Sau Khi Trở Thành Bánh Xe Dự Phòng, Cả Nam Chính Lẫn Nam Phản Diện Đều Theo Dõi Ta

Chương 17: Thu làm quần áo và lão sói xám tiên sinh cho rằng mình là thế thân




Dịch giả: nila32

Vài tiếng “Vù vù” qua đi, cả căn phòng liền hóa thành bùn cát màu vàng, vung vãi trong khắp nơi trong không khí. Những tên còn lại thấy thế cũng đồng loạt phóng về phía sau rồi mạnh mẽ thúc giục Ma công trong cơ thể ngưng kết thành một cự chưởng vô cùng hung mãnh điên cuồng oanh kích những công trình đổ nát còn sót lại bên trong di tích.

Trong lúc nhất thời, những âm thanh bạo tạc “Oanh Oanh” liên tục nổi lên bốn phía.

Không lâu sau, dưới sự liên thủ của bảy tám tên đệ tử Ma Huyền Tông, những công trình còn sót lại đã bị san bằng thành mảnh phế tích thật sự. Trừ pho tượng ở trung tâm di tích vẫn hiên ngang đứng vững, không còn gì khác có thể tồn tại dưới sự oanh tạc của đám người điên cuồng kia.

“Vẫn không tìm thấy sao? Chúng ta tiến vào phế tích này đã bảy ngày rồi vậy mà vẫn không thu hoạch được gì, không bằng nhanh chóng tụ họp với các sư huynh để tìm những Ma bảo khác thì hơn.” Một tên đệ tử thấp bé, trên mặt trải dài hắc ban đột nhiên than thở một tiếng.

“Đám phế vật các người tìm kiếm Ma thạch còn không xong lại dám mơ tưởng đến Ma bảo gì chứ? Chúng ta đều là người tu luyện Ma công, bất luận là Ma thạch hay là Ma bảo đều dựa vào sự cảm ứng Ma khí của bản thân để tìm kiếm. Biết rõ Ma thạch ở chỗ này mà còn không tìm thấy, vậy chẳng phải tìm kiếm ma bảo gì đó chỉ là si tâm vọng tưởng hay sao?” Long Hiên phát ra ánh nhìn lạnh lẽo sau đó thình lình quát lớn.

“Long Hiên, ngươi nói cái gì? Đừng tưởng ngươi bình thường được sư tôn sủng ái là có thể cho mình có địa vị ngang hàng những sư huynh Chân Đan cảnh kia!” Thanh niên thấp bé nghe vậy, giận đến tím mặt.

“Hừ, ta sớm biết ngươi vẫn không phục tư cách làm người dẫn đội của ta. Nếu đã như vậy, chúng ta có thể ra tay luận bàn một chút. Dù sao Ma Huyền Tông trước giờ vẫn luôn lấy cường giả vi tôn làm tôn chỉ hành động!” Long Hiên hờ hững trả lời, dường như không chút nào để ý đến sự tức giận của đồng bọn.

Tên lùn tịt kia thấy vậy, đồng tử bỗng nhiên co rút lại, gắt gao nhìn chằm chằm vào Long Hiên sau đó gã bỗng nhiên nhe răng cười một tiếng:

“Ngươi nói không sai. Ta đã sớm hoài nghi kẻ được gọi là đệ tử Hóa Tinh có thực lực mạnh nhất chỉ là con hổ giấy. Ngươi đã nói như vậy, ta đây cũng không cần khách khí nữa.”

Vừa dứt lời, tên đệ tử thấp bé kia liền bấm niệm pháp quyết, ma khí đen kịt toàn thân lập tức tuôn ra cuồn cuộn. Long Hiên thấy vậy chỉ hừ nhẹ tỏ ý khinh thường sau đó khẽ vẫy ngưng kết ra một ngọn ma diễm màu xanh lá. Sau một thoáng xoay tròn trên không, ngọn lửa xanh lá liền hóa thành một con rắn nhỏ quái xanh lè kì dị.

Tiểu xà kia sau khi phát ra vài tiếng tê tê…ê…eee đã thình lình biến lớn gấp nhiều lần.

