Sắc Màu Ấm

Chương 8




Các thế lực lớn đã tìm hiểu được nguyên nhân phát sinh thảm hoạ Ngọc Thần Tông. Đối mặt với việc Nhân tộc vài lần đắc thủ, vạn tộc thượng cổ rốt cục nhịn không được phải ra tay. Chỉ không ngờ rằng đối phương ra tay độc ác như thế. Toàn bộ Ngọc Thần Tông vô số sinh linh không một ai sống sót. Thậm chí khu vực của Ngọc Thần Tông đã hoàn toàn bị giam cầm, thần niệm nửa bước Thần cấp cũng không thể tra xét

Lý Lân nghe được tin tức này, sắc mặt biến thành khó coi, bởi vì Thiết gia mà hắn phải tìm chính là một trong tám gia tộc nhị lưu phụ thuộc vào Ngọc Thần Tông. Không biết hiện tại Thiết gia có còn tồn tại nữa hay không.

Đầu tiên, Lý Lân khởi hành đi đến địa vực của Ngọc Thần Tông, cao thủ Yển thành hắn chỉ dẫn theo thành chủ Yển thành cùng mười tên thuộc hạ cấp Võ Tôn.

Đồng thời, đi tới địa vực Ngọc Thần Tông còn có những cao thủ của các thế lực lớn khác. Nhất là Thần Thiên Tông, phó tông chủ tự mình dẫn đội, trưởng lão nửa bướcThần cấp cũng xuất động tới ba vị. Thậm chí theo tin đồn, tồn tại Thần cấp của Thần Thiên Tông đã rất tức giận, tỏ ý nếu trong sự kiện Ngọc Thần Tông có cao thủ Thần cấp của vạn tộc thượng cổ nhúng tay vào, lão sẽ tuyệt đối không ngồi yên mặc kệ. Toàn bộ Hỗn Loạn lĩnh bởi vì sự phẫn nộ của cao thủ Thần cấp mà nóng lên.

Khi đoàn người Lý Lân đi qua trên không của một tòa thành thị, một thân ảnh quen thuộc hấp dẫn sự chú ý của Lý Lân. Đồng thời thân ảnh phía dưới kia cũng nhìn thấy Lý Lân, nhanh chóng đuổi theo.

- Viên huynh, tại sao ngươi lại ở đây?

Lý Lân kinh ngạc nhìn người đang bay tới, Viên Thủ Thành, thần sắc trên mặt rất là tò mò. Nhân vật truyền kỳ được đồn thổi là vô địch mù đường này, lần thứ hai gặp lại Lý Lân.

- Chúc mừng Lý huynh tránh được kiếp nạn, sức sống càng lớn!

Viên Thủ Thành khẽ cười nói.

- Phải đa tạ Viên huynh ngày đó đã nhắc nhở, Viên huynh bây giờ là định đi đâu?

Lý Lân gật gật đầu hỏi.

- Ta muốn đi đến khu vực của Ngọc Thần Tông. Tuy nhiên nhất thời còn chưa tìm thấy đường!

Viên Thủ Thành gãi gãi đầu, buồn bực nói.

Lý Lân cảm thấy buồn cười. Hắn cảm thấy Viên Thủ Thành cũng không tệ lắm, bởi vậy không ngại cùng nhau đi một đường.

- Viên huynh đi cùng với ta đi! Ta lần này cũng là muốn đến địa vực của Ngọc Thần Tông.

- Lý huynh phải đi tìm người đúng không! Việc này chỉ sợ rất không dễ dàng!

Viên Thủ Thành mở miệng nói.

- A? Viên huynh biết cái gì ư?

Lý Lân biến sắc, trầm giọng hỏi.

- Chỉ là ta nhìn thấy hình ảnh tương lai trong mệnh cách của ngươi. Người ngươi muốn tìm hẳn là còn sống, về phần tình huống cụ thể thì không rõ ràng lắm.

Viên Thủ Thành lắc đầu, thiên phú huyết mạch của hắn cũng không thể nhìn thấy đầy đủ tương lai, nhiều khi đều là tương lai ngắn hạn, thậm chí những đoạn này không nhất định là cố định không thay đổi. Hơn nữa khi Lý Lân đột phá đến Võ Tôn nhị phẩm đỉnh phong, tương lai Viên Thủ Thành có thể nhìn thấy trên người Lý Lân càng ngày càng ít, hình ảnh cũng càng thêm bể nát.

- Đoán trước tương lai, Viên huynh quả nhiên bất phàm!

