Sau Khi Toàn Cầu Tiến Hóa, Ta Đứng Đầu Chuỗi Thức Ăn

Chương 40: Người Đẹp Ngủ Trên Giường "một tháng trước"




Bên dưới lôi đài, Trương Đại Không và Lam Y Nhược không ngừng nhấp nhổm nhìn lên trên.

Ở đó, Thiên đã hoàn toàn bị nhấn chìm trong vô tận hung lang ma quân không có điểm cuối, chẳng biết sống chết ra sao, chẳng biết tình hình chiến đấu của hắn thế nào.

Từ 1 lần đại chiến với Thiên, cả 2 người họ đều nhận được lợi ích lớn lao từ hắn, cùng với thiện chí kết bạn của hắn, họ cảm thấy sự vinh hạnh và đáng quý.

Tình bạn đối với 2 con người đi ra từ vô vàn gian khổ và khinh gét của thế nhân, đó chính là 1 loại khái niệm vô cùng xa lạ.

Mà bạn bè, có thể hoạn nạn giúp nhau lại càng là thứ xa lạ hơn nữa, đáng quý hơn nữa.

Trong tiềm thức của họ, Thiên đã vô tình có hình bóng khắc sâu vào tim, thần bí mà dễ gần.

"Hahahahahahaaa....Hoàng Thanh Thiên....ngươi thấy chưa, chống đối với ta....ngươi đủ tư cách này sao....hahahahahahahaaaa"

Trong tiếng quỷ khốc sói tru náo loạn 1 góc trời, đàn hung lang tưởng chừng như vô cùng vô tận đang dần có xu thế giảm bớt đi.

Lúc này đây mọi người mới bắt đầu phát hiện ra 1 hiện tượng khó hiểu.

Không hề có tiếng đánh nhau

Không hề có tiếng kêu la gào khóc.

Không có tiếng cắn xé.

Có....chỉ là tiếng hung lang gầm gừ lao tới....nhưng mà lao tới....tới đâu.

Nếu như không có đánh nhau thì chúng lao tới đâu.

Chúng là 1 đoàn đại quân chỉ biết lao tới...lao tới thôi sao.

Đây...sao giống hệt như nước chảy về biển, tất cả đều lặn mất tăm mà không còn, không thấy có bất kỳ tăm hơi.

Đây...thật là bất thường....quá mức bất thường.

"Ah....đây....đây là...không xong, ma lang của ta....Hoàng Thanh Thiên, khốn kiếp còn dám động tay động chân với ta"

Trên thân Lang Thiếu Thiên bộc phát ra hung uy ngập trời, 1 cự đại lang vương hư ảnh xuất hiện, tròng mắt lóe lên tia khát máu, miệng lớn như bồn máu, sát phạt chi uy khủng bố bộc phát ra khiến 1 vùng trời đều chấn động rung rung.

"Rầm...ngaooooouuuuuuuuu" tru lên 1 tiếng khinh thiên động địa, vương uy hung mãnh như cuồng phong bão táp dâng lên.

"Nghiệt súc...hỗn xược, cút cho ta...."

"Ngaooooooooouuuuuuuuu.....ngaoooooouuuuuu...." kèm theo đó là hung khí khủng bố ập tới, phủ lấp tòa lôi đài tràn ra bên ngoài.

Các tuyển thủ cách đó mấy chục mét bị hung uy này phủ tới liền rùng mình 1 cái sợ hãi.

"Rầm...rầm...rầm....ngao..ngaooo......" lôi đài bị 1 trận áp lực khủng bố này trực tiếp áp sập, vô số hư ảnh hung lang như thủy triều dật tán ra 1 bên để lộ ra khung cảnh bên trong.

"Ồhhhhhhh....." mặc dù đám khán giả vẫn còn đang rung động trước 1 trận bộc phát của Lang Thế Thiên, nhưng mà viễn cảnh bên trong lôi đài vẫn khiến họ không nhịn được ngạc nhiên.

Ở đó, Thiên lông tóc không thương, áo vải không 1 chút gấp nếp, mái tóc không 1 chút tán loạn, khí chất vẫn thong dong như chưa hề có chuyện gì xảy ra.

Càng đáng sợ hơn, bên cạnh hắn phạm vi 3m² xung quanh đó là lúc nha lúc nhúc vô số hư ảnh hung lang ngoan ngoãn như mèo nhà đang đặt mông ngồi ở đó.

Không có lấy 1 chút hung tàn.

Không có lấy 1 chút khát máu.

Lại càng không có 1 chút khí thế khai tường phá thành của Lang Thế Thiên.

Nhưng mà người ngoài nhìn vào, dù ngu lắm thì cũng hiểu....đó, tất cả đều là lang...là lang của Lang Thế Thiên vừa thả ra, tất cả chúng đều chuyển từ tay 1 người sang 1 người khác.

