Sắc Nữ Kỳ Tài (Có Nên Đa Phu?!)

Chương 16: Cái tát




Sau khi ấu xà thức dậy, Hoa Tiểu Hoa và Ngân Đại Bạch cũng không thể tiếp tục nằm ngủ, vì thế Hoa Tiểu Hoa cùng Ngân Đại Bạch cũng dậy, nhưng trạng thái của hai con rắn vừa nhìn đã biết ngày hôm qua ngủ khuya, ngày hôm nay lại thức dậy rất sớm. Về phần tại sao… Khụ khụ, đương nhiên không phải như các ngươi nghĩ! Ngày hôm qua Hoa Tiểu Hoa răn dạy quở mắng Ngân Đại Bạch quá lâu! Làm hai con rắn đều ngủ quá muộn! Còn lại chuyện gì cũng không xảy ra!

Ngân Đại Bạch cùng Hoa Tiểu Hoa hôm nay phải cùng đi săn.

Ngân Tiểu Tiểu ở nhìn qua nhìn lại Ngân Đại Bạch cùng Hoa Tiểu Hoa, nhãn cầu vừa chuyển, tha qua Hoa Tiểu Ngũ đang chuyển động bên cạnh mình, nói thầm vài câu bên tai Hoa Tiểu Ngũ.

“A, như vậy được không?” Hoa Tiểu Ngũ nghe xong Ngân Tiểu Tiểu nói, có chút chần chờ.

Ngân Tiểu Tiểu lớn tiếng “Hừ” một phát.

Hoa Tiểu Ngũ co rụt thân rắn lại: “Được rồi được rồi, ta đã biết.”

Hoa Tiểu Ngũ cọ từng chút đến bên người Hoa Tiểu Hoa: “Cha.”

Hoa Tiểu Hoa liếc mắt nhìn Hoa Tiểu Ngũ: “Gì?”

Hoa Tiểu Ngũ nuốt ngụm nước bọt: “Cái đó, hôm nay cha cùng ba ba đi săn sao?”

“Ừ.”

“Cái đó, cái đó.” Mặt rắn của Hoa Tiểu Ngũ nặn ra một đống tươi cười, “Ha ha, ha ha, ta, ta muốn đi với cha cùng ba ba.”

“Không được.” ngay cả liếc mắt nhìn Hoa Tiểu Ngũ Hoa Tiểu Hoa cũng ngại quá nhiều .

“Vì cái gì?” Hoa Tiểu Ngũ suy sụp.

… Lúc này ngay cả Hoa Tiểu Hoa nói cũng không muốn nói.

“Ta cũng mốn đi, cha.” Ngân Tiểu Tứ cười híp mắt mở miệng.

“… Ta cũng đi.” Ngân Tiểu Nhất cũng đặt ánh mắt lên người Hoa Tiểu Hoa.

“Nếu tất cả mọi người cùng đi.”

“Chúng ta cũng phải đi.”

Hoa Tiểu Nhị cùng Hoa Tiểu Tam vẫn ăn ý như vậy.

“… Nếu đều đi, cũng không có lý do ném ta ở trong nhà một mình đúng không?” cuối cùng Ngân Tiểu Tiểu cũng lên.

“…” Hoa Tiểu Hoa dùng sức trừng mắt… Ngân Đại Bạch.

Ngân Đại Bạch thực uất ức, này này, có liên quan gì đến ta? Vì sao phải trừng ta?

Không trừng ngươi trừng ai! Đều vì ngày hôm qua ngươi mang Tiểu Tiểu đi ra ngoài mới dẫn đến cục diện hôm nay! Chẳng lẽ không nên trách ngươi sao? !

Ngân Đại Bạch uốn éo đầu rắn, tóm lại bây giờ ta nói cái gì đều sai, ta không nói nữa.

“… Được rồi, muốn đi thì đi đi.” Hoa Tiểu Hoa không tình nguyện đồng ý yêu cầu của đám ấu xà yêu cầu.

