Sau Khi Trở Thành Bạo Quân

Chương 137: 137: Gặp Mặt Star-lord




Nồng độ linh khí vốn có của Cửu Tôn đã được Vân Dương bố trí hơn cả tông phái hạ phậm Thiên Vận kỳ! Nếu như nói, môn phái có hạ phẩm Thiên Vận kỳ, mật độ linh khí sẽ gấp bốn lần vốn có.

Như vậy, trước khí có Thiên Vận kỳ, mật đột linh khí của Cửu Tôn phủ đã phải gấp sáu lần bình thường trở lên.

Mà hiện tại, Cửu Tôn phủ trực tiếp đoạt được trung phẩm Thiên Vận kỳ, trên cơ sở vốn có sáu lần bình thường, nay thêm trung phẩm Thiên Vận kỳ tăng phúc bốn lần, cùng với vận khí cơ sở tăng phúc gấp hai. Chính là tự nhiên thêm tới sáu lần linh khí!

Tăng phúc như vậy… khiến mật đồ linh khí ở Cửu Tôn phủ, đã đủ sáng ngang với mật độ linh khí của môn phái có thượng phẩm Thiên Vận kỳ!

Một tiểu môn phái mới có trung phẩm Thiên Vận kỳ, lại có phúc lợi tương đương với môn phái có thượng phẩm Thiên Vận kỳ, điều này nói lên cái gì?

Hơn nữa, theo Đổng Tề Thiên, những gì mà Cửu Tôn phủ có được, xa xa không chỉ có vậy!

Trong Cửu Tôn phủ, còn có một cỗ lực lượng kỳ dị!

Cỗ năng lượng này, bình thường hòa cùng linh khí, cung cấp cho đệ tử hấp thu, khiến người hấp thu, vô tri vô giác cải thiện tư chất!

Công dụng bậc này, coi như Thánh Tâm điện cũng không sánh được!

Thậm chí, Đông Cực Thiên Cung phía trên thánh tâm diện, cũng không sánh bằng!

Đây là uy năng siêu cấp, tuyên cổ dĩ hằng chưa từng có!

Nói cách khác, Cửu Tôn phủ có một tấm át chủ bài mà thiên hạ không ai có!

Môn phái như vậy, dù hiện tại mới chỉ là trung phẩm, thế nhưng tiền cảnh tương lai có thể tính. Chỉ cần không vẫn lạc, tương lai của Cửu Tôn phủ thế nào, Đổng Tề Thiên cũng không dám thiết tưởng!

Thánh Tâm điện?

Đông Cực Thiên Cung?

Ít nhất, Đổng Tề Thiên có thể khẳng định, thủ tịch thượng phẩm Thiên Vận kỳ, thủ tịch Kim phẩm Thiên Vận kỳ, không phải là điểm cuối cùng của Cửu Tôn phủ!

Chẳng lẽ, lão phu bị nhốt bốn ngàn năm, giờ được thả ra, lại được tận mắt nhìn thấy một Truyền kỳ ra đời?

Cái gọi là Truyền kỳ, Thần thoại, không gì hơn cái này!

Đổng Tề Thiên tự lẩm bẩm.

Nhưng… sau một khắc.

Lại nhìn thiên địa linh khí như trường long không ngừng xông tới, Đổng Tề Thiên đột nhiên nhớ tới bản thân bỏ qua cái gì đó, không khỏi biến sắc.

- Hỏng bét!

Đổng Tề Thiên khẽ động niệm, thân hình hư hóa, tựa như xuyên qua hư không, xông vào trong Cửu Tôn phủ.

Không nói gì khác, một chiêu này của Đổng Tề Thiên, đủ để dọa sợ tất cả các môn phái trung phẩm Thiên Vận kỳ, nhất niệm xuyên không, nháy mắt vạn dặm!

