Sau Khi Người Chơi Vô Hạn Lưu Về Hưu

Chương 32: Hai chương gộp một




Editor: Ngạn Tịnh.

Nhìn thấy Mẫn Mẫn, từ trong miệng cô nàng nghe được tin tức không khác lắm, Lục Nhất Lan cảm thấy bản thân ngày hôm qua rất có khả năng say rượu loạn tính rồi.

Tùy tùy tiện tiện liền tự dâng mình cho người ta, quả thật muốn tự chọc mù hai mắt đi mà.

Bên kia, sau khi Diệp Hàn An trở lại văn phòng liền bắt đầu ra mồ hôi, mồ hôi.

Anh cầm lấy di động, gọi điện thoại cho Diệp Hàn Ngữ.

“Chị, chị đến đây, em có chuyện muốn thương lượng với chị.”

“Hử?”

Diệp Hàn An nhìn ánh mặt trời ngoài cửa sổ, nói, “Em bức hôn.”

“Phụt----“ Diệp Hàn Ngữ đối diện phụt một tiếng, rồi mới khụ khụ một hồi, “Em chờ một chút, chị lập tức qua.”

Hơn nửa tiếng sau, Diệp Hàn Ngữ xuất hiện trong văn phòng của Diệp Hàn An.

“Câu vừa rồi em nói trong điện thoại, là có ý gì?”

Diệp Hàn An kể lại chuyện xảy ra hôm qua một lần, Diệp Hàn Ngữ nhìn anh, một lúc lâu sau, “Em cũng được nha, loại giở trò bịp bợm này em cũng dám làm, chị nói với em, cũng chỉ có Tư Tư mới có thể bị em lừa, đổi lại là người lợi hại hơn một chút, em chuẩn bị quỳ bàn phím đi.”

“Lời em cũng đã nói hết rồi, chị nhanh chóng nghĩ giúp em xem sẽ xảy ra chuyện gì.”

“Không phải chỉ có hai khả năng đó sao, cô ấy đồng ý, hoặc không đồng ý thôi, còn có thể thế nào?”

Diệp Hàn An nghe xong lời này giọng nói cất cao, “Cô ấy còn có thể không đồng ý?”

“...”

Diệp Hàn Ngữ một bộ dáng không thể câu thông với Diệp Hàn An.

Thật lâu, Diệp Hàn Ngữ nhìn bộ dáng khổ hề hề của Diệp Hàn An, nói, “Em có thể trước quan sát một hai tuần xem thái độ của em gái Tư Tư, chị cảm thấy cô ấy hẳn là sẽ không từ chối em.”

“Vậy trước hết nghe theo chị.” Cho dù nói như vậy, nhưng tay Diệp Hàn An vẫn gắt gao nắm chặt, không tách ra.

Thời gian trôi qua thật sự nhanh, cũng rất dày vò, mỗi ngày Diệp Hàn An đều mở di động xem, nhưng Lục Nhất Lan căn bản không gửi cho anh bất kỳ tin nhắn nào.

Cái gì cũng không có.

Anh lo lắng, đau lòng, bất an, lo lắng, cuối cùng lại đau lòng.

Một tuần trôi qua, anh nghĩ nghĩ, vẫn là gửi một tin nhắn cho Lục Nhất Lan, “Em đã gặp qua gia trưởng của anh.”

Lục Nhất Lan đang rối rắm đọc những lời này xong, lập tức liền mở khung tin nhắn, gửi qua một tin “Cái gì cơ?”

Diệp Hàn An gửi một tin nhắn biểu tình gật đầu, “Lần trước, ở trong đại hội khen tặng quân khu kia, cái người... Chụp ảnh cho chúng ta, là chị gái của anh, cặp vợ chồng trung niên bên cạnh, là ba mẹ anh.”

“!”

“...”

Lục Nhất Lan bỗng nhiên không biết bản thân muốn nói gì, cô xoa xoa huyện Thái Dương, đúng, cô nghĩ a rồi.

Khi đó cô còn cảm thấy rất kỳ quái, sao lại cảm giác đôi vợ chồng đối diện có chút quen mắt, thì ra là như thế này! Cha con! Có thể không quen mắt được hay sao?!

“Anh lại chẳng thèm nói gì với em cả?”

“Vậy mà cũng gọi là gặp gia trưởng sao?”

“Diệp Hàn An, bản lĩnh của anh ngày càng lớn rồi!”

Cô cũng rất bất đắc dĩ, thuận tay lên Baidu tra tin tức của Diệp Hàn An một chút, lại phát hiện một chuyện không thể tưởng tượng được, cha của Diệp Hàn An chính là Diệp Chinh!

Chinh!

Diệp Chinh!

Kết hợp với lần trước, anh không cho cô tiếp tục nghe, không phải bởi vì sợ bản thân anh đau lòng, mà là bởi vì Diệp Chinh sắp lên đài, sợ cô nhìn thấu?

Cơn giận bỗng nhiên bùng cháy lên, Lục Nhất Lan gửi kia một biểu tình cười mỉm chi.  

Diệp Hàn An bỗng nhiên có chút hoảng loạn, anh mở xin video, bên kia không nhận, lại xin, bên kia tiếp tục từ chối, gửi tin tức, bỗng nhiên...

“Bạn không còn là bạn bè với đối phương, xin mời thêm bạn bè trước khi gửi tin nhắn.”

Chọn, xin thêm bạn bè.

“Đinh!”

Đối phương từ chối lời mời kết bạn của bạn.

Ha ha.

Trời sập cmnr.

Diệp tướng quân phát hiện một việc, Tư Tư có lẽ... Ừm, tức giận.

Bạn có thể dùng phím mũi tên hoặc WASD để lùi/sang chương.