Say Nắng Cô Em - Tán Cô Chị

Quyển 2 - Chương 1-2: Thầy trừ tà (2)




Trong phòng một mảnh xuân tình kiều diễm, Thanh nhi cùng lục thúy xà canh giữ bên ngòai còn chưa hòan hồn, vừa rồi thật nguy hiểm, nếu không phải cuối cùng chủ nhân cũng kiềm chế được lửa giận thì hậu quả hôm nay không biết thế nào nữa, chủ nhân đã đạt tới cảnh giới mà còn có lửa giận như vậy, thật ngòai ýdự kiến của bọn họ, đây chính là biểu hiện của sự ghen tuông sao?

Phu nhân cho tới nay đều cho rằng chủ nhân cũng không để ý đến cảm nhận của nàng, hiện tại xem ra phu nhân và hắn đều sai lầm rồi, chủ nhân đã sớm động tình mà không biết, tình huống hôm nay đã kích thích chủ nhân, làm cho hắn hiểu được tình cảm của mình, nên hiện giờ trong phòng tràn ngập hơi thở tình dục.

” Thanh quản gia, phu nhân nàng không có việc gì đi!” Xuân Hoa, Xuân Thủy đứng bên ngòai lo lắng hỏi Thanh nhi, bộ dáng kia như chỉ chờ Thanh nhi nói có người khi dễ phu nhân thì bọn họ sẽ lập tức nhào vào phòng giải cứu Bắc Dao Quang, làm cho Thanh nhi vừa buồn cười vừa bất đắc dĩ..

” Không có việc gì, các ngươi đều đi xuống đi, bên trong chính là chủ nhân của chúng ta, sẽ không có chuyện gì”, Thanh nhi sắc mặt trấn định nói.

“Thì ra chủ nhân đã trở về, các nô tỳ xin lui ra”. Xuân Hoa, Xuân Thủy lập tức ngương ngùng lui ra, lại nhìn nhìn cánh cửa mà cười, xem ra phu nhân cùng chủ nhân tình cảm rất tốt, các nàng vẫn nên thức thời.

Mây mưa qua đi, Bắc Dao Quang đôi mắt mông lung, cả người vô lực mềm yếu dựa vào trong ngực của Như Mặc, hơi thở vẫn chưa bình ổn, còn Như Mặc thì thân thể thỏa mãn mà giãn ra, ôm lấy thân hình mềm mại của nàng, ngửi lấy mùi mồ hôi cùng mùi thơm tự nhiên của ơc thể, hai con mắt xanh biếc chăm chú nhìn nàng.

Hai con mắt xinh đẹp giống như bảo thạch lóe sáng trong đêm tối, làm cho tòan thân nàng nóng lên, làm cho nàng muốn vì hắn mà dâng ra tất cả, một lần lại một lần lớn mật lại cuồng dã đáp lại yêu cầu của hắn, cảm nhận cực lạc.

” Còn không có xem đủ sao?” âm thanh trầm ấm, ôn nhu của hắn làm cho Bắc Dao Quang nguyện ý nghe hắn nói từng chữ, từng câu.

” Xem không đủ, vĩnh viễn đều xem không đủ, mặc kệ bao nhiêu năm, ta đều muốn xem”. Bắc Dao Quang gật đầu như giã tỏi, dùng ánh mắt cầu xin hắn ” Như Mặc, ta thực hạnh phúc, rất hạnh phúc. Hạnh phúc đến mức không thể tin đựơc tất cả đều là sự thật, ta thực sự có ngươi, ngươi cũng chân chính thuộc về ta, ngươi có biết không? Ta thực sự rất thích ngươi, rất thích ngươi, thích đến mức muốn dùng hết tất cả những gì ta có để đổi lấy được vĩnh viễn ở bên cạnh ngươi, nói xem, chúng ta sẽ hạnh phúc ở bên nhau sao?’

