Sát Sở

Chương 1




- Tộc trưởng!

Trong một ngày này, Diệp Bình kích động chạy từ bên ngoài vào, trên mặt mang theo vui vẻ và hưng phấn.

- Chuyện gì?

Diệp Thần ngẩng đầu nhìn qua Diệp Bình hỏi thăm.

- Tộc, tộc trưởng... Vừa rồi ta mới kiểm tra Tinh Hồn dung hợp độ của mình, ta phát hiện Tinh Hồn dung hợp độ của ta đã đột phá 60 rồi, đạt tới 63!

Diệp Bình vô cùng kích động, lúc nói chuyện hai mắt tỏa sáng, đầu lưỡi thiếu chút nữa cắn vào nhau. Tinh Hồn dung hợp độ đạt tới 63, trong cả Thiên Nguyên Đại Lục này cũng được thừa nhận là siêu cấp thiên tài!

Dung hợp linh thể có thể tăng Tinh Hồn dung hợp độ sao? Hơn nữa còn tăng lên quá rõ ràng?

Diệp Thần cũng sững sờ, cũng âm thầm suy nghĩ trong lòng, chẳng lẽ đây cũng là một trong những ảo diệu của Cửu Tinh Thiên Thần Quyết a!

- Chuyện này phải giữ bí mật, biết không?

Diệp Thần nhìn qua đám người Diệp Bình trầm giọng nói ra.

- Dạ, tộc trưởng, chúng ta hiểu rồi!

Diệp Bình cưỡng chế kích động trong lòng, giọng nói run run nói ra.

Dung hợp linh thể có thể làm cho Tinh Hồn dung hợp độ tăng lên thật lớn, đây chẳng phải có ý nghĩa Diệp gia trong tương lai có thiên tài Tinh Hồn dung hợp độ vượt qua 50 nhiều như đá trên đường sao? Chuyện này tuyệt đối không thể truyền ra ngoài được, ít nhất hiện tại còn chưa phải lúc, dù sao hiện tại có rất nhiều ánh mắt đang nhìn chằm chằm vào mỗi hành động của Diệp gia, tin tức này truyền ra ngoài, chỉ sợ đám người kia sẽ không chờ được suy nghĩ cách đối phó Diệp gia.

- Tương lai Thiên Nguyên Đại Lục này là Đạo Đình nói là tính toán hay là Diệp gia ta nói tính toán đây?

Diệp Thần hừ nhẹ một tiếng, nói:

- Thần Hoàng, chúng ta nên chờ xem a!

Thời điểm này tộc nhân của Diệp Thần dẫn theo một đám đệ tử tới, Tiểu Vưu đi vào trong đại sảnh, nó nháy nháy con mắt, không ngừng đi quanh Diệp Thần, bộ dáng của nó đầy kích động.

- Tiểu Vưu, ngươi muốn dẫn đạo linh thể sao?

Diệp Thần nhìn qua Tiểu Vưu, khẽ cười nói.

Tiểu Vưu nháy nháy con mắt mấy cái, cười híp mắt, đầu của nó gật như gà mổ thóc.

- Vậy thì tốt, ta sẽ dẫn đạo linh thể cho ngươi a!

Tay phải của Diệp Thần ngưng tụ ra một đoàn thủy hệ linh thể, khắc sâu nó vào trong người Tiểu Vưu.

Diệp Thần đang chuẩn bị dùng thần hồn dung hợp linh thể giúp Tiểu Vưu, nhưng lại phát hiện sau khi linh thể đi vào người của Tiểu Vưu thì vèo một tiếng, lại biến mất không thấy gì nữa.

- Ồ, xảy ra chuyện gì?

Diệp Thần kinh ngạc vạn phần, Tiểu Vưu hấp thu linh thể tốc độ nhanh tới cực điểm a.

Diệp Thần ngạc nhiên, hắn phát hiện Tiểu Vưu hấp thu thủy hệ linh thể một cách hoàn toàn, tu vị của nó đã sớm đạt tới Thần Huyền. Hiện tại trực tiếp nhảy lên Thần Huyền tam trọng.

- Ngươi còn muốn?

Diệp Thần nghi hoặc hỏi thăm, người Diệp gia khác chỉ có thể hấp thu một đạo linh thể, sau đó không thể hấp thu đạo thứ hai, mà Tiểu Vưu hấp thu một đạo linh thể vẫn còn muốn, có thể thấy được nó Thiên Minh Chương không giống bình thường.

Tiểu Vưu híp mắt, gật đầu.

- Vậy thì tốt, ta sẽ cho ngươi thêm một linh thể thử xem.

Diệp Thần lại ngưng tụ ra một đạo thủy hệ linh thể, khắc nó vào người của Tiểu Vưu.

Trong nháy mắt qua đi, đạo linh thể kia biến mất không thấy, Tiểu Vưu cao hứng bay mấy vòng, dừng lại thì dùng ánh mắt chờ mong nhìn qua Diệp Thần.

Hấp thu hai đạo linh thể, Tiểu Vưu còn chưa thỏa mãn?

Diệp Thần lo lắng Tiểu Vưu có chuyện ngoài ý muốn xảy ra, cho nên dùng thần hồn cẩn thận điều tra tình huống của Tiểu Vưu một chút, phát hiện trong người Tiểu Vưu không có bất cứ tổn thương nào cả.

