[Sakura & Syaoran] Nguyện Mãi Bên Anh

Chương 30: 30: Mới Đầu Luyện Tập




Ngồi bên gốc cây tại bãi sân bỏ hoang quen thuộc, nhưng lại hoàn toàn ngược lại với kí ức trước đây, Nobita trầm ngâm ngắm mọi người đang cùng nhau tổ chức tiệc ngoài trời.

Dĩ nhiên nơi đây vẫn là thế giới trong gương, kế hoạch của Nobita cũng đã tiến triển không quá tệ.

Nhìn trong sân một con vịt… ách. Có thể gọi như vậy a… chính là tiền thân của Judo, cơ mà bây giờ mọi người ai ai cũng đã quen gọi cậu ta bằng cái tên Pipo.

Chính là cái quả cầu cùng lúc bị gửi đến trái đất mỗi ngày cứ gọi Pipo liên hồi và bị Nobita bắt giam lỏng đó.

Nobita đã từng suy xét nhiều lần để phán đoán tình tiết câu chuyện đi theo con đường nào, là nguyên tác truyện tranh? Hay là bản anime đã qua sửa đổi nội dung cốt truyện?

Đối với một người xem anime thì đó hoàn toàn là không mấy liên quan, họ chỉ quan tâm anime kia chuyển thể kia là hay là dở, so sánh với manga gốc mà thôi.

Nhưng đối với Nobita thì đó là quyết định cực độ quan trọng.

Tại manga gốc thì Lilulu ban đầu hoàn toàn là lãnh khốc người máy, sẽ làm bất cứ thủ đoạn gì để đạt được mục đích, trong mắt Lilulu thì Judo cũng chỉ là công cụ.

Tại trong nguyên tác Lilulu sau khi biết Judo mất tích, nhưng có thể điều khiển Judo thân xác cái điều khiển tồn tại sẽ không ảnh hưởng đến công cuộc tạo căn cứ. Lilulu đã hoàn toàn không quan tâm Judô là chết là sống nữa mà toàn tâm toàn ý chuẩn bị cho quân đoàn robot xâm lăng địa cầu.

Nếu không phải là Shizuka quá nhân hậu, Nobita hào quang nhân vật chính quá chói lóa, thhì còn lâu mới khiến cho băng lãnh Lilulu cảm nhận được chút nào cảm tình.

Và dĩ nhiên nếu như là theo nguyên tác Manga thì hiện tại Nobita cực độ khó làm.

Nhưng cũng may, sau nhiều lần kiểm chứng Nobita xác định được kịch bản vẫn là dựa theo aniime sửa đổi.

Tại Anime thì Lilulu không hoàn toàn vô cảm, cô nàng cùng với Judo có mối liên hệ không thể tách rời. Cụ thể đó là một trong ba viên hạch tâm của Lilulu đang nằm trong Judo.

Hai người có nội tâm có thể câu thông cho dù cách nhâu xa đến đâu. Và theo nguyên bản kịch tình thì Lilulu có thể nhận ra tình yêu thương đồng cảm còn là nhờ một phần lớn của Judo.

Nói đúng ra theo kịch tình Anime thì người máy đầu tiên có tình cảm chính là Judo chứ không phải Lilulu, chỉ tiếc Judo lúc đó theo trên khoa học lẫn tâm linh học đều không còn thuộc người máy nữa rồi, nên công việc hi sinh thân mình cứu một chủng tộc cuối cùng cũng chỉ có Lilulu làm được.

………………………..

Xác định được hướng đi của truyện đối với Nobita có liên quan trọng đại, hắn thả Judo ra khỏi nơi giam lỏng, sử dụng “nồi chuyển hóa” của Doraemon để cố gắng như nguyên tác biến Judo thành sinh vật sống.

Bắt một Robot học yêu thương hơi khó, nhưng để một sinh vật sống sinh ra tình cảm lại không đến nỗi khó khăn.