” Ngốc Dao Quang, chúng ta hiện tại không phải đã cùng một chỗ sao? Ngươi đã đáp ứng làm của ta Tiểu nương tử, sẽ không đổi ý, huống chi, con của chúng ta cũng đang ở trong bụng ngươi không phải sao?”. Như Mặc mỉm cười, một lần nữa lại tìm được ánh mắt chuyên chú của Bắc Dao Quang nhìn hắn, tâm của hắn như muốn bay lên, thì ra mấy ngày nay tâm thần không yên là vì ánh mắt của Bắc Dao Quang đã không còn nhìn hắn, hiện tại rốt cuộc hắn cũng hiểu được cảm giác lo lắng được mất cũng không chỉ có mình hắn.

” Như Mặc, ngươi nói sẽ có một Pháp Hải xuất hiện sao?” Hạnh phúc qua đi, khó tránh khỏi sự lo lắng sẽ bị mất đi, Bắc Dao Quang cảm thấy nàng không thể có may mắn đến thế, thuận lợi chiếm được nam tử ưu tú nhất trên đời.

” Pháp Hải là ai?” Như Mặc ngẩn ra, không rõ Bắc Dao Quang đang lo lắng cái gì.

” Như Mặc, ta kể cho nghe chuyện xưa nha, ngươi cũng biết lần trước ta đã nói với ngươi chuyện về bạch xà không?”, Bắc Dao Quang nhẹ giọng hỏi.

” Bạch xà cùng mục đồng?”

“Ở quê ta có một truyền thuyết, kể về chuyện bạch xà báo ân, một bạch xà tu luyện ngàn năm vì báo ân cứu mạng của một mục đồng năm trăm trước đã cứu nàng khỏi tay thợ săn, mà sau khi tu thành hình người, việc đầu tiên nàng làm là tìm mục đồng đã chuyển thế để báo ân, lâu ngày sinh tình mà gả làm thê tử cho mục đồng kia. Bạch xà biến thành người không chỉ xinh đẹp, tâm địa lại thiện lương, làm rất nhiều chuyện tốt, mọi người đều gọi nàng là Bạch nương tử, thậm chí có người còn nói nàng là Quan Âm hạ phàm. Còn mục đồng chuyển thế trở thành đại phu Hứa Tiên, tuy không tài giỏi nhưng tâm địa rất tốt, hai ngườu ở chung với nhau rất hạnh phúc, còn sinh ra một đứa nhỏ là Văn Khúc tinh quân hạ phàm. Nhưng ngày vui ngắn chẳng tày gang, tình cảm lưu luyến của bọn họ đã bị một đại sư ở chùa Kim Sơn tên là Pháp Hải phát hiện, hắn cho rằng người cùng yêu sống chung với nhau là vi phạm thiên uy cho nên muốn trừ diệt Bạch xà. Rốt cuộc hắn cũng đạt được ý đồ, Bạch xà bị trấn dưới Lôi Phong tháp hai mươi năm, Hứa Tiên cũng trở về nhà”. Bắc Dao Quang kể đến đây thì ngừng lại.

“Về sau thế nào?”, Như Mặc lập tức lên tiếng truy vấn.

“Sau đứa con của Bạch nương tử thi đậu trạng nguyện, ba bước quỳ một bước cho tới trước Lôi Phong tháp, cầu được lòng thương hại mà thả Bạch nương tử ra, làm cho cả nhà đòan tụ,sau Bạch nương tử cùng Hứa Tiên đều đắc đạo thành tiên”. Bắc Dao Quang bỉu môi, Như Mặc thấy nàng không có chút cao hứng liền biết nàng đối với kết cục của câu chuyện này không có hài lòng, nhưng kết cục như vậy không phải tốt sao? Nhân lọai không phải hướng tới kết cục đại đòan viên sao? Vì cái gì mà Bắc Dao Quang lại không thích?

” Ngươi không thíchchuyện xưa kết cục như vậy? Vì cái gì?” Như Mặc nghi hoặc nhìn nàng.