Nói cách khác, là chúng tất cả đều đã đổi chủ.

"Nghiệt súc...đây là thủ đoạn ti tiện gì....n..ó..i.." Lang Thế Thiên hét lên hệt như 1 vị thượng vị giả đang ra lệnh cho người ở.

Ở đối diện, Thiên vẫn thong dong như thường, ánh mắt, khuôn mặt hắn thậm chí còn thoáng hiện 1 chút nét ngây thơ, xung quanh hắn là 10 vạn hung lang ngoan ngoãn giống như được vô số không gian nếp gấp trùng điệp bao quát bên trong.

Chúng không có khí thế như vạn quân ứng chiến mà chỉ lè ra lưỡi đỏ liếm láp 1 vết phù văn mầu tím trước ngực hệt như đang cưng nựng 1 món bảo bối.

Phù văn này đại đa số người đều không biết là gì nhưng mà Lang Thông Thiên và Long Hoa chỉ thoáng nhìn thấy nó liền hoảng sợ giật nảy người lên, tròng mắt hiện lên sự rung động không cách nào diễn tả.

"Bất tử"

Là bất tử phù văn....1 loại phù văn khiến người người đều vô cùng mơ ước có thể ngộ ra bí mật trong đó.

Vậy mà hôm nay, không ngờ nó lại có thể tái hiện nhân gian và còn được khắc vào ngay chính những đạo hư ảnh lang linh tới từ công pháp lang gia.

Lang linh không có thật thể, trong chiến đấu nếu bị đánh tan thì vẫn sẽ có thể tu luyện lại nhưng mà sẽ mất rất nhiều tinh khí và lực lượng tinh thần.

Còn bây giờ, nếu lang linh có được bất tử năng lực, vậy thì cũng đồng nghĩa nó sẽ trở thành con số vĩnh viễn không đổi, ngươi có thể chiến đấu với nó cho đến chết cũng chỉ có thể uất nghẹn mà xuống cửu tuyền mà thôi.

Phía đối diện Thiên, Lang Thế Thiên trán hiện 1 đạo ký tự đầu lang ẩn 1 chữ vương chưa hoàn chỉnh, đạo ấn ký này hô với hư ảnh lang vương khổng lồ đang đứng phía trên, bên cạnh hắn vẫn còn hơn ngàn hư ảnh lang linh đang khát máu gầm gừ nhắm tới phúa Thiên.

Ánh mắt Lang Thế Thiên băng hàn nhìn tới tựa như muốn ăn sống nuốt tươi Thiên.

Bất tử phù văn, 1 kẻ như hắn sao có thể không biết. Loại bí mật bậc này đến chính hắn đã dùng bao lâu nghiên cứu còn chưa thể tìm ra vậy thì hà cớ gì hắn lại không biết, lý do nào Thiên có thể tìm ra....điều này là chuyện không thể tha thứ...là điều Lang Thế Thiên tuyệt đối không thể chấp nhận.

"Hoàng Thanh Thiên....ngươi thật to gan..."

"Uhm....Lang Thế Thiên..hình như ngươi vẫn chưa biết hoàn cảnh của mình ah, vậy được....để ta cho ngươi cảm nhận lại loại lạc thú "tuyệt vọng" vừa nãy"

"Gầm..." từ miệng Thiên vang lên 1 tiếng gầm như của hổ nhưng lại thanh như của lang, 1 tiếng gầm này vương khí nhàn nhạt liền lan tràn.

Tựa như nhận lấy chiến lệnh của đại tướng, bầy lang ở dưới liền như 1 bầy hung quân thiện chiến, mỗi con đều tức thì dựng ngược bộ lông, hung uy hàng vạn hung lang phóng thẳng lên trời

"Ngaoookk......ngaoooooouuuuu" vô số âm thanh lang tru chói tai vang dội điếc tai vang lên.

Sự ngoan ngoãn vừa nãy hoàn toàn biến mất sạch sẽ mà thay vào đó, chính là sự hung hăng dữ tợn vốn có của lang loại, mỗi con đều như hung thần ác sát như không không biết sợ chết là gì.

"Gầm...ngoàu...ngoàu....xẹt...xẹt..."

Trận đại chiến 2 bên lang quân cứ như thế được bắt đầu, mấy ngàn lang linh của Lang Thế Thiên lập tức bị mấy vạn lang linh của Thiên nhấn chìm, sau cùng đầu lang vương hư ảnh kia cũng nhảy vào tham chiến.

"Gầm...gừ..." vương uy trên thân lang vương này không có 1 chút tác dụng đối với đám lang linh của Thiên, trận chiến lập tức lâm thành khổ chiến.

