Sau Khi Xuyên Thành Pháo Hôi Ta Được Người Giàu Nhất Sủng Lên Trời

Chương 113: Phiên Ngoại 1.6




Editor: Tường An

Sau giờ ngọ, ánh mặt trời chói chang, một đám đông tụ tập trên đường.

Mọi người chỉ chỉ trỏ trỏ mấy chiếc xe tù chậm rãi đi qua, dường như đang nghị luận điều gì…

Mấy sợi tóc rối tung rũ xuống che đi dung nhan Đỗ Phỉ Phỉ, ánh mắt nàng xuyên qua đám người tìm kiếm ai đó, nhưng vẫn không phát hiện thân ảnh quen thuộc kia…

Chẳng lẽ hôm nay cũng không thể nhìn thấy hắn một lần cuối cùng sao?

Đỗ Phỉ Phỉ cười khổ, bi thống nhắm mắt lại, khi mở mắt ra đã là một mảnh kiên quyết…

Nếu nàng đã lựa chọn con đường này, vậy… nàng tuyệt đối sẽ không hối hận!

“Đây chính là những người thả nhân loại kia đi sao?”

“Chậc, bọn họ thật to gan, dám phản bội Ma hoàng bệ hạ, có mấy cái mạng cũng không đủ giết.”

“Nghe nói ma long đại nhân xuất hiện ở Ma giới, Ma hoàng bệ hạ muốn dùng Hỏa tế để kêu gọi ma long trở về, cho nên mới muốn sớm xử quyết bọn họ…”

“Chỉ cần có ma long đại nhân, chúng ta liền có thể rời khỏi cái Ma giới quỷ quái này! Nghe nói đại lục Thần rộng lớn vô cùng, tài nguyên phong phú, nếu có thể đến đó, chúng ta cũng có thể hưởng thụ cuộc sống sung sướng…”

Nhân loại có thể tiến vào Ma giới, nhưng ma nhân lại không cách nào rời khỏi nơi này, mà đây lại là một nơi lạc hậu, khó trách bọn họ lại có dã tâm lớn như vậy…

Trong lúc mọi người sôi nổi nghị luận, xe tù rốt cuộc đã đi tới quảng trường.

Trên quảng trường rộng lớn, Ma hoàng ngồi trên long ỷ màu đen, thần sắc lạnh lùng nhìn tù nhân bị áp giải đến.

“Đỗ Y, Cung Giang Ly, bây giờ các ngươi còn có lời gì muốn nói?”

Cung Giang Ly hừ lạnh, quay đầu đi, giống như không thèm đặt Ma hoàng vào mắt…

“Tốt, trẫm đã cho ngươi cơ hội cuối cùng nhưng ngươi lại không chịu nói, vậy cũng đừng trách trẫm vô tình, người tới, dẫn Thất hoàng tử lên cho ta!”

Thất hoàng tử?

Toàn thân Đỗ Phỉ Phỉ cứng đờ, máy móc quay đầu lại liền nhìn thấy thiếu niên bị trói chặt lôi đến quảng trường…

Giờ phút này, thần sắc hắn cực kỳ bình tĩnh, lại lộ ra ngạo khí, ánh mắt khinh thường liếc nhìn nam nhân ngồi trên long ỷ…

“Thất hoàng tử!” Cung Giang Ly biến sắc, lửa giận dâng trào, nghiến răng nghiến lợi nói: “Bệ hạ, chuyện này không liên quan đến Thất hoàng tử, ngươi cũng biết rõ, tại sao bây giờ lại liên lụy đến Thất hoàng tử?”

“Tướng quân, ngươi yên tâm đi, Vưu Hi không phải bị ngươi liên lụy, hắn chết vì toàn bộ Ma tộc chúng ta…”

Ma hoàng cười lạnh, ngữ khi thong thả: “Tư tế, ngươi đi lên tuyên bố quyết định của trẫm.”

“Vâng.”

Dưới ánh mắt chăm chú của mọi người, một lão giả tiên phong đạo cốt chậm rãi đi lên đài, thanh âm già nua hữu lực truyền khắp quảng trường…

“Các vị hẳn đã biết tin ma long sắp trở về, đáng tiếc hiện tại ma long còn chưa vào Ma thành, cũng không biết đang ở đâu, cho nên Ma tộc chúng ta mới muốn dùng phương pháp hỏa tế để kêu gọi ma long, Thất hoàng tử là tế phẩm thích hợp nhất, chỉ khi hỏa tế hắn mới có thể kêu gọi ma long trở về, bây giờ tư tế ta sẽ đích thân chủ trì nghi thức này, cùng các vị hoan nghênh ma long trở về…”

Đám người lập tức xao động.

Đối với bọn họ mà nói, không có gì quan trọng hơn chuyện ma long trở về, dù hi sinh nhiều người hơn nữa cũng đáng giá…

“Không!” sắc mặt Đỗ Phỉ Phỉ tái nhợt, quát to, “Không được, các ngươi không thể giết hắn, không thể…”

Toàn thân nàng run rẩy, hai hàng nước mắt bi thống tuyệt vọng rơi xuống.

Bạn có thể dùng phím mũi tên hoặc WASD để lùi/sang chương.