Sau Khi Thế Thân Thụ Bị Đụng Hỏng Đầu Óc

Chương 16: Chương 15: Gây thù chuốc oán




Lúc ngồi trong lớp Hoàng đồng học kỳ thực rất hoảng hốt, thầy giáo bảo đại diện khóa phát sách mới, SGK của cậu mới vừa được phát xuống lại bị bạn cùng bàn vẽ cái xxx ở trang bìa.

Giống như năm lớp 10 vậy.

Bạn cùng bàn đắc ý cười, hỏi cậu: “Thế nào? Vẽ đẹp quá phải không.”

Hoàng đồng học chỉ là cúi đầu cười cười, không nói gì.

Lúc chia lớp 11, cậu không nghĩ tới mình còn có thể cùng lớp với bạn cùng bàn, hơn nữa đối phương còn chủ động xin thầy ngồi cùng bàn với cậu, khi đó Hoàng đồng học thụ sủng nhược kinh, không dám hài lòng.

Ngoại trừ cái này, một năm nay, cậu cũng thay đổi rất nhiều.

Người khác trêu ghẹo cậu bắt nạt cậu, cậu dám cãi lại, người khác sai cậu làm chuyện cậu không muốn làm, cậu cũng dám cự tuyệt.

Bởi vì cậu nhớ tới học trưởng nói, cậu phải cố gắng lớn lên, phải học từ chối.

Thế nhưng cậu còn chưa tu luyện đến độ có thể từ chối bạn cùng bàn.

Trong lớp tất cả mọi người đều thích bàn tán về họ, nói Hoàng đồng học là cô dâu nhỏ của bạn cùng bàn , thậm chí còn có người hỏi bạn cùng bàn, sờ Hoàng đồng học cảm giác như thế nào.

Hoàng đồng học nghe những lời nói này, cảm thấy rất phiền, mỗi lần muốn tức điên lên bạn cùng bàn đều nói: “Đừng phản ứng lại với bọn họ.”

Bạn cùng bàn cũng thay đổi rất nhiều, là từ học kỳ II lớp mười bắt đầu thay đổi, học trưởng rời trường, Hoàng đồng học đang ở giữa hai người đung đưa không ngừng, bạn cùng bàn lại đột nhiên thân mật với cậu hơn.

Hoàng đồng học nghĩ mình thích bạn cùng bàn, đối phương chỉ cần cho một chút ngon ngọt cậu lại bắt đầu mở cờ trong bụng.

Lúc bắt đầu, Hoàng đồng học thật sự cho rằng bạn cùng bàn thích mình, thậm chí lén lút viết thư tình.

Nhưng vào tiết thể dục ngày nào đó, cậu nghe thấy bạn cùng bàn tán gẫu cùng người khác, nói rất nhiều thứ, làm Hoàng đồng học không thể chịu nổi.

Bạn cùng bàn nói với người khác, Hoàng đồng học rủ hắn mướn phòng, sau đó là chuyện  khó nghe.

Hoàng đồng học khó chịu một lúc lâu, cũng hiểu người ta không phải thích mình, chỉ là muốn đùa giỡn cậu cho vui thôi.

Vậy nên sau này, Hoàng đồng học không còn tưởng bở mà phản ứng với bạn cùng bàn, nhưng đối phương vẫn nhiệt tình khác thường, có lúc hắn chân thành đến nỗi Hoàng đồng học hoài nghi ngày đó mình có phải nghe lầm hay không.

Bạn cùng bàn sẽ nói vài câu dễ nghe để dỗ cậu, nhưng thỉnh thoảng sẽ có hành vi khác người.

Đại khái nam sinh cái tuổi này đều thích nói mấy trò cười về vẻ bề ngoài, Hoàng đồng học không thích, cậu chưa bao giờ tham dự, cũng sẽ không nghe, có lần bạn cùng bàn ở ngay trước mặt cậu nói mấy lời hạ lưu, cậu liền cắn môi nhẫn nhịn, làm như không nghe thấy.

Người ngoài nhìn vào thì vẫn thấy, Hoàng đồng học vẫn ngây ngốc ngây ngốc, cố gắng học tập, như ốc sên từ từ trèo lên trên, lên lớp 12  rốt cục bò đến vị trí Top 5  lớp.

Thế nhưng học trưởng lại nói: “Chúc mừng em trở thành tiểu học trưởng lớp 12/7. Có điều, Đồng Đồng, anh sợ lúc chúng ta gặp lại, anh không nhận ra em mất.”

“Tại sao vậy chứ?”

“Anh cảm thấy em giấu anh tự mình trưởng thành, ” học trưởng nói, “Tiểu bằng hữu thật sự biến thành đại bằng hữu rồi.”

Bạn có thể dùng phím mũi tên hoặc WASD để lùi/sang chương.