Rượu Mơ Xanh

Chương 14




Triệu Vô Cực nhìn thấy chính làm một cái mặt hơi tròn, lỗ mũi ửng hồng trung niên nhân, hắn hai bên má còn là có sáu cái vết sẹo trông giống vô cùng sáu cái râu mèo. 

Triệu Vô Cực lần này run run hỏi:

“ sư huynh, bên má của ngươi là?”

Mão sư huynh ha ha cười nói: 

“ trước đây cùng người giao đấu mà thôi, đối phương trảo công đánh sượt qua mặt ta, không biết là dùng thứ đồ vật gì khiến ta chữa không lành, sau đó để lại cái này a!”

Triệu Vô Cực trong lòng thở ra một hơi, tên này thật sự là Mèo sư huynh rồi, Thanh Vân Tông đã sâu sắc cảm nhận được Thanh Vân Tông trông coi cứ điểm sáo lộ, lần sau tới chỗ khác sợ rằng sư, hổ, báo,thỏ, chồn,cáo các loại sư huynh đều sẽ xuất hiện a!

Mão sư huynh lại nói:

“ ta nghe qua danh tiếng của sư đệ a, ở Hỏa Vân Thành chiến tích cũng không tệ, mọi người ở đây đều gọi ngươi là tiểu ác ma a, ha ha!”

Triệu Vô Cực thở dài nói:

“ giang hồ nghe nhầm đồn bậy mà thôi, sư huynh khôn nên tin là thật. Người trong giang hồ thân bất do kỉ, đôi lúc không thể không giết người!”

Mão sư huynh cười ha ha nói:

“ ta hiểu ta hiểu, sư đệ vào trong ngồi đi!”

Triệu Vô Cực lắc đầu nói:

“ ta tới bái phỏng sư huynh hỏi vài câu mà thôi, hỏi xong sẽ lập tức đi ngay, sư huynh có biết Viên Nguyệt Kiếm chuyện này không?”

Mão sư huynh vuốt cằm nói:

“ biết thì đương nhiên là biết, nhưng đám phàm nhân tranh nhau một thanh kiếm mà thôi, ta không quá quan tâm!”

Triệu Vô Cực nhíu mày, nhìn đối phương thái độ làm việc rất kém tích cực a, cập nhật thông tin so với ở Hỏa Vân Thành Ngưu sư huynh còn ít, sợ rằng không kiếm được cái gì quá tốt thông tin ở đây.

Lần này hắn có thể tìm sai chỗ!

Triệu Vô Cực hỏi:

“ thế suy huynh biết sát thủ công hội phân đà ở chỗ nào không?”

Mã sư huynh lúc nãy không trả lời được câu hỏi của hắn có chút ngại ngùng, vấn đề này thì hắn lại biết, lập tức vui vẻ nói:

“ cái này ta biết, sư đệ đi tới xóm nghèo, có một cái tửu quán tên là Thiên Hành tửu quán, ở đó chính là cứ điểm của bọn họ!”

Triệu Vô Cực liếc mắt, sát thủ công hội vẫn là một bộ này sáo lộ sao?

Hắn chắp tay nói:

“ đa tạ sư huynh, ta mới tới Túy Mộng Thành sau này còn phải nhờ sư huynh bao bọc nhiều hơn!”

Mão sư huynh cười nói:

“ không dám, sư đệ có việc gì cứ tìm ta, sư huynh chắc chắn sẽ tận lực!”

“ ta còn có việc phải làm, không làm phiền sư huynh!”

“sư đệ đi thong thả!”

Triệu Vô Cực rời đi, hắn cảm giác được Túy Mộng Thành so với Hỏa Vân Thành Thanh Vân Tông cứ điểm hai cảnh tượng khác nhau.

Ngưu Đại Lực tuy là tu tiên giả, nhưng tính cách vẫn là tương đối thật thà loại kia, hắn vẫn không hề bỏ quên tông môn nhiệm vụ giao phó, bình thường vẫn là tìm hiểu thông tin cho môn phái. 

