Sắc Nữ Kỳ Tài (Có Nên Đa Phu?!)

Chương 44: Một đôi?




Mặc dù đang ở trong cổ mộ một mảnh hắc ám đủ dọa xà, nhưng vừa mới trải qua đe dọa bị xương cốt cùng đầu người rượt đuổi, Ngân Tiểu Tiểu cảm thấy cho dù là hắc ám cũng không có đáng sợ như vậy .

Ngân Tiểu Tiểu đứng ở tại chỗ thở hổn hển mới cảm thấy được dễ chịu một chút, ở trong lòng âm thầm thề đợi lúc đi ra ngoài nhất định phải tăng cường rèn luyện thời thời khắc khắc đi theo Hắc Thán, thở dốc trong chốc lát Ngân Tiểu Tiểu mới thật cẩn thận quan sát bốn phía, cho nên nói thân là một con rắn nhìn ban đêm mạnh hơn con người nhiều.

Như vậy vừa nhìn, Ngân Tiểu Tiểu mới phát hiện mình bây giờ ở trong một không gian rất nhỏ, nhưng lại không bằng phẳng, giống như là, giống như là một cái ống dẫn, hơn nữa còn dốc lên, mình bây giờ đang ở đáy ống dẫn, muốn theo ống dẫn đi ra ngoài chỉ có một con đường, thì phải là hướng lên trên.

Ngân Tiểu Tiểu chỉ do dự một giây đồng hồ mà bắt đầu hướng lên trên đi, bây giờ chỉ có một con đường này không phải sao? Huống chi mình tuyệt không hi vọng tiếp tục trở lại nơi mới nãy! So sánh thì chọn một con đường không biết dẫn tới đâu vẫn tốt hơn.

Ngân Tiểu Tiểu cũng không biết mình bò bao lâu nhưng khi thấy phía trước truyền đến ánh sáng thì Ngân Tiểu Tiểu không thể nghi ngờ là thấy được hi vọng, liền chạy ra khỏi nơi tương tự ống dẫn này, nghênh đón ánh sáng tới, nhìn kỹ, đây không phải là con đường thứ hai vừa mới vào mộ sao, hơn nữa còn ở điểm cuối, Ngân Tiểu Tiểu tiếp tục tìm, cơ quan vừa rồi mình rơi xuống đã khôi phục lại, một chút cũng nhìn không ra là nơi đáng sợ kia.

Đợi cho Ngân Tiểu Tiểu quan sát xong tiếp tục quay đầu lại, phát hiện nơi mình vừa mới ra tới quả nhiên lại không thấy, Ngân Tiểu Tiểu run rẩy khóe miệng một chút, rốt cuộc là ai đùa giỡn mình a uy!

Quên đi, Ngân Tiểu Tiểu rất lạc quan an ủi mình, ít nhất lổ nhỏ kia luôn xuất hiện cứu mình là sự thật, mình không cần truy cứu chuyện này, bây giờ quan trọng nhất vẫn là hy vọng có thể tìm được phương pháp đi ra ngoài, cũng không biết mình ở chỗ này đã bao lâu, có chút đói bụng rồi.

Ngân Tiểu Tiểu Nhất vừa nghĩ chờ đi ra ngoài để Hắc Thán bắt đồ ăn ngon cho mình vừa quan sát có đường vào mộ không. Giống điểm cuối con đường vào mộ thứ nhất, cuối đường vào mộ thứ hai cũng có ba cánh cửa, chính giữa có một cánh cửa, mà hai cánh cửa bên cạnh lại là một cánh cửa trái một cánh cửa phải, Ngân Tiểu Tiểu đợi nửa ngày lổ nhỏ cũng không xuất hiện, Í? Chẳng lẽ lúc này là muốn mình tùy tiện chọn một cánh cửa sao?

