Sát Thủ Ngại Xã Giao Và Gã Hàng Xóm Trăng Hoa

Chương 6




??MERRY CHRISTMAS??

VƯỜN TRƯỜNG (PN.2)

THỊT A THỊT A THỊT ~【HH】

Truyện chỉ đăng duy nhất trên Wattpad @DuongGiaUyVu

Editor: Dương Gia Uy Vũ

?????????????

côn th*t theo vòng eo đưa đẩy của Đường Kỳ Dung đỉnh lên hoa tâm, bắt đầu hung ác đưa đẩy trong tiểu huyệt ấm áp mềm mại, mỗi một lần đưa đẩy đều hung hăng ma sát vách tường thịt, nếp gấp mẫn cảm trong tiểu huyệt bị côn th*t lớn hung hăng khuếch trương; vừa mạnh mẽ vừa tàn nhẫn thao lộng, mỗi một lần đều cố tình va chạm đến hoa tâm của cô, hưởng thụ khoái cảm khi quy đầu được hoa tâm mềm nhẹ kích thích mút chặt.

Tiểu huyệt thậm chí giống như có ý thức mà liếm mút côn th*t nóng hổi đang thọc vào rút ra trong cơ thể, tầng tầng thịt non không thể khống chế co rút ôm chặt lấy thân gậy cứng rắn.

Mỗi lần côn th*t rút ra đều chỉ chừa lại một phần quy đầu trong hoa huy*t, rồi sau đó lại nhanh chóng đỉnh vào, thọc vào rút ra quá mức nhanh chóng, thậm chí có một lần còn làm Mộc Khanh Khanh cảm giác không ra hắn trừu động, chỉ cho rằng mỗi thời mỗi khắc côn th*t đều căng đầy trong hoa huy*t của cô, vách trong non mịn bị ma sát liên tục, sắp bức điên cô luôn rồi.

Lông m* thô cứng của Đường Kỳ Dung cũng theo mỗi một lần hung hăng đưa đẩy mà càn quét trên hoa môi bóng loáng không một sợi lông của Mộc Khanh Khanh, thịt mềm kiều nộn chịu loại chà đạp như vậy, hơi đau đớn rồi lại càng tăng thêm khoái cảm; thậm chí còn có mấy đám lông m* không ngừng vây quanh hạt châu mẫn cảm của cô kích thích ma sát, hai cái trứng thịt nặng trĩu cũng đánh cô không chút lưu tình, bên trong hoa huy*t không ngừng chảy ra ái dịch rót đầy nơi giao hợp của cả hai, hương vị ngọt ngào nồng đậm quanh quẩn xung quanh hai người, kích thích dục vọng càng tăng cao...

Khoái cảm quá mức mãnh liệt khiến Mộc Khanh Khanh gần như ngất đi, muốn mở miệng bảo Đường Kỳ Dung chậm một chút, nhưng lời còn chưa nói ra đã lại bị thao lộng đáng sợ trong hoa huy*t cướp mất tâm trí, chỉ có thể theo tiếng nước phụt phụt và tiếng va chạm của thân thể rên rỉ bất lực.

Một tay Đường Kỳ Dung đỡ lấy đùi ngọc trắng nõn đặt trên vai, một cái tay khác không ngừng thương tiếc hai vú đang lắc lư theo động tác đưa đẩy; tư thế này có thể khiến Đường Kỳ Dung nhìn thấy rõ ràng cảnh đẹp nơi hai người giao hợp: Tiểu tao huyệt không ngừng phun ra ái dịch thật đúng là nhiệt tình, mỗi khi hắn rút côn th*t ra, thịt non trong tao huyệt đều bám dính trên thân côn th*t, không rời bỏ được côn th*t của hắn dù chỉ một khắc, mỗi khi thân gậy thoáng rút khỏi tao huyệt, thịt non phấn hồng trong huyệt cũng theo đó mà bại lộ trong tầm mắt hắn.

Sao tiểu huyệt của lão sư bị hắn thao hai năm nay vẫn phấn phấn nộn nộn mềm mềm như thế nhỉ? Không không! Vẫn có biến hóa, hiện tại không phải đã bởi vì động tác ra vào của hắn mà biến thành ửng đỏ tươi đẹp hay sao? Còn có nơi miệng huyệt bị côn th*t lớn căng ra hết cỡ, ái dịch lại tựa như bọt mép chảy xuống...

