Sau Khi Toàn Cầu Tiến Hóa, Ta Đứng Đầu Chuỗi Thức Ăn

Chương 16: Thật Giả Sindragosa "2 tháng trước"




Vị thiếu gia này không biết là ai, nhưng trên thân hắn mặc 1 bộ bạch bào không nhiễm bụi trần, trên cổ, tay, thân và cả quần áo trên thân đều lóng lánh những tia phù văn huyền ảo hiển nhiên đây là 1 bộ sáo trang huyền cấp, điều đó tất nhiên chứng minh cho thân phận không tầm thường của hắn.

Trên thân chỉ là tu vi luyện thể tầng 8 đỉnh, là 1 luyện thể kỳ đỉnh cường giả 1 chiêu kiếm không ngờ lại bộc phát ra 300 tinh lực lượng, hiển hiên là 1 bậc thiên tài vô cùng mạnh.

Chiêu kiếm này ẩn chứa lực lượng hỏa lực nóng cháy cùng với khí tức bạo ngược vô cùng, nhất kiếm trảm tới tựa như tất cả uy lực đều dồn về 1 điểm, đặc biệt là trên thân hắn lại vận lên 1 bộ công pháp hỏa lôi song hệ tương hợp với bộ sáo trang 6 món đều ẩn chứa phù văn 2 hệ này cùng hợp lực thành 1 thể.

Nhất kiếm ẩn chứa 300 tinh lực lượng nhưng vừa bộc phát ra lại được tăng phúc lên gấp 6 lần, 1 kiếm kinh thiên còn chưa trảm xuống không khí đã bị thiêu cháy, mặt đất đã rách toác.

"Ầm...ầm...xéo....xéo.." hỏa lực nóng cháy tức thì thiêu rụi hết mọi thứ trên đường đi rồi xé rách không khí trảm xuống.

Ở dưới, Thiên vẫn bình chân như vại, 2 mắt trong suốt ngước đầu lên nhìn đường kiếm kinh người đang trảm tới, tay phải chậm rãi đưa ra.

Tay hắn đưa ra chỉ là 1 đôi ngọc thủ bình thường đến không thể bình thường hơn, không có bất kỳ hoa văn hoa mỹ, không hề có chiêu thức rung động nhân tâm. Hoàn toàn chỉ là 1 cánh tay xác thịt bình thường nhất.

Nhưng mà hiệu quả lại khiến người kinh ngạc.

"Cạch..." chỉ 1 âm thanh đơn giản vô cùng này vang lên.

1 chiêu kiếm như hủy thiên diệt địa này trảm xuống lại tức thì dừng lại giữa không trung....hay nói chính xác hơn là nó bị 1 bàn tay trần giữ lại giữa không trung.

Thời gian lập tức giống như dừng lại, chỉ còn lại 2 con người đang đối diện nhau, 1 người thân mặc trường sam trắng tinh, chân đi long ngoa, bụng đeo bạch kim đai lưng, 2 tay là 2 cái bao cổ tay nạm vàng, tóc cài long trâm, khí chất trên thân cao quý mà khinh thường thế gian vạn vật như rơm rạ.

1 người khác lại thân mặc 1 bộ thanh y ngắn tay bằng vải thô ôm sát người, dép vải xanh bình thường, tóc ngắn, trên thân bộc lộ ra khí chất hòa ái dễ gần giản dị đến cực điểm nhưng trong cặp mắt lại trong veo lại ẩn chứa sự kiên định không sợ cường quyền.

Lúc này tên thanh niên quyền quý kia nhếch 1 bên miệng lên khinh bỉ nói.

"Đỡ được 1 kiếm của ta....tiện nhân ngươi...xứng để ta xuất thủ"

Nói đoạn, tay hắn liền trở kiếm 1 cái thoát khỏi bàn tay Thiên rồi dưới hỏa lôi lực lượng cuồng bạo, trường kiếm hóa thành vô số đạo tàn ảnh trong không trung khí thế như khai bi liệt thạch.

Thiên vẫn đứng đó, cả người hắn cả động cũng không thèm động, tay phải trở 1 cái rồi thu lại 4 ngón để lộ ra 1 ngón út, "kiếm nhẫn" liền được phát động

"Keng...keng..."1 tay hắn vung vẩy kiếm khí từ ngón út giống hệt như trẻ con chơi trò móc ngéo, 1 bên thì lặng lẽ quan sát từng đường từng đường kiếm đâm tới, quy nguyên đan điền lại không ngừng vận chuyển phân tích.

