Sai Loạn Hồng Trần

Chương 10: Chuyện chưa kể - Kết cục




- Ông! Đê tiện...

- Ra là em mới chỉ vừa biết tôi đê tiện thôi sao?

Hắn càng lúc càng áp sát cô hơn, hơi thở nóng bỏng phả lên gáy Tư Duệ.

- Chuyện thân mật nhất cũng đã cùng làm qua rồi, em xem nếu như còn giữ khoảng cách với tôi như lúc trước có phải là không nên không?

Ánh mắt của cô toát nên vẻ bất bình, nhưng dường như không có lý do phản bác nên chỉ đành bất mãn mà trừng nhìn Lôi Dực.

- Tôi sẽ không sinh con với ông, tuyệt đối không.

- Sao em chắc chắn đến như vậy? Người nắm quyền quyết định là tôi cơ mà.

- Tôi và ông có cách biệt quá lớn, chúng ta không cùng một thế giới không cùng một quan điểm. Nếu như có sự ràng buộc sẽ chỉ khiến cho đôi bên khó xử mà thôi.

Người đàn ông này rốt cuộc đang toan tính gì? Để tồn tại được trong thế giới người ăn người này cô bắt buộc phải có suy nghĩ không được phép đơn thuần và lương thiện. Có phải bởi vì hắn quá nguy hiểm hay không, đứng ở vị trí quá cao quá lâu, vậy nên không chỉ cô mà bất kỳ ai cũng không thể nhìn thấu được hắn, sao lớp vỏ bọc đạo mạo đó là những suy tính đáng sợ gì nữa đây.

- Cách biệt quá lớn! Em đang nói về tuổi tác của chúng ta sao? Nói cũng phải, em chỉ đáng tuổi con gái tôi thôi đấy. Nhưng dù gì cũng đã nằm dưới thân tôi rồi, em nói xem nếu người nhà em, đặc biệt là người mẹ bệnh tật kia nếu biết em lên giường cùng với một người đàn ông đáng tuổi cha mình thì sẽ như thế nào?

Hắn hung ác nhìn chằm chằm cô, nghĩ đến việc cô gái này xem an nguy và danh dự của hắn không đáng một xu, hắn bỗng nhiên cảm thấy những cưng sủng thời gian qua đều là những việc làm nực cười nhất trên thế gian này.

- Tiếp xúc với cái giới này đã lâu, em còn không biết cái giá của diễn viên nếu muốn thăng tiến là gì à? Nữ minh tinh trở thành đồ chơi tình dục của những gã đàn ông có quyền có tiền, qua tay hết người này đến người khác để càng ngày càng lên cao.

Giọng nói của hắn vô cùng cao ngạo, giọng cười trầm thấp nhưng ẩn chứa sự nguy hiểm bức người.

Những chuyện ấy cô đều biết, để có được thân phận càng cao, đánh đổi càng nhiều. Sắc tàn hương phai cũng là lúc bị vùi dập không thương tiếc.

- Em nên biết, sự may mắn của mình từ đâu mà có, cho đến giờ chỉ phục vụ duy nhất một mình tôi. Nếu không phải bởi vì tôi để mắt đến em, không biết bây giờ em đang nằm dưới thân bao nhiêu thằng đàn ông rồi, còn chưa kể đến có kẻ còn già hơn tôi cả chục tuổi.

Hắn cúi đầu ngậm lấy đôi môi cô gái, luồn lưỡi vào khoang miệng như một sự tước đoạt. Cướp lấy tất cả mật ngọt và hơi thở của Tư Duệ, hai bàn tay không ngừng chà xát cơ thể cô. Hắn từng muốn nâng niu như là cô ép hắn thô bạo.

Bởi vì lâm vào tình trạng thiếu oxy như thế này, đầu óc cô trống rỗng. Phải, hắn nói đúng... Liệu có mấy ai giữ được mình trong sạch đến cuối cùng, cô gái tốt đẹp đến mức nào thì rơi vào cái hố sâu không lối thoát này cũng sẽ dần dần bị nuốt chửng.

Cô giữ mình trong sạch sẽ được bao lâu? Trong khi những nỗi lo sợ về vật chất cần thiết cho căn bệnh của mẹ mình đang ngày một kéo đến.

