Sau Khi Người Chơi Vô Hạn Lưu Về Hưu

Chương 64: Xong việc quay về thành phố




Editor: Ngạn Tịnh.

Ngày hôm sau, lúc Trần Nhạc vừa tới liền thô bạo chửi tục một tiếng.

Nhìn biệt thự giống như bị cướp ghé thăm, cô nhíu mày, bỗng nhiên cô lại nghĩ tới gì đó, “Cái kia, công chúa nhỏ, chị hỏi em một chút, em... Có phải ngày hôm qua em cãi nhau với lão đại không?”

“Hai người sẽ không phải xảy ra chuyện gì đó không thoải mái, sau đó lão đại lại lần nữa đập bánh kem?”

“Phụt.” Lục Nhất Lan lắc đầu, “Không có, ngày hôm qua chúng ta rất vui vẻ, chị Nhạc Nhạc, chị đừng có đoán mò, Cố ca ca gọi chị tới chính là muốn chị giải quyết vấn đề này!”

“Giải quyết?”

Liếc mắt nhìn qua một hồi, tất cả đều là bánh kem màu hồng nhạt, Trần Nhạc cạn lời nhìn trời, sàn nhà cô còn có thể lau một chút, chùi một chút, nhưng sô pha thì sao, tường thì sao?

“Cái này, sàn nhà chị có thể lau sạch sẽ, còn mấy chỗ như sô pha với tường thì không lau sạch được, tường sơn lại một lớp vôi trắng là được, sô pha... Phải đổi.”

“Ồ, đổi sô pha à! Em biết rồi.”

Khong quản tâm lý hoạt động của Lục Nhất Lan, Trần Nhạc tự giác cầm lấy cây lau nhà, chuẩn bị công cuộc dọn dẹp.

Buổi chiều, Lục Nhất Lan cùng Cố Mặc Trình cùng xuất hiện ở trung tâm thương mại, cửa hàng bán vật dụng gia đình.

“Cố ca ca, anh nói nên mua sô pha thế nào đây?”

“Em thích là được.”

Hai người vòng một hồi, trực tiếp đi vào bên trong. Lục Nhất Lan lắc lư bên cạnh một đống sô pha, nhân viên hướng dẫn mua sắm thấy cách ăn mặc của hai người cùng bộ dáng chọn lựa sô pha của Lục Nhất Lan, rất là nhiệt tình bay đến.

“Chào quý khách.”

“A, chào cô.’ Lục Nhất Lan mỉm cười nhìn nhân viên hướng dẫn mua sắm.

Người phụ nữ hơi hơi khom người, “Không biết hai vị muốn mua cái gì?”

“Sô pha.”

“Sô pha sao, vậy hai vị có thể thử bộ này.”

Nhân viên hướng dẫn chẳng thèm nương tay chút nào, trực tiếp mang hai người tới bên cạnh bộ sô pha quý nhất toàn bộ cửa hàng, “Đây là hàng bán chạy của chúng tôi, hoa văn tinh xảo, công nghệ chế tác Italya đỉnh cấp, hai vị có thể nhìn xem.”

Lục Nhất Lan ngước mắt nhìn vài lần, trên mặt hiện lên vài phần kinh hỉ. Cô kéo kéo Cố Mặc Trình, “Cái sô pha này rất xinh đẹp.”

Người đàn ông nghe xong, trực tiếp lấy thẻ của mình ra, “Ừm, mua.”

“Hự---“

Nhân viên hướng dẫn mua sắm thấy thẻ vàng, hai mắt hoàn toàn sáng lên, trong lòng cô mừng thầm, tiền hoa hồng! Tiền hoa hồng là lá la~ Trúng mánh rồi!

“Em muốn xem thử một chút, rồi lại mua.”

Ánh mắt hai người đối diện với nhân viên hướng dẫn mua sắm, nhân viên này cũng cực kỳ có ánh mắt, tất nhiên sẽ không từ chối, “Được, vị tiên sinh này và phu nhân của anh có thể ngồi xuống thử xem, chỉ cần không dùng sức quá mạnh là được.”

“...”

Tiên sinh.

Phu nhân!

Đầu óc của Cố Mặc Trình bị ốn chữ này nổ tung, môi anh giật giật, trong lòng từ kháng cự, không có cách nào tiếp nhận, đến---- dường như âm thầm có chút mừng thầm.

“Cố ca ca, rất thoải mái luôn, anh có muốn ngồi một chút hay không?”

Anh còn đang suy xét, lại bị người nào đó càng ngày càng không biết chừng mực kéo xuống sô pha. Hai người ngồi trên sô pha, dựa vai nhau, phảng phất giống như Kim Đồng Ngọc Nữ.

“Chị nhân viên hướng dẫn, có thể chụp cho chúng tôi một bức ảnh không?”

“Được!”

Lấy di động qua, người phụ nữ nhìn bộ dáng một nam một nữ dựa vào nhau trên màn hình, trong lòng lặng lẽ nói, sao ông trời lại có thể bất công đến vậy, người ra có tiền tài có mỹ mạo còn có hạnh phúc, ai...

Tách một tiếng, Lục Nhất Lan rất tò mò nhìn ảnh chụp, cực kỳ thỏa mãn, “Cố ca ca, trả tiền đi.”

Sảng khoái quẹt thẻ xong, hai người lái xe lên đường.

Trong xe, Cố Mặc Trình có vài phần rối rắm, Lục Nhất Lan còn nhìn ra anh rối rắm.

“Cố ca ca, anh có chuyện gì cứ nói thẳng là được, đừng muốn nói lại thôi như thế, em rất tò mò.”

“...”

Thì ra cô đã nhìn ra được.

Xe ngừng lại trong nhát mắt, người đàn ông nghe xong lời cô nói, hơi hơi liếc mắt nhìn, “Trước đó----“

Bạn có thể dùng phím mũi tên hoặc WASD để lùi/sang chương.