Sắc Dục Chi Dạ

Chương 4: Chung hân trở về




CHƯƠNG 4

[Qua hai ngày]

Bí thư gọi điện thoại cho Thích Nguyên báo là có vị trinh thám A tìm hắn. Thích Nguyên ăn chơi đàng *** ngũ thải lan ban (ăn chơi triền miên thành thói lâu ngày, tạm hiểu vậy đi). Nếu không phải vì dung mạo hai trinh thám thực mĩ, có khi hắn đã quên cái việc điều tra này.

Trinh thám A vừa vào cửa, Thích Nguyên liền ha ha bật cười, nguyên lai trinh thám A thật sự mặc lên áo gió lớn, còn đeo kính đội mũ. Đối mặt Thích Nguyên đang không hề có hình tượng cười ngây ngô, trinh thám A chỉ là rộng lượng mỉm cười đáp lại.

Này tại trong mắt Thích Nguyên được giải nghĩa là: “Gia, ta chính làđến kiểm duyệt ngài, ngài cứ tùy tiện cười.”

Trinh thám A tháo mũ, ngồi xuống, cùng Thích Nguyên hàn huyên vài câu.

Mà trong mắt Thích Nguyên chỉ có cái khăn quàng cổ trên cái áo gió của trinh thám A, trong lòng tiếc nuối nghĩ: Này nam nhân làm sao mà mặc phù hợp thời tiết nhanh vậy a?

Nguyên do là hai ngày nay nhiệt độ hạ, Thích Nguyên còn chưa có cơ hội nhìn đã mắt a.

Lúc này, hắn nghe trinh thám A nói: “Không dối gạt ngài, ta phát hiện ra rằng người mà ngươi muốn ta tra kia có 1 bí mật dơ bẩn.”

Thích Nguyên lại vui vẻ nghĩ: Ta mẹ nó mướn các ngươi chính là muốn trêu đùa các ngươi a, còn có thể tra ra cái khỉ gì, chẳng lẽ hắn cũng mỗi ngày giống ta XXOO? Ha ha ha cáp ~ (chỗ này ta chém nhiệt tình)

Trên mặt vẫn nghiêm túc nói: “Ân, mời nói.”

“Chuyện này thực sự là sự tình nghiêm trọng, vìđể phòng ngừa vạn nhất… Ta nghĩ nên đến nói bên tai ngài.”

Thích Nguyên kinh ngạc, không phải đâu? Hắn thật đúng là tra ra chuyện chim cò gì? Không phải người này đùa giỡn ta đi. Nhưng ngẫm lại hắn lại tưởng tượng, đây chính là cơ hội tuyệt hảo cùng đại soái ca thì thầm thân mật a.

Nghĩ đến đây, Thích Nguyên mặt đỏ hồng, ra vẻ trấn tĩnh nói: “Hảo, phiền toái ngươi.”

Chỉ thấy trinh thám A chậm rãi đứng lên, lướt qua bàn công tác đi đến bên người hắn, trên cao nhìn xuống theo dõi hắn.

“Nói… Nói đi…” Không biết vì sao, Thích Nguyên bịánh mắt hắn làm cho cảm thấy có chút bất an.

Trinh thám A cợi lên một mạt quỷ dị tươi cười, sau đó—–

Lấy thế sét đánh không kịp bưng tai một phen cởi tung áo gió!

Ngạch, thần a!!!! Tiểu kịch trường trong đầu Thích Nguyên liên tục bạo tạc. Bởi vì bên trong vạt áo gió của trinh thám A, y không có mặc áo, chỉ có cái quần bò suy suy sụp sụp treo tại khố bộ. Lồng ngực rộng lớn, cơ thịt sung túc rắn chắc, cơ bụng sáu múi, dưới rốn, lông nhung chảy xuôi theo dáng xương hông cho đến khi bị quần bò che khuất.

Thích Nguyên máu mũi còn không kịp chảy xuống dưới, trinh thám A liền nhanh chóng cởi quần bò.

