[SasuSaku] Our Destiny

Chương 2: Yêu thầm




“Tianya!” Tianya bị Google đuổi theo, muốn chạy vào thang máy để xuống lầu, nhưng lại đụng phải mấy nhân viên cứ ra ra vào vào, đành phải lao xuống cầu thang bộ.

Sau khi đuổi theo năm tầng lầu, Google cuối cùng cũng bắt được góc áo Tianya, thuận thế đè chặt hắn lên tường để đề phòng hắn trốn thoát.

Hai người đều há miệng thở dốc. Khoảng nửa phút sau Google mới điều chỉnh được hô hấp: “Cậu… chạy cái gì…”

Tianya nhìn thẳng vào Google, không nói lời nào.

Google cố cười, mồ hôi chảy xuống dọc theo hai bên má khiến bộ dạng đó trở nên hài hước: “Tớ… từ trước đến giờ vẫn không hề biết đến suy nghĩ của cậu. Xin lỗi nhé.”

Tianya sửng sốt.

“Nhưng bây giờ cũng đã không còn kịp nữa rồi nhỉ?”

Tianya cũng cười xoà, mặc dù tình cảnh này không thích hợp chút nào: “Đúng vậy, bây giờ không phải cậu đã có Baidu rồi sao?”

Nhắc tới Baidu, Google vui vẻ ra mặt còn mang theo một chút kiêu ngạo: “Ừ, cho nên bây giờ chỉ còn biết xin lỗi cậu mà thôi. Vả lại, chúng ta làm bạn cũng rất tốt mà, phải không nhỉ?”

Buông bàn tay giữ chặt Tianya ra, Google cho rằng mình đã thuyết phục được Tianya mà trăm triệu lần không ngờ tới động tác tiếp theo của tên kia ── một quyền đấm thẳng vào mặt Google.

“Này!” Google nhanh nhẹn đỡ được, “Muốn huỷ hoại nhan sắc của tớ hả?”

“Ngày hôm nay cậu khiến tớ bị mất hết mặt mũi trước NetEase, còn tính nói xạo dăm ba câu cho có lệ, nhắc tới thằng quỷ Baidu thì mặt cười tươi như được lì xì… Google, sao hôm nay tớ thấy cậu chướng mắt quá vậy? Không cho ăn đấm là không thể nào giải được mối hận trong lòng được!” Tianya vung tay còn lại lên.

“Đánh thì đánh nhưng đừng có đánh vào mặt chứ!” Google luống cuống tiếp chiêu, “Tên đáng ghét nhà cậu không phải bình thường rất lạnh lùng mà sao giờ như uống nhầm thuốc vậy hả?!”

“Bởi vì tớ rất khó chịu!”

“Cậu khó chịu… Tớ cũng thấy khó chịu chứ bộ! Theo cậu nói thì chẳng phải tớ cứ bị cậu nhìn chằm chằm suốt ngày sao? Cảm giác này kinh khủng lắm có biết không?!”

“Nói câu này ra chẳng khác nào thêm dầu vào lửa nha! Google cậu vậy mà lại thông đồng với NetEase chơi tớ một vố, tớ nhất định sẽ không bỏ qua cho mấy người đâu..” Tianya chợt dừng lại, hỏi Google: “Được rồi, NetEase có nói với cậu rằng ai nói với gã… chuyện của tớ không?”

“Mop chứ ai.” Google thẳng thắn, “Có vấn đề gì không?”

“Tên ngốc NetEase…” Tianya hoàn toàn hết hi vọng với cái gã tự tin thái quá kia.”Mệt cho gã còn mặt dày chạy đến lo chuyện bao đồng của tớ…” Nhìn vẻ mặt nghi hoặc của Google, Tianya bổ sung: “Gã cũng giống như cậu đấy, đều chỉ nhìn thấy cái muốn thấy mà thôi. Đần thối cả ra!”

.

Lần thứ hai mở mắt, Myfreshnet nhìn đồng hồ: 15:00.

Cực kì lề mề ngồi dậy trên giường, cực kì lề mề thay quần áo, cực kì lề đánh răng rửa mặt. Gặm ổ bánh mì, mở máy vi tính, chờ màn hình máy tính khởi động xong, thao tác đầu tiên của Myfreshnet là bay thẳng vào “Phòng khách phụ nữ”.

Cái giao diện này sao mà… Myfreshnet hơi ngạc nhiên. Chẳng lẽ đã phát sinh chuyện lớn nào ư? Sao giao diện bị đổi sang màu phấn hồng thấy gớm vậy nè?

Nghi ngờ nhấn vào bảng tin nhắn, cô liền bị chấn động bởi lời nhắn từ Mod của diễn đàn.

