Sau Khi Xuyên Sách: Ta Gả Cho Bạo Quân Tàn Tật

Chương 20: Nộp tiền lương




Trong Tiêu Đế thành một mảnh âm trầm, Thần Hồn quân trong các thành trì và võ giả của các gia tộc tụ tập tại Thần Hồn thành, khiến con số võ giả trong thành trì đạt đến hơn mười vạn.

Đã xác nhận tin tức, đại quân Phi Dương phủ, ba Thiên Đế, một vạn đỉnh Nhân Hoàng cảnh sắp đến Tiêu Đế thành. Đám người Trà Mộc, Đông Phương Bạch, Trà Thủy, Ẩn Đế, Nghịch Thủy Lưu rời khỏi phủ thành chủ, hơn mười vạn người đứng trên tường thành phía cửa tây Tiêu Đế thành, chậm rãi chờ kẻ địch đến.

Trong thành một mảnh yên tĩnh. Đám người Trà Mộc, Đông Phương Bạch, Trà Thủy, Ẩn Đế, Nghịch Thủy Lưu mặt không đổi sắc, có chút hưng phấn. Trong đời đám người Trà Mộc, Đông Phương Bạch, Trà Thủy, Ẩn Đế, Nghịch Thủy Lưu gặp các loại đại chiến nhưng chưa từng trải qua đại chiến đẳng cấp cao như vậy. Có thể chết trong tay Thiên Đế cũng xem như là một loại vinh hạnh.

Vù vù vù vù vù!

Bầu trời phương tây rợp bóng đen, đại quân Phi Dương phủ, ba Thiên Đế, một vạn đỉnh Nhân Hoàng cảnh xếp hàng ngang khí thế ngút trời bay nhanh đến. Mặc dù trên tường thành có vòng bảo hộ bao phủ, mọi người vẫn cảm thấy nghẹt thở.

Đại quân Phi Dương phủ, ba Thiên Đế, một vạn đỉnh Nhân Hoàng cảnh, không thiếu một người! Với đại quân này, đừng nói một kích giết bọn họ, diệt nguyên đại phủ có một Thiên Đế cũng không thành vấn đề.

Mặt Trà Mộc lộ vẻ cay đắng, thê tử và tộc nhân Trà gia của gã đã được đưa đi, gã không còn gì để bận tâm. Trà Mộc không sợ chết, càng không hối hận đi tới Thiên Châu. Tiêu Lãng từng nói rõ là đến Thiên Châu là kỳ ngộ với bọn họ, cũng có lẽ chết nhanh hơn.

Trà Mộc quát to:

- Tất cả vào vị trí, đóng lại vòng bảo hộ. Nghe mệnh lệnh của ta, lập tức tự do khai chiến. Dân chúng Thần Hồn phủ thà chết không hàng!

Vòng bảo hộ Tiêu Đế thành lập tức đóng kín. Đối phương có cường giả Thiên Đế, vòng bảo hộ Tiêu Đế thành không thể bảo hộ bọn họ được. Dù sao cũng sắp chết, không bằng chết oanh oanh liệt liệt!

Vòng bảo hộ Tiêu Đế thành bị đóng lại, áp lực cường đại từ địch thủ càng làm mọi người nghẹt thở hơn, nhưng biểu tình ai nấy nghiêm túc, hồn lực vờn quanh chuẩn bị công kích từng phút giây.

Mười vạn thước, năm vạn thước, một vạn thước.

Khi Trà Mộc chuẩn bị ra lệnh công kích thì võ giả phái đối diện ngừng lại.

Thiên Đế mũi ưng bay tới trước mấy thước, trầm giọng quát:

- Tại hạ là Bách Lý Đồ Tô, nhận mệnh hành sự, xin Tiêu phủ chủ đi ra gặp mặt!

- Bách Lý Thiên Đế!

Trà Mộc ra ngoài tuờng thành, nhìn chằm chằm vào Bách Lý Đồ Tô Thiên Đế.

Trà Mộc trầm giọng quát:

- Tiêu phủ chủ không có đây, tại hạ là Trà Mộc, phó phủ chủ của Thần Hồn phủ. Các ngươi công nhiên đồ thành trong Thần Hồn phủ, giết dân chúng Thần Hồn phủ ta, đã phạm tội nặng ngập trời. Lùi lại, nếu chờ Tiêu phủ chủ trở về thì sẽ diệt toàn tộc nhà ngươi! Có ai trong Thiên Châu không biết con người của Tiêu phủ chủ? Phạm Thần Hồn phủ ta, dù xa vẫn sẽ diệt!

