Sắp Thành Lại Bại

Chương 35: Kiều là một sát thủ thật thà




Tô Thần Dật dựa khung cửa suýt nữa trượt người xuống đất, mẹ nó không phải mình mã hóa thêm một tầng rồi sao? Bây giờ là tình huống gì đây?

Thấy Tô Thần Dật không nói lời nào, Tô Việt Trạch huơ huơ thẻ nhớ trước mặt Tô Thần Dật: "Tiểu Dật, có thể giải thích một chút cho anh không?"

"Ha ha, giải thích cái gì?" Tô Thần Dật gượng gạo cong môi cười, chẳng lẽ tôi nói với anh là chính tôi cũng không biết chuyện gì đang xảy ra?

"Tiểu Dật cứ để anh đứng mãi ở đây à?"

Nghe vậy Tô Thần Dật vội buông nắm cửa ra: "Anh xem, em tắm ngâm nước lâu quá nên choáng đầu luôn rồi, anh mau vào ngồi đi."

Khóe miệng Tô Việt Trạch co giật nhìn khung reply bài post nào đó đang đánh chữ lở dở trên màn hình mày tính, cái này mà bảo là ngâm nước đến choáng đầu? Anh thấy mày ngâm trên 4rum đến choáng đầu mới đúng!

Tô Thần Dật lanh tay lẹ mắt tắt diễn đàn đi, nếu để cho Tô Việt Trạch biết y cắm chốt trên loại diễn đàn này, đến lúc đó y có nhảy xuống sông Hoàng Hà cũng không rửa sạch tội. Ngồi vào bàn, Tô Thần Dật vừa lúc ngăn trở tầm nhìn màn hình vi tính của Tô Việt Trạch: "Anh không phải đang làm việc sao?"

"Xem hết tài liệu rồi, sẵn tiện không có gì làm nên lấy thẻ nhớ này xem một chút, vừa khéo xem được cái video trong đó, Tiểu Dật, em có thể giải thích cho anh một chút được không, hửm?"

Tô Thần Dật hai mắt đảo loạn: "Giải thích gì chứ?"

"Giải thích nguồn gốc của tấm thẻ này, không, hẳn là giải thích nguồn gốc của đoạn video trong đó."

"Không phải chỉ là một đoạn video thôi sao? Ha ha, em còn chưa xem xong mà, lần trước chẳng phải mới xem một nữa đã bị anh phát hiện sao?"

"Nói vậy có nghĩa là em không biết khúc sau của video là gì?"

Tô Thần Dật trợn to mắt nhìn về phía Tô Việt Trạch: "Chẳng lẽ là 3P?"

"..." Mày thành thật với anh một chút không được hả?

"Chẳng lẽ là NP!!!" được rồi, quả nhiên càng lúc càng không đáng tin, mày thắng! Tô Việt Trạch híp mắt xoa đầu Tô Thần Dật: "Không sao, xem xong em sẽ biết."

Đờ ụ! Loại clip đầu tình dục đuôi đẫm máu thế này mà anh để cho tôi xem? Tô Thần Dật cười gượng: "Anh, chuyện này không tốt lắm đâu."

"Không phải em đã xem được một nửa rồi sao?" Tô Việt Trạch đưa tay cầm thẻ nhé vào đầu đọc thẻ, rồi gắn vào máy vi tính: "Không sao, anh xem với em."

Hai thằng đực rựa, còn là anh em, cùng nhau xem phim xxx, mẹ, anh thấy không có vấn đề gì hả?

Kéo Tô Thần Dật ngồi trên đùi mình rồi vòng một tay ôm chặt cậu, Tô Việt Trạch cầm chuột bắt đầu tìm kiếm video trong máy tính.

Cảm giác mềm mại dưới mông khiến cho cả người Tô Thần Dật cứng ngắc, hết lần này đến lần khác giãy dụa nhưng không thành, y biết Tô Việt Trạch sợ y thừa cơ chuồn đi, thế có cần thân mật như thế này không hả khốn! Tôi còn chưa có dấu hiệu mà anh đã làm đến nước này rồi sao?

Trấn an vỗ vỗ hông của Tô Thần Dật, Tô Việt Trạch dịu dàng lên tiếng: "Đừng sợ, anh sẽ không làm như vậy với em."