Ở Túy Mộng Thành, Mão sư huynh này giống như đối công việc không hề chú ý một chút nào, làm rất chểnh mảng, trước cửa cũng chỉ có một cái người coi cửa là đã thấy được hắn thái độ.

Quả thật mỗi người một cách nghĩ, Triệu Vô Cực không thể đi khiển trách ai bắt ai làm gì, nhưng bọn hắn không làm tròn trách nhiệm của mình mà tông môn giao phó hắn vẫn là có chút không vui.

Dẹp bỏ những thứ loạn trong lòng này, hắn đi tới Thiên Hành tửu điếm ở xóm ngèo.

Vừa đi vào, hắn liền cảm giác được ở đây bầu không khí không đúng. không khí âm trầm lạnh lẽo, người ngồi ở đây đều trong mắt đều tỏa ra lãnh khốc vầng sáng.

Triệu Vô Cực đi vào, hắn đi tới trước quầy nói:

“ ta muốn gặp chủ sự của các ngươi!”

Tên chưởng quầy đánh giá một chút hắn, sau đó nghi ngờ hỏi:

“ tiểu ác ma Triệu Vô Cực?”

Triệu Vô Cực xạm mặt lại nói:

“ là Triệu Vô Cực, không phải tiểu ác ma!”

Tên này chưởng quầy rất tinh minh, lập tức đi thông báo.

Nói đùa cái gì, ở Thiên giang thành cùng Hỏa Vân Thành đã chứng minh sức mạnh của Triệu Vô Cực,dám trêu chọc hắn hoặc giả ngu qua mặt hắn chính là đang tìm chết.

ở đây sợ rằng cũng không có mấy người là hắn đối thủ, trừ khi đường chủ tự mình ra mặt.

nếu thế không bằng dẫn hắn đi gặp mặt đường chủ cho nhanh, dù sao đối phương cũng chưa chắc không muốn gặp mặt Triệu Vô Cực.

một lát sau tên chưởng quỹ trở lại, hắn nói ;

“ công tử mời đi theo ta!”

Triệu Vô Cực được hắn dẫn đường, đi qua mấy chỗ ngoặt lại một cái ám đạo,cuối cùng đi tới trước cửa phòng, tên chưởng quỹ lên tiếng:

“ đường chủ, người đã tới!”

“Vào đi!”

Triệu Vô Cực nghe giọng nói đối phương, giống như là đang ngái ngủ, hắn cảm giác có chút quen thuộc nhưng tạm thời chưa nhớ ra là ai.

Mang trong lòng nghi vấn, Triệu Vô Cực mở cửa đi vào.

Bên trong phòng vẫn là âm u như vậy một căn phòng, Triệu Vô Cực đi qua màn trướng, hắn nhìn thấy chính là một cái bóng dáng thướt tha mềm mại lưng đẹp.

Người này đang ở trên gia sách sắp xếp cái gì, một thân quần áo màu xanh nhạt, chân dài mông vểnh, thắt lưng ong, mỗi cái động tác cả người đều đang nhẹ nhàng lắc lư như là rắn nước, có thể nói là phong tình vạn chủng.

Đối phương lúc này mới từ từ quay mặt lại, mỉm cười lên tiếng:

“ Vô Cực đệ đệ, chúng ta lại gặp mặt a!”

Triệu Vô Cực mắt trợn to, người này không ai khác chính là sát thủ công hội đường chủ xinh đẹp tỉ tỉ Yên Vũ. nhưng nàng ở Hỏa Vân Thành mà, lúc nào chạy tới Túy Mộng Thành rồi!”

giống như là đang đọc được suy nghĩ của Triệu Vô Cực, nàng lập tức lên tiếng giải thích:

“ ta ở Hỏa Vân Thành làm việc cũng đã có mấy năm lâu, công việc làm rất tốt, lần đó tiếp một đơn đại sinh ý của ngươi cũng đủ công lao rồi, sau đó ta được chuyển tới Túy Mộng Thành tiếp nhận vị trí này. 