Trận chiến kỳ cục này diễn ra cứ như vậy 1 cách vô cùng khác người.

1 đạo kiếm khí mảnh từ móng tay ngón út của Thiên không có bao nhiêu uy lực, 1 kiếm dù toàn lực cũng chỉ đáng bằng 5 tinh lực lượng.

Nhưng 1 kiếm mà hắn đâm ra lại xảo diệu vô cùng, 1 kiếm giống hệt như đâm vào điểm yếu nhất trên thanh chân kiếm của vị thiếu gia kia, những đường hỏa lôi kiếm ẩn chứa lực đạo hơn 300 tinh cuồng bạo đâm tới nhưng lại chỉ bị 1 cái chạm nhẹ này chạm tới liền dễ dàng bị phá giải.

Thiên vẫn đứng đó, lưng hắn vẫn thẳng tấp, đầu vẫn không thèm nhìn vào kiếm thế đối phương mà chỉ nhìn vào khuôn mặt lãnh ngạo của hắn. Tay phải hắn vẫn thong dong nhẹ động ngón út phá kiếm thế đối phương. Cả người hắn giống hệt như 1 tòa núi cao không gì có thể công phá.

"Ah....đây là thế thứ nhất trong 32 chiêu kiếm cơ bản...là "trụ kiếm" Ale giống như hiểu ra đại bí mật không nhịn được hét lên 1 cái.

Lúc này nhìn thấy cách chiến đấu này của Thiên, Quỷ lão và Dung lão đã sớm rung động đến cực điểm.

Đã đến đẳng cấp như họ rồi, về kiếm pháp đã tự xưng là bậc tông sư rồi nhưng khi nhìn loại hình chiến đấu như thế này, họ vẫn không nhịn được phải ngây ngẩn.

Người ngoài chỉ nhìn thấy Thiên ngoắc nghéo ngón tay rất bình thường, nhưng người trong nghề như 2 lão thì lại nhìn ra được rất nhiều...rất nhiều thứ không thêt tưởng tượng nổi.

- Nhất kiếm phá vạn pháp....ta hiểu rồi....trước giờ ta vẫn tưởng cảnh giới kiếm pháp tối cao này là phải vận đến đại lực lượng mới được....không ngờ...ta đã sai.

Dịch lão cảm thán.

- không sai, là nhất kiếm hóa vạn pháp....nhưng mà cách vận dụng lại là lấy mạnh phá yếu, lấy cách phá điểm....tứ lạng bạt thiên cân....tứ lạng bạt thiên cân....ta cũng đã sai,...cả đời ta tu luyện câu pháp...tất cả đều đã sai...haiiiii

"Các ngươi đều nói sai....đó là lấy phức tạp hóa đơn giản....là lấy phồn nhập giản đó....thứ mạnh nhất trên đời cũng không nhất định phải là thứ hoa mỹ nhất, càng không nhất định sẽ là thứ phức tạp nhất"

Tịnh phú cũng tâm đắc nói vô, thế là 3 tên này cứ vui thích ở đây vừa xem kiếm vừa phẩm kiếm, dần dần họ cũng đi đến sôi trào...mỗi kiếm thế khó mà bị Thiên phá giải liền bị họ òa ra khen ngợi.

Xem Thiên và bị công tử kia đấu kiếm mà họ bình luận hệt như 1 trận bóng đá vậy.

Thời gian chỉ diễn ra không tới 2 phút, trận chiến này diễn ra cũng dần dần kéo tới vô số khán giả quan chiến. Đấu pháp kỳ lạ của Thiên tức thì được người khác cho ra đủ loại nhận xét.

- Ta thấy nha, người ăn có thể ăn bậy, nhưng kiếm luyện thì không thể luyện bậy....dùng ngón tay ngoắc ngoắc để làm kiếm sao, buồn cười tới cực điểm....ngươi cứ xem đi, tên thanh niên này lát nữa chắc chắn sẽ bị trảm chết cho coi.

- Hừ....ta thấy ngươi mới là cô lậu quả văn đó, ngươi xem có ai mà chỉ ngoắc ngoắc bậy bạ mà có thể phá được 300 tinh lực lượng chưa...