Tư Duệ bị hắn hôn cuồng nhiệt như vậy khiến cô đột ngột nhớ đến đêm hôm đó, bất kể thứ gì cũng bị hắn lấy đi. Nụ hôn đầu tiên của cô, sự trong sạch của cô. Nghĩ đến đây cô không khỏi cảm thấy vô cùng ủy khuất, cộng thêm sự khó thở khiến hai mắt Tư Duệ ửng lên màu đỏ lấp lánh như trực chờ bật khóc.

Lôi Dực cảm thấy cô gái trong lòng mất hết sức lực mới không thỏa mãn buông cô ra. Kéo theo một sợi chỉ bạc lấp lánh từ khóe môi cả hai. Nhỏ như vậy không có kinh nghiệm như vậy, chỉ sợ hắn sớm muộn cũng không kiềm chế được mà làm cô đến hư.

- Làm người phụ nữ của tôi em uất ức vậy sao?

Chẳng phải bình thường rất quật cường, như con nhím xù lông với hắn. Bây giờ hắn chỉ mới nặng lời một chút đã rơi nước mắt rồi.

Lôi Dực không phải chưa từng nhìn thấy phụ nữ xinh đẹp làm nũng với mình, hắn còn gặp nhiều nữa là đằng khác. Nhưng trước nay hắn đều chán ghét loại biểu hiện giả tạo đó.

Nhưng tại sao đối với cô gái này, khi nhìn thấy cô rơi nước mắt trong lòng hắn thật sự dâng lên tiếc thương ngứa ngáy. Đột nhiên lại muốn dỗ dành yêu thương cô.

- Em còn khóc nữa thì tôi sẽ nhốt em đến già, có nghe không hả?

Rốt cuộc có phải là tài năng diễn xuất của cô không? Gương mặt đẹp đẽ như thế này, nếu đối diện mà có thể kìm lòng được thì hắn không phải là đàn ông rồi.

- Tôi cũng giống như những người phụ nữ trước đây của ông. Bị ông chơi đến chán rồi cũng sẽ vứt bỏ, rồi cũng sẽ lần lượt qua tay những người đàn ông khác. Trở thành công cụ mua vui, kết cục cuối cùng cũng không thể tránh khỏi. Tôi còn có thể thanh cao gì chứ?

Cô cúi gằm mặt xuống, đây là lần đầu tiên Lôi Dực thấy cô bi quan như thế này.

- Em nói cái gì?

Máu huyết của hắn dường như dồn lên tận đỉnh đầu, hắn không rõ cảm giác này là thế nào. Nhưng đột nhiên chỉ cần nghĩ đến lời cô nói, cô sẽ để cho người đàn ông khác đặt dưới thân. Để kẻ đó giống như hắn lúc này nghe tiếng cô rên rỉ cầu xin tình mê ý loạn, nghĩ đến đây thôi Lôi Dực đã như muốn phát điên lên.

- Ai nói với em là tôi chơi chán em rồi sẽ đem em vứt cho thằng khác?

Người con gái này dường như hắn dính vào rồi không dứt ra được, bằng chứng là cả tuần qua đêm nào hắn cũng mộng xuân vì cô. Chuyện đáng xấu hổ với một kẻ đứng trên đỉnh cao chưa từng thiếu vắng đàn bà như vậy quả thực chỉ là nên một mình hắn biết.

- Vậy thì tôi có gì khác biệt sao?

Cô tránh đi ánh mắt như hai ngọn lửa nóng bỏng đang nhìn chăm chăm mình.

- Nếu tôi nói là khác biệt thì sẽ là khác biệt.

- Có phải những người phụ nữ trước đây đều được nghe những lời mật ngọt này từ ông? Nhưng đáng tiếc là " mật ngọt chết ruồi ". Tôi không muốn làm thiêu thân lao vào biển lửa.

Bàn tay đang siết lấy vòng eo cô tăng thêm lực đạo, Lôi Dực vùi đầu vào cổ cô tham luyến. Giọng nói thỏ thẻ nhưng chứa đựng sự áp bức không thể chống cự.

- Em không muốn giống như bọn họ thì mang thai con của tôi. Chỉ cần sinh cho tôi 1 đứa con, em sẽ không thể bị tôi vứt bỏ nữa.

Bạn có thể dùng phím mũi tên hoặc WASD để lùi/sang chương.