Nhưng mà anh tính làm gì với tôi hả! Đạo diễn, tôi không diễn nữa, mẹ nó thật quá kích thích tâm lý!

Tô Thần Dật trơ mắt nhìn Tô Việt Trạch rành mạch mở thẻ nhớ ra, không có bất cứ mật mã gì, không có bất kỳ cửa sổ nào bật ra trước mắt! Bà mẹ! Quả nhiên là anh đã cầm đi giải mã! Mẹ nó tôi muốn tố cáo anh xâm phạm riêng tư!

Vẫn là đoạn video ăn hại đó, ngay lúc mở đầu video vẫn là cảnh hai thằng đàn ông ôm hôn thắm thiết, tiếp theo chính là cảnh hai người cởi quần áo của nhau, muốn bao kích thích có bấy nhiêu kích thích, muốn bao nhiêu gợi tình có bấy nhiêu gợi tình. Có thể nhận thấy đoạn video này là quay lén, hơn nữa camera ẩn ở đầu giường bên trái, bằng không sẽ không quay được rõ nét tình hình trên giường như thế.

Thân thể Tô Thần Dật cứng ngắc, tuy rằng y nói mình không có hứng thú với đàn ông, nhưng xem qua thể loại này ít nhiều gì cũng có chút phản ứng, huống hồ y vẫn đang trong thời kỳ trưởng thành, nên sẽ có phản-ứng- đáng-nên-có. Cho nên Tô Thần Dật bi thương phát hiện, em nhỏ của y hình như có chút không thành thật.

Tô Việt Trạch cúi đầu bật cười: "Thế nào? Hôm trước không phải Tiểu Dật xem vui vẻ lắm sao?"

Vui con em anh! Mấy ngày sau khi xem xong tôi chưa có ngày nào bình tĩnh được không! Tới giờ mỗi lần nhìn thấy tên biến thái Cố Thiệu Kiệt là cúc hoa tôi co chặt theo bản năng được không!

Lúc này hai người trong video đã gần như trần như nhộng, hai người vẫn say sưa hôn môi như trước, tay hai người bắt đầu xoa nắn lẫn nhau, dẫn tới một trận thở dốc gấp gáp.

Cảnh phim gợi tình trong video, cảm giác mềm mại dưới thân, cùng với hơi thở dịu nhẹ phía sau; Tô Thần Dật lặng lẽ nuốt nước miếng, một luồng nhiệt xông thẳng xuống bụng dưới, loại cảm giác quên thuôc mà xa lạ này khiến cho Tô Thần Dật khóc không ra nước mắt. Lúc trước kia, khi xem một mình, y đâu có cảm giác gì, nhưng mà lần này, trong tình huống lúng túng này, y vậy mà lại có phản ứng, mẹ nó đây là chuyện gì hả khốn! Mẹ nó tên khốn Tô Việt Trạch này nhất định là cố ý!

Kiếp trước y tuyệt đối tạo nghiệt nên đời này mới gặp phải tên mặt mo Tô Việt Trạch này, gián tiếp hại chết y còn chưa nói, may mắt sống lại trên người thằng em hắn, sống lại thì thôi đi, ngày nào cũng phải giả ngốc, sợ mình chẳng may sơ hở một cái là bị thằng khốn Tô Việt Trạch này xử đẹp.

Vốn định hưởng thụ một chút tình cảm gia đình tiện thể lụm chút lộ phí rồi chuồn đi luôn, ai dè hết lần này đến lần khác y vớ phải một thứ đồ nguy hiểm tính mạng. Sớm biết thế, trước đây có đánh chết, y cũng không xách mông vui vẻ đi tìm Lâm Sanh đòi bảo bối. Cái này thì thôi đi, bảo bối còn chưa lấy được, bùa đòi mạng đã bay tới một cái.

Tay vớ phải bùa đòi mạng còn chưa tính, hết lần này đến lần khác đều bị Tô Việt Trạch lụm được. Lụm được thì thôi đi, Tô Việt Trạch còn chạy đi giải mật mã y cài lên. Mẹ nó thím nhìn mà xem, mẹ nó tôi với thím nhìn mà xem, trên đời này quả nhiên không có biến thái nhất, chỉ có biến thái hơn!

