Sách Hướng Dẫn Dành Cho Hồ Ly Tinh Lạc Đường

Chương 100: ⋅ Em có biết anh đang đợi em (Đại kết cục)




Ma thú có một năng lực đó là có thể nhìn ra độ tuổi của nhân loại, khá hay vì ở đại lục này có một số cường giả cường đại dùng đan dược biến mình hóa trẻ đi để dễ hành động kiểu giả trư ăn thịt hổ. Nhưng chiêu đó với ma thú hoàn toàn phản tác dụng, chúng có thể biết tuổi của nhân loại dù ngươi có dùng đan dược lợi hại đến đau cũng không giấu được nhờ vậy có một vài trường hợp ma thú đã tránh thoát bị giết. Vì cường giả hóa thành trẻ ra làm ma thú có thể chủ quan không cảnh giác lắm nhưng nhân loại lại không hề hay biết ma thú có thể nhìn ra được tuổi thật. Có người sống tới mấy trăm năm tất nhiên thực lực không tồi đương nhiên chúng phải chạy trốn khi nhìn thấy dù bề ngoài có là một đứa trẻ 13, 14 tuổi.

Con người cũng có cách biết tuổi người khác chính là ma hạch kiểm tra độ tuổi, nó giống y như năng lực của ma thú vậy nhưng ma hạch rất đắt tiền chỉ có những gia tộc lớn mới có, họ cũng dùng để chuẩn đoán để tránh đụng độ cường giả khi họ cải lão hoàn đồng.

Lúc này bốn ma thú có hơi hoang mang, phía trước bọn họ là hài tử!! chúng nhìn ra chỉ mới có 5 tuổi không hề dùng dược hay cải trang mà thật sự là một tiểu hài tử. Nhưng cũng không dám lơ là, chúng đang thăm dò Phong Vũ tuy không sợ nhân loại nhưng ngại đụng một loại người sinh ra trong nhân loại Triệu Hồi Sư!!

Đụng phải Triệu hồi sư cường đại, ma thú căn bản không thể chạy,bị khế ước trở thành công cụ sai bảo đối với ma thú là vô cùng nhục nhã! Không biết có bao nhiêu ma thú làm thủ hạ của Triệu hồi sư, ma thú bị khế ước sẽ bị các mu thú khác nhạo báng kinh thường vì chúng phải quy phục con người nhỏ bé.

Bốn ma thú sỡ dĩ chưa hành động là vì hoài nghi Phong Vũ có phải Triệu hồi sư không, con người tiến vào Mê Vụ Lâm Sâm đều ôm ý niệm giống nhau- giết ma thú!! Nhưng chúng chạy thẳng vào đây lại không ngửi thấy mùi máu, đủ hiểu tiểu hài tử này vào đây không phải giết chóc, vậy không phải triệu hồi sư là gì?

Sống lâu ở Đông đại lục, Mê Vụ Lâm Sâm ma thú ở đây có thể nói là may mắn nhất, Đông đại lục rất ít Triệu Hồi Sư cho nên các ma thú không cần quá lo lắng, dù hiện tại trên đại lục này có hai Triệu hồi sư nhưng họ cũng không dám mạo hiểm tiến sâu vào trong, không dám manh động nên ma thú ở đây khá thoải mái.

Nhưng Phong Vũ dám tiến sâu vào trong đây khiến bọn chúng đang thong thả bỗng căng thẳng, tuy Triệu hồi sư ở đông đại lục dù không dám manh động nhưng cũng đạ từng xông vào đây và xém mất mạng nên không còn quay lại nữa cũng là cách đây hơn 10 năm trước.

Nếu xuất hiện thêm triệu hồi sư chắc chắn sẽ xuất hiện ở Mê Vụ Lâm Sâm, ma thú ở đây vô cùng có sức hấp dẫn với Triệu hồi sư. Bốn ma thú không ngừng quan sát Phong Vũ, có phải Triệu hồi sư hay không? nếu đúng có nên đấu không?

Phong Lang ngũ cấp cao nhất, hỏa nguyên tố tràn ngập cả cơ thể, trảo vuốt sắc nhọn tản ra từng luồn nhiệt, đôi mắt đỏ lóe ngờ vực khó hiểu.

Bốn ma thú vẫn hoài nghi, tiểu oa nhi trước mắt không có dao động tinh thần lực, Triệu hồi sư nhiều hay ít đều dao động nhưng hài tử này lại không thấy gì? dù vậy chúng vẫn không yên lòng, một đứa bé 5 tuổi lại đi vào được tới đây còn một mình, dù là Triệu hồi sư trước đây cũng dẫn theo cả một binh đoàn còn nàng chỉ có bản thân. Chúng cảm thấy nàng rất nguy hiểm, 5 tuổi chỉ mới 5 tuổi a ~ quái thai sao?

Trực giác của chúng quả không sai, năng lực điều khiển nguyên tố của Phong Vũ đã đạt đến hoàn mỹ, nếu nàng muốn có thể thoải mái khế ước bọn chúng ngay cả cơ hội phản kháng cũng không có. Phong Vũ đã muốn giấu tinh thần lực thì ma thú có mạnh đến đâu cũng không biết được.

