Sau Khi Người Chơi Vô Hạn Lưu Về Hưu

Chương 57: Chuẩn bị về làng (1)




Editor: Ngạn Tịnh.

Sáng sớm rời giường, liền nghe được một trận tiếng đập cửa.

“Vào đi.”

“Công chúa nhỏ ~” Trần Nhạc đẩy cửa mà vào, Lục Nhất Lan hơi sửng sốt một chút, “Chị Nhạc Nhạc, là chị à.”

“Sao nào, là chị thì không vui?” Đôi mắt Trần Nhạc hàm chứa vài phần trêu chọc, “Chẳng lẽ! Em chỉ muốn lão đại, không cần chị?”

“Không phải mà.”

Không phải Cố Mặc Trình, Lục Nhất Lan rất tùy ý từ trong chăn bò ra, bắt đầu mặc quần áo, “Đồ ăn đã chuẩn bị tốt, em đánh răng rửa mặt xong, chị đưa em đến đại học A.”

“Cảm ơn ạ.” Lục Nhất Lan nói xong liền đi đến phòng tắm đánh răng rửa mặt.

Bữa sáng rất phong phú, sau khi vội vàng ăn xong, Lục Nhất Lan tiến đến trường học.

Khóa buổi sáng rất nhàm chán, buổi chiều, hiệu trưởng Tài Chính đại học A tọa đàm, Lục Nhất Lan tùy tiện tìm một vị trí trong hội trường phát sóng trung tâm liền ngồi xuống, chung quanh ồn ào, cô thoáng có chút choáng váng.

Bỗng nhiên, có người vỗ vai cô.

Lục Nhất Lan xoay người, liền thấy gương mặt trẻ con của Mạnh Ảnh, hơi kinh ngạc, “Sao anh lại ở đây?”

“Cả trường cùng nhau tọa đàm, đương nhiên phải ở chứ.” Mạnh Ảnh đi tới trước một hàng, ngồi bên cạnh Lục Nhất Lan, “Thiên Di, gần đây cô sống thế nào?”

“Khá tốt.”

Tọa đàm cực kỳ nhàm chán, Lục Nhất Lan trực tiếp ngồi chơi di động suốt ba tiếng. Lúc tan, Mạnh Ảnh mời Lục Nhất Lan, “Thiên Di, có thời gian cùng tôi ra cửa hàng bên ngoài ăn chút bánh kem không?”

“Có chuyện gì sao?”

“Tôi có chút việc.”

Lục Nhất Lan ngước mắt, “Là chuyện gì vậy?”

“Cô đến thì sẽ biết.”

Cậu ta im miệng không nói, Lục Nhất Lan rất tò mò, cũng chỉ nhắn một tin cho Trần Nhạc, rồi mới đi theo Mạnh Ảnh đi ra cửa hàng bánh kem ngoài trường.

Đi vào, nhìn một vòng, chóp mũi tràn ngập hương vị thơm ngọt, Mạnh Ảnh gõ cái lồng pha lên, nghiêng mắt, “Cô thích cái nào?”

“Tôi?”

“Ạch, cái này.” Ngón tay dừng trên một chiếc bánh kem dâu tây đơn giản, Lục Nhất Lan hỏi, “Anh muốn làm gì?”

“Phục vụ, lấy cái này.”

Cậu ta thành thạo liền mua cái bánh kem kia, Lục Nhất Lan còn chưa kịp phản ứng lại, trong tay đã bị nhét một cái bánh kem, “Ạch...”

“Sinh nhật vui vẻ, Thiên Di.” Mạnh Ảnh chớp chớp mắt, Lục Nhất Lan khựng lại một chút, “Sao anh biết hôm nay là sinh nhật của tôi?”

“Bởi vì----“ Cậu ta lấy di động ra, “Trên QQ có nhắc nhở này, bánh kem tặng cho cô, tôi còn có việc, đi trước ~”

“Ai!”

Mạnh Ảnh tới vội vàng, đi cũng vội vàng. Lục Nhất Lan thở dài một hơi, nhìn bánh kem trong tay, cô có chút không thể hiểu được.

Lúc Trần Nhạc lái xe tới thấy trong tay Lục Nhất Lan cầm một cái bánh kem, còn trêu chọc một chút, “Côn chúa nhỏ, em có người theo đuổi sao?”

“Không phải...” Lục Nhất Lan nghĩ nghĩ, “Hôm nay là sinh nhật em, người khác tặng.”

Hôm nay là sinh nhật nguyên chủ, nếu không phải có Mạnh Ảnh nhắc nhở, Lục Nhất Lan cũng không nhớ rõ.

Hơi có chút xấu hổ, người đằng trước lại cực kỳ kinh ngạc, ngày sinh nhật của công chúa nhỏ, thế mà lại trùng ngày với ngày giỗ của cha mẹ lão đại, đây là nghiệt duyên, hay vẫn là nghiệt duyên đây?

Ôi.

Sau khi về đến nhà, Lục Nhất Lan trước bỏ bánh kem vào tủ lạnh. Tầm 9 giờ tối, trên QQ Mạnh Ảnh gửi tới một đoạn ghi âm chúc mừng sinh nhật, cô mới lấy bánh kem ra.

Trong nhà chỉ có một mình Lục Nhất Lan, cô rất nhẹ nhàng điểm ngọn nến trên bánh kem, click mở tin nhắn mới nhất, giọng hát của người đàn ông còn mang theo chút tính trẻ con từ di động truyền ra.

“Chúc bạn sinh nhật vui vẻ, chúc bạn sinh nhật vui vẻ ~”

Thế nhưng, vào lúc này, cửa mở.

Bạn có thể dùng phím mũi tên hoặc WASD để lùi/sang chương.