Rừng Tử Vong

Chương 2




- Ba người kia xác thực là người của Huyết Ảnh chiến bộ nhưng ta cũng đâu có ra lệnh cho bọn họ đuổi giết Diệp Thần, nơi đó không phải là chỗ của Đạo Đình, chẳng lẽ các ngươi muốn chất vấn Thần Hoàng đại nhân sao?

Lân Hoàng cười xùy nói ra.

- Ở chung với Diệp Thần thời gian dài như vậy, Diệp Thần tính cách thế nào ta biết rõ, đối với bằng hữu giúp bạn không tiếc cả mạng sống, đối với địch nhân thì có thù tất báo. Bất kể thế nào thì Diệp Thần là gia chủ Diệp gia, Diệp gia có nhiều người Tinh Hồn dung hợp độ vượt qua 50, làm như vậy chắc chắn sẽ bị Diệp gia bắn ngược, các ngươi làm như vậy thỏa đáng sao?

Tuyết Hoàng lãnh đạm nói.

- Trong mắt của ta, Diệp gia sở dĩ làm ầm ĩ như thế đều là vì Diệp Thần này cả, hắn chết đối với Diệp gia không có hại.

Lân Hoàng ngữ khí lành lạnh nói ra.

Các Chiến Hoàng khác cũng không tỏ thái độ, hơn một trăm hai mươi vị Chiến Hoàng ai giữ ý nấy, bọn họ đang quan sát nhân thần cấm địa.

Bất kể là Từ Tử Hư hay đám người Phong Dương không ai đuổi kịp Diệp Thần.

Diệp Thần quay đầu nhìn lại và hàn quang trong mắt lóe lên, thân ảnh lóe lên têến vào trong tháp cao.

Vừa vào tháp cao tầng thứ nhất đã có từng hồn thú con dơi tấn công Diệp Thần.

Diệp Thần không sợ hãi chút nào, động tác lưu loát rút Yêu Lang Cuồng Đao chém tới, phốc phốc phốc, từng con hồn thú bị Diệp Thần chém rụng, máu tươi văng khắp nơi.

Thân ảnh của Diệp Thần nhanh chóng vượt qua bầu trời, không dừng lại chút nào, lập tức vượt qua phạm vi trăm dặm.

Không gian đầu tiên trong tháp cao khoáng đạt, bốn phương tám hướng đều có áp lực thật lớn tỏa ra, áp lực nơi này thật lớn, tu vị bản thân Diệp Thần suy yếu mấy thành. Dưới loại tình huống này đối kháng đám hồn thú con dơi, may mà Diệp Thần hiện tại đối phó hồn thú Thần huyền nhất trọng bình thường không có vấn đề quá lớn.

Diệp Thần bay vút lên, hắn nhìn qua trước mặt là rừng nhiệt đới sum xuê, nhìn như bình tĩnh nhưng kỳ thật nguy cơ tứ phía.

Con sông trong rừng dường như có hào quang lóe lênphía dưới con sông này chắc chắn có không ít bảo vật.

Nhưng mà Diệp Thần không có hứng thú với thứ này, hắn bay vút lên đệ nhị trọng thiên.

- Chạy đi đâu!

Từ Tử Hư đuổi theo phía sau Diệp Thần nâng trường kiếm lên chém ra một đạo lưu quang xé rách bầu trời, chém thẳng về phía Diệp Thần.

Nó như lưu tinh vạch phá bầu trời, tốc độ vô cùng nhanh chóng.

Diệp Thần không có hứng thú dây dưa với đám người này, nhưng mà bọn chúng đáng ghét như con ruồi dây dưa, tuy Từ Tử Hư là thiên tài có Tinh Hồn dung hợp độ vượt qua 50 nhưng mà Diệp Thần tự tin còn có thể đối phó, nhưng mà phía sau nhiều người như thế, muốn đối phó hoặc phá vòng vây quá phiền toái.

Dù sao Diệp Thần cũng như đám người này, vừa mới tấn giai Thần Huyền không bao lâu cả.

Diệp Thần vung tay cầm Yêu Lang Cuồng Đao chém thẳng qua phía Từ Tử Hư, Yêu Lang Cuồng Đao có một đầu cuồng lang to lớn chém thẳng qua phía Từ Tử Hư.

Ầm ầm!

Tiếng nổ rung trời vang vọng, đám hồn thú con dơi Thần Huyền nhất trọng ở chung quanh không ngừng ngã nghiêng, lập tức bị lực lương của cuồng đao chém giết rất nhiều.

Từ Tử Hư lui ra sau một ngàn mét, quần áo toàn thân vỡ vụn, lộ ra nội giáp bên trong, trên người vết thương chồng chất, chật vật không thôi, nội giáp suýt chút nữa bị đâm rách.

Từ Tử Hư thở hào hển, sắc mặt trắng bệch, trong nội tâm hoảng sợ không thôi, nếu như hắn vừa rồi không lui nhanh thì đã mất mạng, Diệp Thần thiếu chút nữa đã một kích đánh chết hắn.

