Đánh giá: 8/10 từ 268 lượt
Thể loại: Nguyên sang, Ngôn tình, Cổ đại, HE, Tình cảm, Dị thế, Ngọt sủng, Thú nhân, Xuyên sách, Sảng văn, 1v1
Editor: Team Dịch Giả Land of Oblivion
Bìa: Shop Hoa Mặc Design
Tình trạng edit: 30 chương/tuần. Tâm trạng tốt sẽ tăng 35 chương/tuần
Dạo này dường như thịnh hành kiểu đặt tên dài thật dài thế này ư???
Cái gì "Lâu Ngày Sinh Tình: Cô Vợ Xung Hỉ Bỏ Trốn Của Bạo Quân Tàn Tật", cái gì gì mà kiều thê của yêu hoàng lại gì gì lung tung hết cả....
Hả??? Cô chỉ nói nói vậy thôi chứ có ý gì đâu, tại sao lại bắt cô xuyên qua cuốn tiểu thuyết này chứ?????
Bạo quân á? Nghe tên thật sự là đáng sợ... Huhuhu
Rõ ràng là đại boss của truyện, chỉ mình hắn mà có thể đấu với thủ lĩnh của bảy tộc, cuối cùng bị đánh trở thành người thực vật, à không, là rồng thực vật (hư long).
Cha mẹ của nguyên chủ sống trong lãnh địa của bạo quân, vì ham danh lợi quyền thế, đã tự ý tính bát tự của con gái rồi đưa nàng (nữ phụ Mục Loan Loan) vào phủ của bạo quân làm phu nhân xung hỉ.
Còn có một nha hoàn hồi môn theo nàng nhập phủ, đó là nữ chính Bạch Thủy Dao.
Nguyên chủ và nữ chính đã bàn bạc để cùng nhau bỏ trốn, nhưng tối hôm đó nguyên chủ đã bị đâm chết.
Mà ngay khi hai người họ đang chuẩn bị thực hiện kế hoạch chạy trốn, thì nàng lại xuyên tới đây.
Mục Loan Loan: "..."
Cái cốt truyện đào hố gì đây!
Để có thể sống sót, nàng đành cố gắng hết sức để chăm sóc cho hư long đang trong trạng thái thực vật kia. Và ba năm sau, đem ngược văn thành cẩu huyết ngọt sủng văn.
* * *
Hắn bị chặt đứt sừng, chặt đứt đuôi, mất đi hết tất cả, đã vậy ngoại hình còn xấu xí, nhưng nàng lại không hề có ý ghét bỏ.
Nàng như một tia sáng ấm áp, đột nhiên xuất hiện chiếu sáng cuộc đời đen tối của hắn, trở thành chiếc vảy ngược (*) của hắn, không thể chạm vào, nếu chạm vào nàng chắc chắn nhận lấy cái chết.
(*) Gốc là "Nghịch lân". "Lân" là cái vảy, "nghịch lân" là chạm vào vảy của con rồng. Mỗi con rồng đều có điểm yếu là cái vảy ở trước cổ họng, kẻ nào dù vô tình hay cố ý chạm phải thì chỉ có một kết cục duy nhất là bị rồng giết chết.
Trích đoạn nhỏ:
Bạo quân đè phu nhân nhỏ bé thơm tho và "ngon miệng" của mình xuống, đôi mắt hơi trùng: "Nghe nói nàng không muốn sinh rồng con nên đã lập kế hoạch bỏ trốn?"
Mục Loan Loan lăn lộn đến chết đi sống lại, nước mắt chảy xuống ướt đẫm gương mặt: "Ta sinh xong thì còn sống nổi sao?"
Bình luận truyện