Sau Lũy Tre Làng: Phần 1: Thần Cây Đa Ma Cây Gạo Cú Cáo Cây Đề

Chương 62: - Hoàn




Nhưng mà mỗi một kiếm của Triệu Thiên đều thất bại, đồng thời hắn cảm thấy hoa mắt. Lúc này có một đạo kiếm quang lạnh lẽo vô cùng, giống như xé rách thời không bắn tới. Làm cho hắn cảm thấy lạnh lẽo, vội vàng thu kiếm đón đỡ.

Va chạm, lực lượng chấn động đáng sợ bộc phát. Triệu Thiên chỉ cảm thấy cánh tay mình run lên, một cỗ lực lượng chấn động đáng sợ xâm nhập tới. Cả người không khống chế được mà bay ngược về phía sau. Càng khiến cho hắn khiếp sợ là có một đạo phong mang, phong mang kinh người. Đó chính là kiếm ý.

Đạo kiếm ý này không ngờ lại siêu việc bát chuyển.

Cửu chuyển.

Một từ ngữ hiện lên trong đầu hắn, khiến cho Triệu Thiên thiếu chút nữa kinh ngạc tới ngây người.

Đúng lúc này Sở Mộ lại toàn lực bộc phát, thi triển Ngự kiếm thuật. Vô Hồi kiếm mang theo hai màu vàng xanh xé rách không trung, bắn về phía đầu Triệu THiên. Cùng lúc đó trong tay Sở Mộ lại xuất hiện một thanh kiếm khí, hai tay nắm chặt rồi giơ lên cao. Một thân lực lượng phảng phất như được rót toàn bộ vào bên trong. Một kiếm chém xuống.

Phá Vân Kiến thanh thiên.

Đây là một kiếm toàn lực của Sở Mộ, là một kiếm cường đại nhất của hắn hiện tại.

Kiếm ý cửu chuyển cực hạn, bốn loại áo nghĩa đều đạt tới cửu chuyển cực hạn. Thần Hoang kiếm nguyên rót vào, tất cả đều rót vào trong một kiếm này. So với bình thường còn mạnh hơn gấp trăm lần.

Một đạo kiếm quang màu vàng nhạt bắn về phía trước. Những nơi nó đi qua, không gian trực tiếp bị xé rách, tạo thành vết nứt không gian đen kịt, tản mát ra uy năng đáng sợ, khiến cho tim Triệu Thiên đập nhanh vài phần.

Đối mặt với một kiếm này, tất cả ngăn cản đều ảm đạm thất sắc. Hắn biến sắc, cảm giác tuyệt vọng tràn ngập trong lòng, bị bóng ma tử vong bao phủ.

Cuối cùng hắn vẫn cố gắng chống đỡ, tất cả lực lượng bộc phát khiến cho hắn bị nội thương. Tay giơ kiếm đón đỡ, kiếm bị đánh nát. Hộ thể kiếm cương trên người cũng trực tiếp bị chém vỡ. Thân thể dưới Phá vân kiến thanh nhiêm chém qua, lực lượng đáng sợ bộc phát.

Vô Hồi kiếm mang theo giới chỉ của Triệu Thiên trở về, Sở Mộ bắt lấy. Thần binh Đồ lục vận chuyển, hấp thu đủ loại khí tức mặt trái. Sau đó lại thi triển Ngự kiếm thuật, không chút do dự rời đi.

Ngự kiếm thuật dưới trạng thái Thần Hoang kiếm quyết, tốc độ so với trước còn nhanh hơn gấp bội. Nháy mắt đã không thấy bóng dáng tăm hơi.

Triệu Thiên bị chém giết, ngay lập tức người bên chiến hạm biết được, cả đám kinh hãi. Thiếu chủ Lý thị thì hạ mệnh lệnh, chiến hạm lập tức khởi động, thay đổi phương hướng bay vọt về phía bên này.

Chiến hạm bộc phát tốc độ, tốc độ đạt tới gấp mười lần tốc độ âm thanh. Trong nháy mắt đã xé rách không trung lưu lại một đạo tàn ảnh. Không bao lâu sau đã tới địa điểm Sở Mộ giao chiến với Triệu Thiên kia.

Chiến hạm dừng lại, lão giả bay ra khỏi chiến hạm, dừng lại trước nơi Triệu Thiên bị chém giết. Hắn cẩn thận cảm nhận lực lượng chấn động lưu lại, khẽ cau mày.

Trước đó ở cách nhau tương đối xa, bọn hắn cũng không nhìn tới nơi này. Bọn hắn chỉ cảm giác được có một cỗ lực lượng chấn động đáng sợ bộc phát, khí tức sinh mệnh crua Triệu Thiên cũng biến mất.

Sau khi cảm nhận một phen, lão giả kia quay đầu trở về chiến hạm.

