Sắc Quỷ

Chương 1: Nam đại ca! em sắp kết hôn rồi!




Vũ tiên sinh nhìn chằm chằm vào dụng cụ thủy tinh kia, dùng sức chộp lấy, nó "Phanh" một tiếng bạo liệt ra ra, giọt huyết dịch màu đỏ bên trong bị hắn chộp vào tay, hắn vậy mà ngẩng đầu lên, nuốt vào trong miệng. Về sau còn liếm lấy môi dưới, rồi mới lên tiếng:

- Sư phó hắn là người mà ta cũng không muốn chọc vào, Phong Tử Kiệt, ngươi đã nghe qua chưa?

- Cái gì? Là đồ biến thái cuồng kia sao? Hắn không phải đã chết sao?

Trong thanh âm Trầm Phong mang theo vẻ khiếp sợ, có chút trách cứ hỏi:

- Nếu là đồ đệ của v, ngươi vì sao lại mang đến chỗ ta! Hiện giờ xảy ra chuyện, nếu tên biến thái kia tìm tới cửa thì phải làm sao đây?

Ô Lôi đứng ở bên dưới cau mày lại, Phong Tử Kiệt này vì sao hắn chưa từng nghe qua, cũng không biết là thần thánh phương nào, thậm chí ngay cả đoàn trưởng đại nhân và Vũ tiên sinh cũng phải kiêng kị.

Vũ tiên sinh quái dị nở nụ cười vài tiếng, nói:

- Ta nhìn trúng Thái Cổ Thiên Mục kia, muốn đánh thì đánh thôi. Giọt huyết dịch vừa rồi quả thật là máu huyết trong Thái Cổ Thiên Mục, hương vị vị rất ngon ah. Khặc khặ-x-xxxxx!

- Hừ!

Trầm Phong trùng trùng điệp điệp hừ một tiếng, bất mãn nói:

- Thái Cổ Thiên Mục chính là trọng bảo, nếu bị người đọat, Phong Tử Kiệt kia sẽ bỏ qua ngươi sao? Tuy rằng ta biết rõ ngươi không sợ hắn, nhưng ngươi cũng không muốn có một phiền toái lớn mỗi ngày cứ đuổi theo sau lưng chứ?

Vũ tiên sinh mỉm cười nói:

- Trầm Phong, ngươi sai rồi. Cố Nguyệt Sinh chẳng qua chỉ là vật thí nghiệm của tên biến thái kia thôi. Ngươi cho rằng hắn sẽ tùy tiện ban bảo vật như thế cho một đệ tử sao? Tính nết người nọ ta cực kỳ hiểu rõ. Thái Cổ Thiên Mục nhất tộc chính là bộ lạc ở chung, hắn nhất định là đã tìm được một huyệt Thái Cổ Thiên Mục, lấy được số lượng Thiên Mục nhất định, bởi vậy mới bỏ được ban cho một đồ đệ làm thí nghiệm. Hắn tuyệt sẽ không vì một vật thí nghiệm mà gây khó dễ ta đâu.

Trầm Phong nói:

- Đã như vậy, vậy phiền toái ngươi nói đến cùng là gì?

Vũ tiên sinh sắc mặt lập tức âm lãnh, ở trong đêm tối lộ ra vô cùng dữ tợn, hung hăng nói:

- Người truyền tin kia cũng đã biết rõ thân phận Cố Nguyệt Sinh, nói nếu không phối hợp với hắn thì hắn sẽ giao Cố Nguyệt Sinh cho Hóa Thần Hải, nếu vậy thì Phong Tử Kiệt nhất định sẽ nổi giận, đến lúc đó khẳng định sẽ dốc sức liều mạng với chúng ta.

Trầm Phong nộ khí dâng lên, trầm giọng nói:

- Phối hợp bọn hắn? Bọn hắn muốn làm gì?

Trên mặt Vũ tiên sinh cũng lộ vẻ quái dị, nói:

- Trong truyền tin nói, bọn hắn muốn làm chút chuyện ở thành tây, bảo chúng ta thành thật một chút, không nên gây phiền toái cho bọn hắn.

Ô Lôi trong nội tâm cả kinh, vội vàng nói:

- Không lâu trước ở thành tây truyền đến tin tức, nói dong binh đoàn Thái Điểu có một đại đội trưởng đội thứ tám tân nhậm, hết sức trẻ tuổi, thực lực thần bí khó lường. Vừa mới bắt lấy Triệu Vũ của dong binh đoàn Bạo Vũ, nói ba ngày sau muốn tổ chức đại hội anh hùng. Có phải là có quan hệ đến chuyện này không?

Vũ tiên sinh nhíu mày lại, thì thào lẩm bẩm:

- Đại đội trưởng..., thực lực thần bí khó lường..., sẽ không phải là người này bắt Cố Nguyệt Sinh đấy chứ?

Trầm Phong nói:

- Ba ngày sau sao? Ngươi lập tức đi nghe ngóng thân phận và tin tức về người này, không thể bỏ qua bất cứ manh mối nào! Còn có, nếu bọn hắn đã biết có Vũ tiên sinh rồi, vậy thì cứ để Chu Tường kia trở về đi.

- Vâng!

Ô Lôi vội vàng đáp, khom người lui ra.