“Thanh Dương Ma Hồn Công? Không có khả năng! Môn công pháp này không phải chỉ có đệ tử đạt đến cảnh giới Chân Đan mới có thể tu luyện sao chứ?” Thanh niên thấp bé thấy vậy, không khỏi kinh hoảng thốt ra một câu nghẹn ngào. Hắn đã nhanh chóng từ bỏ ý định liều mạng, liền đạp mạnh hai chân hóa thành một đạo hắc ảnh nhanh chóng bay vọt về sau.

Long Hiên thấy vậy chỉ cười lạnh một tiếng. Chỉ thấy một ngón tay của y hời hợt chỉ về phía kẻ đang chạy trốn, ngọn lửa trên người quái xà màu xanh liền bùng lên dữ dội sau đó phóng mạnh lên trời.

Tên đệ tử thấp lùn kia căn bản không dám đón đỡ một kích này, thân ảnh của hắn không ngừng chớp giật biến hóa, hóa thành một cỗ hắc phong liều mạng tránh né liên tục nhưng con rắn màu xanh kia vẫn như vật sống bám riết không tha. Lại thêm mảnh đất này vừa rồi đã bị bọn hắn tàn phá sạch sẽ, hắn đã không còn chỗ nào để có thể tránh né, bèn hạ xuống phía sau bức tượng khổng lồ đặt ở trung tâm của di tích.

“Dừng tay, ta nhận thua! Nếu ngươi đã tu luyện Thanh Dương Ma Công thì trận đấu này cũng không cần tiếp tục tiến hành nữa rồi!” Âm thanh khẩn cầu của gã đệ tử thấp lùn kia thình lình truyền ra từ phía sau tượng đá.

“Đã muộn!” Long Hiên sau khi lạnh lùng thốt ra một câu liền duỗi một tay ra lệnh cho quái xà màu xanh kia công kích về phía bức tượng ở phía xa.

“A!”

Một tiếng nổ thật lớn vang lên, cả pho tượng khổng lồ cũng theo đó bị đánh cho nát bấy hóa thành đá vụn vun vãi khắp nơi. Lại nghe một tiếng hét thảm, một bóng đen bị lục diễm hừng hực thiêu đốt cũng nhanh chóng phóng thẳng về phía một tòa núi lớn lân cận. Chỉ là một tia sinh khí cuối cùng của bóng đen kia cũng vụt tắt trong chớp mắt, hết chín phần mười là đã không thể sống sót.

Trong khi những đệ tử còn lại bị cảnh tượng vừa rồi dọa đến im bặt, một viên Tinh thạch lớn cỡ nắm đấm toàn thân phát ra hắc quang mịt mờ thình lình bắn ra từ trong đá vụn, lại tản mát ra một cỗ Ma Khí vô cùng tinh thuần.

“Cái này là… Ma thạch!” Một gã đệ tử Ma Huyền Tông thấy vậy liền la lớn một cách hưng phấn.

Long Hiên nghe vậy liền lộ vẻ vui mừng, vươn tay định thu lấy Ma thạch đang nằm trên đất. Đúng lúc này, “Phốc” một tiếng, một tấm lụa đen không từ đâu xuất hiện nhanh như chớp cuốn lấy Ma thạch khiến mọi người thèm khát kia.

“Muốn chết!”

“Hặc hặc, thật không uổng công ta chờ đợi nãy giờ!”

Một tiếng vang thật lớn!

Long Hiên giận dữ đánh ra một quyền có uy lực dời núi lấp biển thế nhưng tấm lụa màu đen chỉ khẽ uốn éo đã có thể dễ dàng tránh thoát. Tiếp theo, chỉ thấy trong hư không khẽ phát ra một tia chấn động, ba bóng người bên trong tấm lụa giảo hoạt đã thình lình xuất hiện trước mắt đám người Ma Huyền Tông.

“Các ngươi là người phương nào, lại dám giương oai trước mặt bổn tông?” Long Hiển đã trở nên phẫn nộ đến cực điểm bèn hét lớn một tiếng.