Ngọa tào!!!!! Hắn không mặc quần lót aaaaaaaaaaaaa!!!!!!  [OAO] Trong đầu Thích Nguyên bùng nổ.

Hành vi của trinh thám A thể so với tên biến thái cuồng *** trên đường, nhưng Thích Nguyên nghĩ, nếu hắn thật sựđi làm biến thái ***, tuyệt đối là tạo phúc cho nhân loại, đền đáp cho xã hội.

Bởi vì trinh thám A thật sự rất là có liêu (?), khố hạ nặng trịch nhất đại căn ( ờm, tự hiều =.=), nhan sắc đỏ thẫm, hình dạng tuyệt đẹp, còn không có cương hoàn toàn đã làm cho người ta cảm nhận được tính uy hiếp. Mặc dùđã xem quan không ít phim a phiến*nhưng Thích Nguyên cũng không nhịn được cúc hoa căng thẳng, nghĩ muốn quỳ xuống cúng bái: Thần khí a!

*A phiến: *** gay, gay video

Thích Nguyên phát hiện, thằng nhỏ phía trước thật vô dụng mà tựđứng lên, eo lại nhuyễn. Hắn trường kì dùng mát xa bổng tự mình làm mặt sau, tất nhiên là mong được “giải khát”, nay nhìn thấy “cự long” này, thật là ******. Merlin a, khát vọng mút, liếm, nghiền, sau đó bị ba ba babababababaabbabababababaabbaab  N lần ba ba ba ( tiếng gìđó va chạm các bạn tự biết) tâm tình có thể nghĩưư.

Thích Nguyên nuốt nuốt nước miếng.

Tại hắn trong đầu đang song gió gào thét, tầm mắt hắn cũng chưa từng rời đi, thì trinh thám A cũng đá rụng được quần bò, khăn quàng cổ, lão nhị cũng nhoáng cái ngẩng đầu, hắn mỉm cười nói: “Xem đủ chưa?”

Thích Nguyên nháy mắt phản ứng nhận ra rằng hắn bị [khoái hoạt] cưỡng gian: “Ngươi ngươi ngươi ngươi ngươi muốn làm gì?!! Tâm lý biến thái sao!!!!

Ba—-

Thích Nguyên bị mạc danh kì diệu nhưng không chút nào hàm hồăn cái tát. Tuy rằng khí lực không lớn, nhưng cũng đủ cho Thích Nguyên được nuông chiều từ bé căm tức.

“Ngươi mẹ nó——“ Không ngờ vừa định dứng dậy đánh trả, hắn lại bịấn trở về trên ghế dựa, cằm bị hung hăng mở ra, đại nhục bổng mà hắn tha thiết mơước cứ thế thẳng tắp nhét vào miệng.

Tuy rằng Thích Nguyên cảm thấy cái căn kia trong miệng thật hảo mỹ vị, hảo muốn ăn, cái mông *** đãng cũng nhanh chảy nước, nhưng nam nhân tối trọng yếu là cái gì—-? – Tôn nghiêm! Hắn đường đường Thích Nguyên đại thiếu gia như thế nào có thểđể loại tiện nhân này bài bố?!

Hắn nâng lên hai tay, không muốn làm nô lệ, vừa định đẩy ra người trước mặt, song cổ tay liền bị bắt được, ghìm lại ở sau đầu.

Không đúng a, con mẹ nó thằng trinh thám này một tay niết cằm ta, một tay ấn bả vai ta, lấy đâu ra 2 cái tay khác ? Con mẹ nó, ta nên biết rằng, bộ dạng dễ nhìn như vậy khẳng định là người ngoài hành tinh!!!

Thích Nguyên cố mở mắt nhìn lại, muốn chứng kiến trinh thám A xúc tu, lại kinh ngốc trông đến phía sau người không nên ở chỗ này, đang cười phi thường khảái — trinh thám B: “Hải… lại thấy mặt rồi.”

END 4

P/s: đê ma ma, dài vê lu!

Bạn có thể dùng phím mũi tên hoặc WASD để lùi/sang chương.