Truyện chỉ đăng duy nhất trên Wattpad @DuongGiaUyVu

Tầm mắt lại dịch chuyển về phía trước, thanh âm ngày thường thanh lãnh của lão sư hiện tại đã biến thành tiếng rên rỉ ê ê a a ngọt ngào; gương mặt mỹ diễm quyến rũ được hắn dùng từng nét bút mà vẽ ra một lớp màu tình dục; hai tròng mắt ánh nước bị dục vọng phủ kín thành một tầng sương mù, tư thái vừa ngây thơ vừa mị hoặc; hai bầu ngực mềm mại tuyệt đẹp kia lần lượt theo động tác đỉnh lộng của hắn mà tạo từng đường cong duyên dáng trên không trung, đầu v* hồng nhạt đong đưa ma sát lòng bàn tay đang vuốt ve nhũ thịt của hắn; còn có đôi tay vốn nên cầm phấn viết, cầm giáo thước kia cũng bởi vì hắn thao lộng mà bất lực xụi lơ trên sô pha.

Hai mắt bị cảnh tượng hương diễm như vậy kích thích, trong miệng Đường Kỳ Dung cũng bắt đầu nói lung tung cảm thụ chân thật nhất từ đáy lòng hắn, "Lão sư... Thật là lợi hại, tiểu huyệt... Kẹp... Thật chặt, đúng là... Tiểu tao huyệt... ngoan ngoãn của anh, thoải mái... Chết anh, Khanh Khanh, Khanh Khanh... Em thì sao, em thoải mái không? Anh thao em sướng không?!"

Cho dù đã qua hai năm sinh hoạt không biết xấu hổ, Mộc Khanh Khanh cũng vẫn khó có thể đối diện với loại dâm từ lãng ngữ trên giường này. Ngay lập tức hoa huy*t đã bị kích thích, kẹp chặt lấy côn th*t thô to đã căng đầy hoa huy*t kia.

Vốn đang muốn cho lão sư cảm thụ sự thao lộng dịu dàng như gió nhẹ mưa phùn của hắn! Vậy mà cô lại dùng tiểu huyệt kẹp hắn, quả nhiên lão sư vẫn không thỏa mãn rồi.

"Lão sư... Khanh Khanh... Khanh Khanh, tiểu tao huyệt của em kẹp côn th*t lớn của anh sướng quá, lão sư, em thật lợi hại..." Biết Mộc Khanh Khanh vừa nghe loại lời nói thô tục này, hoa huy*t sẽ không ngừng chảy ra mật dịch, còn sẽ càng thêm kẹp chặt côn th*t của hắn; cho nên, Đường Kỳ Dung thích nhất là nói các loại dâm ngữ khi hoan ái, mỗi một lần còn ép buộc Mộc Khanh Khanh phải đáp lại hắn.

"A... Ư... Đừng gọi... gọi... Em là lão... Lão sư!" Thời khắc như thế này, bị Đường Kỳ Dung gọi là lão sư, Mộc Khanh Khanh luôn có một loại cảm giác xấu hổ kỳ lạ.

"Hửm? Lão sư... Không thoải mái sao? Vậy thì học sinh em đây... Sẽ làm cô vô cùng thoải mái..." Đường Kỳ Dung bắt đầu chơi chiêu thức ba cạn một sâu, tiết tấu thọc vào rút ra lúc sâu lúc cạn, vừa mệt nhọc vừa sảng khoái, Mộc Khanh Khanh cũng không có tinh lực phản bác lời hắn nói, chỉ có thể hừ ra ngâm xướng mỹ diệu, cảm thụ khoái cảm cuồn cuộn không ngừng từ sâu trong tiểu huyệt dâng lên...

Đường Kỳ Dung lại không ngừng thay đổi vài tư thế, sau khi không biết mệt mỏi hung hăng đưa đẩy thâm nhập qua lại hơn trăm cái, Mộc Khanh Khanh đã bị lăn lộn đến nửa tỉnh nửa mê, mặc dù cảm nhận được khoái cảm ngập đầu đã đến như trong dự liệu, nhưng cũng chỉ có thể nhỏ giọng kêu như mèo con, "Kỳ... Dung, Ư... Dung... Dung, dừng... A... Mau dừng..."