- Có loại kỹ xảo kỳ diệu như vậy sao....thật đáng sợ, lấy 6 tinh mà phá 300 tinh thậm chí 800 tinh.

- Thật hay, nếu như loại kỹ xảo này mà có thể lấy 300 tinh thì....không lẽ ngay cả địa cấp vũ kỹ cũng không sợ luôn sao?

- Này, ta thấy kiếm thế mà tên áo xanh kia sử dụng trông có vẻ quen quen...

- Sao không quen, đó là "trụ kiếm" thức thứ nhất trong 32 thế kiếm cơ bản...là loại võ học bất nhập lưu tệ hại nhất.

- Ah....thì ra là thế...hay quá...không ngờ kiếm thế cơ bản lại có được hiệu quả cỡ này sao, ngay cả huyền cấp kiếm pháp cũng phá được....

Trong đám đông, 1 vị cẩm bào hoa quý thiếu niên có khí chất như hạc giữa bầy gà, sắc mặt hiện lên 1 sự ưu việt lãnh ngạo nói

- Ta thấy, Vũ Thiên Hoa thiếu gia nổi danh thiên tài cũng không phải cái gì ghê gớm ah, chỉ 1 tên nhà quê hạ tiện mà cũng không đánh được.

Bên cạnh hắn, 1 vị lão giả khác nói tiếp.

- Cũng không phải là như vậy đâu, Mộng Thiếu gia, người đừng xem thường tên nhà quê kia...

- Hừ, hạ tiện thì vĩnh viễn cũng chỉ là hạ tiện mà thôi...

.......

Những lời châm chọc không ngừng vang lên làm vị Vũ Thiên Hoa thiếu gia kia cảm thấy giống như bị sỉ nhục, ánh mắt phún ra hỏa diễm nhìn tới Thiên hét lên.

"Tiện nhân...chết đi cho ta"

"Phích lịch phệ thiên kiếm" kiếm thế xoay 1 vòng liền bộc phát ra hỏa hệ ngưng tụ thành cự mãng to lớn ngậm lấy 1 viên lôi châu to lớn vũ lộng đuôi dài quật tới

Thiên ngước đầu lên nhìn, thái độ hắn nhìn cái đuôi cự mãng khủng bố này quật tới giống hệt như 1 món đồ chơi, tay phải nhẹ chuyển, lưng nhẹ uốn 1 đường cong nhỏ đây chính là thế thứ 3 trong 32 kiếm thế cơ sở "kiều thế".

"Vút...tạch..tạch..." đuôi lớn quất hụt vào không khí sinh ra 1 âm thanh rợn người, ngay lúc đó đường kiếm của Thiên rất chính xác đâm vào 1 vị trí dưới đuôi cách 3 tấc...âm thanh tạch tạch liền vang lên, nguyên con mãng xà lớn liền giống như muốn tiêu tán.

Nhưng ngay khi đuôi rắn văng ra, 1 đạo hỏa quang nóng hổi sắc bén đã lóe lên lựa đúng thời cơ mà đâm tới, vô số kiếm ảnh, hỏa ảnh như cuồng phong bạo vũ công tới.

Lần này Thiên không hề dừng lại nữa....hắn động...chân hắn động, cả người hắn cũng động, tay phải hắn xòe ra 5 ngón vươn người chụp thẳng vào vô số kiếm ảnh, hỏa vũ như tới 1 nơi không người.

Nhếch lên 1 nụ cười khinh miệt, Vũ Thiên Hoa hét lên" nghiệt súc ngu xuẩn dám dùng tay không xông vào kiếm của ta, chết đi" sau đó tay phải hắn chuyển kiếm 1 vòng muốn chặt đứt cánh tay Thiên.

Nhưng mà ngay lúc đó ánh mắt hắn bất chợt trợn lớn lên, tay cầm kiếm trảm hụt vào không trung.

"Khực...." 1 cảm giác ức nghẹn ở cổ họng truyền tới, Vũ Thiên Hoa không thể tin nổi vào mắt mình.

Thời gian, không gian lúc này bất chợt giống như bị đóng băng lại.

Cảnh tượng trước mắt thật quá mức rung động nhân tâm. Tất cả mọi người nhìn thấy ở đây đều khó nhịn phải há hốc miệng ra không kịp nói điều gì.

Bạn có thể dùng phím mũi tên hoặc WASD để lùi/sang chương.