Sau Khi Người Chơi Vô Hạn Lưu Về Hưu

Chương 48: Em trêu chọc tôi sao?




Edit: Thiên Diệp

Beta: Ngạn Tịnh

Ngay lúc đó, trong lòng Cố Mặc Trình đã không còn tình yêu, chỉ có tràn ngập hận ý, cha mẹ đều không còn, anh sai chân bước vào xã hội hắc ám.

Lăn lê bò lết, suốt bảy năm, mới lăn lộn ra được cái tên.

Bảy năm sau tìm nữ chính báo thù, lại phát hiện nữ chính đã có gia đình mỹ mãn, hơn nữa gả cho đối thủ một mất một còn ngay lúc đó của anh, Cố Mặc Trình cùng Giang Thiển Ái dây dưa một đoạn thời gian rất dài, cuối cùng, anh bởi vì cực độ hậm hực nên đã bắt cóc Giang Thiển Ái để chuẩn bị cùng cô đồng quy vu tận, lại phát hiện bản thân căn bản là không xuống tay được.

Kết thúc của Cố Mặc Trình rất bi thương.

Anh không thể xuống tay giết được, nữ chính thế nhưng lại không nương tay.

Chết trong tay tình cảm chân thành, chết không nhắm mắt.

Rất bi thương, vô cùng bi thương, cho dù là tiểu thuyết chính mình viết, lúc Lục Nhất Lan xem, vẫn là khóc đến rối tinh rối mù.

Rất nhanh, 72 giờ đã trôi qua, hệ thống trực tiếp bắt đầu nhiệm vụ.

"Đã đến giờ, cửa thế giới sắp mở ra."

"Nhiệm vụ thứ ba, sắp bắt đầu."

- Bắt đầu đi vào tiểu thuyết -

- Tên tiểu thuyết: 《 Bảo bối mật ái: cô vợ nhỏ của tổng tài hắc đạo》-

- Loading 100%, nhiệm vụ bắt đầu -

Thân phận nhân vật lần này của Lục Nhất Lan, khá có thân phận, có lẽ là bởi vì nhiệm vụ cấp C quá khó khăn, cho nên cho thêm một quả trứng màu nhỏ.

Ký chủ tên thật Thiên Di, là con gái duy nhất của Thiên Kính- ân sư của Cố Mặc Trình. Vào một năm trước Thiên Kính chết trong một trận lửa lớn, vì báo đáp ân sư, Cố Mặc Trình trở thành người giám hộ của Thiên Di.

Hiện tại cốt truyện tiến triển tới khúc trước một tháng Cố Mặc Trình gặp lại nữ chính, tất cả còn chưa bắt đầu, tuy rằng rất khó, nhưng vẫn tới kịp.

Bò dậy, đẩy cửa phòng ngủ ra, Lục Nhất Lan vọt tới phòng khách, một người đàn ông cao lớn mặc tây trang ngồi một mình trên sô pha đơn hút thuốc, hai chân anh bắt chéo, trong sương khói lượn lờ, khuôn mặt anh có chút mơ hồ.

Quá yên tĩnh, sau khi Lục Nhất Lan tới gần liền nhịn không được ho khan lên.

Cố Mặc Trình nghe được tiếng ho khan mảnh mai của cô, cũng chẳng nói gì, chỉ là yên lặng bóp tắt điếu thuốc.

"Thiên, xảy ra chuyện gì?"

"Cố ca ca, em......"

Người đàn ông thấy Lục Nhất Lan trầm mặc, liền ngẩng đầu nhìn thoáng qua, chỉ một cái liếc mắt, Lục Nhất Lan liền có chút hãi hùng khiếp vía.

Cố Mặc Trình lăn lộn không giống những người khác, anh từ lúc bắt đầu, chính là vì báo thù, anh không một vướng bận, tín niệm trước sau như một, mấy năm nay, anh cũng là từ trong người chết đi ra, sát ý trên người đã sớm thu không được.

Lục Nhất Lan chỉ là người bình thường, đối mặt với ánh mắt như vậy, cô sợ.

Nhưng hiện thực không cho phép cô sợ, thuận thuận khí, cô hỏi: "Cố ca ca, em muốn ghi danh đại học S."

Mắt phượng hẹp dài của người đàn ông hiện lên một chút nghi vấn, "Lúc trước em nói muốn đi đại học A." Một câu, không hề đổi điệu, không hề gợn sóng, Cố Mặc Trình nhìn chằm chằm Lục Nhất Lan, tựa hồ muốn từ trên mặt cô nhìn ra cái gì.

Nhận ánh mắt như vậy, ai đó ngay cả lời muốn nói ra cũng không ra nỗi.

Cuối cùng Lục Nhất Lan chỉ có thể xám xịt đi lên lầu.

Dưới lầu người đàn ông không nói tiếng nào, cô đơn cầm một cây thuốc lá, hút một ngụm, hít mây nhả khói giữa không trung, tựa hồ như lạc vào một thế giới mộng ảo khác.

Lục Nhất Lan dựa vào ván cửa, không được, không thể sợ, cũng không thể hoảng.

Cuối cùng, cô từ album ảnh lôi ra đủ loại ảnh chụp, tìm ra một bức ảnh Cố Mặc Trình ở chừng 25 tuổi, Lục Nhất Lan nhìn chằm chằm ảnh anh suốt một đêm, miệng cứ niệm là củ cải, trong đầu tưởng tượng thấy củ cải, cuối cùng đến khi ngủ, ngay cả trong mơ cũng thấy đều là củ cải.

Sáng sớm hôm sau, Lục Nhất Lan xuống lầu ăn cơm.

Cô cùng Cố Mặc Trình, hai người, hai bàn, bởi vì nguyên chủ đối với Cố Mặc Trình lạnh như băng, trừ bỏ kính ý, còn mang theo chút sợ hãi.

Thiên Di đã từng xem anh giết người, giống như ma quỷ, tàn nhẫn mà lại thị huyết.

Bạn có thể dùng phím mũi tên hoặc WASD để lùi/sang chương.