Quá mức mãnh liệt khiến Mộc Khanh Khanh thậm chí hơi cảm thấy sợ hãi khi khoái cảm mãnh liệt tới, Mộc Khanh Khanh vô lực chống cự, giọng nói đứt quãng phát ra âm thanh rên rỉ; khi hoa huy*t cao trào cực nhanh co rút lại, hoa tâm đột nhiên phun ra một lượng lớn hoa dịch lại bị côn th*t đáng giận ngăn chặn lối ra, chỉ có thể đáng thương hề hề mà ở lại trong hoa huy*t đã sớm đã không hề có khoảng trống.

côn th*t của Đường Kỳ Dung ở bên trong hoa huy*t dưới sự kẹp chặt mãnh liệt và hoa dịch cọ rửa, khó có khi nghe lời, vội vội vàng vàng dừng động tác, chỉ toàn tâm bảo vệ cho tinh quan, hắn còn nhớ rõ mục đích của hắn, cũng không thể hiện tại đã bàn giao ra ngoài.

Truyện chỉ đăng duy nhất trên Wattpad @DuongGiaUyVu

Sau cao trào, Mộc Khanh Khanh xụi lơ trên sô pha không ngừng thở dốc, khoái cảm mãnh liệt như vậy khiến cô thật lâu vẫn không thể bình tĩnh.

Còn không chờ cô bình ổn thể xác và tinh thần chịu đủ loại kích thích của mình, côn th*t bị kẹp đến mức không dám động khi cô vừa mới cao trào lại bắt đầu diễu võ dương oai, không hề có điềm báo đã trực tiếp nặng nề đụng phải hoa tâm mềm mại vô lực của cô!

"A! Dừng... Dung Dung, Dừng... Chậm lại, quá... Quá nhanh, đừng..." Thanh âm nhuyễn manh đáng thương.

côn th*t đã chịu kích thích khi Mộc Khanh Khanh cao trào sao còn có thể chậm lại! Đường Kỳ Dung ghé vào bên tai cô, "Lão sư quá xấu rồi, mới vừa rồi suýt chút nữa bị tiểu hoa huy*t của em kẹp đến bắn ra rồi, may mắn là côn th*t lớn của anh thường ngày vẫn rèn luyện cần mẫn, chậc chậc ~" động tác thọc vào rút ra không chỉ không dừng lại, ngược lại còn càng nhanh càng mạnh.

"Dung Dung... Xin... anh... Đừng... Chậm một chút, chậm... chút, hức hức ~ em chịu không nổi!" Tiểu huyệt dưới thân đã bị khoái cảm kích thích liên tục đến mức co rút không ngừng, run rẩy, chỗ sâu trong tiểu huyệt tê mỏi truyền đến vui sướng thiêu đốt khiến thần trí Mộc Khanh Khanh đều trở nên mờ mịt, chỉ có thể nức nở cầu xin.

"Anh cũng muốn bắn, vậy lão sư có đồng ý cho anh đến đây ở hay không? Hửm?" Vừa nói vừa ác liệt mà dùng đại quy đầu sưng to bất kham chống vào hoa tâm yếu ớt mẫn cảm kia xoay quanh nghiền nát.

"A... Được, được... Cái gì cũng được, chậm một chút, xin anh... Chậm một chút..."

"Ư... Khanh Khanh... Khanh Khanh, anh yêu em!" côn th*t đã sớm bị chặt chẽ và ấm áp bên trong tiểu huyệt bức đến sắp bắn cũng không khắc chế nữa, cuối cùng đảo nhập thật sâu, quy đầu lại lần nữa đâm vào sâu bên trong hoa tâm, một cổ nóng rực phun ra, thật lâu không ngừng nghỉ, còn đưa Mộc Khanh Khanh vừa mới cao trào lại cao trào thêm một lần nữa...

Toàn bộ căn phòng đều tràn ngập hương vị dâm mỹ, sô pha cũng bị hai người điên cuồng lăn lộn đã không ra gì.

Hai người ôm nhau gắn bó, đều yên lặng hưởng thụ dư vị sau cao trào...

Thần trí Mộc Khanh Khanh dần dần khôi phục, nhớ tới lời mình đã đáp ứng lúc ý loạn tình mê, bất đắc dĩ thở dài, cô không nên mềm lòng mở cửa mới phải, giờ thì hay rồi, mất cả chì lẫn chày, đột nhiên lại bị tên nhóc này dùng mỹ nhân kế dụ dỗ mình đáp ứng chuyện ở chung.

Có điều, ngày mai cuộc sống đại học của hắn phải bắt đầu rồi, cũng chỉ có thời điểm cuối tuần, hai người mới có thể ở bên nhau.