” Như Mặc, điều quan trọng không phải là ta thích hay không thích kết cục này mà điểm mấu chốt là chúng ta ở cùng một chỗ thì có phải cũng sẽ trở thành như vậy kkhông? nếu là như thế thì ta nên làm thế nào?”. Bắc Dao Quang nhìn Như Mặc bàng quang như nghe chuyện của ngươi khác, không khỏi có chút tức giận.

“Dao Quang lo lắng sẽ xuất hiện một Pháp Hải nhảy ra thu phục ta, sau đó sẽ tách chúng ta ra sao?”. Như Mặc mỉm cười nhìn nàng ‘ tiểu nương tử của ta không có tin tưởng phu quân của nàng sao?”

” Như Mặc, đây là vấn đề rấ nghiên túc, ngươi đừng có coi thường như vậy, ta rất lo lắng, ngươi không nhận ra sao?”. Bắc Dao Quang thấy hắn vẫn xem nhẹ, thậm chí biểu tình còn có vẻ sung sướng làm nàng không khỏi bất mãn, nàng đang nói chuyện quan trọng, hắn không có nghiêm túc lắng nghe còn chưa tính, còn có vẻ xem nhẹ là sao?

” Được rồi, xem ra ta không cho tiểu nương tử của ta một giải thích hài lòng thì ngươi sẽ không yên tâm. Được, chúng ta nói đến nguyên nhân và kết quả của chuyện xưa được không? Đầu tiên, ta muốn nói chính là, Dao Quang, có lẽ chuyện xưa của các ngươi rất cảm động nhưng chuyện xưa chính là chuyện xưa, tình huống có tương tự thì kết quả chưa chắc đã giống nhua. Huống chi chuyện ngươi kể là chuyện không phù hợp với thực tế, cũng không liên quan đến chuyện của chúng ta. Đầu tiên, người với rắn kết hợp, nếu người nữ là rắn mà giống đực chính là con người thì không tuyệt đối không có khả năng sinh ra đứa nhỏ có hình dạn con người, càng đừng nói tới đứa nhỏ này chính là tinh quân chuyển thế, nếu có tinh quân đầu thai vào bụng nàng thì điều đó có nghĩa ông trời đã thành tòan cho tâm nguyện của nàng, làm sao còn để cho một pháp sư đến phá hủy? Cho nên chuyện xưa nghe rất vô lý, hơn nữa rắn đều mang nọc độc trong miệng và thân thể, nếu không có ba ngàn năm đạo hạnh thì không thể khống chế độc tố có thể thông qua giao hợp mà truyền ra, cho nên nếu Bạch nương tử mà ngươi nói chỉ có một ngàn năm đạo hạnh, căn bản là không thể cùng nam tử nhân lọai hoan ái, nói gì là làm cho người này trở thành bất tử. Đây cũng là lý do ông trời không muốn người và yêu kết hợp, không muốn vì thế mà hại chết con người ngươi hiểu chưa?”

Như Mặc chậm rãi nói, cũng nở nụ cười ” huống chi thế gian tục nhân rất nhiều, làm sao có được pháp sư pháp lực cao thâm? Những kẻ lừa người để lấy tiếng nhiều không đếm xuể, yêu bị gọi là yêu vì nó làm được nhiều chuyện con người không làm được, cũng không tuởng tượng ra được, một hòa thượng dù pháp lực cao thâm tới đâu, thời gian tu hành dài đến mấy thì bất quá cũng chỉ trăm năm làm sao có thể thu phục một con yêu ngàn năm? Nếu đúng như vậy thì thế giới đã không có yêu cùng quái linh tinh gì đó tồn tại, tồn tại tức là hợp lý, chính vì ngày thường ngươi đều tiếp xúc với những gì ngươi có thể lý giải, cho nên không chấp nhận những tồn tại không thuộc phạm trù các ngươi biết mà thôi. Hơn nữa, tu vi của ta hiện nay đã hơn chín ngàn năm, vẫn chưa từng phạm qua sai lầm nào, cho dù là thiên lôi đến đây cũng không thể vô cớ tổn hại ta, đừng nói chi là hòa thượng. Nói như vậy, Dao Quang, ngươi yên tâm chưa?”