Tiếng thở gấp gáp của Tô Thần Dật khiến Tô Việt Trạch chú ý, sau khi hắn tịch thu tấm thẻ này, hắn định mở thử xem bên trong ngoại trừ có đoạn video còn có gì. Kết quả lại phát hiện ra tấm thẻ này bị mã hóa, chuyện này khiến cho hắn càng thêm nghi ngờ.

Tuy rằng Tô Thần Dật vô tâm vô tính, nhưng phải với những đồ vật rất quan trọng cậu mới có thể mã hóa. Cho nên hắn giao thẻ cho người mình tín nhiệm nhất trong bộ kỹ thuật giải mã, mà hắn cũng là ban chiều mới lấy lại cái thẻ đã được phá mã. Buổi tối về phòng làm việc, hắn không xem tài liệu mà mở tấm thẻ này ra, bên trong ngoại trừ đoạn video này thì còn lại toàn là hình chụp Cố Thiệu Kiệt, thì ra đây là ảnh Tô Thần Dật chụp trước khi mất trí nhớ.

Nhưng mà, sau khi mất trí nhớ, Tô Thần Dật rõ ràng không tiếp xúc nhiều với Cố Thiệu Kiệt, vậy vấn đề chắc chắn là ở đoạn video kia. Nhẫn nại xem hết video kia, ha ha, kết quả không khiến cho hắn thất vọng, một đoạn video quay lén, cũng chính là đoạn video quay lại cảnh Cố Thiệu Kiệt phạm tội. Hắn rốt cuộc cũng biết được tại sao Tô Thần Dật lại căng thẳng với tấm thẻ này như vậy.

Người trong video hắn không lạ gì, một người là tình nhân trước kia của Cố Thiệu Kiệt, một người là ngôi sao nhỏ đã biến mất một thời gian. Nếu như hắn đoán không lầm, lúc Tô Thần Dật quay lại đoạn video này là muốn để Cố Thiệu Kiệt biết tình nhân của mình lén lút yêu đương với người khác, thế nhưng không ngờ Cố Thiệu Kiệt lại đích thân tới hiện trường, lại còn giết chết hai người này.

Lúc đầu hắn hoài nghi, có phải Tô Thần Dật không mất trí nhớ hoặc cậu đã khôi phục ký ức, thế nhưng qua dò xét, hắn mới biết được tấm thẻ này mới được cài mật mã gần đây. Nói cách khác, nếu như Tô Thần Dật chưa khôi phục ký ức, chắc chắn sau khi xem được hết video này Tô Thần Dật mới khẩn trường cài mật mã.

Cho nên hắn mới cầm tấm thẻ này đi chất vấn Tô Thần Dật, không phải hắn muốn xác định Tô Thần Dật rốt cuộc thực sự mất trí nhớ hay lã đã khôi phục ký ức. Nhưng mà sự thực chứng minh, Tô Thần Dật quả nhiên chưa khôi phục trí nhớ, nếu cậu đã nhớ lại, chắc chắn đã lạnh mặt đoạt lại thẻ nhớ trên tay mình không cho mình động vào chuyện này, chứ không phải là bộ dáng có tật giật mình như bây giờ.

Nghĩ vậy, Tô Việt Trạch không khỏi cười cười, xem ra hắn cần phải tìm thời gian tâm sự với Cố Thiệu Kiệt, nếu như thứ cậu ta muốn tìm tấm thẻ này, hắn sẽ thuyết phục Tô Thần Dật trả thẻ cho Cố Thiệu Kiệt, cũng hạn chế Cố Thiệu Kiệt bớt gây sự với Tô Thần Dật.

Hơn nữa sau vụ tai nạn của Tô Thần Dật đến giờ hắn còn chưa tra ra hung thủ. Nếu như hắn nhớ không lầm, sau khi ngôi sao kia biến mất không lâu thì Tô Thần Dật xảy ra tai nạn, cũng chính là sau khi đoạn video này được quay không lâu. Đương nhiên, chuyện này không thể nào là do Cố Thiệu Kiệt làm, bằng không gã ta đã sớm báo với hắn. Xem ra, hắn cần phải điều tra chuyện này một chút.