Khác với nguyên tác Judo nghi ngờ cả nhóm Nobita, chỉ muốn lợi dụng nhóm Nobita để cứu Lilulu. Bây giờ theo mặt ngoài Nobita và Lilulu là hợp tác, Judo bởi vậy đã bớt đi đối với nhóm Nobita nhiều đề phòng.

Ít đề phòng Judo dễ dàng bị bài cảm tình của Nobita đánh đổ, sức tấn công của tình bạn, thứ ăn sẽ dễ dàng hâm nóng trái tim của bất kì ai.

Judo vốn dĩ chỉ là robot tại tầng dưới chót của vương quốc Mecatopia mà thôi, và còn là một vương quốc tràn đầy thực dụng phái và bạo lực phái.

Từ khi được tạo ra đến nay ngoại trừ đã cứu hắn Lilulu ra hắn chưa từng cảm nhận được cảm giác được nhận đồng, bởi thế sau khi quen thuộc với đám Jaian, Suneo, Shizuka, Mami các loại, Judo triệt để luân hãm.

Cảm xúc hạnh phúc của Judo, hay nói cách khác Pipo, đã lan tràn đến Lilulu khiến vốn dĩ trái tim sắt thép của cô nàng có dấu hiệu bị hòa tan.

………………………….

“Hitotsu me ha ai…”( một cái là tình yêu)

“Anata to watashi no hitotsu…”( anh/em và tôi là một)

….

Bỗng trong sân một giọng hát du dương vang lên. Không nói chứ quả thật là giọng hát ngọt ngào của Pipo vang lên thật sự rất cuốn hút.

Cả đám lẳng lặng nghe Pipo hát xong bài hát, đến cả Jaian cũng một mặt trầm mê.

Nghe hết bài hát, đang thả rông linh hồn Nobita bỗng nhiên hồi thần lại, một mặt tò mò hỏi vẫn đang nhận tràng pháp tay của mọi người Pipo.

“Quái! Cậu không phải nói bản thân tại Mecatopia cũng rất thích hát và được nhiều người khen sao? Nhưng rõ ràng lúc trước cậu chỉ là một quả cầu chỉ biết kêu Pipo đinh tai nhức óc thôi, lấy đâu ra hát hò?”

Nhắc đến vấn đề này, Judo bỗng tinh thần sa sút, quả thật quá khứ tại hành tinh Mecatopia thật là không đáng giá đi hồi ức a.

Cảm nhận được đến từ Pipo tâm trạng nặng nề, Lilulu mới mở miệng giải thích.

Thì ra bởi vì Pipo hát cho những Robot lao động nghe mà bị phá hủy đi bộ phận phát âm, lúc Lilulu cứu được Pipo cũng không thể sửa lại mà chỉ có thể giao tiếp bằng một loại giống như điện tín một loại đồ vật.

Tiếng pipo của Pipo chính là cách giao tiếp nguyên thủy nhất của người máy.

Nghe thấy vậy, cảm tình luôn là trực lai trực vãng Jaian và Suneo trực tiếp ôm Pipo khóc rống, dĩ nhiên là hai người sẽ mỗi người hưởng của Pipo một chân vào mặt.

Nhìn nháo lên tràn đầy vui vẻ và cảm động mọi người, Nobita hơi nhếch lên miệng phác hoạ ra một đường cong.

“Sự tình coi bộ cũng không quá bết bát đây…”

Ps: Tác đã trở lại và vẫn ăn hại như mọi khi.

Như đã nói, tác đi làm việc mỗi ngày đã mệt mỏi, lại áp lực nhiềuu bề, quả thực là khó mà thức đêm viết truyện cho ae được đều á.

Có ae bảo tác cái gì tác giả không có tâm. Tác nhận!

Đối với một con cá ướp muối lật mặt nào cũng mặn như tác thì trở thành một tác giả siêng năng ngày hai chương cái gì trừ phi thất nghiệp nằm nhà rảnh nhức cả trứng mới có thể á.

Cuối cùng! Cảm ơn ae đã ủng hộ!

Bạn có thể dùng phím mũi tên hoặc WASD để lùi/sang chương.