Có điều, Đổng Tề Thiên cũng không hề cố ý biểu diễn, tình huống khẩn cấp, hắn chỉ có thể dùng chiêu này. Quả như hắn đoán, đập vào mắt, quá một phần tư đệ tử Cửu Tôn phủ, đều đang thống khổ giãy dụa, gương mặt đỏ bừng, toàn thân phồng lên.

Đương nhiên, còn có một số đệ tử có cơ sở tốt, đang lẳng lặng xếp bằng, vận công luyện hóa linh khí.

Tình huống trước mắt, cho dù với kiến thức cao minh, tâm cảnh trầm ổn của Đổng Tề Thiên, nhất thời cũng có chút luống cuống, không biết nên làm thế nào cho phải.

- Tiền bối, chúng ta cần làm gì?

Bình Tiểu Ý cùng Quách Noãn Dương phi thân tới, lo lắng hỏi:

- Đổng tiền bối, chuyện này?

Đổng Tề Thiên thở dài một tiếng:

- Chuyện này… là do đám Vân Dương cướp đoạt Thiên Vận kỳ thành công, hơn nữa còn không phải hạ phẩm Thiên Vận kỳ, mà là trung phẩm Thiên Vận kỳ càng cao hơn một cấp, nói cách khác, Cửu Tôn phủ hiện tại đã là môn phái trung phẩm. Lúc này mới được đại lượng linh khí rót tới như thế, đây là phúc lợi của môn phái có Thiên Vận kỳ, đang nhanh chóng thay đổi hoàn cảnh Cửu Tôn phủ…

Bình Tiểu Ý cùng Quách Noãn Dương đều sớm đã đoán trước, nhưng vẫn lấy làm kĩnh hãi:

- Thế nhưng biên độ linh khí quán thâu tới này, không khỏi quá mạnh a? Môn phái chúng ta, còn rất nhiều người không chịu nổi linh khí quán thâu như vậy.

Đổng Tề Thiên cười khổ một tiếng:

- Nói đến điểm này, đại khái là do lão phu tính sai, không nghĩ tới, đám Vân Dương lại lấy được trung phẩm Thiên Vận kỳ, mới dẫn tới đại biến cố như vậy, tình huống hiện tại, ngay cả lão phu cũng không làm gì được…

Bình Tiểu Ý đại biến sắc:

- Ngay cả tiền bối cũng vô kế khả thi, miễn cưỡng thử một lần cũng không được sao?!

Đổng Tề Thiên xấu hổ:

- Ai, nếu chỉ có mấy người, thậm chí là mười người, ta còn có thể nỗ lực thử một lần, trợ giúp khai thông linh khí. Nhưng số lượng người lớn như thế, cứu ai bỏ ai khó mà quyết định, vẫn là để bọn hắn tự mình tiếp nhận, tự mình khai thông đi a… nếu bọn hắn có thể tự vượt qua nguy cơ này, sẽ có lợi rất lớn với tâm cảnh, tu đồ của bọn hắn. Cơ duyên này, để bọn hắn tự đối mặt, như vậy mới là tốt nhất!

Bình Tiểu Ý cùng Quách Noãn Dương đều sửng sốt.

Bản thân tự đối mặt?!

Làm như thế, có khác gì cược mệnh? Nhìn tình thế trước mắt, chẳng phải sẽ có rất nhiều người phải chết?!

Đổng Tề Thiên nặng nề nói:

- Nguyên nhân tạo thành tình huống hiện tại là do Nguyên khí quá dày, vượt qua cả hiệu quả tẩy kinh phạt tủy, thoát thoai hoán cốt, thuận nước đẩy thuyền lên con đường tu luyện, những người này chính là người hữu duyên… về sau, vô luận tu luyện cái gì cũng có thể làm ít công to, trở nên nổi bật hơn người.

- Nhưng nếu không chịu nổi lượng linh khí khổng lồ quán thể, mà dẫn đến…

Đổng Tề Thiên cau mày, suy nghĩ tìm từ cho thích hợp.

