Sau Khi Bất Ngờ Mang Thai, Tôi Trở Nên Bất Tử

Chương 21




Chương 783Người là do tôi đánh, sao không đến tìm tôi đây này?



N

hạc Thính Phong cười nói: “Thực ra chuyện này vốn dĩ cũng chẳng nghiêm trọng cho lắm, nhưng… sở thích của Diệp đại công tử có hơi nặng nên thành ra đã liên quan đến vấn đề hình sự mất rồi, hình phạt… e rằng cũng không nhẹ. Diệp tiên sinh hãy cứ lo lắng chuyện này trước đi thì hơn, dù sao thì chuyện của con trai mình vẫn là quan trọng nhất!”

Nhạc phu nhân vỗ cho Nhạc Thính Phong một cái: “Trong trường hợp này con đừng có mà nói tuốt tuồn tuột ra như thế. Diệp tiên sinh đang đau lòng, vậy mà con nói vớ vẩn cái gì vậy hả?”

Nói rồi Nhạc phu nhân lại quay sang quan tâm hỏi han: “Có điều, Diệp tiên sinh cũng đừng đau lòng quá! Nghe nói lệnh công tử bị người ta khiêng ra khỏi khách sạn, thật đáng thương, bây giờ thế nào rồi? Sức khoẻ đã tốt lên chưa?... Ông nói xem, cái loại thuốc như thế sao có thể uống nhiều được đây, uống quá nhiều là làm tổn hại đến sức khoẻ đấy, nhỡ đâu sau này ảnh hưởng đến cuộc sống bình thường thì sao, quả thật là quá hại đúng không? Dù sao… lệnh công tử vẫn còn chưa có con, nếu thật sự xảy ra chuyện gì, chẳng phải thành ra tuyệt hậu luôn rồi à, thật bi thảm mà! Nếu đúng như vậy thật, ông nói xem sống còn có ý nghĩa gì nữa chứ?”

Cơ mặt của Diệp Kiến Công co rúm thành một nắm, chuyện không thể động đến nhất trong lòng ông ta hiện giờ đó chính là con trai đã mất đi khả năng làm đàn ông, sau này đoạn tử tuyệt tôn.

Hai người Nhạc Thính Phong và Nhạc phu nhân chuyên môn chọc ngoáy vào chỗ đau của ông ta khiến cơn giận trong lòng Diệp Kiến Công bốc lên ngùn ngụt không thể dịu xuống được.

Sự bình tĩnh cũng bay mất bảy tám phần, Diệp Kiến Công cố nén cơn giận nói: “Chuyện của con trai tôi đã khiến cả nhà họ Diệp phải mất mặt, nhưng dù sao nó cũng là con trai tôi. Có một số việc cho đến tận bây giờ tôi vẫn không hiểu, đúng lúc gặp cô Yến ở đây, vậy xin hỏi cô Yến đây một việc, hy vọng cô có thể thành thật trả lời tôi. Hai hôm trước đứa con trai bất tài của tôi có phát sinh mâu thuẫn với cô Yến, không biết con trai tôi đã tội gì với cô? Lẽ nào chính vì nó nói một câu… cô Yến có quan hệ mờ ám với Du nhị gia? Chỉ vậy thôi nó đã bị người khác hành hung? Nếu như cô Yến trong sạch vậy hà cớ gì phải tính toán với nó, chẳng lẽ cô đang chột dạ…”

Ông ta nói tới nói lui chốt lại chỉ có một ý: Cô gian díu với Du nhị gia, cô chột dạ nên mới đánh con trai tôi.

Yến Thanh Ti bật cười, cái lão già Diệp Kiến Công này rõ ràng là đã chuẩn bị đầy đủ để đến kiếm chuyện.

“Câu này của Diệp tiên sinh thật hài hước. Tôi có trong sạch hay không chẳng lẽ lại có thể để con trai ông biết một cách tuỳ tiện ư? Đừng có ỷ vào tuổi tác của mình mà đến đây ăn vạ với tôi. Đánh hắn ta thì sao? Hôm đó tôi không bẻ gẫy một chân của hắn đã là nể mặt Diệp Thiều Quang lắm rồi. Nếu như tôi biết trước ông già của hắn ta nhìn thấy tôi còn không xin lỗi,

mà ngược lại còn ra vẻ ngay thẳng, đàng hoàng để vu vạ cho tôi thì hôm đó tôi nên đập cho hắn ta một trận thừa sống thiếu chết, nói không chừng còn có thể khiến cho hắn không thể ra ngoài tìm gái, giờ cũng khỏi phải nằm viện rồi.”

Diệp Kiến Công tức đến mức run rẩy cả người: “Cô…”

Nhạc phu nhân lạnh lùng ngắt lời ông ta: “Diệp tiên sinh, bình thường tôi thấy ông cũng là một người đàng hoàng đứng đắn, sao mồm ông lại nói ra những câu thối như vừa uống nước trong bồn cầu thế? Nếu ông không nói tôi còn không biết được con trai ông đã từng ức hiếp con dâu tôi đấy. Chuyện này ông nhất định phải giải thích rõ ràng cho tôi, nếu không chắc ông vẫn cho rằng nhà họ Nhạc chúng tôi dễ bắt nạt phải không?”

Nhạc phu nhân véo cho Nhạc Thính Phong một cái: “Con cũng thật là, vợ con bị người ta bắt nạt như thế mà con cũng không nói câu nào…”

Nhạc Thính Phong cười lạnh: “Mẹ, lát nữa con đến bệnh viện thăm… Đại công tử của nhà họ! Oan có đầu, nợ có chủ, nếu như con đã biết chuyện này thì không thể dễ dàng bỏ qua như thế được.”

Diệp Kiến Công tức đến nghiến răng: “Hừ, nhà họ Nhạc các người ỷ thế hiếp người, chuyện này chưa xong với tôi đâu.”

Đột nhiên có một giọng nói lạnh lùng vang lên đằng sau: “Người là do tôi đánh, sao không đến tìm tôi đây này?”

Bạn có thể dùng phím mũi tên hoặc WASD để lùi/sang chương.