Bốn ma thú trong lòng bồn chồn, chúng muốn bỏ chạy, tiểu hài tử này rất quỷ dị khiến chúng có chút sợ hãi. Nhưng nghĩ đến hậu quả chúng để nàng vào trung bộ!

Cho dù nàng là Triệu hồi sư thì sao, 5 tuổi này nắm giữ mấy phần nguyên tố lực! làm sao có thể là đối thủ của ba đứa nó, giết nàng có thể bớt đi một Triệu hồi sư, chúng chính là lập đại công. Nếu không phải càng không có uy hiếp, chiến sĩ-ma pháp sư căn bản chúng không ngại huống chi lần này tận bốn ma thú ngũ cấp!! cho dù trước mắt là một tên thất cấp cũng phải nghĩ cách bỏ chạy chứ đừng nói đến một hài tử mới 5 tuổi.

Trong lòng đã quyết định, khí thế đột nhiên tăng vọt chuẩn bị hành động! Phong Vũ thấy vậy cũng chẳng sợ hãi mà ngày một hưng phấn "4 con rất kích thích" nở nụ cười tươi nhìn bốn con ma thú đang tràn đầy khí thế phía trước. Lúc này dung nhan tuyệt mỹ của Phong Vũ càng thêm diễm lệ, nhìn nàng siêu cấp đáng yêu như tiểu tiên chốn hồng trần, khuôn mặt non nớt xinh đẹp nhưng ánh mắt sắt bén giảo hoạt.

"Lâu rồi chưa kiếm được đối thủ, vừa lúc có các ngươi tuy chỉ ngũ cấp đành vậy dùng để kiểm tra năng lực của ta cũng tạm!!"

"Rống-!!!" một tiếng nổi giận vang vọng, tất cả ma thú cấp thấp hơn run rẩy trong tổ, dù tiếng rống giận dữ truyền đến từ rất xa nhưng cũng khiến chúng sợ hãi, bên ngoài Mê Vụ Lâm Sâm lúc này gần như không thấy một ma thú, toàn bộ đều ẩn nấp.

Lúc này ngay giữa ranh giới của bên ngoài và trung bộ, bốn ma thú đã bắt đầu công kích, Phong Lang ngũ cấp cao nhất giữa đôi mắt tím bén nhọt là đồng tử đen có vẻ tà mị, gầm lên giận dữ rồi thân mình sắc lửa đỏ bí mật mang theo sóng nhiệt mạnh mẽ đánh tới Phong Vũ!

Phong Vũ cười nhạt, cơ bắp và tế bào trong cơ thể mỏng manh bỗng tăng trưởng, lực lượng và phòng ngự phát huy đến cực điểm, nhìn móng vuốt sắc nhọn lao đến. Phong Vũ nhẹ nhàng không chớp mắt Phong Lang đánh xuống, trong tay nàng đột nhiên xuất hiện một con dao nhỏ bén nhọt mang theo sức mạnh chiến sĩ thất cấp đâm mạnh vào sườn Phong Lang!! Đây là kết quả nàng luyện tập với hàng chục con ma thú cấp thấp 3 tháng qua, hôm qua khi khế ước với Lôi Chấn từ ma pháp cấp 3 lên cấp 6 thì chiến sĩ cấp 5 cũng tăng lên cấp 7 nên hôm nay Phong Vũ thử sức mạnh của chiến sĩ cấp 7 nhu thế nào.

"Grào!!" một tiếng kêu lên đau đớn, ánh sáng đỏ bị Phong Vũ đánh bay đập mạnh vào thân cây "Rắc!!" khi Phong Lang rơi xuống cái cây bị nó va vào cũng gãy làm đôi.

Phong Lang té xuống đau đớn, ánh mắt lộ vẻ kinh hãi rồi tắt thở nằm bất động trên đất. Ba ma thú còn lại nhìn cảnh trước mắt thì há hốc mồm. Phong Lang có thực lực mạnh nhất trong chúng là ngũ cấp cao nhất! Nhưng....bị một tiểu hài tử 5 tuổi một dao giết chết, người này là chiến sĩ, nhưng chiến sĩ sao có thể có lực khủng bố như thế!

Thân thể ma thú mạnh hơn con người nhiều, không phải vì nguyên tố lực quanh mình để phòng vệ mà thân thể của chúng cũng rất cường tráng. Khi nảy Phong Vũ phóng con dao nhỏ ngay tim Phong Lang rồi mới vung quyền đấm mạnh vào sườn nó, dù sao lúc trước nàng cũng là sát thủ số 1 nên sử dụng ám khí vô cùng hoàn mỹ nay còn kèm theo phong nguyên tố, con dao nhỏ đó lao đến tốc độ đó Phong Lang căn bản không phát hiện nhưng Phong Vũ biết nếu chỉ đâm ngay tim nó cũng chỉ bị thương nặng nên nàng đã vung quyền đấm mạnh vào thân đó khiến nó tắt thở ngay. Không nói đến ám khí dao đó chỉ nói quyền vừa rồi nếu nàng đánh vào con người chỉ sợ người đó chỉ còn vụn thịt.