Nhưng mà, phản ứng của thằng nhóc trước mặt thật là đáng yêu, nhìn cái thân thể cứng còng này đi.

Nhìn cái cổ trắng nõn trước mắt, ma xui quỷ khiến, Tô Việt Trạch khẽ hôn lên: "Có phản ứng?"

Cả người Tô Thần Dật run lên, chỉ cảm thấy một dòng điện lan dọc theo cổ tỏa khắp nửa người, thứ dưới thân cũng ngẩng đầu được một nửa. Lúc này hai người trong video đã đến công đoạn tuốt c-hym cho nhau, Tô Thần Dật siết chặt tay, vẻ mặt phẫn hận, mẹ nó sao lại ăn hại như thế hả khốn!

Tô Việt Trạch cười khẽ một tiếng đưa tay đặt lên chỗ nào đó của Tô Thần Dật: "Có cần anh giúp một tay không?"

Xúc cảm đột nhiên ập tới khiến cho Tô Thần Dật không khỏi rên ra tiếng, khẽ cắn môi, Tô Thần Dật nắm chặt tay Tô Việt Trạch không cho hắn có thể lộn xộn.

Ngón tay Tô Việt Trạch lướt nhẹ, dịu dàng vỗ về xoa nhẹ: "Đừng sợ, anh là anh em."

Anh mẹ nó còn biết anh là anh trai tôi! Tô Thần Dật đánh rớt cái tay của Tô Việt Trạch, vùng vẫy đứng lên, vẻ mặt vặn vẹo: "Rốt cuộc anh muốn thế nào!"

Tô Việt Trạch thờ ơ xoa mu bàn tay, ung dung nhìn Tô Thần Dật: "Không giả vờ nữa?"

"Giả con em anh! Anh rốt cuộc muốn thế nào thì nói thẳng ra đi, đừng lòng vòng với tôi!"

"Ưm...Nhẹ chút...." Trong video vừa vặn phát ra tiếng rên rỉ khiến cho khuôn mặt Tô Thần Dật cứng đờ, đưa tay lên tắt âm thanh, Tô Thần Dật sắc mặt khó coi nhìn Tô Việt Trạch: " Khỏi cần anh cho tôi xem, video này tôi xem rồi, nói đi, rốt cuộc anh muốn thế nào!"

Tô Việt Trạch đau đầu nhéo nhéo ấn đường, cái giọng điệu thái độ này của Tô Thần Dật giống y hệt như lần trước (khi bỏ nhà đi):"Nếu xem qua rồi thì sao vừa nãy lại nói dối?"

"Tôi thích, anh quản được tôi?"

Tô Việt Trạch híp mắt nhìn Tô Thần Dật, giọng nói lộ vẻ nguy hiểm: "Em nói cái gì?"

Tô Thần Dật cao ngạo ngẩng cao đầu: "Tôi thích, anh quản..."

Tô Việt Trạch đưa tay nắm cổ áo Tô Thần Dật kéo cậu đến trước mặt mình: "Anh là anh em, em nói anh có thể quản được không, hửm?"

Khóe miệng Tô Thần Dật co giật, ngón tay chỉ đoạn video-không-tiếng vẫn đang chiếu màn vận động pít tông: "Có thằng anh nào lại cùng em trai mình xem thể loại video này không, anh có chắc là não anh chưa bị vô nước?"

"Nếu như em thừa nhận ngay từ đầu,a nh sẽ không làm như vậy?"

Tô Thần Dật cáu kỉnh cào tóc rống giận: "Mẹ nó nếu như tôi thừa nhận thì bây giờ tôi còn đứng ở chỗ này nói chuyện với anh sao!"

Tô Việt Trạch cười híp mắt gật đầu: "Bây giờ em đã thừa nhận rồi đó."

"..."

Tô Thần Dật đẩy Tô Việt Trạch ra, lạnh lùng nhìn hắn: "Vậy giờ anh định làm thế nào? Giao tôi cho Cố Thiệu Kiệt hay tự mình ra tay?"

Bạn có thể dùng phím mũi tên hoặc WASD để lùi/sang chương.