Sau Khi Trọng Sinh Thành Long Vương Tôi Dựa Vào Hải Sản Làm Giàu

Chương 145: - Chương 141 NGOẠI TRUYỆN: CUỘC SỐNG TÌNH CẢM (4)




Lúc này bảo vệ thấy tình hình không ổn nên bước tới, “

Bà này, cô không được đánh người, mau bỏ cô ấy ra.”

“Cút đi, đây là ân toán cá nhân của chúng tôi.”

“Thế nhưng vị tiểu thư này không phải là Quý tiểu thư của chúng tôi, mà là trợ lý Âu Dương của công ty chúng tôi. ” một nhân viên nam giải thích sự việc.

Lương Xuân Hoa đột nhiên thay đổi sắc mặt, cô nhìn người phụ nữ sưng vù mặt ở bên dưới, “Cái... Cái gì... Cô ta không phải là Quý An Ninh?”

“Trợ lý Âu Dương” đột nhiên trong đám người, Georgi lao tới. Lương Xuân Hoa lập tực bỏ tay ra, còn Âu Dương Mộng Duyệt bị tát tới suýt ngất, đầu óc quay cuồng, người cô lảo đảo, ngã vào trong lòng Georgi. Georgi lập tức ôm lấy cô, lo lắng vô cùng, “Âu Dương tiểu thư, cô sao vậy?”

“Mau đưa tới bệnh viện, cô ấy ngất rồi ” Có người nói.

Georgi lập tức nhìn bảo vệ, “Không để cô gái này chạy, đánh bị thương người ta rồi.”

Hai người bảo vệ lập tức khống chế Lương Xuân Hoa, còn Lương Xuân Hoa lúc này sợ hãi. Cô không thể ngờ rằng, người là Lam Doanh yêu cầu cô tới xử lý này lại không phỉa là Quý An Ninh. Tại sao lại thế được cơ chứ?

Người bên cạnh báo cảnh sát còn sắc mặt của cô trắng bệch, “Tôi... tôi không biết... tôi không biết là đã đánh nhầm người. Tôi tìm Quý An Ninh, Quý An Ninh ở đâu?”

“Có gì nói thì tới đồn cảnh sát” bảo vệ hiểu được sự việc nghiêm trọng, nếu không khống chế người đàn bà này, họ rất có thể sẽ mất việc.

Georgi ôm Âu Dương Mộng Duyệt ra khỏi phòng khách, đưa vào taxi, “Tới bệnh viện gần nhất, mau lên.”

Tại phòng tổng giám đốc, Quý Thiên Tứ đi thang máy riêng tới. Anh đã ở trong văn phòng một lúc, rồi nhớ tới tài liệu ở chỗ Âu Dương Mộng Duyệt. Anh dùng điện thoại nội bộ gọi sang nhưng không có ai nghe.

Anh chau mày, chẳng lẽ cô ấy chưa tới. Anh đẩy cửa định tự đi lấy nhưng nhìn thấy trợ lý Susan chạy vào, “Tổng giám đốc Quý, không ổn rồi. Khi nãy... khi nãy trợ lý Âu Dương bị người ta đánh ngất đi rồi.”

Sắc mặt của Quý Thiên Tứ thay đổi, trầm giọng hỏi, “Có chuyện gì?”

“Hình như có người tới tìm Quý An Ninh tiểu thư gây chuyện, nhưng nhầm Âu Dương tiểu thư thành Quý tiểu thư, nên tát cô ấy. Âu Dương tiểu thư bây giờ đang được Georgi đưa tới bệnh viên.”

“Liên lạc với Georgi xem ở bệnh viện nào, lát nữa nói cho tôi.” Quý Thiên Tứ nói xong trong đầu anh trống rỗng vài giây, quay vào văn phòng lấy chìa khóa xe.

Còn Susan lập tức gọi điện thoại cho Georgi, được biết Georgi đang ở bệnh viện gần đó. Lúc Quý Thiên Tứ đi ra, Susan đi cùng Quý Thiên Tứ.

Tại phòng bệnh Âu Dương Mộng Duyệt đã tỉnh lại, chỉ là mặt cô sưng vù, hơn nữa cô bị tát tới ù cả tai, không nghe rõ gì.

Georgi tự trách, “Nếu tôi đến sớm hơn một chút, nhất định sẽ không để cô gái kia đánh cô.”

“Georgi, cảm ơn anh, hôm nay anh đã làm rất tốt.” Âu Dương Mộng Duyệt vẫn kiên cường, dù bị tát nhưng cô không khóc. Ngoài bị đau ra thì cô hoàn toàn không kêu thán gì.

