Sau Khi Người Chơi Vô Hạn Lưu Về Hưu

Chương 44: Cuối tháng rồi! Xin thêm bình dinh dưỡng nà!




Editor: Ngạn Tịnh.

Xoay người xuống giường, Lục Nhất Lan mở cửa đi đến chỗ phòng bếp rót ly trà, ngẫu nhiên đi ngang qua phòng Cố Mặc Trình, cô phát hiện bên trong cửa thế nhưng vẫn còn sáng.

Có chút tò mò, cô bưng cái ly đi về phía trước vài bước.

Một giọng nói rất nhỏ, rất có quy luật từ bên trong phòng ngủ Cố Mặc Trình bay ra, giọng rất nhỏ, cô chỉ mơ mơ hồ hồ nghe thấy một số từ, vương tử, công chúa...

Người đẹp, còn có quái vật?

Cái quái gì vậy?

Một cổ nghi vấn thật lớn nối tiếp nhau trong não Lục Nhất Lan, nhưng không bao lâu, giọng nói bên trong liền biến mất, tất cả đều quay về yên lặng, cô có chút chột dạ, liền cầm theo cái ly quay về phòng mình.

Bên kia.

Cố Mặc Trình buông sách trong tay xuống, nhìn đồng hồ, đã hai giờ rưỡi, anh không biết bản thân làm vậy là có đúng hay không.

Bây giờ Giang Thiển Ái đã ở cạnh với đối thủ một mất một còn hiện nay của anh- thủ lĩnh của thế giới ngầm thành phố A, Đông Phương Dự. Nếu đánh bừa, Đông Phương Dự cá chết lưới rách, an toàn của Thiên Di sẽ không được bảo đảm.

Muốn báo thù, chỉ có thể dùng trí.

Cô ta là một người phụ nữ khá là tự phụ, thế nhưng vẫn cho rằng anh còn yêu cô ta. Độ cong nơi khóe môi ngày càng cao, Cố Mặc Trình lạch cạch một tiếng, tắt đèn.

Gặp mặt trực diện, cũng vẫn là có thu hoạch.

Ví dụ như, Cố Mặc Trình cảm thấy bản thân cũng không căm hận Giang Thiển Ái như trong tưởng tượng.

Không muốn nghiền xương cô ta thành tro, chỉ là muốn cho cô ta sống không bằng chết mà thôi.

Sau khi Cố Mặc Trình trở lại, cuộc sống của Lục Nhất Lan quy luật hơn rất nhiều. Cùng nhau ăn bữa tối Trung Quốc, ngẫy nhiên Lục Nhất Lan ở một bên xem TV, Cố Mặc Trình ở bên cạnh xem báo chí.

Sau đó, Lục Nhất Lan lại tiến hành một hồi kiểm tra đã biết trước kết quả, liền càng có lý do ‘giao lưu tình cảm’ với Cố Mặc Trình.

“Cố ca ca, hôm nay em kiểm tra thất lợi rồi.”

“Xảy ra chuyện gì?” Cố Mặc Trình nhìn qua phiếu điểm xong liền có chút nghi hoặc ngẩng đầu liếc mắt nhìn Lục Nhất Lan một cái, “Thành tích trước kia của em...” Không có kém như vậy mà.

Chênh lệch quá lớn.

Mấy thứ khác còn đỡ, lâm sàng trực tiếp từ mấy chục điểm biến thành mấy điểm.

“Em cũng không biết, Cố ca ca, em cảm giác bầu không khí ở đại học A có chút áp lực.”

Anh vừa định nói nếu em muốn, vậy đổi trường học khác đi, nhưng Lục Nhất Lan đã cực kỳ lanh lẹ nói tiếp một câu, “Chỉ là em sẽ nỗ lực thích ứng.”

Cô ngăn chặn lời anh muốn nói, Cố Mặc Trình cũng không biết làm thế nào cổ vũ người khác, chỉ có thể nhẹ gật đầu.

Chuyện như vậy mỗi ngày đều diễn ra, Cố Mặc Trình cũng từng bước một thích ứng chuyện mỗi ngày Lục Nhất Lan đều sẽ báo cáo lại tình huống học tập với mình, cùng lúc đó, anh cùng Giang Thiển Ái cũng liên hệ được với nhau.

À không, chỉ là một bên thông đồng.

Di động vang lên một chút, Cố Mặc Trình thấy cái tên hiện trên màn hình, nghe điện thoại.

Bên kia là giọng của một người mạnh mẽ, “Lão đại, cô bạn này của anh... Không dễ thông đồng đâu.”

“Thế nào?”

“Cô ta dường như có chút thù oán với anh, lại chẳng thiếu chút gì cả, chúng ta không dễ khống chế.”

Cố Mặc Trình ừ một tiếng, “Tôi sẽ gửi văn kiện cho cậu trước, cậu cứ dựa theo... Trên đó viết, từng bước một thực hiện.”

“Bên này chúng tôi đã biết, nhưng lão đại, Giang Thiển Ái kia muốn hẹn anh, làm sao bây giờ?” Bọn họ có thể phụ trách thông đồng, nói chuyện phiếm, trêu đùa gì đó, nhưng loại chuyện gặp mặt này, thiệt tình thần thiếp làm không được.

Cố Mặc Trình bỗng nhiên nghe thấy tiếng mở ổ khóa, có chút gấp, “Bên tôi còn có việc, chuyện khác buổi tối lại nói.”

“Vâng!”

Chiều nay Lục Nhất Lan vừa học xong một tiết thể dục về, một thân mồ hôi, đẩy cửa ra, cô thở hổn hển một hơi, “Cố ca ca, anh ở đâu?”

Cố Mặc Trình bưng nước dưa hấu ra, “Ở đây.”

Nước dưa hấu lạnh lẽo trôi xuống yết hầu, Lục Nhất Lan phát ra một trận than thở, “Thật ngọt.”

Bạn có thể dùng phím mũi tên hoặc WASD để lùi/sang chương.