Tuy thực lực của Trà Mộc không cường đại, trong thời gian này đột phá chút ít nhưng chỉ cỡ Chư Vương cảnh. Tuy nhiên, Trà Mộc đối mặt đám người Trà Mộc, Đông Phương Bạch, Trà Thủy, Ẩn Đế, Nghịch Thủy Lưu lại không hề sợ hãi, ngược lại hăm dọa đối phương. Lá gan này, hào tình này khiến võ giả Thần Hồn phủ tăng vọt sĩ khí.

Bách Lý Đồ Tô Thiên Đế lạnh lùng quát:

- Thật to gan, dám uy hiếp bổn đế?

Bách Lý Đồ Tô Thiên Đế thản nhiên nói:

- Bách Lý chịu lệnh từ Vân đế, hôm nay thật sự bị buộc. Nếu sau này Tiêu phủ chủ trở về, muốn trả thù bổn đế thì hắn cứ đến đây đi! Giết!

Chữ giết cuối cùng thốt ra, người Bách Lý Đồ Tô Thiên Đế phát ra sát khí ngùn ngụt. Một vạn cường giả võ giả đỉnh Nhân Hoàng cảnh sau lưng Bách Lý Đồ Tô Thiên Đế rít gào xông ra, ngưng tụ hồn lực nhiều màu, vô số hồn lực công kích chợt phát ra.

Trà Mộc chợt quát to:

- Chờ đã!

Bách Lý Đồ Tô Thiên Đế khựng lại, lập tức vung tay lên ngăn cản mọi người phóng thích hồn lực.

Bách Lý Đồ Tô Thiên Đế lạnh lùng hỏi:

- Tiểu tử Trà Mộc, ngươi còn có lời gì muốn nói?

Trà Mộc liếc từng người sau lưng, mắt không có tia cầu sinh nào nói:

- Bách Lý Thiên Đế, ta biết rõ Vân Phi Dương muốn làm gì. Vân Phi Dương có thù với Tiêu Lãng, muốn trả thù Tiêu Lãng! Nếu giết ta thì chắc chắn Tiêu Lãng sẽ tức giận vô cùng. Cho nên xin các ngươi hãy giết ta, hoặc bắt đi Phi Dương phủ, tha cho những người vô tội trong thành trì!

Bách Lý Đồ Tô Thiên Đế lắc đầu, lạnh lùng nói:

- Xin lỗi, chúng ta thu được mệnh lệnh đồ sát toàn bộ người trong Thần Hồn phủ!

Bắc Minh lại vung tay kêu đám người đứng sau lưng ra tay. Bách Lý Đồ Tô Thiên Đế mới giơ tay lên thì ngừng giữa không trung, con ngươi co rút, mắt nhìn chằm chằm trong Tiêu Đế thành.

Vù vù vù vù vù!

Tiêu Đế thành tỏa ánh sáng rực rỡ, một truyền tống trận to lớn sáng lên. Vào phút mấu chốt này chắc chắn võ giả bình thường sẽ không đến, nên Bách Lý Đồ Tô Thiên Đế mới dừng lại, vì gã sợ Tiêu Lãng trở về.

Đám người Trà Mộc, Đông Phương Bạch, Trà Thủy, Ẩn Đế, Nghịch Thủy Lưu tinh thần run lên, không ai muốn chết. Đám người Trà Mộc, Đông Phương Bạch, Trà Thủy, Ẩn Đế, Nghịch Thủy Lưu nhìn chằm chằm vào truyền tống trận to lớn trong thành trì phía xa. Đông Phương Bạch, Trà Mộc, Trà Thủy liếc nhau, thở phào. Truyền tống trận kia liên tiếp với Thần Khải phủ.

Mộc Sơn Quỷ đã đến!

Ánh sáng truyền tống trận yếu dần, một đám người mặc áo gai, đi chân đất, tóc tai bù xù nhanh chóng bay lên trời. Lão nhân nhìn hai phe giằng co, thở phào, may mắn đến kịp lúc.

Một vạn cường giả võ giả đỉnh Nhân Hoàng cảnh sau lưng Bách Lý Đồ Tô Thiên Đế biểu tình phức tạp. Mộc Sơn Quỷ là Chí Tôn Thiên Đế, nếu lão ra tay thì e rằng bọn họ đều sẽ gục ngã tại đây.

Bách Lý Đồ Tô Thiên Đế và hai Thiên Đế quái dị là vẻ mặt không chút sợ hãi, cười khẩy.

Mộc Sơn Quỷ bay lên giữa không trung, nói với Bách Lý Đồ Tô Thiên Đế:

- Thần Hồn phủ có chút uyên nguyên với lão phu. Nể mặt lão phu đi, các ngươi hãy lùi lại!

