Rừng Tử Vong

Chương 1




- Không cần.

Diệp Thần cười nhạt một tiếng.

- Ta trước tiên có thể miễn phí cho ngươi, chờ ngươi ra khỏi nhân thần cấm địa một lần thì đưa tiền cho ta!

Đằng Vân cảm thấy Diệp Thần không tin hắn, vội vàng nói.

- Mặc kệ thiệt giả ta cũng không mua.

Diệp Thần vừa đi vừa khua tay, hắn đi tới nhân thần cấm địa là muốn biết một ít che giấu trong đó, những tin tức này người khác cũng biết, hắn không muốn đi tìm hiểu quá nhiều.

Đằng Vân gấp tới độ vò đầu bứt tai, bùi ngùi thở dài nói:

- Tính toán, ngươi là trách người, khó hiểu tư duy của chúng ta.

Hắn đi theo phía sau Diệp Thần, nhỏ giọng nói với Diệp Thần:

- Cái khác ta không được. Nhưng mà phương diện tin tức ta rất linh thông, tiến vào nhân thần cấm địa thì ngươi phải cẩn thận một chút đấy.

- Đa tạ nhắc nhở.

Diệp Thần đáp, bước chân không có dừng lại.

- Có một ít người muốn ở trong nhân thần trong cấm địa đối phó ngươi, ngươi nên đi bên trái, tên thanh niên mặc áo đỏ đứng thứ ba đang nhìn nguơi, bọn chúng tới từ Huyết Ảnh chiến bộ, là người trẻ tuổi nổi bật trong Huyết Ảnh chiến bộ, đầu lĩnh tên là Phong Dương, Huyết Ảnh chiến bộ tu luyện bí pháp sát lục. Trong cùng giai cơ hồ vô địch.

Đằng Vân lặng lẽ chỉa chỉa bên trái ba người kia, vỗ vỗ Diệp Thần vai, từ trước đến nay thục (quen thuộc) mà nói,

- Ngươi không cần cảm tạ ta, ta nhìn ngươi người này cũng không tệ lắm. Nếu như chết ở nhân thần cấm địa tựu quá đáng tiếc.

Diệp Thần nhìn qua bên trái, người của Huyết Ảnh chiến bộ người, chỉ sợ là Lân Hoàng không thoát khỏi quan hệ.

- Cảm tạ!

Diệp Thần gật đầu nói, kỳ thật những chuyện này lúc trước hắn đã hiểu rõ ràng cả rồi, hắn cầm người của mình tới đây, nhất định sẽ không kiềm nén được rồi.

- Trừ người của Huyết Ảnh chiến bộ còn có một ít võ giả Thần Huyên chuyên môn săn giết ngươi, ngươi đắc tội với người ta đúng là không ít nha.

- Ta đắc tội nhiều người như vậy ngươi còn dám đi theo? Ta có cho ngươi chỗ tốt gì đâu?

Diệp Thần giống như cười mà không cười nhìn qua Đằng Vân, Đằng Vân thật sự là tin tức linh thông. Chỉ qua một lát hắn đã biết được nhiều tin tức như vậy.

- Đó là do ta gần đây giảng nghĩa khí mà.

Đằng Vân sờ sờ đầu, cười hắc hắc nói.

Diệp Thần không để ý đến Đằng Vân, đi thẳng vào trong truyền tống trận, truyền tống trận này đi thông nhân thần cấm địa.

- Ta đi! Nếu như có cơ hội thì gặp lại sau!

Diệp Thần nói ra, không đợi Đằng Vân hắn biến mất trong truyền tống trận, sau đó biến mất trong thông đạo truyền tống, truyền tống tiến về nhân thần cấm địa.

Diệp Thần cứ như vậy tiến vào nhân thần cấm địa, thấy một màn này kể cả đám người Từ Tử Hư và người của Đạo Đình cũng cảm thấy khó tin được, Diệp Thần dám téến vào nhân thần cấm địa! Đây chính là không đặt bọn họ vào mắt.

- Đi, chúng ta tiến vào nhân thần cấm địa!

Từ Tử Hư âm trầm nói ra, mang theo một đám người Đạo Đình đi vào trong truyền tống trận.

Sưu sưu sưu, từng cột sáng phóng lên trời

Đám người Từ Tử Hư đi không bao lâu thì đám người Huyết Ảnh chiến bộ Phong Dương và một trăm tên Thần Huyền cũng nhao nhao đi vào trong thông đạo truyền tống.

Bởi vì Diệp Thần tiến vào nhân thần cấm địa, người tiến vào ai cũng còn danh ngạch đi vào.

Đằng Vân nhìn qua đám người liên tục biến mất, nhếch miệng cười nói:

- Lúc này có trò hay xem.

Tay của hắn khẽ động, trong tay đột nhiên xuất hiện một quả tinh thần thủy tinh, tinh thần thủy tinh này có chiếu một ít hình ảnh bên trong, chính là tình cảnh tron nhân thần cấm địa.

