Sân Trường Toàn Năng Cao Thủ

Chương 15: BẤT LỰC




Thằng Dũng theo bố đi làm thì anh Hùng, chị Thu đã xác định nó không được bằng được người ta. chủ yếu cho nó theo để rèn giũa. Thế nhưng bà cụ Sung thì không cho là như thế. Từ hôm cháu đi ngày nào bà cụ cũng bắt con dâu gọi điện vào đó để nói chuyện với cháu.

Hôm ấy trời giữa đông, lạnh đến tê cái. vừa ăn bữa tối xong bà cụ Sung bê ghế ra gần bên bếp lửa đang cháy rực ngồi sưởi. đôi bàn tay cương cứng của bà cụ xoa xoa, vuốt vuốt vào nhau để khỏi bị cái lạnh làm cho mất cảm giác. Còn chị Thu thì đang pha nước nóng để rửa bát. Bà cụ lại sai con dâu.

_ chị bấm điện thoại cho tôi nói chuyện với thằng Dũng xem nào.

Chị Thu đáp lại

_ mẹ chờ con một chút.

Vậy là chị vội vàng rửa nốt vài cái bát rồi gọi điện cho chồng để bà nội nói chuyện với cháu. Bà cụ Sung được nge tiếng cháu mà mừng rơi nước mắt. Cứ ngơ như cả thế kỷ rồi bà không được nge giọng của nó. thằng Dũng vừa nge máy, bà cụ vội hỏi.

_ có lạnh lắm không cháu. Nhớ mặc nhiều áo ấm vào nhé.

Thằng Dũng khó chịu đáp lại.

_ cháu đã bảo là ở đây không lạnh mà. Bà cứ nhắc đi, nhắc lại chuyện này.

Bà cụ Sung lại hờn vu vơ

_ tiên sư bố anh. bà quan tâm anh mà anh lại nói thế à. mùa đông thì ở đâu mà không lạnh. Có phải anh ở nước ngoài đâu. Mà bà nge nói bên tây còn rơi tuyết cơ đấy.

Thằng Dũng lại trả lời bà nội với giọng miễn cưỡng

_ ở đây không lạnh. Bà yên tâm.

Nói dứt câu nó cúp máy luôn. bà cụ Sung không nge được cháu nói gì nữa lại ra sức gọi.

_ a lô a lô.Dũng ơi, Dũng à.

Sau khi đã chứng thực rằng đầu dây bên kia đã không còn tín hiệu thì bà cụ lại lẩm bẩm

_ cha bố nhà nó chứ. Bà nhớ nó bà mới hỏi thăm mà câu trước câu sau nó đã tắt máy. Đúng là hư quá rồi.

Chị Thu nhận lấy chiếc điện thoại từ trong tay mẹ chồng rồi nói với bà.

_ mẹ yên tâm. Trong nam nóng quanh năm. Mùa đông chỉ hơi man mát hơn mùa hè một chút thôi. không có chuyện lạnh như ở quê mình đâu

Bà cụ Sung không thèm đáp lại lời con dâu mà lên giường để đọc kinh trước khi đi ngủ. chị Thu dỗ cho thằng cu bé ngủ rồi mới bế nó vào buồng mà đặt trên giường. còn chị lại mang chuỗi vòng mân côi ra để lần hạt ( một kiểu vừa đọc kinh vừa đếm hạt để đánh dấu các kinh đã đọc theo đạo Công giáo).

Mùa đông miền Tây Bắc đúng là lạnh thấu xương như cắt da, cắt thịt. Bà cụ Sung tuổi đã cao nên không chịu đựng nổi mà người run lên cầm cập. Những chiếc răng vốn đã lung lay vì lão hóa lại va vào nhau nên cảm giác càng thêm buốt giá. Dẫu bà cụ cũng đã nằm trong nệm phủ, chăn dày. trong cái buốt giá ấy bà cụ lại chỉ xót xa cho thằng cháu thỉnh thoảng bà lại kêu lên.

_ ới Dũng ơi là Dũng. rét lạnh căm căm thế này thì làm thế nào nổi. khổ thân cháu tôi quá hả trời.

Bà cụ than đến lần thứ ba thì chị Thu lên tiếng đáp.

_ mẹ già rồi thì lo thân mẹ đi. Mẹ ngủ sớm cho khỏe. Con đã nói rồi, mà thằng Dũng cũng đã khẳng định với mẹ là trong ấy không lạnh rồi. mẹ đừng lo

Bà cụ Sung lại mắng át con dâu.

_ các người thì làm gì biết xót nó. Nó ở với bố nó. bố nó bắt nó nói không lạnh thì làm sao nó dám kêu rằng đang lạnh lắm. loại ác độc không chút tình người thì làm sao thương một thằng bé gày gò. Chắc gì em trai chị đã cho nó ăn no.

Chị Thu cãi lại.

_ mẹ nghĩ nó đi làm nô lệ như thời phong kiến à mà lo nó bị đói. Nhà con còn kể trong đó được ăn ngon hơn gấp mấy lần ở nhà. mẹ đừng lo nghĩ viển vông nữa.