Ba kẻ vừa xuất hiện nghe vậy liền cười khẩy, dường như không thèm để ý đến sự giận dữ của đối phương.

“Hắc hắc, sớm đã nghe đại lục Trung Thiên có tồn tại một đại tông lưu truyền từ thời Thượng Cổ cũng học theo công pháp của Ma Nhân chúng ta. Hôm nay tận mắt nhìn thấy, chậc chậc, quả thật thất vọng, chỉ được vẻ bề ngoài, Hình đã không thành mà Thần lại chẳng có!” Một gã đàn ông khuôn mặt bị che kín, toàn thân được che kín bởi Linh văn hai màu xanh đen trộn lẫn, cười cười lên tiếng mỉa mai.

“Các ngươi là… Ma Nhân đến từ đại lục Vạn Ma?” Một gã đệ tử Ma Huyền Tông nhìn rõ hình dáng của người đàn ông kia liền nghẹn ngào thốt lên. Long Hiên cùng những đệ tử khác của Ma Huyền Tông nghe vậy, sắc mặt đột nhiên trở nên vô cùng khó coi.

Những Ma Nhân này theo cách gọi của bọn hắn, cũng không phải là tộc nhân Cổ Ma thật sự mà là hậu duệ của Nhân tộc bị Ma khí ma hóa ở thời Thượng Cổ, hiện tại có thể tính là một trong số các Dị tộc có mặt ở đại lục Vạn Ma cách xa đại lục Trung Thiên vì vậy tuy đã nghe nói rất nhiều nhưng đây là lần hiếm hoi hai bên có cơ hội chạm trán.

Phần lớn những Ma Nhân này đều tu tập công pháp truyền thừa trực tiếp từ Ma tộc, hiệu quả vì thế cũng vượt xa so với những công pháp Ma đạo bình thường ở đại lục Trung Thiên, thậm chí còn mơ hồ nảy sinh hiệu quả khắc chế. Những lần xâm nhập phế tích Thượng giới trước đây, Ma Nhân của đại lục Vạn ma đã khiến cho Ma tu của đại lục Trung Thiên nếm qua không ít khổ đau vì vậy đám người Long Hiên biết được thân phận của đối phương liền không khỏi giật mình hoảng sợ.

“Nếu các ngươi đã nhận ra thân phận của chúng ta vậy bọn ta có thể cho các ngươi một cơ hội giữ lại tính mạng. Chỉ cần lập tức ngoan ngoãn lập thệ làm việc cho chúng ta, nếu biểu hiện tốt không biết chừng còn được theo chân chúng ta đến đại lục Vạn Ma để tu luyện điển tịch chính thức của Thánh tộc.” Một gã Ma nhân khác bị chột một mắt, lại sở hữu bờ môi thâm sì đột nhiên cười cười quái dị sau đó lên tiếng dụ dỗ, nếu để ý kĩ có thể nhận ra hắc khí nhè nhẹ lưu chuyển trong con mắt còn lại của y.

Những lời của gã Ma nhân vừa rồi dường như ẩn chứa thủ thuật mê hoặc ý chí khiến cho ánh mắt ba tên đệ tử Ma Huyền Tông đối diện không khỏi trở nên ngây dại trong thoáng chốc.

“Buồn cười! Nhân tộc chúng ta quyết không đội trời chung với Ma nhân các ngươi. Muốn chúng ta khuất phục quả thực là si tâm vọng tưởng!”

Long Hiên rất nhanh đã khôi phục được sự tỉnh táo, liền hừ lạnh một tiếng. Chỉ thấy hai mắt của hắn lóe lên lục quang, hai tay cũng theo đó ầm ầm chấn động. Hai tiếng “Vù vù” truyền đến, đã thấy hai đầu quái xà được lục diễm bao bọc bắn ra từ trên tay Long Hiên, mục tiêu chính là gã Ma nhân một mắt. Tên kia thấy chỉ cười cợt khinh thường sau đó hời hợt vung tay áo lên. Ngay lập tức, một cỗ cuồng phong đen gào thét xông ra, sau khi khi xoay tròn trên hư không liền xoắn nát hai quái xà đang lao tới thành từng điểm lục quang lơ lửng trong không khí.