1 đầu lang vương bộc phát ra lực lượng quá lắm là 3000 tinh, chính là uy lực của nhân cảnh nhưng mà khi đối đầu với hàng trăm ngàn lang linh có lực lượng 300 tinh không ngừng mài mòn, chẳng mấy chốc mà lang vương đã bị quần ẩu.

3 ngàn lang linh không chịu nổi 3 phút đã bị cắn xé thôn phệ, còn đầu lang vương này cũng không kiên trì được quá 10 phút đã bị cắn xé phân thây chết trong bi thảm.

Đối thủ không còn, mấy vạn cặp mắt xanh lè liền nhắm thẳng tới chỗ Lang Thế Thiên đang đứng. Chúng hướng toàn bộ sát ý cùng ập tới nhưng chân lại mon men không tiến tựa như đang chờ đợi điều gì đó.

Ánh mắt Thiên bình tĩnh nhìn thẳng vào Lang Thế Thiên phía đối diện tựa như 1 loại xem thường lại như 1 kiểu thách thức.

"Tốt lắm....Hoàng Thanh Thiên...ngươi thật có lá gan thật lớn"

Thiên chỉ nói 1 câu.

"Cám ơn vì đã tặng ta 10 vạn ma lang này....chắc hẳn trong đêm đại chiến ngày hôm nay, ngươi sẽ không còn xuất chiến được nữa rồi...lang gia đầu tư cho ngươi, cũng coi như uổng"

"Hừ....tiện dân như ngươi thì biết gì....về nội tình lang gia ta, ngươi ngay cả 1 phần cũng chưa biết....hừ, ngày hôm nay ngươi mạo phạm ta....vậy thì cũng đừng mơ được sống sót quá đêm nay"

"Uhm...tốt...vậy để ta thử xem 1 chút nội tình của ngươi đi" nói xong tay Thiên đưa lên trời vẫy 1 cái.

10 vạn lang quân lập tức phô thiên cái địa nhào tới..

"Gầm...gầm...ầm...ngao..."

"hừ...trò vặt" khí thế trên thân Lang Thế Thiên bộc phát, toàn bộ thực lực luyện thể đỉnh 372 tinh lực lượng liền bạo phát.

"Gầm...." từ miệng hắn phun ra 1 trận âm ba dọa lui bầy hung lang ra sau 3 bước sau đó trên thân hắn tà khí liền tuôn trào, 2 tay hóa thành 2 đôi huyết thủ to lớn.

"Rầm...rầm.." 1 chưởng vỗ nhẹ xuống lang ảnh liền tán loạn, từng chưởng từng chưởng như cuồng phong bạo vũ không ngừng vỗ tới, cứ 1 vỗ là 1 mạng...1 chưởng 1 lang, không chút nào sai sót.

Nhưng mà đàn hung lang này đông lắm, chúng tới từ khắp nơi bốn phương 8 hướng, trên trời dưới đất gì đều có.

"Xoặc....rẹt... " 1 vết cào bất chợt đã làm rách 1 mảnh áo trên người hắn.

"Khốn kiếp..muốn chết....rầm...rầm" 1 đạo khí lãng bộc phát ra phá nát bấy mấy trăm đầu lang đang vây quanh, nhưng mà khoảng cách này còn chưa nới ra được 1 giây thì lại bị vô tận hung lang vùi lấp 1 lần nữa.

Lang linh chỉ là dạng thể linh hồn cùng vô tận oán niệm trước khi chết mà tạo thành.

Chúng chết là dưới ma công "phệ hồn" tàn nhẫn đã sát hại, oán khí tích đầy.

Hiện giờ, kẻ thù đang ở ngay trước mắt nó, vô tận oán khí này liền giống như tìm được mục tiêu bắt đầu điên cuồng phun trào.

Đối với những lang linh đã từng sống không bằng chết này thì chết lại là 1 điều quá mức bình thường đối với chúng, bây giờ đây lại có thêm "bất tử" phù văn cùng "niết bàn" hòa nhập. Chúng lại càng như hổ thêm cánh.

Tử vong....có niết bàn hỏa tại thân, chúng chính là những ma linh thích tử vong nhất trên đời.

Tại vì chúng là ma linh, là sinh vật thuộc về tử vong hệ, chúng chết đi sẽ lại càng thêm tử khí dầy đặc mà niết bàn hỏa lại là lấy cực hạn mà niết bàn.

Mỗi lần ma linh tử vong, tử khí trên thân sẽ tích tụ, mỗi lần như vậy sẽ tiến hành 1 lần tiểu niết bàn, thực lực tăng lên 1 tiểu cảnh giới, sau vài lần tử vong lại có 1 lần đại niết bàn phục sinh 1 tia huyết mạch.

Bạn có thể dùng phím mũi tên hoặc WASD để lùi/sang chương.