Vào thời khắc này vô số Chiến Hoàng ở Thiên Nguyên Đại Lục đều chú ý tới tình huống trong nhân thần cấm địa bên này.

Hôm nay Diệp Thần mọi cử động đều khiến người ta chú ý, nhất là Thần Hoàng đóng cửa Thiên Nguyên Đại Lục, huống chi còn đẩy người của Diệp gia đổ lên nơi đầu sóng ngọn gió.

Có một ít Chiến Hoàng cũng yêu cầu phân hóa Diệp gia, Diệp gia có quá nhiều thiên tài Tinh Hồn dung hợp độ vượt qua 50, nếu như trăm năm về sau, Thiên Nguyên Đại Lục chẳng phải phải mang họ Diệp?

Cũng có một ít Chiến Hoàng yêu cầu yên lặng theo dõi kỳ biến, Diệp gia không có làm ra chuyện nguy hại tới ai cả, một gia tộc có nhiều thiên tài có Tinh Hồn dung hợp độ vượt qua 50 là chuyện đáng ăn mừng, dựa vào cái gì phải đối phó Diệp gia! Hôm nay Thiên Nguyên Đại Lục đã không chịu nổi nội đấu.

Tất cả mọi người đang chú ý tới Diệp Thần, Diệp Thần là tộc trưởng Diệp gia, quyết định tương lai Diệp gia sẽ dùng phương thức gì tồn tại trên Thiên Nguyên Đại Lục, Diệp Thần làm ra hành động gì cũng ảnh hưởng tới tương lai của Thiên Nguyên tinh, cho dù giờ phút này Diệp Thần chỉ là một võ giả vừa tấn giai Thần Huyền.

Nhân thần cấm địa.

Đây là một tiểu hành tinh hoang vu, đi ra khỏi truyền tống pháp trận, thứ nhìn thấy đầu tiên chính cánh đầu hoang vu bát ngát, chỉ nhìn thấy đá vụn và bùn đất, ngay cả gốc cỏ dại cũng không có, nơi này không khí mỏng manh, làm cho người ta hít thở không thông.

Diệp Thần nhìn qua điểm cuối xa xa, nơi đó có một tòa lầu tháp cao cao, tháp có chín tầng, tạo hình phong cách cổ xưa, toàn thân sinh ra màu sắc âm u, mái cong mang theo chuông lạc, âm thanh đinh đương vang lên không dứt, âm thanh từ xa có thể nghe thấy. Từ tầng thứ năm tới tầng thứ chín đang có tinh vân vây quanh.

Tuy nhìn từ bên ngoài tòa tháp cao này chỉ cao một hai trăm mét, nhưng mà không gian trong tháp cực kỳ to lớn, giống như Quỳnh Lâu vậy.

Tòa tháp cao này chính là do Thiên Nguyên tiền bối dùng thủ pháp luyện khí luyện chế ra, bên trong giấu kín vô số bảo vật và bí pháp truyền thừa, đương nhiên muốn đạt được những bảo vật và bí pháp này phải thông qua khảo nghiệm mới được.

Đột nhiên Diệp Thần ngẩng đầu nhìn qua bầu trời, tuy trên bầu trời không có thứ gì, nhưng hắn có một loại cảm giác có rất nhiều ánh mắt đang nhìn qua mình.

Diệp Thần nhíu mày, không biết có phải mình bị ảo giác hay không.

Lập tức sẽ có thêm người tiến vào, Diệp Thần thi triển Bôn Lôi Thiểm, lấy tốc độ cực nhanh lao vào trong tháp cao.

Lúc này hào quang trên truyền tống pháp trận sáng rõ, một thân ảnh tiến vào nhân thần cấm địa.

- Bắt lấy hắn, đừng cho tiểu tử kia chạy!

Từ Tử Hư hừ lạnh một tiếng, mang theo một đám Thần Huyền đuổi theo Diệp Thần.

Sau một lát đám người Huyết Ảnh chiến bộ xuất hiện ở chỗ này, nhìn thấy Diệp Thần hóa thành một đạo lôi quang lao vào trong tháp cao, lập tức đuổi theo Diệp Thần tới bên này, từng đạo sát cơ khóa chặt Diệp Thần lại.

Cơ hồ tất cả Chiến Hoàng nhìn thấy tất cả qua tinh thần thủy tinh.

- Ai có thể nói cho ta biết đây là chuyện gì? Vì cái gì Diệp Thần mới vừa tiến vào nhân thần cấm địa đã bị người ta đuổi giết?

Tuyết hoàng tức giận hét vào trong tinh thần thủy tinh.

- Chúng ta làm sao biết được?

Lân Hoàng cười nhạt một tiếng, hả hê nhìn qua, nói:

- Diệp Thần người này tính cách cổ quái, tự cho mình quá cao, đắc tội một ít người cũng là bình thường.

- Lân Hoàng, ba người kia là Huyết Ảnh chiến bộ, với ngươi khó thoát liên quan.

Giọng Mộc Hoàng lạnh lùng.

Bạn có thể dùng phím mũi tên hoặc WASD để lùi/sang chương.