Sau Khi Xuyên Sách: Ta Gả Cho Bạo Quân Tàn Tật

Chương 50




Ba bình này là loại phẩm cấp thấp kém nhất mà hắn luyện ra, hắn chỉ muốn xem một chút đan dược nhị giai đến cùng có thể bán được bao nhiêu tiền thôi, đồng thời cũng kiếm thêm chút kim tệ, thuận tiện lại mua linh thảo để tiếp tục luyện đan thôi.

Không được một lát, thiếu phụ dẫn một già một trẻ đi ra.

Hai người này rõ ràng là người quen của Lăng Tiếu, lão giả là phu nhân Mạc Hồng Mai Mạc bà bà của tộc trưởng La gia, người khác chính là La Khinh Sương.

- Tiếu ca, ngươi rốt cục đến gặp ta rồi!

La Khinh Sương vừa nhìn thấy Lăng Tiếu, trên mặt liền lộ ra vui sướng, lập tức buông tay Mạc bà bà ra, chạy về phía Lăng Tiếu.

- Có tình lang rồi quên mất nãi nãi.

Mạc Hồng Mai vui tươi hớn hở nói.

Lăng Tiếu thật không nghĩ tới La Khinh Sương lại ở chỗ này, bất quá nghĩ đến đây là địa bàn của La gia nên cũng hiểu rõ.

- Sương nhi thật không nghĩ tới ngươi tại đây ah.

Lăng Tiếu mỉm cười nói một tiếng, sau đó cung kính nói với Mạc Hồng Mai:

- Bái kiến Mạc bà bà.

Mạc Hồng Mai ha ha cười nói:

- Cháu rể ngươi tới rồi, còn mang theo nhiều người như vậy nữa, hẳn là muốn hủy đi đấu giá hội này của ta sao?

Lời này vừa nói ra, Vi Đại Nhi một bên tâm hồn thiếu nữ chấn động, không biết vì sao trong nội tâm cảm thấy dị thường khó chịu.

- Mạc bà bà chê cười, vãn bối đắc tội rất nhiều người, trưởng bối trong nhà lo lắng, mới bảo bọn họ theo ta.

Lăng Tiếu đáp.

- Ngươi cũng biết mình đắc tội nhiều người sao?

Mạc Hồng Mai nói một câu, tiếp theo lại nói với thiếu phụ một bên:

- Ngươi nói khách quý muốn đấu giá đan dược đâu?

Thiếu phụ kia hiện lên vẻ kinh ngạc, sau đó chỉ vào Lăng Tiếu nói:

- Mạc trưởng lão, chính là vị thiếu gia này muốn đấu giá.

- Cháu rể có đan dược nhị giai đấu giá?

Lúc này ngay cả Mạc Hồng Mai cũng kinh hãi nhìn Lăng Tiếu hỏi.

Lăng Tiếu nhẹ gật đầu, lần nữa đặt ba bình đan dược trước mặt Mạc Hồng Mai nói:

- Mạc bà bà, ở đây một lọ là Cố Khí Đan, một lọ là Tật Phong Đan, một lọ là Sinh Cơ Đan, người xem xem.

Mạc Hồng Mai phức tạp nhìn thoáng qua Lăng Tiếu, tiếp theo cầm lên ba bình đan dược nghiệm chứng.

Quả nhiên, một lọ là Cố Khí Đan nhất giai cao giai, một lọ là Tật Phong Đan nhị giai đê giai, một binh khác là Sinh Cơ Đan nhị giai trung giai.

- Cháu rể, ngươi theo ta tới đây một chút.

Mạc Hồng Mai phong kín ba bình đan dược này lại trả cho Lăng Tiếu, sau đó gọi Lăng Tiếu một tiếng, đi sang gian phòng khác.

Lăng Tiếu nhẹ gật đầu, bảo người khác ở bên ngoài chờ, chuẩn bị đi theo Mạc Hồng Mai đi qua.

Lúc này, La Khinh Sương lại phi thường cao hứng, kéo lấy cánh tay Lăng Tiếu nói:

- Tiếu ca, ta cùng ngươi đi vào.

Sau khi hai người cùng nhau tiến vào phòng thì trên mặt Vi Đại Nhi hiện lên vẻ khổ sở không dễ dàng phát giác.

Lãnh Xà ở một bên một mực đều chú ý đến thần sắc của muội tử, trong nội tâm cũng thay nàng cảm thấy vài phần thất lạc, bất quá lại không cảm thấy gì. Dùng thân phận của Lăng Tiếu, về sau tam thê tứ thiếp là chuyện rất bình thường, hiện giờ để Vi Đại Nhi sớm đối mặt cung xlaf chuyện tốt.

Nếu như nàng không tiếp thụ được sự nhận Lăng Tiếu và nữ nhân hắn ở cùng một chỗ, vậy thì sớm nên chặt đứt tình căn với Lăng Tiếu thì hơn, miễn cho ngày sau thống khổ.

Kỳ thật, ở Huyền Linh đại lục nam nhân ba vợ bốn nàng hầu rất bình thường, điều kiện tiên quyết là bản thân có năng lực, cũng không ai nói gì cả.