” A? Sao, như thế nào lại là như vậy?” Bắc Dao Quang nghẹn họng nhìn trân trối nhìn hắn, nàng phiền não nhiều ngày như vậy, nhưng hóa ra mọi chuyện lại có thể lý giải đơn giản như thế? Nàng quả thực không tin được, nhìn Như Mặc thỏai mái cười rõ ràng là đang cười nàng, chế nhạo nàng ngu ngốc.

“Chín là như vậy. tiểu nương tử của ta, phiền não chuyện gì đều có thể hỏi ta, vi phu nhất định sẽ giải đáp cho ngươi, cũng mong tiểu nương tử của ta đừng để trong đầu rồi lo nghĩ bất an”. Như Mặc vẫn mỉm cười trêu chọc nàng.

“Nói như ngươi thì Trân Châu căn bản không thể cùng nam nhân nhân lọai thành thân?”, Bắc Dao Quang vẫn không thể tin được.

” Đương nhiên, Trân Châu bất quá chỉ có một ngàn năm trăm năm đạo hạnh, nàng ít nhất còn cần dốc lòng tu luyện thêm một thời gian như vậy thì mới có thể hoan ái với nhân lọai. Đây chính là nguyên nhân người ta hay nói người và yêu khác nhau, bởi vì nhân lọai dù sống lâu thế nào cũng không thể sống tới ba ngàn năm”. Như Mặc gật đầu.

” Kia, kia–” Bắc Dao Quang quýnh lên, mồm miệng sẽ không thanh lên.

” Kia cái gì? Chậm rãi nói, hôm nay ta se giải đáp hết tất cả những thắc mắc của ngươi, về sau ngươi đừng để trong lòng rồi bướng bỉnh nữa”. Như Mặc nhẹ vỗ tay lên tấm lưng trần của nàng, thanh âm ôn nhu.

“Ngươi nói xà nữ không có mang thai đứa nhỏ hình người, có phải nàng sẽ sinh ra một con rắn nhỏ? Vậy con của chúng ta thế nào? cũng là rắn sao?”. Bắc Dao Quang vội vàng vuốt tay lên bụng, lo lắng hỏi.

Như Mặc nhẹ nhàng tự hỏi một chút, lắc đầu,” Ta cũng không biết!”

” A? Ngươi như thế nào sẽ không biết đâu?” Bắc Dao Quang sửng sốt, rõ ràng không hài lòng với trả lời của hắn, vấn đề đầu tiên đã nói không biết, vậy như thế nào có thể?

” Dựa theo lẽ thường thì hình thể đứa nhỏ do người và rắn kết hợp sẽ do chủng lọai cơ thể người mẹ quyết định, mẫu thân là rắn thì đứa nhỏ chắc chắn là có hìn rắn nhưng nếu mẹ đứa nhỏ là người thì đứa nhỏ cơ bản cũng mang hình người, nhưng đạo hạnh của ta quá mức thâm hậu, trong cơ thể ngươi lại lưu lại tinh hồng đầu tiên của ta, mang theo tính trạng của ta rất mạnh, cho nên đứa nhỏ có thể sẽ giống ta nhiều hơn. Dao Quang, ngươi sợ hãi sao? Sợ hãi sẽ sinh ra xà tử sao? một đứa nhỏ mà trước kia ngươi không dám tưởng tượng ra? nó không thuộc nhân lọai, cũng không hòan tòan là rắn, mà là kết hợp cả hai?”

Như Mặc vẻ mặt lúc này nghiêm túc hơn, không còn ý cười nữa, nhìn Bắc Dao Quang, chờ câu trả lời của nàng, tuy rằng trước kia hắn sợ khi xà tử được sinh ra thì thiên lôi sẽ tìm tới, chấm dứt hi vọng thàn tiên của hắn nhưng lúc này Như Mặc đã từ bỏ ý niệm tu tiên, cũng như một phụ thân bình thường chờ mong đứa nhỏ của mình có thể được thuận lợi sinh ra, tuy rằng đứa nhỏ này là kết quả của rắn và ngừơi kết hợp nhưng hắn sẽ đem tòan lực để bảo vệ nó, tin tưởng nó nhất định sẽ được sinh ra an tòan. Hiện tại hắn chính là lo lắng Dao Quang có thế chấp nhận một đứa nhỏ như vậy không? hơn nữa đứa nhỏ lại do nàng sinh ra?