Hoa Tiểu Ngũ đầu tiên là nhẹ nhàng thở ra, vội vàng bò lại bên người Ngân Tiểu Tiểu: “Tiểu Tiểu, ta đã làm theo ngươi nói, đúng chưa?”

“Ừ, làm tốt lắm.” Ngân Tiểu Tiểu nhếch môi dùng sức cười với Hoa Tiểu Ngũ, sau đó vứt xuống Hoa Tiểu Ngũ nhìn mình tươi cười liền lâm vào trạng thái si ngốc mà đi.

A, ha ha, Tiểu Tiểu nở nụ cười với mình, thật đáng yêu. Cả người Hoa Tiểu Ngũ đều toát ra bong bóng màu hồng, trong nhà dù là đại xà ấu xà đều ghét bỏ vòng qua Hoa Tiểu Ngũ mà đi.

Do lần này cả nhà đều rời giường từ sáng sớm, bên ngoài tuy rằng mặt trời đã lên, nhưng độ ấm còn không quá cao, ngẫu nhiên có một trận gió không biết từ nơi nào thổi qua, lại càng mang đến cảm giác mát mẻ, Ngân Tiểu Tiểu yêu chết cảm giác này, chỉ có cảm thụ qua độ ấm giữa trưa ở nơi này mới có thể mang theo tâm tình như là cảm ơn để nhận thức cảm giác mát mẻ lúc sáng sớm này được chứ!

Vì thế Ngân Tiểu Tiểu thúc giục Hoa Tiểu Hoa cùng Ngân Đại Bạch xuất phát nhanh lên.

Hoa Tiểu Hoa bị Ngân Tiểu Tiểu hối chịu không được, đành phải đồng ý xuất môn ngay bây giờ.

Sau đó cả nhà lung la lung lay bò đi tới nơi săn bắn.

“Muốn đến chỗ có sông nhỏ.” Ngân Tiểu Tiểu lo lắng bò rất nhanh lên phía trước vài bước, “Nhất định phải có.”

Hoa Tiểu Hoa liếc nhìn trời, không nói chuyện, chỉ lo đi về phía trước… Thật ra cái liếc lên trời kia có thể lý giải là Hoa Tiểu Hoa chỉ liếc nhìn mà thôi.

Tuy rằng thực khinh bỉ thể chất sợ nóng của nhi tử nhà mình, nhưng Hoa lão cha mặt ngoài cường hãn nội tâm ôn nhu vẫn theo ý của Ngân Tiểu Tiểu, trệch hướng mình thường đi mà chuyển tới một chỗ khác có nước.

Ngân Đại Bạch bò ở mặt sau cùng phụ trách cản phía sau, nhìn bầu bạn của mình uốn éo uốn éo ở phía trước, nước miếng phải gọi là tràn ra a, đêm qua không được ăn đó! Ai, bây giờ Tiểu Hoa còn không nguôi giận nữa.

“Ở chỗ này đi.”

Hoa Tiểu Hoa dừng, thỏa mãn nhìn nhìn bốn phía, cách chỗ mình không xa còn có một con sông nhỏ, bốn phía cỏ mọc cũng rất tươi tốt, thực thích hợp cho mình và Ngân Đại Bạch đi săn.

Ấu xà cũng ngừng lại, hiển nhiên cũng rất vừa lòng nơi này.

Ngân Đại Bạch vui vẻ từ phía sau đi lại đây, miệng cười toe toét nhìn Hoa Tiểu Hoa vui vẻ: “Tiểu Hoa, chúng ta cùng đi săn đi, để bọn nhỏ đây chơi là được rồi.”

Hoa Tiểu Hoa rất rõ ràng bộ dạng này của Ngân Đại Bạch, chỉ ném câu “Ngươi trái ta phải” rồi bò đi.

