Sau Khi Trở Thành Bạo Quân

Chương 136: 136: Hành Trình Phiêu Lưu Vũ Trụ Của Sasuke 1 - The Orb




“Shh---” Hạ Băng Khuynh đau đến nhíu mày

Nhìn chỗ anh ấn, mặt bất giác đỏ lên, cô đẩy tay anh ra, k vui thanh lại cổ họng:”Anh đừng đụng tôi, tôi sẽ k đau!”

Mộ Nguyệt Sâm thấy mặt cô đỏ lên, đáy mắt lướt qa tia dịu dàng.

“Đi bệnh viện xem thử, chụp CT, làm kt tổng quát.”

“K cần đâu, lúc té bảo vệ đầu lại, k đụng fai, cơ thể chỉ là bị chà sát, nghỉ tí là đc.” Hạ Băng Khuynh nhẹ nhàng nói.

“Có gì hay k e nói k tính, bác sĩ nói mới tính!” Mộ Nguyệt Sâm kiên trì.

Hạ Băng Khuynh bất lực hít thở: “Mộ Nguyệt Sâm, nếu tôi thật sự k thoải mái, sẽ k mang cơ thể ra làm trò đùa, tin tôi, chỉ 10 mấy bậc cầu thang, tôi rất rõ lúc té, có bị đụng đầu hay k, thật sự k cần đi bệnh viện, nếu anh thực sự muốn thể hiện sự quan tâm với tôi, thì giúp tôi đem bao đá đến, thuận tiện mua bữa trưa, vừa nãy ăn trưa chỉ ăn 2 miếng!”

Mộ Nguyệt Sâm định thần nhìn cô 1 lúc: “Thật sự k s? K cần đi bệnh viện?”

“Thật sự k cần!” Hạ Băng Khuynh rất khẳng định gật đầu.

“V đc r!”

Cô nói khẳng định như v, Mộ Nguyệt Sâm cũng k ép cô, nhìn đầu cũng k có vấn đề gì lớn.

Anh đứng dậy: “Ngoan ngoãn chờ trong phòng! Tôi đi r về!”

Quay ng, a rời phòng nghỉ.

Hạ Băng Khuynh nhẹ dựa giường, nghĩ đến khoảnh khắc nguy hiểm lúc nãy, tim cô càng thêm lạnh.

Tình hình lúc nãy, nếu sau lưng đưa ra 1 con dao, cô cũng k né đc.

Lần sau, nhất định sẽ có đợt công kích sau, đến lúc đó quơ dao màu bạch kim lên ng cô.

Cơ thể thả lỏng lần nữa căng thẳng.

Tuyệt k thể bị động như v, nhất định fai đi trc cô ta, tìm ra chứng cứ chứng minh.

10p sau.

Mộ Nguyệt Sâm về, tay cầm 1 thùng gỗ, bên trong đựng đá.

Anh đi đến nhà vệ sinh, từ bên trong lấy khăn trắng ra, sau đó mang theo thùng gỗ gần kế cô.

Anh vừa gói đá vừa nhàn nhạt nói:”Cởi đồ!”

Cởi cởi đồ!

Hạ Băng Khuynh ngây ng.

Anh nói quá bình thản r có fai k!

Bây h họ k fai quan hệ thân thiết đến mức đó, anh k cảm thấy k thích hợp s?

Cô tự nhiên k làm theo lời anh!

Mộ Nguyệt Sâm thấy cô bất động, nghi ngờ hối thúc: “Cởi đi, mặc đồ s xác định đc bầm ở đâu?”

Lí do chuẩn bị rất kĩ lưỡng!

Tên háo sắc!

Ngón tay thon dài của Hạ Băng Khuynh giành lấy bao đá, giả bộ tự nhiên nói: “Tôi tự làm đc!”

Biểu cảm cô bình thản, thực tế, tim đã rối loạn.

Mộ Nguyệt Sâm ngồi bên cạnh bất động, mắt thâm sâu nhìn khuôn mặt cô.

Hạ Băng Khuynh bị anh nhìn đến k tự nhiên, mắt di chuyển, rất ngại miễn cưỡng cười: “Tôi tự đắp là đc, anh đi trc đi!”

“E đang xấu hổ?” Mắt Mộ Nguyệt Sâm nhìn chằm chằm khuôn mặt đỏ ửng của cô.

“Hả, ai, ai xấu hổ chứ?” Hạ Băng Khuynh bị nhìn thấu, chột dạ che giấu: “Tôi chỉ k quen ở trc mặt ng khác cởi đồ, cho nên phiền anh đi ra trc!”

“E có thể nhìn, tôi cũng nhìn qa, e cảm thấy k thể cho nhìn, tôi cũng nhìn qa, em cảm thấy, còn cần chi li tiểu tiết v k?”

- -------- ----------

Bạn có thể dùng phím mũi tên hoặc WASD để lùi/sang chương.