Lý Lân thần sắc ngưng trọng gật đầu, Thiên Cơ Sư có thể suy tính tương lai, nhưng Lý Lân cảm thấy Viên Thủ Thành hoàn toàn không giống, Viên Thủ Thành có thể đoán trước hình ảnh tương lai, tính chân thật chỉ sợ đã vượt qua kết quả suy tính của Thiên Cơ Sư. Trách không được Viên gia có thể trở thành gia tộc chiếm vị trí phó tông chủ Trấn Thiên Tông.

Viên Thủ Thành mỉm cười gật đầu, đoàn người lại tiếp tục đi tới, dọc theo đường đi nhìn thấy rất nhiều đội ngũ cường giả cũng đi đến địa vực của Ngọc Thần Tông. Ban đầu, tuy rằng đoàn người Lý Lân cũng được bọn họ coi trọng, nhưng không tiếp cận quá gần, dù sao trên người Lý Lân mang rắc rối quá lớn. Nhưng khi những người này nhìn thấy Viên Thủ Thành ở bên cạnh Lý Lân, lập tức tiến lại gần. Viên Thủ Thành là truyền nhân đời sau của Viên gia, cũng là người thừa kế vị trí tông chủ đời sau của Trấn Thiên Tông, hai thân phận này chỉ cần một cái cũng đủ khiến cho bọn họ phải coi trọng.

Cứ như vậy, đội ngũ Lý Lân càng ngày càng lớn mạnh, cho đến khi đến gần khu vực của Ngọc Thần Tông, đội ngũ này đã có gần hai trăm người, hơn nữa tất cả đều là cao thủ trên cấp Võ Tôn, nhìn thấy đội ngũ đồ sộ như vậy, các thế lực khác đều chấn động, cũng rất bất đắc dĩ nhường ra vị trí tốt.

- Viên huynh, xem ra ta được hưởng ké hào quang của ngươi rồi.

Lý Lân khẽ cười nói.

- Không có gì, dù sao Ngọc Thần Tông là thuộc Thần Thiên Tông, sự tình lần này chỉ sợ cũng lấy bọn họ làm trung tâm.

Viên Thủ Thành trầm giọng nói.

Lý Lân gật gật đầu, hiện tại địa vực Ngọc Thần Tông bị một đạo cấm chế cự đại giam cầm, dưới Võ Tôn thì không thể tiến vào. Lý Lân tuy rằng sốt ruột, cũng không tùy tiện tiến vào, dù sao không một ai biết tình huống bên trong như thế nào, Lý Lân tuy rằng tự phụ, nhưng chưa tự đại đến mức coi thường tính mạng.

Vang ầm ầm!

Từ phương xa một đội cao thủ thanh thế to lớn lao đến, chỉ cao thủ cấp Võ Tôn cũng có mấy trăm người, ba lão giả tóc dài cầm đầu khí thế càng mờ ảo, dường như xung quanh thân thể tạo thành một thế giới riêng, thoạt nhìn cực kỳ bất phàm.

- Người của Thần Thiên Tông đã tới! A? Không nghĩ tới hắn cũng đến!

Viên Thủ Thành nhướng mày, thần sắc ngưng trọng nói.

- Ai?

Lý Lân tò mò hỏi. Có thể làm cho Viên Thủ Thành coi trọng như vậy, thân phận tất nhiên không tầm thường.

- Thiếu tông chủ của Thần Thiên TôngThần Vô Song! Một tên siêu cấp rắm thúi!

Viên Thủ Thành khó chịu nói.

Lý Lân im lặng gật gật đầu, xem ra Thần Thiên Tông cũng có người giống như Viên Thủ Thành, hơn nữa thoạt nhìn thì quan hệ của Thần Vô Song và Viên Thủ Thành cũng không tệ.

Viên Thủ Thành vừa dứt lời, không lâu sau, một đạo thân ảnh thon dài từ trong đội ngũ Thần Thiên Tông bay ra ngoài, thản nhiên hạ xuống trước mặt đám người Lý Lân.

- Chắc hẳn vị này chính là Lý huynh phải không, ta đã sớm được nghe nói qua về phong thái của ngươi, hôm nay rốt cục có duyên gặp mặt rồi.

Thần Vô Song bộ dáng rất anh tuấn, thái độ lễ nghi cũng rất lễ nghĩa, một chút rắm thúi như lời Viên Thủ Thành nói cũng không có.

- Xin chào!

Lý Lân bình thản gật đầu, cũng không bởi vì thân phận đối phương là thiếu tông chủ Thần Thiên Tông mà có gì biến hóa.

- Viên huynh, ta trước khi đến đây đã cố ý nghe ngóng tin tức của ngươi ở Trấn Thiên Tông, còn tưởng rằng ngươi không đến được chứ! Không nghĩ tới siêu cấp mù đường như ngươi lại vẫn có thể theo kịp!