- Dẫn đến cái gì?

Hai người sốt ruột hỏi.

- Mà dẫn đến… kinh mạch tan vỡ, đan điền hủy hoại, tu đồ đứt đoạn, trở về hồng trần…

Đổng Tề Thiên nặng nề nói.

- Trở về hồng trần? Ý của tiền bối là bọn hắn không thể tiếp tục tu luyện, chỉ có thể làm người bình thường?

Quách Noãn Dương truy vấn.

- Nếu chỉ vẻn vẹn bị phế bỏ, trở thành người bình thường là còn tốt, những người không chịu nổi linh khí quán thể, rất có thể tự bạo tại chỗ, dù sao cường độ của linh khí trước mắt…

- Mà kết cục này, đã là kết cục đã định, bất cứ ngoại lệ nào, cũng không thể thay đổi, nỗ lực chỉ là phí công.

Đổng Tề Thiên nói:

- Số người hiện không chịu nổi quá nhiều. Chỉ có ba người chúng ta sao có thể chiếu cố hết được. Điều chúng ta nên lo lắng, chính là linh khí rót vào Cửu Tôn phủ lớn đến mức nào, số Nguyên khí này chính là nội tình cho đại nghiệp thiên thu vạn đại của Cửu Tôn phủ, tuyệt không thể mở hộ sơn đại trận tán đi…

Ánh mắt Bình Tiểu Ý phát sáng:

- Ý tiền bối là, nếu mở đại trận, liền có thể giảm mật độ linh khí trong Cửu Tôn phủ? Giúp các đệ tử được cơ hội giảm xóc?!

Quách Noãn Dương cũng nói:

- Không sai, chỉ cần người vẫn còn, chuyện gì cũng có thể làm được, ta cũng tán thành mở đại trận, tán bớt linh khí…

Đổng Tề Thiên nghe vậy liền cười khổ:

- Các ngươi nghĩ thật đơn giản, hiện có mở đại trận, linh khí cũng không thể tán đi!

Nguyên nhân khis linh khí hội tụ tại đây, chính là do Thiên Vận kỳ, chỉ cần Thiên Vận kỳ còn ở đây, không nhổ lên được, càng không hủy được, có mở hộ sơn đại trận, một chút tác dụng giải khát cũng không có, chỉ là phí công.

Đổng Tề Thiên nhắm mắt lại, thản nhiên nói:

- Hiện tại chỉ có thể… xem phúc duyên của mỗi người.

- Chống qua được, chính là đại cơ duyên, thoát thai hoán cốt. Không chịu đựng được, chính là tan thành mây khói. Đương nhiên, cũng có thể là con đường Võ đạo đứt đoạn. Điểm này, không phải nhân lực có thể thay đổi.

Sắc mặt Bình Tiểu Ý cùng Quách Noãn Dương trở nên càng không tốt, Quách Noãn Dương lẩm bẩm nói:

- Tiền bối, không phải nếu ngài cố gắng xuất thủ, có thể cứu được hơn mười người sao? Lại thêm hai ta nữa, hẳn có thể cứu càng nhiều hơn mới đúng…

Đổng Tề Thiên bình tĩnh nói:

- Từ xưa đến nay, có một câu rất hay: Không có người không chịu được khổ, chỉ có người không hưởng nổi phúc. Mà câu nói này, xuất phát chính từ tình huống này.

- Tình thế có gian nan, có thống khổ, chỉ cần cắn răng không buông bỏ, có thể thành công bước qua, nếu không được, cũng có thể giữ lại một hơi. Nhưng một khi cơ duyên quá lớn, lại sẽ có rất nhiều người không chịu nổi mà chết.

- Đây cũng là nhân sinh,

Đổng Tề Thiên lạnh nhạt nói:

- Mệnh người, thiên định!

Bạn có thể dùng phím mũi tên hoặc WASD để lùi/sang chương.