- Vũ tiên sinh, bọn hắn đây là muốn làm cái gì? Từ sau khi Hác Liên Thiểu Hoàng mất tích, dong binh đoàn Thái Điểu làm việc gần đây cực kỳ ít xuất hiện, không chỉ ở thành tây, coi như là địa bàn và sinh ý ở thành bắc cũng đều bỏ đi không ít, cũng không thấy muốn thu về. Sao giờ lại đột nhiên cao điệu? Chẳng lẽ...

Trầm Phong trong nội tâm chấn động, nghĩ đến một ý niệm không tốt, sợ hãi nói:

- Chẳng lẽ Hác Liên Thiểu Hoàng đã đột phá đến Vũ Đế, trở về rồi sao?!

Vũ tiên sinh nói:

- Đừng vội bối rối. Dùng tình huống chúng ta hiện giờ, cho dù Hác Liên Thiểu Hoàng thật sự đã đột phá đến Vũ Đế cũng không cần sợ. Huống chi xác suất loại tình huống này cực kỳ bé nhỏ, những người kia phái ra một chút tin tức cũng không truyền về. Ngươi cho rằng Cửu Thiên ý cảnh dễ phá như vậy sao? Ta đoán là đại đội trưởng tân nhiệm kia muốn làm ra chút chuyện, vững chắc vị trí của mình mà thôi.

Trầm Phong lúc này mới bình tĩnh lại, nói:

- Hi vọng như thế. Tiên sinh, vật kia của ngươi khi nào mới chuẩn bị tốt?

Vũ tiên sinh khẽ nói:

- Vốn cho rằng lần này bắt Hải Lâm không có chút sơ hở, hiện giờ xem ra rất không có khả năng rồi. Ta định tự mình đi Yêu Nguyên một chuyến, tìm Phá Hồn Liệt Hình Mô kia.

- Phá Hồn Liệt Hình Mô?

Trầm Phong cả kinh nói:

- Đây chính là yêu thú tiếp cận Cửu Thiên Vũ Đế cảnh a!

Vũ tiên sinh hừ lạnh nói:

- Cửu Thiên Vũ Đế cảnh thì như thế nào? Chẳng lẽ ngươi đã quên thân phận của ta sao?

Trầm Phong lúc này mới nhẹ nhàng thở ra, trên mặt lộ ra vẻ mừng rỡ, thân thể khôi ngô đựng dậy khỏi Vương Tọa, vậy mà chậm rãi bái Vũ tiên sinh, kích động nói:

- Đa tạ tiên sinh thành toàn, đại ân không dám quên!

Vũ tiên sinh không kiên nhẫn phất phất tay nói:

- Không cần cám ơn ta, ta chẳng qua chỉ có chút giao tình với phụ thân ngươi thôi. Giúp ngươi cũng là điều nên làm, huống hồ đây cũng là vì chính mình.

Hắn nói xong, đột nhiên trong nội tâm khẽ động, trên mặt lộ ra vẻ khiếp sợ, nhìn về phía thành tây, tựa hồ các kiến trúc đều không thể che chắn ánh mắt của hắn, hắn có thể dễ dàng nhìn xuyên qua tầng tầng không gian.

- Đây là..., Chính Dương chi khí thật mạnh, hào quang kia...

Vũ tiên sinh sắc mặt cơ hồ vặn vẹo, lộ ra vẻ khiếp sợ khó có thể tin, rất là thất thố sợ hãi rống nói:

- Dị tượng Thần Thể! Dị tượng Thần Thể của Cửu Dương chi thân!

Trầm Phong cũng toàn thân đại chấn, sợ hãi nói:

- Cửu Dương Thần Thể? Tiên sinh sẽ không nhìn lầm đấy chứ?

Thân thể Vũ tiên sinh trong áo bào đen cũng run run, tựa hồ khó có thể tĩnh tâm, hắn cắn răng nói:

- Tuyệt sẽ không sai! Năm đó giết liền ba Nhâm chi Vương tộc ta, khốn tộc ta dưới Ngũ Hà Sơn, gần ngàn năm không cách nào thoát khốn, đúng là cung chủ đời thứ 19 của Thần Tiêu Cung, Cổ Thanh Thanh kia cũng có được Cửu Dương chân thân! Trong tộc ta đối với loại Thần Thể này có miêu tả cực kỳ rõ ràng.

Trên mặt hắn hiện lên hào quang màu đen, trong ánh mắt tuôn ra lệ khí mãnh liệt, ngưng giọng:

- Không thể tưởng được ngàn năm sau, loại Thần Thể này lần nữa xuất thế! Chẳng lẽ tộc ta thật sự không cách nào quật khởi sao?

Sắc mặt Trầm Phong cũng không dễ xem, trầm giọng nói:

- Phương hướng khí tức kia là từ chỗ đội thứ tám dong binh đoàn Thái Điểu, chẳng lẽ là tên đội trưởng tân nhậm kia?

Vũ tiên sinh nói:

- Nếu là nam tử còn may, sẽ không cách nào tu luyện Cửu Dương chân pháp của Thần Tiêu Cung. Nhưng nếu là nữ tử thì...

Bạn có thể dùng phím mũi tên hoặc WASD để lùi/sang chương.