” Nó về sau sẽ gọi ta là nương, gọi ngươi là cha sao? nó cũng sẽ hướng ta làm nũng, muốn ta ôm nó sao? nó sẽ rất nghe lời, rất nhu thuận, thông minh sao?”. Bắc Dao Quang nhớ tới hình dáng xà tử trong ác mộng kia, trong lòng vẫn nhịn không được mà có chút sợ hãi, nhìn Như Mặc mang theo sự kỳ vọng, cảm thấy an tâm hơn, đồng thời thở dài nhẹ nhõm.

” Đương nhiên, nó là đứa nhỏ của chúng ta, hắn đều có những điều như ngươi nói. Có ta bên cạnh, ta sẽ không để bất kỳ kẻ nào tổn thương nó, nó nhất định sẽ bình an, khỏe mạnh mà đến thế giới này. Ta sẽ bảo hộ nó cho đến khi nó có thể tự chuyển mình mới thôi, cho nên ngươi không cần vì thế mà lo lắng”. Như Mặc không chút suy nghĩ mà gật đầu, cho dù thiên lôi công kích thì cùng lắm cũng chỉ làm hao tổn ba ngàn năm đạo hạnh của hắn, hắn vẫn còn thừa đạo hạnh để bảo vệ tốt cho Bắc Dao Quang và đứa nhỏ, dù sao cũng không cần thành tiên thì ba ngàn năm đạo hạnh với hắn cũng không quan trọng.

“Ân, có những lời này của ngươi là ta yên tâm rồi, ta vốn tính dùng không thể ở cùng ngươi, ta cũng sẽ sinh nó ra, hiện tại ta chẳng những có đứa nhỏ còn có ngươi, chúng ta là một gia đình hạnh phúc, ta làm sao có thể bỏ đứa nhỏ của chúng ta? ta nhất định sẽ sinh ra hắn, Như Mặc, ngươi yên tâm đi”. Bắc Dao Quang dùng sức gật đầu, vẻ mặt kiên định.

” Đem Mặc quả ăn đi! Ăn nó, ngươi sẽ không lo lắng sau này sẽ rời xa chúng ta, ăn nó, ngươi mới chân chính vĩnh viễn ở bên cạnh ta như lời hứa của ngươi”.Lòng bàn tay mở ra, trái cây xấu xí màu đen kia lại lần nữa xuất hiện.

Bắc Dao Quang lúc này không hề bài xích nó, lập tức dựa vào ngực Như Mặc, cầm lấy Mặc quả, hai mắt hưng phấn sáng lên ” Như Mặc, ngươi nói cái này sẽ gíup ta trường sinh bất lão sao?”

” Chính xác hơn là nó làm cho nguyên thần của ngươi thóat khỏi sự quản lý của tam giới, hay nói cách khác, sinh tử của ngươi không bị quản thúc, chỉ cần ngươi muốn sống thì có thể vĩnh viễn sống, từ nay về sau mạng của ngươi sẽ do ngươi quyết định. Trái này ba ngàn năm mới ra một quả, mà chỉ trong nháy mắt nó vừa sinh ra sẽ lập tức rơi xuống đất, khi nó rơi xuống đất thì mất hết tác dụng, ta lần này vì biết nó sắp ra nên mới rời khỏi ngươi mà đi Không Chu Tòan sơn,bởi vì biết nó sắp chín, cuối cùng thì ta cũng chờ được”

” Như Mặc, thực xin lỗi ngươi, ta hiểu lầm cùng oan uổng ngươi!” Bắc Dao Quang nắm lấy Mặc quả, cảm xúc mãnh liệt, trong lúc nàng chọc giận cho hắn rời đi không trở lại, trong khi nàng nghĩ rằng hắn không quan tâm nàng thì hắn lại đi đến Không Chu Tòan sơn xa xôi vạn dặm, tìm lọai trái cây giúp nàng trường sinh bất lão. Bắc Dao Quang nàng có tài đức gì mà ông trời lại chiếu cố nàng như vậy?