Túy Mộng Thành thế sự biến đổi khôn lường, chính là lúc cần những nhân tài tới điều hành hành động của sát thủ công hội, bởi vậy ta chính là nhân tài đó a! Vô Cực đệ đệ tới Túy Mộng Thành là lịch lãm sao, hay còn có việc khác?”

nói xong nàng cười mỉm nhìn hắn, giống như là đang muốn ở trên mặt hắn nhìn ra một bông hoa vậy.

Triệu Vô Cực bị nhìn cho không tự nhiên, vội nói:

“ ta là thuận đường đi tới mà thôi, không ngờ lại gặp được tranh kiếm sự kiện lần này!”

Yên Vũ trên tay cây gạt gập lại, vỗ vỗ vào lòng bàn tay, nàng yêu kiều đi tới trước mặt Triệu Vô Cực, ở trước mặt hắn cúi người xuống một chút lộ ra của mình to lớn núi non, sâu hoắm vực thẳm, cây quạt nhẹ nhàng đánh lên vai hắn, Yên Vũ kinh ngạc nói:

“ Vô Cực đệ đệ, ngươi cao lớn thật nhanh a!”

Triệu Vô Cực sắc mặt biến đổi một chút, cái này ngươi cũng nhớ được?

Hắn nói:

“ ta đang tuổi lớn đương nhiên phải lớn nhanh rồi!”

Yên Vũ ngạc nhiên hỏi:

“ ồ, ngươi bao nhiêu tuổi?”

Triệu Vô Cực không muốn nói cũng không thể nói, hắn không muốn Yên Vũ dùng ánh mắt xem một cái trẻ con mà nhìn hắn,bởi vậy nói:

“ tỉ tỉ tự đoán thử xem!”

Yên Vũ không đoán mà chỉ là che miệng cười khẽ, nàng nói:

“ đệ đệ mới tới Túy Mộng Thành chắc là chưa có cái gia tộc nào ngu ngốc đi gây thù với ngươi chứ, dù sao ngươi tiểu ác ma danh xưng cũng đã lan tới Túy Mộng Thành rồi đấy!”

Triệu Vô Cực khó chịu nói:

“ ta là người tốt a, sao có thể gọi ta là tiểu ác ma. để ta biết được tên nào đồn đại lung tung tin tức này nhất định sẽ cho hắn một bài học nhớ đời. à, ta tới đương nhiên là muốn tìm tỉ tỉ hỏi chút tình báo mà thôi!”

Yên Vũ cười nói:

“ quả nhiên không ngoài dự đoán, tỉ tỉ cũng rất muốn nói cho đệ đệ a, nhưng sát thủ công hội quy tắc không có bất kì thứ gì miễn phí, đệ đệ phải hiểu cho tỉ a!”

Triệu Vô Cực gật đầu, hắn từ trong ngực lấy ra một tờ một ngàn lượng ngân phiếu đưa cho nàng:

“ ta không biết giá thế nào, nhưng loại thông tin này cũng rất đại chúng a, chắc hẳn không tới số này. Thừa ra coi như đệ đệ hiếu kính tỉ tỉ đi!”

Yên Vũ vui vẻ thu lấy, nàng nhẹ nhàng gấp nhân phiếu lại, kéo áo ra cất ở trước vị trí núi non trùng điệp của mình.

Hành động vô cùng ưu nhã dụ hoặc, Triệu Vô Cực suýt phun máu mũi.

Hắn có thể nhìn quen mĩ nữ, nhưng dạng này Yên Vũ thành thục chín mọng tỉ tỉ chính là loại hình hắn thích, đối phương ánh mắt lại còn hơi sắc bén lộ ra một vẻ nhìn thấu nhân thế, bên trong lại mang một chút thông minh trí tuệ ánh sáng khiến Triệu Vô Cực đối với Yên Vũ cảm giác rất thưởng thức.

Đương nhiên là đơn thuần thưởng thức mà thôi, cái đẹp ai cũng thích.

Yên Vũ bắt đầu nói:

“ sự việc này phải từ Hiền gia nói lên!”

Bạn có thể dùng phím mũi tên hoặc WASD để lùi/sang chương.