“Xảy ra chuyện lớn rồi! Xem ảnh trước đi!”

Yahoo đặt Baidu trên cửa thủy tinh, ánh đèn vàng chói loà phản chiếu một màu lộn xộn. Tình tiết này, động tác này… Myfreshnet cảm thấy kì lạ, hồi nãy mình có cho tương cà vào bánh mì à?

Á… Vội vàng chộp lấy hộp khăn giấy trên bàn, lau máu mũi…

Mở box thảo luận. Dự là sẽ có một đống người đang vào đây.

“Nguồn của ảnh là từ đâu thế? ? !”

“Nàng còn không biết ư? Trên mạng đã sôi sục cả lên rồi kìa… Là từ web Yahoo chứ đâu, siêu pro!”

“Đúng đó…. Ôi chao, đây là trang web đầu tiên chịu cung cấp những bức ảnh hiếm hoi này cho hủ nữ nha…”

“Ừa ha, bọn họ chưa từng tự giác như thế này á…”

“Sự tự giác này đã nói rằng ‘Thế giới đồng nhất’ đã không còn xa vời nữa rồi… Ha ha ha ~~ ”

“STOP! ! Lạc đề rồi! ! Sao Yahoo lại tự mình đăng ảnh như vậy? ! Sao có thể chứ, hắn bị nhũn não à?! ! !”

“Cái gì mà nhũn não! Cái tư thế kia đã quá rõ ràng rồi – này chẳng phải đã chứng minh Yahoo là tiểu công sao?! ! Baidu quả nhiên là tổng thụ!”

“Tên nhóc Baidu này… Không chịu kêu cứu gì hết, cứ thích bị áp như thế… Chậc chậc, ta bắt đầu hoài nghi rằng Baidu có phải là dụ thụ hay không rồi…”

“Vậy còn Google thì sao? Ta còn viết đam về Google với Baidu này, mới được có chương đầu thôi đó!”

“Vậy nàng thêm Yahoo vào thành 3P luôn đê!”

“Ôi chao~ ta muốn xem ta muốn xem! ! !”

Các hủ nữ đều loạn hết cả lên. Myfreshnet dùng một tia lý trí cuối cùng còn sót lại mà nhắn tin cho Google: “Mau xem trang Yahoo đi!” Sau đó liền quay về với máy tính, bắt đầu sự nghiệp YY ~~

.

Ngồi ở phòng làm việc, nhìn vào máy tính, Yahoo vô cùng thích thú.

Đắc ý nhìn tin vừa đăng trên website, Yahoo cười tủm tỉm hỏi người ngồi đối diện: “Hình như anh tới Trung Quốc còn sớm hơn cả tôi… Nhưng sao không có động tĩnh gì hết trơn vậy? Đang bận bịu gì thế, MSN?”

MSN lúc này khác hẳn với dáng vẻ ban đầu, râu trên cằm đã biến mất, gương mặt tiểu tuỵ đã được thay bằng thần thái xán lán. Mái tóc quăn màu nâu mặc dù hơi dài, nhưng đã được chải chuốc gọn gẽ ── hoàn toàn đã là một người khác!

MSN ung dung: “Nhìn thanh thản vậy thôi chứ chuyện ở công ty đã khiến tôi đầu tắt mặt tối lắm rồi.”

“Sợ rằng không chỉ có như vậy đi?” Yahoo giả vờ ngạc nhiên, “Chỉ có chuyện công ty không thôi mà lại có thể biến anh từ bộ dạng một ông chú thành anh đẹp trai được ư?”

“Hừ.” MSN không thừa nhận cũng không phủ nhận, “Vậy còn cậu, không phải đến đây để trả thù ư? Sao tôi lại không nghe tin NetEase gặp tai nạn gì hết vậy…?”

Tên nào đó ra vẻ bàng quan, tự tin vô cùng…

“Không phải lo, còn có trò khác mà.”

“Có thể cậu sẽ không còn vui vẻ lâu nữa đâu.” MSN nói.

“?”

“Tóm lại là…” MSN đứng dậy vỗ vỗ vai Yahoo, chuẩn bị rời đi, “Tự giải quyết cho tốt đi Yahoo. Đừng có quá phận.”

Ý của anh là gì? Yahoo nhìn bóng dáng rời đi phè phởn của MSN, trong lòng xem thường. Cái tên già này, cái vẻ mặt thờ ơ này… Nếu không có bồ rồi thì làm sao có thể dửng dưng được như vậy chứ? Đồ ba xạo!

Bạn có thể dùng phím mũi tên hoặc WASD để lùi/sang chương.