Lúc này, y tá đưa túi đá tới, “Ngài có thể giúp tôi chườm đá lên cho cô ấy không?”

“Được!” Georgi trả lời, nhìn mặt của Âu Dương Mộng Duyệt, anh rất đau lòng, giá mà người chịu cái tát đó là anh chưa không phải cô ấy.

Một bên tay của Âu Dương Mộng Duyệt đang truyền nước để chống viêm nên không thể dùng tay chườm đá, vì thế cô nhờ Georgi giúp.

Georgi ngồi bên cạnh giường để chườm đá cho cô, nửa trên cơ thể anh ngồi sát mới có thể chườm được.

“Nếu đau, tôi sẽ nhẹ tay” Georgi nhẹ nhàng chườm vào chỗ đau trên má cô

“Không đau, rất dễ chịu” Âu Dương Mộng Duyệt cười nhẹ.

Lúc này, một người đàn ông bước vào, qua của kính có thể nhìn thấy trong phòng bệnh một nam, một nữ đang chườm đá, ngay đến cả Susan bên cạnh cũng ngạc nhiên, không ngờ Georgi và Âu Dương Mộng Duyệt lại tiến triển nhanh thế. Xem ra chẳng mấy chốc sắp thành tình nhân rồi.

Hơn nữa, Georgi chườm đã một cách dịu dàng như thế, còn Âu Dương Mộng Duyệt thì bẽn lẽn, làm gì mà chẳng khiến người ta hiểu lầm.

Quý Thiên Tứ đẩy cửa bước vào. Georgi nhìn thấy anh ta vào liền cầm túi đá chườm đứng dậy, chào anh một cách cung kính, “Tổng giám đốc Quý, ngài tới rồi.”

Âu Dương Mộng Duyệt thấy hơi ngại ngùng, dù không có gương cũng có thể hiểu bây giờ mặt cô đang sưng vù, nên cô đưa tay lên che đi vết sưng trên mặt

“Để Susan tới chườm đá cho” Quý Thiên Tứ nói với Susan ở bên cạnh, nghĩ rằng con gái sẽ chu đáo hơn 1 chút.

Susan đành bước tới cười nói, “Âu Dương tiểu thư, để tôi chườm đá cho cô.”

“Được.” Âu Dương Mộng Duyệt gật đầu. Thực ra khi nãy Georgi chườm đá cho cô, cô thấy hơi ngại.

Quý Thiên Tứ đứng ở bên nhìn cô gái, “Rốt cuộc là chuyện gì? Cô có quen người kia không?”

“Tôi hoàn toàn không quen. Bà ta còn nói những điều khó nghe. Bà ta nói xấu mẹ của Quý An Ninh.” Âu Dương Mộng Duyệt suýt nữa nói ra từ kia, may mà cô đã kìm lại được.

“Sao cô không nói mình không phải là An Ninh” Quý Thiên Tứ chau mày, nếu cô ấy nói, thì sẽ không chịu oan ức thế này nữa.

“Lúc đó tôi rất tức giận, nên quên mất nói điều đó” Âu Dương Mộng Duyệt ngẩng đầu nhìn anh ta. Người xung quanh không biết suy nghĩ của cô, còn anh thì hiểu rõ.

Mẹ của chị cô bị người ta chửi rủa như thế, cô làm sao có thời gian giải thích? Đương nhiên cô ấy phải tức giận mà phản bác rồi.

Ngốc ngếch.

Đó là suy nghĩ của Quý Thiên Tứ với cô lúc này. Nếu nói ra thì đã không phải vào bệnh viện rồi không?

“Ngoài bị thương ở mặt, còn chỗ nào bị đau không?” Quý Thiên Tứ tỏ ra quan tâm.

“Tai của Âu Dương tiểu thư vẫn còn bị ù. Bác sỹ nói màng nhĩ bị thương, cần kiểm tra thêm’ Georgi đứng bên nói.

Quý Thiên Tứ nói với Âu Dương Mộng Duyệt, “Hôm nay cô không cần đi làm, cứ ở lại bệnh viện kiểm tra đi.”

“Tôi có thể nói chuyện riêng với anh được không?” Âu Dương Mộng Duyệt nói thẳng với anh

Ánh mắt của Quý Thiên Tứ nhìn thẳng vào cô không chớp mắt, Georgi và Susan nói, “Chúng tôi về công ty trước!”

Georgi ngạc nhiên, không lẽ tổng giám đốc Quý dự định ở lại chăm sóc Âu Dương Mộng Duyệt sao?

Bạn có thể dùng phím mũi tên hoặc WASD để lùi/sang chương.