Mộc Sơn Quỷ nói rất khách sáo, thân phận như lão mà ăn nói như vậy hiển nhiên rất e ngại thế lực sau lưng Vân Phi Dương.

Một vạn cường giả võ giả đỉnh Nhân Hoàng cảnh thở phào một hơi, Mộc Sơn Quỷ không ra tay là tốt nhất. Nhưng Bách Lý Đồ Tô Thiên Đế lại cười nhạt, kiêu ngạo nhìn Mộc Sơn Quỷ.

Bách Lý Đồ Tô Thiên Đế nói:

- Mộc phủ chủ, ngươi xác định muốn giữ gìn Tiêu Đế thành? Ngươi có biết làm như vậy tuơng đương với tuyên chiến cùng Chiến Vương triều không? Vân đế đã nói là bất cứ người nào dám can đảm can thiệp sẽ là kẻ thù của Chiến Vương triều!

- Chiến Vương triều...

Đám người Trà Mộc, Đông Phương Bạch, Trà Thủy, Ẩn Đế, Nghịch Thủy Lưu nghe ba chữ kia trong lòng gợn sóng. Bọn họ từng là dân chúng của Chiến Vương triều, tiếc rằng bây giờ bước trên con đường đối lập.

Tất cả nahs mắt tập trung vào Mộc Sơn Quỷ, chờ lão làm quyết định. Mộc Sơn Quỷ hơi tức giận, mắt lão lạnh băng nhìn Bách Lý Đồ Tô Thiên Đế.

Mộc Sơn Quỷ nói:

- Ngươi dám uy hiếp lão phu? Có tin là lão phu bóp nát trứng của ngươi không?

Chí Tôn Thiên Đế có uy nghiêm, kiêu ngạo của Thiên Đế. Tuy nhiên, Mộc Sơn Quỷ tức điên vẫn ăn nói khéo léo, không nói tuyên chiến với Chiến Vương triều mà chỉ chĩa mũi dùi vào Bách Lý Đồ Tô Thiên Đế.

Bách Lý Đồ Tô Thiên Đế càng cuồng ngạo cười to bảo:

- Ha ha ha ha ha ha! Không tin! Mộc Sơn Quỷ, ta cho ngươi một trăm lá gan, ngươi giết ta thử xem?

Bách Lý Đồ Tô Thiên Đế buông lời khiêu khích.

Mộc Sơn Quỷ nổi giận, phát ra khí thế hùng hồn. Một cây thiết côn có hoa văn bí ẩn đột nhiên xuất hiện, trong nháy mắt đó không gian đông lại.

Thần binh của Chí Tôn Thiên Đế, Mộc Sơn Quỷ đã rút kiếm ra.

Vù vù vù vù vù!

Mộc Sơn Quỷ chưa ra tay thì Bách Lý Đồ Tô Thiên Đế đột nhiên công kích trước. Tay Bách Lý Đồ Tô Thiên Đế bắn ra một cái bóng đen đen, chớp mắt tỏa định Mộc Sơn Quỷ.

Bách Lý Đồ Tô Thiên Đế truyền âm nói:

- Mộc Sơn Quỷ, hãy xem lệnh bài này đi. Không muốn Mộc gia các ngươi diệt tộc thì cút đi ngay cho ta! Hôm nay Tiêu Đế thành phải hóa thành phế tích!

Mộc Sơn Quỷ bắt lấy cái bóng đen, nhìn thì thấy là một khối lệnh bài. Mộc Sơn Quỷ mới nhìn lệnh bài thì cảnh tượng trước mắt lại đột nhiên biến ảo. Mộc Sơn Quỷ phát hiện lão đi tới hư không, trên hư không có một bóng đen đưa lưng hướng lão.

Một tiếng quá nặng nề làm lòng Mộc Sơn Quỷ run rẩy vang lên trong tim lão:

- Mộc Sơn Quỷ? Cút đi, nếu không thì toàn bộ người Thần Khải phủ... Chết!

Hình ảnh trước mắt nhanh chóng biến mất. Mộc Sơn Quỷ nhìn ba chữ rồng bay phượng múa trên tấm lệnh bài, vẻ mặt cay đắng lắc đầu.

Mộc Sơn Quỷ nhìn Trà Mộc, nói ba chữ:

- Thật xin lỗi.

Mộc Sơn Quỷ bay đi xa, không phải lão không muốn giúp Tiêu Đế thành mà là không giúp được. Bởi vì vừa rồi bóng đen kia phát ra hơi thở khiến Mộc Sơn Quỷ cảm giác cực kỳ nguy hiểm, ba chữ to trên lệnh bài càng làm lão không dấy lên một chút chiến ý được.

Diệt Hồn điện!


Bạn có thể dùng phím mũi tên hoặc WASD để lùi/sang chương.