“Chuyện đã qua, hãy quên đi, ăn nó đi”. Như Mặc mỉm cườ lắc đầu nói.

“Ăn như thế nào?”, Bắc Dao Quang nhìn cái Mặc quả nàng không thể cắn được nói ” nó rất cứng, sao có thể cắn được?”

” Không cần! Ngươi bỏ nó vào trong miệng, nó vừa tiếp xúc với nước bọt liền sẽ trở nên mềm mại, ngươi phải ăn hết tòan bộ, cả vỏ, cả thịt, thậm chí là hột cũng ăn hết, mới phát huy hết tác dụng, nhất định không được nhổ ra, mặc kệ hương vị nó thế nào”

” Ân!” Bắc Dao Quang gật gật đầu, nửa tin nửa ngờ đem Mặc quả bỏ vào trong miệng, lần đầu tiên nghe thấy phương pháp ăn kỳ quái như vậy, nhưng Như Mặc sẽ không lừa nàng, quả nhiên cái quả cứng như sắt thép kia sau khi vào miệng nàng liền trở nên mềm mại, gặp đầu lưỡi của nàng liền vỡ ra một cái lỗ nhỏ, sau đó một chất lỏng trào ra, chảy vào cổ họng nàng.

Bắc Dao Quang ra sức cắn nuốt, chỉ trong chốc lát liền ăn hết Mặc quả, còn dùng lưỡi liếm môi ” Như Mặc, ăn thật ngon, so với đóa hoa đào lần trước còn ngon hơn”

Như Mặc thấy nàng sau khi ăn Mặc quả vào, làn da liền xuất hiện hào quang, liền biết toàn bộ tinh túy của Mặc quả đã bị nàng thu hút hết, không khỏi yên tâm thở dài một hơi ” Dao Quang, lúc này ta không còn phải lo lắng ngươi sẽ rời ta mà đi”

” Như Mặc, từ lúc ta gặp được ngươi, vẫn chỉ có ta lo lắng mà thôi”. Bắc Dao Quang tràn ngập vui sướng vì những lời của Như Mặc.

“Về sau chúng ta sẽ không phải lo lắng nữa, xà tử vừa quấy phá ngươi sao?”. Như Mặc xoa bụng của nàng, người thường không nhìn thấy nhưng hắn có thể nhìn thấy rõ, biết rằng trước khi hắn trở về không lâu, xà tử chắc là đã quấy phá Bắc Dao Quang một trận, hiện tại thai động lại còn có kim quang chung quanh phôi thai, chắc chắn đó là công hiệu kim đan của hắn.

Có tiên khí của kim đan lại thêm đạo hạnh của hắn thông qua giao hợp mà cấp cho Bắc Dao Quang cũng đủ cho xà tử trưởng thành trong cơ thể nàng, như vậy sẽ rút ngắn thời gian nó ở trong bụng Bắc Dao Quang, dù sao mang thai hai năm đối với nhân lọai cũng là quá lâu, hơn nữa lúc này bọn họ cũng đang ở nơi có rất nhiều người, sẽ có nhiều người nhìn thấy, cho nên xà tử cũng phải như một đứa nhỏ bình thường, đủ mười tháng thì phải được sinh ra, vì thế hắn cũng đã sớm có tính tóan.

” Ân, nó không ngoan một chút, bất quá hiện tại không có việc gì!” Bắc Dao Quang vội vàng gật đầu trả lời, lúc này có Như Mặc ở bên cạnh an ủi, nàng đã không còn nhớ những đau đớn phải chịu lúc nãy, hiện tại nàng chỉ một lòng mong chờ một sinh mệnh mới ra đời.

Bạn có thể dùng phím mũi tên hoặc WASD để lùi/sang chương.