Diệp Thần lăng không mà đứng, thần thái thong dong, thấy không có tiêu diệt Từ Tử Hư, cũng không có bao nhiêu thất vọng, lập tức bay đi.

Chỉ một chiêu đã phân ra cao thấp. Từ Tử Hư căn bản không phải đối thủ của Diệp Thần!

Nhìn qua Diệp Thần bay vút đi, ánh mắt Từ Tử Hư lập loè bất định, cũng là tấn giai Thần Huyền không bao lâu, hắn không nghĩ tới Diệp Thần lại mạnh như vậy, chính mình vậy suýt chút nữa bị chết dưới một chiêu của người ta,

- Từ huynh, ngươi không sao chớ?

Đám người Đạo Đình phía sau theo kịp, nhao nhao hỏi.

Diệp Thần một kích đánh bay Từ Tử Hư cũng thiếu chút nữa tiêu diệt Từ Tử Hư. Lúc này đám người phía sau sinh ra hàn ý, bọn họ căn bản không nghĩ tới thực lực của Diệp Thần lại mạnh như vậy, phải biết rằng Từ Tử Hư Tinh Hồn dung hợp độ vượt qua 50, trong bọn họ chính là kẻ mạnh nhất, cùng cảnh giới Thần Huyền nhưng thực lực của người ta cao hơn bọn họ mấy thành, nhưng vẫn không ngăn được một kích của Diệp Thân.

- Người này thực lực cường đại, ngàn vạn không muốn một mình hành động!

Từ Tử Hư lòng còn sợ hãi nói ra, hắn nghĩ mãi mà không rõ. Cũng là Thần Huyền nhưng vì cái gì Diệp Thần lại mạnh hơn hắn nhiều như thế, phải biết rằng Diệp Thần Tinh Hồn dung hợp độ chỉ có 0 mà thôi!

Bọn họ cũng không biết Diệp Thần tu luyện là Cửu Tinh Thiên Thần Quyết, hơn nữa có một phần năm Thiên Hoang thần thể. Căn bản không phải cao thủ Thần Huyền có thể so sánh được.

Diệp Thần đánh lui Từ Tử Hư thì không quan tâm tới đám người phía sau, nhanh chóng tiến vào trong đệ nhị trọng thiên.

Tiến vào đệ nhị trọng thiên thì Diệp Thần có thể cảm nhận được áp lực lớn hơn vài phần, áp lực vô hình này từ bốn phương tám hướng áp tới.

Đệ nhị trọng thiên là một bình nguyên to lớn. Trong này có trận pháp cấm chế duy trì, xông qua bất cứ cấm chế nào cũng có phần thưởng, Diệp Thần tùy tiện chọn một cái, đi vào thể nghiệm đôi chút. Dùng thực lực của Diệp Thần thì xông qua trận pháp này không cso bao nhiêu khó khăn cả, rất nhanh đi tới cuối trận pháp, đạt được một loại bí pháp truyền thừa gọi là Tử Minh Quyết.

Sau khi xem trong, Diệp Thần phát hiện loại bí pháp truyền thừa này tuy cao sâu hơn các loại bí pháp khác, nhưng so sánh với Cửu Tinh Thiên Thần Quyết thì chẳng đáng nhắc tới.

Xem ra phải đi tới tầng cao hơn mới được, nơi này là do Thiên Nguyên tinh chủ sáng tạo ra, Thiên Nguyên tinh chủ tất nhiên có lưu lại nơi này mấy thứ gì đó, nhưng mà những vật kia không thể nào đặt ở mấy tầng đầu này được.

Diệp Thần suy nghĩ xong lại đi lên đệ tam trọng thiên.

Tới gần cửa vào đệ tam trọng thiên, Diệp Thần nhìn thấy phía trước có hơn trăm người tụ tập lại, đầu lĩnh là Từ Tử Hư, Phong Dương, đám người này ngăn cản đường đi của Diệp Thần. Hơn mười người nhìn chằm chằm vào Diệp Thần.

Lúc bọn họ vừa đi vào đã tính toán Diệp Thần, điều tra xem Diệp Thần tiến vào cấm chế trận pháp nào, liền sớm cho người chờ ở cửa vào đệ tam trọng thiên.

Từ Tử Hư biết rõ đám người Phong Dương cũng đối phó Diệp Thần, song phương rất nhanh cấu kết với nhau.

Hơn trăm người ngăn đường của Diệp Thần đi lên tầng ba.

- Diệp Thần, ta thừa nhận ngươi rất mạnh, cho dù ta khôn phải là đối thủ của ngươi, nhưng mà lúc này trời muốn ngơi chết, ai bảo ngươi đắc tội nhiều người như vậy, nơi này có hơn một trăm Thần Huyền, nhìn ngươi còn trốn đi nơi nào!

Từ Tử Hư lạnh lùng nhìn qua Diệp Thần nói.

Bạn có thể dùng phím mũi tên hoặc WASD để lùi/sang chương.