- Kỳ quái!

Diệp Thần chần chờ, nhìn qua Tiểu Vưu đáng yêu đang nhìn qua mình, hắn lại bật cười một tiếng, đành phải tiếp tục dẫn đạo linh thể cho Tiểu Vưu.

Một đạo, hai đạo, ba đạo...

Diệp Thần dẫn đạo mười sáu cái linh thể thì Tiểu Vưu mới thỏa mãn, nó không ngừng xoay quanh trong đại điện, vèo một tiếng chạy ra ngoài, đi ra ngoài chơi.

Nhìn thấy thân ảnh của Tiểu Vưu rời đi, Diệp Thần có vài phần nghi hoặc, Tiểu Vưu có Tinh Hồn dung hợp độ rất cao, trước đó kiểm tra đã hơn bảy mươi, lần này hấp thu mười sáu linh thể, không biết Tinh Hồn dung hợp độ đạt tới trình độ nào.

Về phần tu vị, tu vị của Tiểu Vưu đạt tới Thần Huyền bát trọng rồi. Nhưng mà Tiểu Vưu không am hiểu đánh nhau, như vậy tu vị cao cũng không có chỗ dùng, Diệp Thần cũng không chú ý tới.

- Tiếp theo!

Diệp Thần tiếp tục dẫn đạo linh thể cho người khác.

Trải qua phong ba nhân thần cấm địa, Thiên Nguyên Đại Lục tạm thời bình tĩnh trở lại, tất cả mọi người đang chú ý nhân thần cấm địa đệ cửu trọng thiên.

Dường như biết rõ đệ cửu trọng thiên củ nhân thần cấm địa có người vào, Thiên Nguyên thành cổ bên kia có mấy đợt cự nô tấn công, nhưng mà mấy đợt tấn công này Thiên Nguyên thành cổ trả cái giá nhất định đánh lui đám cự nô đi.

Thiên Nguyên Đại Lục tiến vào giai đoạn yên tĩnh, tất cả mọi người chờ đợi kiên nhẫn.

Đạo Đình, Thiên Tông học phủ. Chương nhanh nhất tại Doc Truyen . Org nha các bác

Tiểu Dực và Mân Nhi vẫn tu luyện trong Thiên Tông học phủ, bởi vì Tinh Hồn dung hợp độ của bọn họ rất cao, cho nên tiến độ tu luyện của bọn họ rất nhanh, hôm nay đạt ới Thần Huyền thập trọng, rất nhiều thiên tài cùng tuổi bị bỏ lại phía sau.

Thiên Tông học phủ chia làm mông viện và huyền viện, tu vị của hộc viên khi đạt tới Thiên Huyền lục trọng thì được tiến vào huyền viện.

Tiểu Dực và Mân Nhi trở thành hai thiên tài nổi danh trong huyền viện, sánh vai với bọn họ cũng chỉ có những người hi ba mươi tuổi trở lên, rất nhiều người tu vị còn thua Tiểu Dực và Mân Nhi.

- Mân Nhi, ta muốn về nhà, đi tìm Diệp Thần ca ca, ta không muốn ở lại chỗ này!

Tiểu Dực lầm bầm, nói khẽ với Mân Nhi.

- Ta cũng muốn về nhà!

Mân Nhi cũng nước mắt lưng tròng nói ra.

Bọn họ rất nhớ các thúc thúc bá bá của Diệp gia, nhớ Diệp Thần ca ca, chán ghét nơi này.

Đúng lúc này một thanh niên thân ảnh cao lớn đi tới, sắc mặt âm trầm.

Thanh niên trước mặt là đệ tử mạnh nhất của huyền viện, mười bảy tuổi, tu vị Đạo Huyền tam trọng, Tinh Hồn dung hợp đô vượt qua 60, nghe nói tương lai có thể trùng kích Chiến Hoàng thập trọng.

- Hai người các ngươi là oắt con tới từ Diệp gia sao?

Ưng Dàm khoanh tay trước ngực, từ trên cao nhìn qua Tiểu Dực và Mân Nhi.

- Ngươi muốn làm gì?

Tiểu Dực nhìn qua, nắm tay giơ lên, giọng như trẻ nhỏ hỏi.

- Diệp gia không biết trời cao đất rộng, đắc tội Thần Hoàng đại nhân, hai người các ngươi còn có mặt mũi ở lại Thiên Tông học phủ sao?

Ưng Đàm lãnh khốc nói ra, ánh mắt mang theo đề phòng và ghen ghét.

- Chúng ta mới không thèm ở chỗ này!

Mân Nhi giọng ngây thơ vang lên, bĩu môi hừ một tiếng.

- Các ngươi đã không muốn ở lại Thiên Tông học phủ, vậy còn không nhanh cút đi!

Ưng Đàm cười lên, nói:

- Sẽ không phải là muốn ở đây khôn đi đấy chứ?

Trong lòng Ưng Đàm rất ghen ghét Tiểu Dực và Mân Nhi, tuổi nhỏ như vậy đã là Thần Huyên thập trọng, hắn ở tuổi của Tiểu Dực và Mân Nhi cũng chỉ là Thần Hải mà thôi. Hắn vào thời điểm sáu bảy tuổi đã là Thần Hải ngũ trọng.

Bạn có thể dùng phím mũi tên hoặc WASD để lùi/sang chương.