương lên giường bênhk thì cả phòng bỗng xôn xao.... Một người con trai lạnh lùng bước vào, chìn chăm chăm vào Hương,..... rồi nhẹ nhàng bế Hương lên...

- Cậu chủ! ( Người bác sĩ lên tiếng)

- Câm! ( Thái Minh gằn giọng khủng khiếp)

- Dạ..... Thưa cậu chủ! ( Bác sĩ cúi đầu)

Sau đó Thái Minh bế Hương đi..... trong sự ngạc nhiên của tất cả mọi người

.....................

Thái Minh bế Hương vào 1 khách sạn ( @@. Tác giả: Đừng ai nghĩ bậy nhé:)))....). Thái Minh không muốn đưa Hương về nhà vì nếu đưa cô về nhà thì sẽ khó nói, sẽ tạo nên nhiều rắc rối hơn bơi Lyn – Người bạn thân của Hương và cũng sẽ là tình địch của cô... chuyện sẽ rất rắc rối...

......... Thái Minh chọn 1 khách sạn khang trang thuê 1 phòng, Thái Minh bế Hương vào... Đặt Hương xuống giườn một cách nhẹ nhàng và cẩn thận. Anh rút điện thoại ra và gọi: “ Mang một bộ quần áo, chuẩn bị thức ăn... cho tôi ”. Sau đó Thái Minh ngồi xuống bên canh Hương, anh vuốt tóc Hương một cách ân cần... anh khẽ nói:

- Ta sẽ yêu em..... nhưng không phải bây giờ..... ta phải bù đắp những gì ta đã gay ra cho Huệ... Sau đó..... không thằng nào có thể cướp em từ tay ta đâu... ( Nói xong, Thái Minh nhẹ nhàng đặt môi lên Hương, 1 nụ hôn nhẹ Sau đó cậu ta vào nhà tắm........... *HẾT PHẦN GHI CHÚ)

• Mở mắt

- Ơ hơ......! Mình ở đâu thế này? ( Tôi ngó nghiêng xung quanh... không biết mình đang ở đâu nữa. Đây là 1 căn phòng khang trang. Tôi bắt đầu đứng dậy và ngó khắp căn phòng lớn)

- WOA! Thức ăn ở đâu ra mà nhiều thế này... eo ôi..... sao mà ngon thế! ( Sau tiếng suýt xoa là bạn giao hưởng do chính cái bụng của tôi sáng tác)

... Tôi xoa xoa cái bụng đói meo. Có lẽ vì khóc nhiều quá nên giờ mệt và đói lắm rồi.

................

Vì đói quá nên bây giờ chỉ nghĩ đến ăn thôi nên quên mất cái việc “quan trọng” bây giờ

CẠCH! ( 1 tiếng mở cửa làm tôi quay đầu lại....)

Cửa nhà tắm bật mở......

Bạn có thể dùng phím mũi tên hoặc WASD để lùi/sang chương.