Lăng Tiếu và sau khi La Khinh Sương tiến vào phòng thì Mạc Hồng Mai nhìn Lăng Tiếu đi thẳng vào vấn đề nói:

- Ngươi biết đây là đan dược nhị giai?

Lăng Tiếu gật đầu nói

- Mạc bà bà ta biết rõ ngươi muốn hỏi gì, đan dược là của ta, về phần tại sao ta không lưu cho gia tộc, ta tự nhiên có nguyên nhân, phương diện này ta không tiện nói.

- Vậy ngươi cũng biết ba bình đan dược này đối với bất kỳ một gia tộc nào cũng đều phi thường trọng yếu không?

Mạc Hồng Mai nhìn thẳng Lăng Tiếu hỏi ngược lại.

- Cái này đương nhiên, Cố Khí Đan mặc dù chỉ là đan dược nhất giai, nhưng giá trị lại cao nhất trong tất cả đan dược, nó có thể đề cao tỷ lệ cửu cấp võ đồ đột phá Huyền Giả giai, là một loại đan dược khó luyện cũng trân quý nhất trong đan dược nhất giai. Tật Phong Đan đan dược nhị giai đê giai, có thể khiến cho bất luận võ giả Huyền Sĩ giai trở xuống nào đề cao tốc độ từ hai đến ba lần, tác dụng không cần nói cũng biết. Sinh Cơ Đan là linh đan cứu mạng, công hiệu không nói cũng biết.

Lăng Tiếu nói dược tính của ba đan dược một lần.

- Ngươi nói không sai, nhưng ngươi không biết ba bình đan dược này có thể cung cấp cho Lăng gia các ngươi không ít bảo đảm sao?

Mạc Hồng Mai lại hỏi.

Có một lọ Cố Khí Đan như vậy, ít nhất có thể khiến vài tên võ đồ thuận lợi đột phá thành Huyền Giả, mà Tật Phong Đan và Sinh Cơ Đan đều dùng để giết địch bảo vệ tánh mạng, chia cho những chấp sự gia tộc ra ngoài làm việc cũng nhiều thêm mấy phần bảo đảm.

Lăng Tiếu khẽ cười nói:

- Mạc bà bà ngươi là đang khuyên ta lấy lợi ích của gia tộc làm đầu đúng không? Nếu ngươi đã biết đan dược là xuất từ tay ta, vì sao không cho rằng ta còn nhiều đan dược hơn nữa.

Mạc Hồng Mai mắt nhảy lên, tiếp theo hiện ra quang mang hưng phấn:

- Ngươi... Ngươi quen biết Luyện Dược Sư nhị phẩm, không... Hẳn là Luyện Dược Đại Sư ngoài tam phẩm sao?

Lăng Tiếu sửng sốt một chút, gật đầu nói:

- Có thể nói như vậy, chỉ là ngươi sao lại cho rằng đối phương là Luyện Dược Sư tam phẩm?

Mạc Hồng Mai nói:

- Xem màu sắc và vị thuốc mấy bình đan dược ban nãy đều tương đối cao, tuyệt đối không phải một gã Luyện Dược Sư nhị phẩm bình thường có thể luyện ra, trừ phi là Luyện Dược Sư ngoài tam phẩm mới có năng lực này.

Lăng Tiếu sáng ngời, bất quá hắn cũng không cho rằng mình là Luyện Dược Sư tam phẩm, tối thiểu phải để hắn luyện một lò đan dược ngoài tam phẩm mới được a. Đan dược tam phẩm cần tam giai linh thảo cùng với đại lượng linh thảo phụ trợ ngoài nhị giai, những tài liệu này cũng không dễ kiếm.

- Cháu rể, ngươi giới thiệu vị kia cho ta quen biết được không?

Ngữ khí nói chuyện của Mạc Hồng Mai lại thân thêm vài phần, phảng phất như thật sự coi Lăng Tiếu thành cháu rể của mình rồi vậy.

Phải biết rằng bất luận một gã Luyện Đan Sư nào đều đáng giá bất kỳ gia tộc nào lôi kéo, Mạc Hồng Mai nàng tự nhiên biết rõ lợi hại trong đó, nhất định phải nghĩ biện pháp nịnh nọt rồi.

Lăng Tiếu cười nói:

- Tính tình thối của lão gia hỏa kia, trừ ta ra ai cũng không gặp, khiến Mạc bà bà chê cười rồi.

Mạc Hồng Mai đồng ý nói:

- Cũng đúng, Luyện Dược Sư mỗi người tính tình cổ quái cao ngạo, ta cũng không miễn cưỡng nữa, bất quá ba bình đan dược này của ngươi nên bán cho bà bà ta, dù sao ngươi cầm đi đấu giá cũng là vì tiền, như vậy đi, ta đại biểu La gia ra một trăm vạn kim tệ, toàn bộ mua hết, ngươi thấy thế nào?

Một trăm vạn, ba bình đan dược, giá tiền này tuyệt đối công đạo.


Bạn có thể dùng phím mũi tên hoặc WASD để lùi/sang chương.