Đây đúng một chuyện đáng để vui vẻ, rốt cuộc thì buổi tối cô cũng có thể ngủ sớm, nhưng mà trong lòng vẫn có một chút xíu phiền muộn... Từ khi hai người quen biết tới nay, còn chưa bao gặp phải tình huống quá hai ngày chưa thấy mặt đâu, hơn nữa trong đại học tràn đầy nữ sinh viên thanh xuân xinh đẹp, liệu hắn có...

"Này! Sao anh còn... Ưm..."

Hắn đang nằm bên cạnh cô, côn th*t của hắn còn chôn trong hoa huy*t của cô đấy! Vậy mà lão sư còn thất thần, hắn đúng là cần phải trọng chấn phu cương*! Chọn ngày chi bằng gặp ngày, ngay đêm nay!

* Trọng chấn phu cương (重振夫綱): khôi phục, chấn chỉnh lại quyền uy của người chồng.

...

Trong phòng nào đó trên tầng lầu nào đó ở tiểu khu nào đó, suốt một đêm đều không ngừng truyền ra tiếng nước phụt phụt, tiếng thân thể va chạm bạch bạch, còn có tiếng rên rỉ xin tha mềm mềm nhuyễn nhuyễn cùng miệng đầy dâm uế lãng ngữ của người nào đó.

Truyện chỉ đăng duy nhất trên Wattpad @DuongGiaUyVu

Mộc Khanh Khanh nghĩ trái nghĩ phải, có lẽ sẽ có một khoảng thời gian không thể thỏa mãn Đường Kỳ Dung, sợ hắn ở đại học còn phát tình lung tung, chịu đựng xấu hổ để hắn tùy ý đùa nghịch; trên sô pha, trên bàn, trên thảm, trên tường, bồn tắm, còn có trên giường sau khi dậy sớm, địa điểm đa dạng; nằm, quỳ, nằm sấp, đứng thẳng, đối mặt, quay lưng, mặt bên, tư thế đa dạng.

Tuổi trẻ khí thịnh, tính dục tràn đầy, Đường Kỳ Dung vẫn có thể tiếp tục cứng rắn, coi như hắn lợi hại, chỉ đáng thương cho bộ xương cốt già này của cô, đến hừng đông mới đi vào giấc ngủ, buổi sáng còn bị lăn lộn một phen...

Đần độn nằm trên giường nghỉ dưỡng một ngày, sau khi có thể xuống giường đi lại, phát hiện người nào đó đã tự giác mang hành lý từ cách vách chuyển sang đây...

Cứ nghĩ mình sẽ có bốn buổi tối có thể nghỉ ngơi thật tốt, tâm tình Mộc Khanh Khanh vui vẻ, lúc nghe được tiếng mở khóa cửa thì giật nảy mình, ló đầu ra xem xét, lại là --

"Đường Kỳ Dung! Không phải anh đi khai giảng sao! Sao lại về rồi?" Chắc là quên cái gì đó... nhỉ.

"Hì hì, cô ơi, nhìn thấy anh có rất vui vẻ rất kích động không"

"Đừng nói sang chuyện khác, anh quên thứ gì sao?"

"Không có, à, đúng rồi, anh quên nói cho em biết, anh không ở lại trường, mỗi ngày đều sẽ trở về."

"..."

"Dọn đồ của anh về cách vách cho tôi!"

"Nhưng mà sáng nay anh đã bán đi cả rồi, ngay cả tiền người ta cũng đã giao hết."

Người nào đó thực hiện được âm mưu, trong lòng cười thầm: Hắn sao có thể nhịn được trong một tuần chỉ có cuối tuần mới nhìn thấy được lão sư? Chính mình lúc ấy không màng cha mẹ khuyên can ghi danh vào đại học cùng thành phố là vì cái gì? Còn không phải là vì sinh hoạt hài hòa của mình và lão sư hay sao...

Hừ hừ, đương nhiên còn có một mục đích quan trọng nhất: Nhanh chóng phát hiện và chặt đứt tất cả các hoa đào khả nghi khi hàng phòng hộ của lão sư không có hắn trấn thủ!

(~ ̄▽ ̄)~(~ ̄▽ ̄)~(~ ̄▽ ̄)~

Dương: giờ mới để ý tác giả chẳng đề cập gì đến cái danh khí gì kia =_=

PS. Kết thúc tiếc mục tặng quà giáng sinh tại đây^^

Bạn có thể dùng phím mũi tên hoặc WASD để lùi/sang chương.