Chủ mộ thất thông thường sẽ ở giữa, nói cách khác nếu muốn tới huyệt chủ mộ thất, lựa chọn cánh cửa ở giữa mới chính xác, cho dù mở cửa chưa chắc đã trực tiếp đi vào chủ mộ thất, nhưng đi một đoạn chỉ sợ cũng phải đến, nhưng Ngân Tiểu Tiểu rất bài xích chủ mộ thất, mặc dù trong mộ thất thứ đáng giá nhất nhất định là ở trong mộ chủ, nhưng Ngân Tiểu Tiểu bây giờ thân là một con rắn, lấy được bảo bối đáng giá cũng không hữu dụng! Sợ cũng chỉ có thể xem cho đã nghiện thôi, hơn nữa, xác chết của mộ chủ cũng nhất định ở trong chủ mộ thất, mình cũng không cần… đi nhìn một người chết đi! Mặc dù vừa mới gặp được nhiều đầu người hài cốt như vậy, nhưng nếu có thể bớt thấy một cái vẫn hơn, mình vẫn nên làm một con rắn ở vui vui vẻ vẻ đi! Hơn nữa Ngân Tiểu Tiểu cảm thấy, cái lổ nhỏ thường thường xuất hiện không khéo là muốn mình đi tới chủ mộ thất, Ngân Tiểu Tiểu cảm giác chủ mộ thất không có gì chuyện tốt, hiện giờ lổ nhỏ không xuất hiện, Ngân Tiểu Tiểu còn ước gì được như vậy, có thể chậm trong chốc lát vẫn là trong chốc lát!

Cho nên bỏ cửa đá chính giữa, Ngân Tiểu Tiểu tùy ý lựa chọn bắt đầu tìm kiếm lối vào cửa bên trái, kết quả không ngờ là giống phương pháp mở cửa đá bên dưới, Ngân Tiểu Tiểu lại một lần nữa vận lực ấn xuống cục đá nổi lên.

Lúc này Ngân Tiểu Tiểu học khôn, không khẩn cấp đi vào, trước tiên vói đầu vào nhìn xem bên trong có cái gì, phát hiện bên trong không có nguy hiểm, Ngân Tiểu Tiểu mới đi hết cả thân mình vào, cửa đá lại một lần nữa đóng chặt.

Mộ thất bây giờ Ngân Tiểu Tiểu đang đứng, mới là mộ thất trong tưởng tượng của Ngân Tiểu Tiểu. Ngân Tiểu Tiểu lúc còn làm người có xem mộ thất ở trong TV, bên trong đầy xe ngựa binh sĩ, cụ thể gọi là cái gì nhỉ, có vẻ như gọi là xe ngựa hố chẳng hạn? Ngân Tiểu Tiểu cũng không quá để ý vì đã bị mộ thất này hấp dẫn toàn bộ ánh mắt.

Xe ngựa binh sĩ trong mộ thất toàn bộ làm bằng đồng đen, không biết cổ nhân bảo tồn những thứ này như thế nào, những thứ đó vẫn còn duy trì nhan sắc màu đồng đen cả thân mình, mà không phải cái loại khi khai quật lên liền phủ kín màu xanh đồng. Cầm đầu là một chiếc xe ngựa đồng đen do mười hai con ngựa đồng kéo, có một người ngồi ở trên cầm roi ngựa trong tay giống như đang đánh xe, nhưng trên xe lại không có ai. Sau xe ngựa là ba hàng đồng nhân cưỡi ngựa đồng, biểu cảm của mỗi người đều nghiêm túc, thậm chí có một cổ khí xơ xác tiêu điều đập vào mặt Ngân Tiểu Tiểu, Ngân Tiểu Tiểu nghĩ trong lòng những người này hẳn là người có quan chức đi, bằng không sao có thể cưỡi ngựa, cái gì? Ngươi nói – ai nói người cưỡi ngựa phải có quan chức ? Này, phía sau những người cưỡi ngựa này không phải còn có binh lính cầm trong tay trường thương sao! Thật ra ở phía sau ba hàng đồng nhân cưỡi ngựa đồng còn có không biết bao nhiêu người cầm trường thương sắp xếp đứng ở phía sau.

Đây chẳng lẽ là ngự giá thân chinh? Ngân Tiểu Tiểu dùng cái đuôi sờ sờ cằm của mình, Ngân Tiểu Tiểu nhớ rõ ở cổ đại, ngồi có bao nhiêu người ngựa kéo xe cũng phân chia theo cấp bậc, đương nhiên là quan chức càng cao khì ngựa kéo xe càng nhiều, nhưng cụ thể Ngân Tiểu Tiểu không rõ lắm, nhưng mười hai con thật là nhiều, Ngân Tiểu Tiểu không thể không hoài nghi người ngồi ở trên xe ngựa hẳn là hoàng đế, ừm, cũng là chỗ ngồi của mộ chủ lăng mộ này.

