Sau Khi Bất Ngờ Mang Thai, Tôi Trở Nên Bất Tử

Chương 20




Chương 782Bị ba người nhà này đùa bỡn



S

ắc mặt của Diệp Kiến Công vốn đã hoà hoãn đi đôi chút, trong nháy mắt lại đen sì. Mẹ nó chứ, đây mà là xin lỗi à? Rõ ràng là đang đâm thêm một đao thì có.

Lý do Nhạc phu nhân và Nhạc Thính Phong cố ý gây khó xử cho ông ta, Diệp Kiến Công trong lòng cũng hiểu rõ, đại khái là mối thù giữa Yến Thanh Ti và nhà ông ta, xem ra mẹ con nhà này hoàn toàn đứng về phía Yến Thanh Ti.

Nhưng Diệp Kiến Công cũng là một con cáo già lăn lộn trong thương trường đã lâu, bị người ta nói như thế mà vẻ mặt cũng không để lộ thái độ tức giận quá rõ ràng, ngược lại còn cười nói: “Nhạc phu nhân vẫn hài hước y như xưa, chẳng trách dung nhan vẫn có thể giữ gìn được tốt đến vậy, xem ra tâm trạng của bà rất tốt nhỉ?”

Yến Thanh Ti nghĩ thầm: Cái lão già này cũng biết nhịn thật đấy, con trai đã thành kẻ ngớ ngẩn rồi, lại còn bị người ta sỉ nhục như vậy mà vẫn có thể đứng đây cười cười nói nói, thật đúng là lợi hại.

Diệp Kiến Công đột nhiên quay sang nói với Yến Thanh Ti: “Tính ra thì cô Yến đây cũng là vãn bối của tôi, có thể gặp được nhau ở đây thật đúng là có duyên.”

Yến Thanh Ti nhếch mép: “Cám ơn, trưởng bối của tôi chỉ có hai người, một là mẹ tôi, người còn lại là cha tôi, chẳng qua họ đều chết cả rồi.”

Khoé miệng của Diệp Kiến Công giật giật, ba người này nhất định phải chặn họng ông ta đấy à?

“Câu này của cô Yến không ổn lắm thì phải? Nghe nói cô đang yêu đương với Thính Phong nhỉ, vậy… Nhạc phu nhân cũng là trưởng bối của cô, sao lại có thể nói như thế được?”

Yến Thanh Ti cười hì hì nói: “Ông nói cũng đúng, nhưng mà… Nhạc phu nhân không phải là trưởng bối của tôi, bà là mẹ chồng tương lai của tôi. Trước khi bà trở thành mẹ chồng của tôi thì chúng tôi là bạn bè, là bạn thân của nhau.”

Nhạc phu nhân vui vẻ cười híp mắt, gật đầu lia lịa: “Đúng, là bạn thân, làm trưởng bối cái gì chứ, trưởng bối là cái thứ vô vị nhất đấy.”

Diệp Kiến Công tức đến mức nổ phổi, ông ta đè cơn giận xuống: “Không ngờ tình cảm của cô Yến và Nhạc phu nhân lại tốt đến thế. Sau này hai vị kết hôn, nhất định phải nói cho tôi biết đấy, tôi cũng đi xin một chén rượu mừng.”

Nhạc Thính Phong gật đầu: “Nhất định sẽ mời ông, nhưng nếu Diệp tiên sinh muốn tham gia, tôi phải chúc ông mạnh khoẻ trước đã. Dù sao… ông đã từng này tuổi rồi, đều đã đến cái tuổi có hôm nay không có ngày mai, ai biết được mai ông có xảy ra chuyện gì hay không. Ông nói xem có đúng thế không?”

Diệp Kiến Công suýt chút nữa thì giơ gậy lên đập anh một trận, f*ck, thật sự rất muốn phang cho thằng này một trận.

Cái nhà này sao toàn những thứ quái thai thế? Ba người nhà này đang tướng thanh* trước mặt ông ta đấy à? Mà ông ta thì

chính là một thằng hề, bị ba người nhà bọn họ xúm vào đùa bỡn.

*Tướng Thanh: một loại kịch nói chuyên dùng để châm chọc chế giễu.

Nhạc Thính Phong dám nguyền rủa ông ta rằng có khi ngày mai ông ta sẽ chết, hừ, thằng ranh con không biết trời cao đất dày…

Diệp Kiến Công cười ha ha: “Cô Yến và Nhạc thiếu gia đúng là ăn nói ngay thẳng. Hai vị yên tâm, sức khoẻ của tôi từ trước đến nay vẫn rất tốt, để được uống một ly rượu mừng của hai vị, dù tôi có ốm đau thế nào cũng sẽ gắng gượng đi…”

Diệp Kiến Công ngừng một lát rồi đổi giọng ngay lập tức: “Nhưng mà tôi phải khuyên một câu, chuyện lớn cả đời nhất định phải cực kì thận trọng, tuyệt đối không thể sơ ý, dù sao làm cho mọi việc ra nhẽ vẫn tốt hơn là… kết hôn xong rồi lại bị cắm sừng.”

Diệp Kiến Công biết hôm đó Yến Thanh Ti cũng có mặt tại hội sở, những người khác đều giống như con trai ông, cho rằng Yến Thanh Ti và Du Dực có gì đó với nhau. Ông ta cố ý nói thế để khích bác Nhạc Thính Phong cho dù trong lòng biết thừa giữa Du Dực và Yến Thanh Ti tuyệt đối không thể có chuyện gì với nhau được.

Gương mặt của Nhạc Thính Phong, Yến Thanh Ti, và Nhạc phu nhân đồng loạt tối sầm.

Nhạc Thính Phòng ôm ấy bả vai của Yến Thanh Ti, nói: “Theo như những gì Diệp tiên sinh đã nói, xem kinh nghiệm thực tế của ông cũng phong phú nhỉ? Nhưng tôi cảm thấy thầy vì để tâm vào những thứ này, không bằng ông nghĩ xem làm thế nào để lôi lệnh công tử ra khỏi vụ mua bán dâm nọ thì hơn.”

Bạn có thể dùng phím mũi tên hoặc WASD để lùi/sang chương.