- Thiếu chủ, hẳn là do đệ tử Phi Thiên các kia dùng thủ đoạn bảo vệ tính mạng chém giết Triệu Thiên. Uy lực một kích kia có thể uy hiếp được Kiếm Vương tam tinh.

Lão giả này nói.

- Đuổi.

Thiếu chủ Lý thị không chút do dự nói. bất kể là Tạo Hóa bí lệnh hay là Ngự kiếm thuật của Phi Thiên các, hay là báo thù cho Triệu Thiên. Hắn đều phải đuổi theo Sở Mộ, bwast sống lấy Sở Mộ, cướp lấy Tạo Hóa bí lệnh, ép hỏi ra Ngự kiếm thuật.

Phải biết rằng Ngự kiếm thuật là kiếm bí mà chỉ Phi Thiên các mới có. Bốn thế lực lớn khác cũng đều muốn đoạt được. Một khi đoạt được, trừ bản thân mình có thể tu luyện ra, còn có thể hiến cho thế lực lớn nhất trong đó, đổi lại cũng được bọn hắn che chở.

Vô luận thế nào, đều phải bắt lấy đệ tử Phi Thiên các.

Chiến hạm vừa mới khởi động, tốc độ kia nhanh tới kinh người, lập tức phá không rời đi, so với tốc độ phi hành của Sở Mộ nhanh hơn. Trừ phi Sở Mộ là Vương cấp, dưới trạng thái của Thần Hoang kiếm quyết, tốc độ Ngự kiếm phi hành mới có thể hơn chiếc chiến hạm này.

Vốn hắn định dùng loại trạng thái này, dùng tốc độ nhanh nhất rời khỏi đây. Nhưng mà chiến hạm kia đang nhanh chóng đuổi tới, Sở Mộ vẫn có thể cảm nhận được khí tức của chiến hạm này.

Bỗng nhiên hắn có cảm giác bị khóa lại, cảm giác nguy cơ mạnh mẽ từ sâu trong linh hồn hiển hiện, phảng phất như sau lưng hắn, tùy thời sẽ xuất hiện công kích có thể lập tức phá hủy hắn.

Công kích kia ẩn nhẫn không phát, chỉ tập trung vào hắn nhưng cũng khiến cho da đầu hắn run lên, toàn thân nổi da gà.

Loại cảm giác này giống như là có một thanh kiếm đặt trên cổ hắn, tùy thời có thể kéo một vòng.

Chấm dứt tính mạng của hắn, hết lần này tới lần khác lại bất động, không làm gì. Nhưng mà lại mang tới đủ uy hiếp cho mình.

Chiến hạm nhanh chóng tới gần, Sở Mộ cũng ý thức được tình huống lúc này vô cùng nguy cấp.

Ý niệm trong đầu vận chuyển hắn đã biết rõ. Dùng tốc độ của hắn bây giờ, căn bản không có cách nào đào thoát khỏi chiến hạm truy kích. Đã như vậy chỉ có thể liều mạng.

Cuối cùng, so với việc bị đuổi giết thì mất một lần bảo vệ tính mạng vẫn tốt hơn nhiều.

Lấy đan dược khôi phục kiếm nguyên ném vào trong miệng, nuốt xuống. Lại lấy ra mấy vạn Nguyên tinh thượng phẩm nghiền nát, hóa thành nguyên khí nồng đậm vô cùng bao phủ bốn phía. Bỗng nhiên Sở Mộ hút một cái, giống như cá voi hút nước. Trực tiếp hút toàn bộ nguyên khí vào tỏng cơ thể. Nhanh chóng chuyển hóa thành kiếm nguyên, bổ sung kiếm nguyên đã tiêu hao.

Kiếm quang thay đổi, tốc độ triển khai toàn bộ, nhanh chóng phóng về phía chiến hạm, khống chế phi kiếm vô cùng linh hoạt, lúc trái lúc phải, không ngừng điều chỉnh, tránh việc bị chiến hạm tập trung.

Sở Mộ phát hiện ra chỉ cần mình nhanh chóng né tránh là có thể thoát khỏi tập trung, tuy rằng sẽ rất nhanh lại bị tập trung vào lần nữa. Nhưng mà chỉ cần hắn luôn bảo trì biến hóa phương vị, né tránh không có quy tắc gì là có thể khiến cho chiến hạm không tập trung theo kịp.

Đối với Sở Mộ mà nói, khong ngừng thay đổi phương vị, né tránh, độ khó không lớn. Mà cảm giác bị khóa chặt này lại khiến cho da đầu hắn run lên, vô cùng khó chịu.

Trong chiến hạm, thiếu chủ Lý thị và lão giả kia đều nhìn thấy tốc độ né tránh của Sở Mộ, cả hai vô cùng kinh ngạc.

- Tên đệ tử Phi Thiên các này rất lợi hại.

Lão giả kia vô cùng ngưng trọng nói.

Bạn có thể dùng phím mũi tên hoặc WASD để lùi/sang chương.