“Tiểu bối Nhân tộc không biết tự lượng sức mình, nếu như các ngươi vẫn chấp mê bất ngộ như vậy để ta tiễn cả đám một đoạn xuống địa ngục thì hơn!”

Ma nhân một mắt kia sau khi nhàn nhạt nói ra một câu liền vận động ma diễm trên cơ thể. Chỉ thấy y khẽ phất một tay, những ma diễm kia đã nhanh chóng ngưng kết, hóa thành một đạo ma nhận màu đen dài hai ba trượng. Những nơi ma nhận đi qua, trong hư không liền xuất hiện một hồi chấn động kèm theo âm thanh “Xì… Xì” chói tai.

Ba gã đệ tử Ma Huyền Tông thấy vậy không khỏi giật mình kinh hãi, đồng loạt đưa tay trước ngực kết thành ấn quyết, đánh ra một đạo ma chưởng to chừng một trượng nghênh đón công kích của đối phương.

Một tiếng “Phanh” truyền đến!

Những ma chưởng màu đen vừa tiếp xúc với ma nhận hung mãnh kia liền tiêu tán một cách quỷ dị. Ma nhận màu đen sau khi hấp thụ từng sợi ma khí tán loạn trong không khí liền biến lớn gấp nhiều lần. Ba gã đệ tử Ma Huyền Tông thấy vậy liền nhanh chóng tránh sang hai bên. Lúc này, một tiếng nổ long trời chuyển đất truyền đến!

Chỉ thấy ma nhận khổng lồ sau khi biến mất liền lưu lại một vết nứt dài hơn mười trượng trên mặt đất, từ đó còn có ma khí đen xì không ngừng bay lên. Ba gã đệ tử kia sau khi miễn cưỡng ổn định thân hình, liền bị cảnh tượng trước mắt dọa đến lạnh toát sống lưng! Thực lực của Ma nhân kia không ngờ đã vượt quá sự tưởng tượng của bọn hắn!

“Tiểu tử tóc xanh cầm đầu kia giao cho bổn tọa! Những kẻ còn lại sẽ do các ngươi tùy ý giải quyết. Tuy nói bọn chúng tu luyện không phải là Ma khí thuần nhất nhưng cũng đủ làm món khai vị để chúng ta bổ sung Pháp lực thiếu hụt những ngày vừa qua. Nhớ rõ, phải đánh nhanh thắng nhanh, tranh thủ thời gian để làm việc chính!” Nam tử xấu xí có khuôn mặt nổi đầy mủ đen đột nhiên ra lệnh cho Ma nhân độc nhãn cùng tên có khuôn mặt bí ẩn còn lại.

Sau đó, y cũng không đợi hai gã kia lên tiếng đáp ứng đã tung người bay về phía Long Hiên. Đôi mắt tràn đầy vẻ tham lam giống như đang nhìn con mồi vô cùng ngon miệng. Hai gã Ma nhân kia thấy vậy liền nhìn nhau cười hắc hắc sau đó ăn ý chia ra hai hướng, nhằm thẳng về vị trí của hai gã đệ tử Ma Huyền Tông còn lại.

Long Hiên hiểu rõ thực lực kẻ địch quả thật vô cùng mạnh mẽ liền không chút chậm trễ bấm niệm pháp quyết, huy động lục diễm rào rạt hóa thành vô số quái xà xanh lá, liên tục bắn ra. Nào ngờ, Ma nhân kia chỉ tùy tiện vung tay đã tạo ra ma diễm đen xì đối chọi với bầy rắn màu xanh đang ào ạt xông đến.

Một màn kinh người xuất hiện.

Những quái xà được lục diễm bao bọc chỉ hơi chạm đến ma diễm của đối phương, liền như trâu đất xuống biển, biến mất không còn chút tăm tích, chỉ để lại từng tràng “Chi chi” quanh quẩn trong không khí.

Bạn có thể dùng phím mũi tên hoặc WASD để lùi/sang chương.