Ba con ma thú liếc nhìn nhau, không biết nên khóc hay nên cười, tiểu oa nhi này mấy tuổi? chỉ có 5 tuổi, chiến sĩ cao cấp? Ngay cả ma thú chúng nó cũng không có biến thái như thế huống chi là nhân loại nhỏ bé!

Tiểu hài tử này nhất định có bí pháp có thể trong thời gian ngắn tăng thực lực, nhất định vậy! Ba ma thú vốn muốn nhìn Phong Lang thu thập tiểu hài tử này, không ngờ Phong Lang lại bị oa nhi một quyền giết chết. Ba ma thú không khỏi có chút buồn bực, Phong Vũ càng ngày càng kích động quả là sức mạnh chiến sĩ cấp 7 có khác không ngờ mạnh như vậy, nhưng lại không biết trong người mình có một nguồn sức mạnh đem từng chút len lỏi cải tạo cơ thể nếu bây giờ Phong Vũ đấu với một chiến sĩ cấp 9 chưa chắc thua, dù hiện tại thực lực là chiến sĩ cấp 7 nhưng thân thể lúc này đã không còn giống người nữa mà là sức của một ma thú!!

Thấy ba ma thú không lùi mà tiến tới, Phong Vũ càng hưng phấn nếu giết gà dọa khỉ vô dụng thì đấu một trận thật đã vậy. Vừa rồi nàng đã dùng hết sức cho quyền vừa rồi, đành phải dùng ma pháp thôi, từ lúc luyện tập Phong Vũ chưa dùng ma pháp chiến đấu bao giờ vì nàng muốn tăng sức mạnh nên chỉ dùng dao.

Phong Vũ mỉm cười, nhẹ nhàng vung tay hỏa nguyên tố vàng kim hóa thành ngọn lửa trong tay, ma thú vừa thấy mắt đột nhiên trừng lớn, ma,ma pháp sư!

Trong ba ma thú, chỉ có Điện Báo là phong nguyên tố, Hỏa Vân sói và Tử Lang sói đều hỏa nguyên tố nên hiểu được ngọn lửa trong tay Phong Vũ, hai ma thú rất nhanh xoay người đổi hướng trước ánh mắt mơ hồ của Điện Báo nhưng làm sao Phong Vũ làm sao bỏ qua cho chúng nó!

Ngọn lửa dần dần quấn chặt hai ma thú rồi chúng bắt đầu cảm thấy đau đớn và ngửi thấy mùi cháy khét từ bộ lông của chúng. Hỏa nguyên tố trong tay bay lên biến thành một đầu thú thật lớn, hỏa mục đột nhiên mở, đôi mắt vàng tràn ngập sát khí! Hai ma thú muốn chạy trốn nhưng đã không kịp, đầu thú hỏa diễm mở miệng rộng liền nuốt cả Hỏa Vân sói và Tử Lang sói, chúng ngay cả gầm rú cũng không có liền biến thành đống tro tàn, chỉ còn hai ma thạch đỏ rơi xuống.

Phong Vũ nâng mắt lạnh lẽo nhìn Điện Báo đang hoàn toàn hóa đá, thấy nàng nhìn đến lập tức cong đuôi chạy, điên cuồng trốn đi! Điện Báo run rẩy, sớm biết không nên đến, bên trong trung bộ còn nhiều ma thú lợi hại, tiểu hài tử này vào chưa chắc có mạng ra ngoài, mà đó căn bản không phải tiểu oa nhi, là là quái thai không giống con người.

Điện Báo càng nghĩ càng hoảng liều mạng chạy, nháy mắt đã không thấy bóng dáng nó cảm thấy thật may khi không công kích tiểu quái vật kia. Phong Vũ thấy không khỏi bật cười đánh không lại bỏ chạy,coi như thông minh, cuối người nhặt hai ma thạch lại đến bên thi thể Phong Lang nằm bất động trên đất cạy ma thạch ra rồi vất thi thể vào không gian, Phong Vũ nghĩ thịt ngũ cấp chắc sẽ rất ngon, còn 3 ma thạch hỏa hệ ngũ cấp hẳn là có thể bán với giá tốt.

Quăng ma thạch vào không gian, Phong Vũ tiêu sái bước vào bên trong, phút chốc đã tiến vào trung bộ tinh thần lực phát ra, cảm nhận rõ ràng khác biệt của khu vực trung bộ. Ma thú ngũ cấp ngoài kia chỉ là cọng rơm dưới cảm ứng của tinh thần lực Phong Vũ biết ở đây thấp nhất là ngũ cấp, hơn nữa số lượng không nhiều có mấy cái lục cấp, còn lại không cảm ứng được.

Bạn có thể dùng phím mũi tên hoặc WASD để lùi/sang chương.