Sau Khi Trở Thành Bạo Quân

Chương 16: 16: Thuyết Phục Nick Fury




Hai chữ này, tựa như sự vui mừng phát ra từ nội tâm.

Đáng tiếc.........

Đừng tưởng rằng trẫm không nhìn thấy được trong mắt ngươi có sát khí!

Phong Hoa hơi nheo lại đôi mắt, đôi môi phát ra tiếng lạnh lẽo:"Cậu vừa mới......."

"Chỉ là muốn nhìn xem tay chị thế nào mà thôi".

Đôi mắt thiếu niên hơi cong lên, bộ dáng thích ý nhẹ nhàng, phảng phất....

Kẻ muốn ra tay vừa nãy kia, không phải hắn.

Phong Hoa bất động thanh sắc, lực đạo không giảm lấy nửa phần.

Hiển nhiên, cái lí do này không thuyết phục được nữ hoàng bệ hạ của chúng ta rồi.

Bởi vậy --------

Muốn ta buông tay sao?

Không có khả năng.

Phong Hoa: Luôn có những kẻ muốn dùng sắc đẹp dụ dỗ trẫm, ý nghĩ kỳ lạ!

Nhớ năm đó, ít nhiều gian thần nịnh hót muốn dùng mỹ nam kế, ý đồ muốn trẫm trầm mê nam sắc, từ đây sẽ dần đoạt lấy triều cương, quyền khuynh triều dã, mưu đồ soán vị, trẫm đều mắt nhìn thẳng không chút dao động!

Xương cổ tay tinh tế như sắp vỡ ra, thiếu niên mặt mày vẫn như cũ.

Khuôn mặt không hề vặn vẹo đau đớn.

Dưới ánh mặt trời lấp lánh, đôi môi hơi cong lên, chậm rãi nói:

"Nghe bác sĩ nói, trên tay chị có cắt một vài đạo vết thương, trong đó một đạo vừa vặn là ở trên động mạch chủ, nguy hiểm đến mức muốn lấy mạng chị đó......"

Ngữ điệu mềm ấm, từng chút từng chút một trầm xuống, dần dần phát ra từng đợt khí tức hắc ám.

"Chị đúng thật là...... Một chút cũng không dũng cảm".

"Nếu chị dũng cảm một chút, một đao dứt khoát, nói không chừng tôi sẽ không phải nhìn thấy bộ dạng rất dễ gây chán ghét này của chị đâu!"

Hắn ở bên tai cô, gằn từng chữ một.

Một giọng điệu tràn đầy ác ý.

"Vậy thì đúng là nên xin lỗi......" Phong Hoa cong môi cười, đem âm cuối ngữ điệu kéo dài, uyển chuyển quyến rũ.

Những người quen thuộc cô, đều biết nữ đế Phong Hoa càng tức giận, nụ cười càng minh diễm.

Cô cũng không cam lòng yếu thế, gằn từng chữ một trả lời:" Làm cậu thất vọng rồi".

Thiếu niên từ chỗ sâu trong đáy mắt hơi hơi biến hóa.

Chợt, má lúm đồng tiền xuất hiện bên môi hắn " Chị tựa hồ có chỗ nào không đúng......"

Là hơi thở.

Lúc trước Hứa Nặc, vốn có bệnh tim bẩm sinh, biết được không có khả năng có thể mua được máu chữa bệnh cho mình, mặc kệ váy trắng tóc đen của cô có chỗ nào tái nhợt,tinh xảo, vẫn như cũ không thể che dấu được cảm giác lượn lờ tĩnh mịch.

Mà nay ----------

Cô gái mặc trang phục người bệnh nằm ở trên giường, tóc dài đen nhánh quanh co khúc khuỷu bên gối, sắc mặt còn trắng bệch......

Đáy mắt cô, lại ẩn chứa tinh quang sáng quắc, không còn âm trầm như trước.

So sánh với trước kia, thì lại là biến hóa nghiêng trời lệch đất.

Rốt cuộc là vì sao, rõ ràng cô còn một lòng muốn chết, nhưng lại lần nữa bốc cháy lên hi vọng.

Hắn rất tò mò.

Thiếu niên ngoéo khóe môi một cái

........ Từ nhạt nhẽo không thú vị, lâm vào bóng tối, thậm chí hận không thể một lần chết quách đi liền một lần nữa có hướng tích cực lên!

"Con người chết qua một lần, tự nhiên sẽ trở nên bất đồng". Nàng cũng cười, đôi môi đạm sắc, cố tình nhiễm hoa diễm lương bạc "...... Nếu không cậu tự mình thử xem, nói không chừng có thể trải nghiệm loại biến hóa kỳ dị này cũng nên!".

Ăn miếng trả miếng.

Một Nữ hoàng đầu đội vương miện, tuyệt không dễ dàng cúi đầu nhận thua.

Chỉ bằng một thiếu niên có hành vi phạm thượng này.......

Nữ hoàng bệ hạ: Nếu đổi lại là ở chỗ của ta, ngươi như thế này sẽ bị lập tức mang ra chém đầu, trẫm cùng ngươi diễn!

- -------------- 

Lần đầu tại hạ edit có gì thì các vị cứ cmt hết ở dưới nha, cái nào cũng nhận để lần sau rút kinh nghiệm!!!!!

Bạn có thể dùng phím mũi tên hoặc WASD để lùi/sang chương.