Bà cụ Sung đáp lại.

_ thôi thì bây giờ bà cháu tôi phụ thuộc các người. Nên các người nói thế nào cũng được. Có ai mà trông thấy.

Chị Thu chán cảnh đôi co với mẹ chồng lên không nói gì nữa. thâm tâm chị lại bị những lời nói khó nge của mẹ chồng làm tổn thương. Nào chị có dám đối xử tệ với nó. Thậm chí cả em trai chị cũng đôi lần kể rằng. Nó vào đấy chẳng làm được việc gì. Đến nấu cơm cho thợ cũng không nấu nổi. Không biết nó vụng về thật hay cố tình chống đối mà mấy hôm nấu cơm hạt chín hạt sống không ai ăn nổi. vậy là em dâu chị lại phải ở nhà nấu cơm cho thợ. dần dần thằng Dũng ỉ lại mà ăn không ngồi rồi chứ chẳng động tay vào việc gì. Em trai chị chán lắm nhưng chỉ biết tâm sự với chị gái chứ làm gì dám hé răng với anh rể câu nào

*

* *

Sáng hôm sau khi chị Thu thức dậy đã thấy mẹ chồng dậy trước rồi. nhưng bà không xuống giường mà vẫn ngồi ở đó mà ôm chiếc áo của thằng Dũng mà sụt sịt khóc. chị Thu không muốn chọc vào tổ kiến lửa nên vờ như không quan tâm. Chị đi vệ sinh cá nhân và nấu bữa sáng như bình thường. Xong xuôi chị lên mời mẹ chồng.

_ cháo con nấu xong rồi. Mẹ ra ăn cho nóng

Đáp lại chị là thái độ hằn học của bà cụ Sung và câu nói móc mỉa

_ chị cứ ăn ngon, mặc ấm. tôi nhớ thương cháu tôi làm sao tôi nuốt nổi. Chị bán sức khỏe nó lấy tiền thì vui rồi

Chị Thu nge câu nói của mẹ chồng thì uất nghẹn cổ họng không nói lên lời. sau đó chị lại cố bình tĩnh để xem như không nge thấy gì rồi xuống bếp mà nấu nồi cám lợn. Thế nhưng bà cụ Sung vẫn không buông tha cho con dâu. Mà còn xúc phạm thêm. Bà cụ nói nhỏ nhưng đủ để cho chị Thu nge thấy.

_ quân bất nhân thất đức. Thằng bố, con mẹ này không dạy mày làm người tử tế để mày hành cháu tao

Chị Thu vừa quấy nồi cám vừa nói vọng lên trên nhà cãi lại mẹ chồng

_ mẹ đừng có quá đáng quá. Con chưa bao giờ ác với cháu mẹ. Kể cả trong tư tưởng cũng không. Mà mẹ cũng không có quyền lôi bố mẹ đẻ của con ra mà chửi như thế.

Bà cụ Sung tức giận nhảy vội xuống giường rồi lấy chìa khóa mà khóa hết các cửa nhà lại. Ý là cấm chị Thu bước vào nhà. vừa khóa bà cụ vừa đập vào cánh cửa rầm rầm. Miệng mắng con dâu.

_ quân mất dạy, phường ác độc. Cút, cút khỏi nhà tao. mày đừng có nghĩ ở đây mà yên với tao.

Chị Thu cãi lại.

_ mẹ chả đuổi được con đâu. Con ở đây với tư cách là vợ anh Hùng. Con tự làm tự ăn chứ không phải ăn bám ai.

Bà cụ Sung lại đập cửa mạnh hơn như để lấy khí thế chửi tiếp.

_ mày đé* biết nhục à. Tao đã đuổi như thế mà mặt mày vẫn câng câng như cái mặt lol. Tao biết ngay là mày muốn chiếm cái nhà của tao mà.

Chị Thu cãi lại với giọng mỉa mai để chêu tức mẹ chồng.

_ vâng. cái nhà xây của mẹ to quá mà. Làm sao con không tham cho được. Mẹ cứ cầu sống lâu vài trăm tuổi mà giữ.

Bà cụ Sung lại gào lên.

_ a. Mày thừa nhận rồi nhé. Con đĩ nặc nô

Có lẽ bà cụ giận con dâu quá mà không làm gì được lên tiện tay cầm cái chổi ở gần đấy đập mạnh vào cửa sổ làm kính vỡ rơi xuống loảng xoảng khiến thằng cu bé trong nhà tỉnh dậy khóc thét lên. Chị Thu định mở cửa nhà để vào bế con thì bà cụ Sung ngăn lại quát lớn.

_ mày cút về với con mẹ mày. Tao không cho mày bước vào nhà tao.

Bên trong thằng cu bé bị nhốt lại hoảng loạn khóc lớn hơn. chị Thu xót ruột liền giằng chìa khóa từ tay bà cụ Sung rồi đẩy mẹ chồng ra. Ai ngờ khiến bà cụ ngã xuống bậc thềm trước cửa.

Bạn có thể dùng phím mũi tên hoặc WASD để lùi/sang chương.