Nói tới đây, Ngân Tiểu Tiểu nhớ trong mộ còn không có gặp qua kim loại khác, cả đầu mũi tên cũng làm từ đồng đen, tiếp tục kết hợp với thân phận mộ chủ một chút, không có sản phẩm bằng kim loại khác có thể nói rõ xã hội lúc đó trừ đồng đen thì không có kim loại khác nữa, nói như vậy mộ chủ hẳn sinh hoạt ở thời đồng đen, nhưng Trung Quốc cổ đại sau thời Hạ Thương Chu, hình như thời xuân thu chiến quốc đã bắt đầu dùng kim loại khác, chính xác mà nói là sau thời Tây Chu, mà xưng hô hoàng đế bắt đầu từ thời Tần Thủy Hoàng, phía trước “Hoàng đế” đều tự xưng là mỗ mỗ Vương gì đó, nói như vậy trước đó gọi mộ chủ là hoàng thượng thì không đúng, hẳn nên xưng là Vương mới đúng! [Đầm: Đoạn này các bạn đọc biết vầy thôi chứ giờ mà đi đào móc rõ các thời kỳ Thương Chu Tây Chu thì không biết đến khi nào mới xong @@]

… Này này! Ngân Tiểu Tiểu! Bây giờ không phải nên phí thời gian vào việc nên gọi là Vương hay là hoàng đế! Bây giờ mục đích chính của ngươi là rời khỏi tòa mộ cổ này được không! Hơn nữa, ngươi có thể đừng nói như đúng thế rồi a uy! Ngươi không biết thế giới ngươi đang ở đây có phải là thế giới ngươi từng biết – có Hạ Thương Chu có Tần Thủy Hoàng được chứ! Cho nên xin hãy xem nhẹ Ngân Tiểu Tiểu đang đi nhầm đề…

Lại nhìn bốn phía mộ thất, như trước vẫn có bích hoạ tồn tại, mà những bích họa ở đây đơn giản hơn bích họa hai đường vào mộ, đều là một ít Phi Thiên Đồ tuấn mã linh tinh, Í? Ngân Tiểu Tiểu để sát vào nhìn tấm Phi Thiên Đồ, diễn viên là một —— nam ? người bay lên trong Phi Thiên Đồ là một nam ? Này, người trong bức tranh là nữ có vẻ thích hợp hơn đi, ít nhất có thể khắc chút ruy băng dây nhợ gì đó, ngươi này là một nam còn Phi Thiên —— Ngân Tiểu Tiểu tỏ vẻ áp lực lớn nha, như thế Ngân Tiểu Tiểu cũng nhớ lại, có vẻ như toàn bộ bích hoạ mình đã xem trừ bức thiếu niên thanh tú kết hôn có một cô gái, hơn nữa cô gái đó còn che khăn voan, những bích hoạ khác một cô gái cũng không thấy?

Ngân Tiểu Tiểu cũng không chuẩn bị đi vào mặt sau mộ thất, dù sao cũng chỉ có binh lính đồng đen hoặc bích hoạ mà thôi, cũng không có gì để nhìn, thật ra Ngân Tiểu Tiểu sợ đi mặt sau mộ thất lại gặp biến cố, không kịp chạy về cửa đá để đi ra, cái gì? Ngươi nói có lổ nhỏ? Vạn nhất lổ nhỏ không xuất hiện thì làm sao bây giờ? ? Vì thế Ngân Tiểu Tiểu lại mở cửa đá đi ra ngoài, mục tiêu tiếp theo dĩ nhiên là đối xứng với cửa đá bên trái – cửa đá bên phải, dùng biện pháp cũ mở cửa đá ra, Ngân Tiểu Tiểu vừa mở cửa đá vừa thở dài, may mà là một con rắn vào được, nếu một người vào được, không phải là đem bảo bối đều đưa cho người khác sao!