Thần Vô Song chào hỏi Lý Lân xong, vẻ mặt trêu tức hướng Viên Thủ Thành nói. Hiển nhiên cảm tình của hắn đối với Viên Thủ Thành cũng giống như thế.

- Hừ, đừng ở đây mà giả mù sa mưa. Mi tâm ngươi biến thành màu đen mấy ngày gần đây nhất định có tai nạn đổ máu!

Viên Thủ Thành sắc bén phản kích nói.

- Ha ha! Trong chốc lát chúng ta sẽ giết đi vào, làm sao có thể không có tai nạn đổ máu được! Viên huynh, ngươi vẫn là đổi nghề đi làm Thiên Cơ Sư đi, đó mới thích hợp nhất cho ngươi.

Thần Vô Song cười tủm tỉm phản kích nói.

Viên Thủ Thành hừ lạnh một tiếng, không nói thêm gì. Cùng Thần Vô Song đấu võ mồm, hắn cho tới bây giờ chưa từng chiến thắng, đây cũng là lý do vì sao Viên Thủ Thành luôn khó chịu với người này.

- Lý huynh, ngươi có biết hiện tại bốn người chúng ta đã bị bầu thành tứ đại cao thủ trẻ tuổi Hỗn Loạn lĩnh không!

Nhìn thấy Viên Thủ Thành ngậm miệng, Thần Vô Song mang vẻ đắc ý nói với Lý Lân. Hiển nhiên hắn đối với chuyện này phi thường đắc ý, cũng muốn Lý Lân đắc ý theo.

- Tứ đại thanh niên cao thủ! Rất coi trọng ta!

Lý Lân lắc đầu, cũng không hề tỏ vẻ đắc ý. Cao thủ trẻ tuổi mà thôi, cũng không có nghĩa lý gì. Dù sao đại thế sắp tới, sự đóng góp của cao thủ trẻ tuổi nhỏ bé không đáng kể.

- Lý huynh không giống như trong truyền thuyết a! Ta còn tưởng rằng ngươi sẽ hỏi thanh niên cao thủ thứ tư là ai chứ!

Thần Vô Song khẽ cười nói.

- Chắc là người của Nguyên Thiên Tông rồi!

Lý Lân gần như khẳng định nói.

- Ha ha, xem ra Lý huynh thật sự không để ý điều này lắm, không sai, người thứ tư đúng thật là Nguyên Thiên Tông Nguyên Chẩn, nhưng tên kia rất lười, lần này không thấy đến đây.

Thần Vô Song nói.

- Nguyên Chẩn!

Lý Lân lặng lẽ ghi nhớ cái tên này.

- Ca ca, Lý Lân, còn có Vô Song đại ca, các ngươi tại sao lại ở cùng nhau?

Một thanh âm đáng yêu truyền đến, Tam tiểu thư Viên gia Viên Phỉ Phỉ mang theo Bát công chúa Lạc Khuynh Thành phiêu dật hạ xuống.

- Các ngươi làm sao lại tới đây?

Viên Thủ Thành nhướng mày, hiển nhiên hai người này đến đây làm hắn có chút không vui.

- Chúng ta làm sao có thể không tới, đây chính là việc trọng đại mà cả ngàn năm nay ở Hỗn Loạn lĩnh mới có, sao có thể thiếu chúng ta.

Viên Phỉ Phỉ bĩu môi, rất tùy ý nói.

Thái độ khinh mạn này làm cho Viên Thủ Thành không biết nói gì, xoa xoa đầu đầy tóc rồi, cảm thấy rất đau đầu. Lấy thân phận của hắn, có thể làm cho hắn đau đầu như vậy thật không có mấy người, vậy mà hai người trước mặt đều có năng lực này.

- Phỉ Phỉ vài năm không gặp đã trổ mã thành đại cô nương xinh đẹp rồi, nhưng mà vị mỹ nữ phía sau ngươi là vị nào? Chẳng lẽ là nhị tiểu thư thần bí của Viên gia các ngươi.

Thần Vô Song bước đến gần, nói.

- Vô Song đại ca, ta giới thiệu cho ngươi, đây là Bát công chúa Lạc Khuynh Thành tới từ Bích Lạc Hoàng triều ở Trung Châu thành. Hiện tại là bạn trong khuê phòng của ta! Chúng ta bây giờ thành lập một thế lực nhỏ, Vô Song đại ca cần phải chiếu cố nhiều hơn đó!

Viên Phỉ Phỉ ngọt ngào, nói.

Bạn có thể dùng phím mũi tên hoặc WASD để lùi/sang chương.