Ngân Đại Bạch thương tâm nhìn bóng lưng Hoa Tiểu Hoa, rốt cuộc muốn mình làm sao Tiểu Hoa mới có thể hết giận? Tiểu Hoa thích nhất là đi săn với mình mà, lần này sao lại ngươi trái ta phải.

Nghĩ nửa ngày cũng nghĩ không ra biện pháp tốt, Ngân Đại Bạch buông thỏng đầu rắn đi đi rồi.

Ngân Tiểu Tiểu vốn muốn nói Hoa Tiểu Hoa cùng Ngân Đại Bạch không cần bắt chuột thứ ghê tởm đó, nhưng nghĩ lại mình đâu có ăn, bắt hay không bắt cũng như nhau, chẳng qua đợi cho chúng nó ăn cơm mình trốn xa một chút là được rồi.

Vì thế Ngân Tiểu Tiểu yên tâm.

Ngân Tiểu Tiểu ngồi tại chỗ ngẩn người, thuận tiện dùng cái đuôi quật chấm đất mặt, giả bộ ta đang rất nghiêm túc suy nghĩ… Mặc dù mắt không có tiêu cự.

Ngân Tiểu Tiểu đang ngẩn người lên, sau đó đột nhiên cảm giác được cái đuôi đang đánh mặt đất bị cắn mạnh một cái, đau đớn nháy mắt chạm đến dây thần kinh của Ngân Tiểu Tiểu, Ngân Tiểu Tiểu mãnh liệt quay đầu lại:

“Hoa Tiểu Ngũ! ngươi làm gì! ! ! !”



Hoa Tiểu Ngũ bị Ngân Tiểu Tiểu hét lên sợ tới mức lui về phía sau vài bước, nhìn thấy Ngân Tiểu Tiểu xoay người bước tới gần mình, Hoa Tiểu Ngũ cảm giác được thân thể mình đang run lên: “Tiểu, Tiểu Tiểu, ngươi, ngươi, ta, ta…”

Ngân Tiểu Tiểu bình tĩnh đưa ra mặt xà: “Hoa Tiểu Ngũ ngươi cắn ta làm gì! có biết sẽ đau hay không!”

“Người ta không cố ý! Tiểu Tiểu ngươi đừng đến đây!” Hoa Tiểu Ngũ mình rất muốn khóc như lúc trước Ngân Tiểu Tiểu nói để biểu đạt tâm tình bây giờ của mình.

“Cha cùng ba ba đi săn, chúng ta đương nhiên phải chơi đùa! Tiểu Tiểu vì sao lại kích động như vậy! Ta làm sai gì sao?” Hoa Tiểu Ngũ cực lực giải vây cho mình, mình không muốn bị Tiểu Tiểu đuổi giết a!

“Chơi?” Ngân Tiểu Tiểu càng phẫn nộ, “Ai chơi cái trò cắn mạnh đó hả? hả? ? Ai sẽ hả? ? ! !”

“Vốn, vốn là vậy mà!” Hoa Tiểu Ngũ cảm thấy mình thật sự rất muốn khóc, “Không tin ngươi xem mọi người đi, tất cả mọi người đều làm như vậy.”

Nét mặt của Ngân Tiểu Tiểu rõ ràng không tín nhiệm mà nhìn sang những con rắn khác.



Hoa Tiểu Nhị cùng Hoa Tiểu Tam ngươi cắn trước một ngụm ta lại tiếp tục cắn một ngụm, ngươi tiếp tục tiếp tục cắn một ngụm ta tiếp tục tiếp tục tiếp tục cắn một ngụm, thật sự là anh em thân thiết gắn bó mà.



Ngân Tiểu Tứ đề phòng nhìn Ngân Tiểu Nhất đứng ở trước mặt mình, khuôn mặt mộc của Ngân Tiểu Nhất đang nhìn Ngân Tiểu Tứ… Ta nói, hai chúng nó đang làm cái gì?

Bạn có thể dùng phím mũi tên hoặc WASD để lùi/sang chương.