Ngân Tiểu Tiểu mở ra cửa đá bên phải phản ứng đầu tiên là: Chói! Thực chói! Sáng quá! Thích ứng ánh sáng bên ngoài, thình lình tiếp nhận ánh quang như vậy, Ngân Tiểu Tiểu cảm giác trước mắt choáng một chút, lúc sau mới chậm rãi thích ứng, chờ thấy rõ những thứ bày trong mộ thất Ngân Tiểu Tiểu cảm giác nước miếng mình sắp chảy xuống đến nơi.

Trên tường mộ thất vẫn như trước có khắc bích hoạ, vẫn có nến thắp sáng, mà mộ thất thì bày nhiều không đếm được thứ phát ra ánh sáng… như là Tảng đá?

Đương nhiên, Ngân Tiểu Tiểu sẽ không xem những thứ phát ra ánh sáng đó là tảng đá, lúc này Ngân Tiểu Tiểu cũng không quan tâm mộ thất có nguy hiểm hay không, cực kỳ hứng thú bò tới trước tảng đá phát ra ánh sáng, ừm, đây hẳn là vàng, đây hẳn là bạc, Woa~, “Tảng đá”này tuy rằng nhỏ một chút, nhưng đây là kim cương đó! Kim cương có hiểu không? Nếu có thể mang ra bán lấy tiền, viên kim cương to gần bằng quả bóng bầu dục này sẽ được nhiều tiền lắm luôn!

Xem ra người khi đó tuy rằng chỉ có thể đúc đồ đồng, nhưng cũng đã biết nhìn hàng nha, ngay cả vàng bạc đều bị bọn họ tìm được, xem ra không biết dùng như thế cho nên mới đem những “Tảng đá” sáng lên xinh đẹp thành vật bồi táng.

Còn nhớ rõ mộ thất bên trong chất đầy xương cốt sao? Còn nhớ rõ sao? Bây giờ trước mắt Ngân Tiểu Tiểu kim ngân kim cương gì đó, số lượng này thoạt nhìn không thể ít hơn núi nhỏ do xương cốt chồng lên kia! Này đáng giá bao nhiêu a uy! Í? Đây là cái gì? Chẳng lẽ đây là hồng bảo thạch, ngọc bích mà người phương Tây thực yêu thích sao? Thoạt nhìn cũng không có gì đặc biệt! Ngân Tiểu Tiểu tỏ vẻ khinh thường, nghĩ thầm, nhiều kim cương vàng bạc như vậy, Ngân Tiểu Tiểu tỏ vẻ hoàn toàn không có hứng thú với bảo thạch.

Thật ra cũng không phải là kim cương vàng bạc nhất định đáng giá hơn bảo thạch, nhưng khi còn sống Ngân Tiểu Tiểu là người Trung Quốc! Không phải người phương Tây! Lực hấp dẫn của bảo thạch đối với Ngân Tiểu Tiểu còn không bằng lực hấp dẫn của vàng bạc đâu! Ngân Tiểu Tiểu thích nhất đúng là ngọc Trung Quốc, nhưng Trung Quốc có câu cách ngôn là hoàng kim có giá ngọc vô giá, nếu được một khối ngọc tốt chân chính thì giá chẳng rẻ chút nào.

Hiện giờ Ngân Tiểu Tiểu thấy cả phòng kim ngân kim cương bảo thạch, tâm tư Ngân Tiểu Tiểu liền chuyển đển ngọc, ngay cả kim ngân khắp nơi đều tìm tới, không có đạo lý lão tổ tông Trung Quốc còn không tìm ra ngọc! Nếu mộ chủ ngay cả những “Tảng đá” này đều bỏ vào mộ, không có đạo lý vật bồi táng không có ngọc! Trong mộ nhất định có ngọc! Vì thế Ngân Tiểu Tiểu chăm chú nhìn vào chủ mộ thất, chủ mộ thất có khả năng xuất hiện ngọc lớn nhất! Cái gì? Ngươi nói ta mang đi không được? Không sao không sao, ta chỉ muốn nhìn là tốt rồi!

Bạn có thể dùng phím mũi tên hoặc WASD để lùi/sang chương.