Sai Phi Dụ Tình

Chương 122: Liễu thành chủ




Sáng ngày hôm sau, khi Hoa Ngữ Nông tỉnh lại, bên gối đã không còn người.

Cô cử động thân mình, muốn rời giường, lại không nghĩ tới cả người đều chua xót khó chịu. Trong đầu lập tức hiện ra cảnh tượng triền miên tối hôm qua, gương mặt liền không khỏi đỏ bừng.

Nhìn ánh sáng rực rỡ ngoài cửa sổ, cô biết giờ đã không còn sớm. Giãy dụa cố gắng bước xuống, xoay người mặc quần áo xong, đi đến bên giường, cô bất ngờ vô tình nhìn thấy một vết máu đỏ tươi thoáng hiện ra trên ga giường vàng nhạt.

Đúng rồi, đêm qua, cuối cùng cô cũng từ một cô gái trở thành người phụ nữ, một người phụ nữ chân chính của Ninh Quân Hạo.

Xoay người đi vào phòng tắm rửa mặt một lúc, chờ cô thay quần áo tử tế bước ra khỏi đó xong, đã thấy bác Trương chẳng biết xuất hiện trong phòng từ lúc nào, đang giúp cô thay ga giường sạch sẽ.

Nhìn thấy Hoa Ngữ Nông bước ra khỏi phòng tắm, bà lập tức hỏi: “Cô chủ, nguyệt sự tháng này của cô có vấn đề sao? Tôi lập tức bảo người đem đến cho cô…”

“Không… Không phải…” Hoa Ngữ Nông biết bà muốn nói cái gì, vì thế lập tức mở miệng cắt đứt lời của bà: “Không phải nguyệt sự đến đâu…”

Bác Trương nghe vậy, vẻ mặt bỗng biến đổi, nhớ lại buổi sáng lúc Ninh Quân Hạo ra ngoài có dặn mình đừng tới phòng gọi Hoa Ngữ Nông dậy sớm, đợi cô chủ dậy rồi thì mới đến đó đổi ga giường mới, bây giờ bà liền hiểu rõ, thì ra hai người họ tối qua mới viên phòng.

Sau khi hiểu rõ ràng mọi chuyện đã xảy ra, bác Trương liền cuộn ga giường cũ để vào giỏ xách ở một bên, nói: “Hy vọng cô chủ sớm mang thai cậu chủ nhỏ, để phu nhân và lão gia sớm được ôm cháu.”

“Bác Trương, đừng trêu chọc cháu mà…” Hoa Ngữ Nông nghe thấy lời bác Trương nói xong, không khỏi đỏ bừng mặt, nhưng trong lòng lại khó nén cảm giác giác hạnh phúc đang trào dâng.

Hoa Đình Quốc Tế, trong phòng làm việc ở tầng chín mươi chín của tổng tài, bây giờ là lúc xế chiều, trước đây vào giờ này Ninh Quân Hạo vẫn còn đang bận rộn ký tên lên đủ loại giấy tờ.

Cửa phòng làm việc bị người từ bên ngoài nhẹ nhàng đẩy ra, thư ký Lý cầm ghi chép công việc đi vào, thấy Ninh Quân Hạo hình như đang chuẩn bị mặc áo khoác đi ra cửa, lập tức tiến lên một bước nói: “Tổng giám đốc, anh muốn đến chỗ hẹn với Trương tổng của tập đoàn Phúc Điền sao?”

“Giúp tôi hủy bỏ toàn bộ lịch trình chiều ngày hôm nay đi.” Nói xong, Ninh Quân Hạo mặc áo khoác vào, chuẩn bị rời đi.

Thư ký Lý vô cùng bất ngờ nhìn anh, giống như đang nhìn một người ngoài hành tinh vậy.

Trên thực tế, Ninh Quân Hạo trong ấn tượng của cô là một kẻ cuồng công việc không hơn không kém, cô thật sự không nghĩ ra trên thế giới này còn có chuyện gì quan trọng hơn công việc, khiến anh có thể vì nó mà bỏ hết mọi lịch trình đã được sắp xếp sẵn.

Ninh Quân Hạo vứt thư ký Lý đang trợn mắt há hốc mồm sang một bên, lập tức đi về phía cửa, chẳng qua đi được một đoạn, anh bỗng dừng bước xoay người nhìn cô ta: “Cô nói thử xem, đối với một người phụ nữ mà nói, bất ngờ lớn nhất mà một người đàn ông có thể cho cô ấy là cái gì?”

“Bất…Bất ngờ?” Đại não thư ký Lý lập tức dừng lại một chút, rất nhanh sau đó liền hiểu ra, vẻ mặt mập mờ cười nói: “Không biết cô gái mà tổng tài muốn gây bất ngờ là phu nhân hay là…”

“Thư ký Lý vẫn chưa có bạn trai sao?” Ninh Quân Hạo nhìn thấy vẻ mặt muốn trêu chọc mình của thư ký Lý, nhịn không được hỏi ngược lại.

“A…Không lẽ sếp muốn giới thiệu bạn trai cho tôi?” Thư ký Lý cười híp mắt nhìn Ninh Quân Hạo.

“Không, tôi chỉ muốn thu lại vấn đề mình vừa đặt ra với cô mà thôi. Một cô gái ngay cả bạn trai cũng không có, làm sao có thể hiểu được suy nghĩ của phụ nữ đã có chồng chứ.” Nói xong, Ninh Quân Hạo cười hớn hở đi ra khỏi văn phòng.

Vẻ mặt thư ký Lý kinh sợ nhìn theo bóng lưng Ninh Quân Hạo rời đi, cô cảm giác hôm nay mình nhất định đã hoa mắt rồi, tổng giám đốc lại có thể cười với mình, mặc dù là nụ cười khinh bỉ, nhưng đối với Ninh Quân Hạo trước giờ toàn mặt liệt mà nói, đây đã là một sự thay đổi rất lớn rồi.

Bạn có thể dùng phím mũi tên hoặc WASD để lùi/sang chương.