[SasuSaku] Our Destiny

Chương 3: Cố chấp




“A…” Google cười lạnh lùng trước màn hình máy tính.

“!” Nện một quyền lên bàn.

“Nối máy cho tôi với NetEase.”

Trợ lý vội vã chạy đi liên lạc. Chỉ chốc lát một giọng nói truyền đến microphone: “Google? Có chuyện gì vậy?”

“Điều kiện lúc nãy vừa thoả thuận… Không quên chứ?”

“Đương nhiên là không… Bây giờ ra tay luôn hả?”

“Chính xác.”

“Ừ, cứ như vậy đi. Có điều đừng quên phần của anh đấy.”

“Biết.”

Cúp điện thoại, cầm lấy áo khoác, trợ lý đẩy cửa ra: “Sếp lại muốn đi ra ngoài ạ?”

“Ừa, gần đây hay gặp phải..” Google mỉm cười chuẩn phúc hắc, “…. Cái đứa luôn luôn ko biết sống chết là gì”.

.

“Ôi? Như này là như nào?” Đắm đuối với cái tin mới đăng, đến khi F5 trang web lần nữa, Yahoo mới phát hiện có gì đó không thích hợp. Đây là…

Tất cả các tiêu đề đều bị thay đổi: Bộ mặt thật của Yahoo, Phát hiện bản chất của Yahoo,  Phải chăng Yahoo đến tột cùng là….. (thụ  ╮(╯▽╰)╭)

Đây là… bị hacker tấn công!

Đồng thời, điện thoại trên bàn cũng vang lên: “Thưa Sếp, trang web bị tấn công rồi!”

“Tôi thấy rồi.” Yahoo khá bình tĩnh, “Tiêu đề của trang chủ đều bị sửa rồi.”

“Không chỉ có như vậy đâu ạ!” Cấp dưới hiển nhiên đã luống cuống, “Toàn bộ các bài đăng đều bị thay đổi ạ! Kinh khủng quá!”

Yahoo lúc này mới cảm giác sự tình không ổn. Hắn vừa di chuột vào một tin bất kì vừa hỏi: “Đổi thành cái gì?”

“Nội dung bị đổi đều y như nhau, nhưng thật làm người ta khó hiểu…”

Nội dung trong các tin đều bị thay thế bằng một loạt các con số 0. Từ xa nhìn vào, cả trang web cứ như một bài thi trắc nghiệm.

Tiêu đề các tin thì bị đồng loạt đổi thành “Bộ mặt thật Yahoo” nội dung là toàn là số 0. Như vậy, nếu liên hệ những điều này lại, không phải nói rằng──

Yahoo là… tiểu thụ sao?! ! ! (bên Trung quan niệm 0 là thụ, 1 là công)

.

“OMG…” Tencent và Mop nhào vào nhìn máy vi tính trong quán cà phê, sợ ngây người. Sohu tự tay đưa cho hai đứa hai ly cà phê và nước trái cây: “Wow~ chuyện này là sao đây?”

“Tụi em vừa lên trang Yahoo xem ảnh nóng của hắn với Baidu, nhưng mới nhấn refresh thì nó ra như thế này…” Tencent sở trường hiếu kỳ lấy tay chọt chọt đám số 0 trên màn hình. Cái giao diện này nhìn buồn cười thật.

“Hoàng tráng quá…” Sohu quỳ lạy, chợt nhận ra: “Ờ, còn bức hình kia là sao? Chẳng lẽ bên NetEase bị rò rỉ?”

“Không phải không phải…” Mop vội vàng giải thích hộ NetEase, “Góc chụp của bức ảnh này không giống với ảnh hôm qua mình xem, chắc chắn là không phải cùng một người chụp…”

“Ừa ha…” Sohu nhìn Mop vì lo lắng mà trở gương mặt nên đỏ bừng, có chút nghĩ ngợi. Lúc này điện thoại reo lên.

“A? Gì cơ? Thấy rồi, là anh làm đó hả? Gì? Chờ một chút…” Sohu rê chuột đến một đường dẫn trong thư mục Favourites.”Tôi thấy rồi… Không… không phải đâu… Nội dung đến từ Myfreshnet sao…Hay là đêm qua cô ta…?

Ấn phím dừng cuộc gọi với vẻ mặt “cao sơn ngưỡng chỉ”*, Sohu kính nể mở thêm tab mới. Một dòng tít to đùng trên trang Sina:

Một thế giới trắng đen chỉ có 0 và 1 ─  một chủng loài mới: sinh vật hủ nữ.

(*núi này cao còn có núi khác cao hơn)

Tại một nhà hàng Ý.

Google ngồi trên ghế khép hờ mắt ngủ gật.

Đầu bị vỗ, hắn lập tức giật mình tỉnh giấc. Myfreshnet uyển chuyển như bay tới.

“Google, ngài thật là thần thánh…” Myfreshnet vẻ mặt sùng bái, “Ngài biết không, chuyến đi đến Trung Quốc của ngài khiến lượng view trên web của tôi tăng lên đến 5% đó. Đây đều là nhờ phúc của ngài! Trước tiên hãy cho tôi được chiêm ngưỡng ngài một cái nào~~ ”

Google cực kì không quen với kiểu nói này của Myfreshnet: “Nè, cô làm ơn dùng tiếng người có được không?”

“Được.” Myfreshnet khôi phục lại vẻ bình thường, “Giải thích cho tôi sự tình hôm nay một chút đi, tôi vẫn còn đang lơ mơ lắm đây.”

“Kế hoạch đã sớm lên dây cót rồi, nhưng vẫn chưa biết ngày nào mới tiến hành…” Google cười nhạt, hình ảnh trong phòng làm việc lại thoáng qua lần nữa trong đầu hắn.”Có điều cuối cùng cũng tìm ra được rồi…”

Myfreshnet không cần đoán cũng biết nguyên nhân là do bức ảnh tên trẻ trâu Yahoo áp bé Baidu rồi.

“Sau đó thì sao? Ai hack web Yahoo?”

“NetEase đấy. Bọn tôi đã thoả thuận với nhau.”

Hai thằng công này… Myfreshnet bất động thanh sắc cầm chiếc cốc che đi nụ cười gian.

“Nhưng mà chuyên mục của Sina là sao? Tên nhóc ranh đó còn chưa xin bản quyền của tôi nữa…”

“A, vụ kia hả… Là do có vài người không hiểu được hàm ý của con số 0, cho nên tôi mới hỏi NetEase nhờ Sina post cái đó lên giùm, mà Sina cũng chẳng biết đó là gì nữa…” Google  khẽ cười, vô cùng hài lòng với kế hoạch thành công của mình.

“Không ngờ lại có thể khiến Sina đăng một bài như vậy…” Myfreshnet có chút dở khóc dở cười, “Nếu nó mà biết được thì thế nào cũng chém chết mấy người cho xem.”

“Dù sao Sina vẫn luôn nổi tiếng về tính nghiêm túc mà. Tin này nếu đăng trên web Sohu thì chắc gì có ai chịu tin đâu.” Google giải thích.”Được rồi, cô đừng để ý nữa, cứ tự do bình luận bên trang của cô đi.”

“Không sao không sao…” Myfreshnet cuối cùng cũng nắm thóp được, “Có qua có lại mới toại lòng nhau mà, và tôi cũng phải moi thêm được vài thông tin quan trọng bên các anh thì mới thoả mãn được!”

Bạn có thể dùng phím mũi tên hoặc WASD để lùi/sang chương.